càng gần đến ngày thi đấu thể thao thì kỳ thi cuối cấp càng đến gần. Hoàng Long thực sự bận rộn, buổi sáng đến trường, buổi chiều tập bóng, đến Tối lại ôn thi. đã thế lại phải giả vờ làm người yêu của cô chị bên bóng chuyền.
Tuy chỉ ngồi xả hơi sau giờ tập, nhưng ngồi với một người lạ khiến Long không thấy thoải mái. Mấy tuyển thủ nam cứ nhìn cậu với ánh mắt bất thiện. Mấy cô gái trong quán cũng xì xào bàn tán.
Mà cô chị Tuyết Mai cũng thật biết tranh thủ thời cơ, ngồi sát, nắm tay người ta.
"Sao vậy, đi uống nước với chị mà nhìn em căng thẳng vậy? sợ người quen bắt gặp sao? Chị em trong đoàn uống nước với nhau là bình thường mà."
"Nhưng mà chị có thể ngồi dịch ra một chút không? như vậy cũng gần quá. Em vẫn đang là học sinh."
Tuyết Mai suýt quên mất chuyện này. tướng tá cao ráo nhưng ít tuổi hơn. có lẽ chưa va chạm nhiều nên mới bị chị lừa vào bẫy dễ dàng như thế.
"Này, ngại gì chứ, chẳng lẽ ở trường không để ý bạn nữ nào sao?"
Hoàng Long lắc đầu.
"Em chưa quan tâm đến chuyện đó, hiện tại em đang tập trung cho bóng đá, rồi thi tốt nghiệp nữa."
Tuyết Mới cười thầm không ngờ bắt được trai tân.
"Em thích bóng đá vậy cơ à, có lần chị thấy em tập ở sân vận động vào buổi sáng. công nhận em đá giỏi thật đó. chắc chắn đội bóng đá nam sẽ giành được giải nhất thôi."
Hoàng Long nói tới vấn đề này tỏ ra rất tự tin.
"nếu không có gì bất ngờ thì chắc chắn như vậy. Nhưng vô địch thôi là chưa đủ, em còn muốn đá ở giải Quốc Gia. thực sự em rất bận, chị hiểu không?l
Tuyết Mai gật đầu.
"Yeah, chị hiểu. vậy em không muốn đóng giả người yêu giúp chị nữa phải không?"
Hoàng Long nhìn bà chị dè dặt nói.
"Chị dễ dàng xử lý được chuyện này mà. chẳng phải càng nhiều người để ý thì càng tốt chứ sao."
Tuyết Mai lấp lửng.
"Chị thì thấy phiền lắm, với họ thì chị không có cảm giác gì, người chị có cảm giác loạn nhịp là em đó, Hoàng Long à."
Hoàng Long nghe tim mình đập thịch một cái. cậu ta chỉ nghi ngờ thôi, không ngờ bà chị này đúng là cố ý nhắm vào mình.
"chị đừng đem chuyện tình cảm ra trêu em như vậy,"
"Đâu chị nói thật mà," Tuyết Mai đặt tay lên ngực mình mà nói.
"Lần đầu gặp em chị đã có cảm giác rung động rồi. vốn dĩ chị còn định nghỉ môn bóng chuyền, nhưng chẳng hiểu vì sao vẫn đồng ý quyết định triệu tập. Giờ chị mới hiểu lý do, thứ này giống như trời định vậy đó."
Bị người khác tỏ tình, Cổ họng Hoàng Long khô khốc, phải liên tục uống nước để lấy lại điềm tĩnh. Giờ bỏ về, hay từ chối thế nào.
"Chị làm em lúng túng quá."
Tuyết Mai ngượng ngùng, lần đầu làm chuyện ấy không ngờ lại thú vị như thế, cảm giác nói ra, trong lòng nhẹ hẳn đi.
"Tính chị nghĩ gì nói nấy, chị cũng đâu bắt em phải đáp lại tình ý của chị đâu.
rồi cô đặt tay lên bộ ngực săn chắc của Hoàng Long.
"Nhưng nếu em có cảm giác với chị, thì cứ nói ra đừng ngại. "
rồi không để cậu ta kịp trả lời, Tuyết Mai áp sát người cưỡng hôn Hoàng Long ngày trong quán nước. đang giờ tan tầm, người người bận rộn không để ý thấy cảnh này.
Tuyết Mai biết Hoàng Long không thiếu người theo đuổi, sau này còn có thể có diễn viên, người mẫu, Hot girl nào đấy. họ xinh đẹp tài giỏi đến đâu cũng là người đến sau. hôm nay nụ hôn đầu của cậu ta đã bị chị cướp mất.
Bàn tay đặt trên ngực Hoàng Long cảm thấy nhịp tim đang tăng lên, cậu ta thực sự bị kích động rồi. Tuyết Mai thấy đã thành công nên mới rời ra, hai má ửng hồng xem chừng rất thích cảm giác dắt mũi trai trẻ.
"Chị gửi tạm ở đó, em cứ tập trung lo học hành với bóng đá đi. khi nào có chuyện muốn tâm sự cứ gọi cho chị."
Mấy ngày nay liên tục gặp Hoàng Long, giờ đã đến lúc phải nhả ra khiến cậu ta nhung nhớ. Tuyết Mai không quên nháy mắt, đưa tay vẫy vẫy rồi thanh toán tiền trà nước trước khi ra về.
khiến một học sinh lớp 12 phân tâm trước kỳ thi, chẳng biết Tuyết Mai có ý xấu gì lại làm như vậy. Hoàng Long bị nụ hôn chiều nay làm cho mê man.
về đến nhà, ăn cơm, tắm rửa lên học bài mà đầu óc cứ lâng lâng, không tập trung. Cô bạn gia sư Ngọc Anh lâu lâu phát hiện cậu bạn ngồi thẫn thờ thì hỏi.
"Hôm nay ông sao thế? không tập trung gì cả, làm bài linh ta linh tinh, sai hết rồi đây này."
Hoàng Long giật mình, nhìn Ngọc Anh rồi nhìn bài toán.
"Vậy để tôi làm lại."
Giải lần hai mà vẫn sai, Ngọc Anh dùng giác quan thứ 6, cảm nhận được có gì đó không đúng ở Hoàng Long.
"Hôm nay đừng học nữa, ông ngồi cả tiếng mà toàn làm linh tinh gì không. có chuyện gì nói nghe coi, tập bóng mệt quá thì nghỉ đi."
Hoàng Long im lặng.
"Không phải sân bóng, chẳng lẽ ông tương tư em nào à."
"Không có. làm gì có ai đâu."
Ngọc Anh ngồi lên bàn học, vắt chéo chân.
"Có tật giật mình, nhìn mặt ông là biết có liên quan đến con gái rồi. nói đi, người đó là ai hả? không nói thì tôi méc hai bác việc ông chểnh mảng việc học nhá. chắc chắn ông sẽ không được chơi bóng nữa đâu."
Hoàng Long gãi đầu cười ngượng nghịu.
"Cũng không có gì to tát lắm, có một chị ở đội bóng chuyền. chị ấy rủ đi uống nước giải khát, rồi tự nhiên tỏ tình, lại còn hôn tôi một cái nữa."
Ngọc Anh gào lên một tiếng.
"Cái gì?" rồi cô đưa tay che miệng mình lại.
"Con hồ ly tinh nào dám hôn ông vậy? chắc chắn là con quỷ cái nào đó mê trai thấy nhà ông giàu nên định đào mỏ đây mà. Vậy mà ông để người ta hôn hả, sao khờ quá vậy."
Hoàng long chống chế.
"Sao bà nói quá lên vậy, tôi thấy chị ấy cũng tốt mà."
Ngọc Anh tức muốn xì khói. đưa tay túm cổ áo, lắc qua lắc lại.
"Tốt cái con khỉ, tỉnh, tỉnh ngay cho tôi. có ai tốt mà đi lừa tình một đứa học sinh không hả, có biết là làm vậy sẽ làm ông sao nhãng việc học hay không. tên ngốc này, còn bênh người ta nữa. Tôi sẽ méc hai bác chuyện này."
Hoàng Long kéo tay cô bạn.
"Này bà đừng nói cho ba má tôi biết. tôi không để ảnh hưởng đến chuyện học đâu. Bà nghĩ tôi giống một kẻ điên vì tình lắm à?"
Ngọc Anh trừng mắt.
"còn dám nói không? từ tối đến giờ ông giải được mấy cái đề toán rồi."
"Rồi rồi, bà ngồi xuống đây, uống miếng nước cho hạ hoả. tôi giải đề ngay đây."
"Lần này mà còn sai nữa thì từ nay tôi không sang dạy kèm cho ông. ông tự lo đi."
Hoàng Long cười trấn an, ngay ngắn ngồi vào bàn. cậu thủ sẵn một chai nước, khi nào nghĩ vẩn vơ thì làm một ngụm cho tỉnh táo. tu hết một chai thì cũng là lúc làm xong đề toán.
Ngọc Anh ngồi một chỗ mà lòng nóng như lửa đốt. thầm trách sao thằng bạn thân lại gà mờ để người khác cưỡng hôn. con quỷ cái nào dám hớt tay trên của cô chứ.
quen nhau từ bé đến giờ còn chưa được ăn miếng nào. càng nghĩ càng thấy tức.
Hoàng Long đưa kết quả cho Ngọc Anh kiểm tra. cô nhìn quyển tập một lúc, không thể nào tập trung cho được. Cô cầm cây bút gạch gạch mấy đường lên quyển tập.
"Này, làm cái gì thế, lần này tôi tập trung lắm, chắc không sai nhiều thế chứ."
Ngọc Anh nghiến răng cáu gắt.
"Sai, sai hết rồi, làm lại hết cho tôi. không lam xong thì đừng có ngủ."
Hoàng Long đâu phải học sinh kém, lúc nãy giải vài câu chắc chắn là ra kết quả đúng. Cô gia sư này hình như là giận cá chém thớt, lấy bút gạch chéo ngang dọc khắp quyển vở. không đối chiếu được kết quả.
Hoàng Long lại giải tờ đề lần thứ 4, lần này nhanh hơn vì đã nhớ cách làm và cả kết quả nữa.
"Xong rồi đây, bà đừng có mà gạch lung tung đấy, xem cho kỹ vào."
Ngọc Anh cầm quyển tập soi soi một lúc, lại dùng bút gạch đen hết tất cả. điều này khiến Hoàng Long thực sự kinh hãi. mình làm gì nên tội mà cô bạn giận dỗi cả buổi vậy.
"Nè, tôi giải 4 lần rồi nha, nếu tôi làm sai cái gì thì cứ nói, nhưng trút giận lên quyển vở, tội nghiệp nó."
"Chiều nay được người ta hôn cảm giác thế nào? chắc thích lắm hả?"
Hoàng Long thở phào, hoá ra cô bạn của mình tò mò chuyện này. vì là bạn thân nên cậu ta cũng không giấu diếm.
"Hừm, cũng bình thường, mềm mềm có chút ngọt ngọt. giống cái hồi lớp 10 mấy đứa trong đội văn nghệ chơi trò bồ câu đưa thư ấy. l
Ngọc Anh nhớ lại, mặt mũi bỗng nhiên trở nên nóng bừng. Cái thằng bạn này định trêu mình nên nuốt mất mảnh giấy khiến hai cái mỏ chạm vào nhau. cả bọn được dịp cười phá lên.
"Là vậy sao, tôi chẳng có cảm giác gì nhỉ."
Hoàng Long chép miệng.
"Người ta nói là chỉ những người có cảm tình với nhau mới có cảm giác thôi. "
Ngọc Anh tỏ vẻ ngờ vực.
"Thật không? vậy đêm tôi thử hôn ông xem có cảm giác không nhé."
Hoàng Long vội đưa tay em ngăn cản Ngọc Anh tiến lại gần.
"Thử cái gì, tôi với bà là bạn bè tất nhiên là sẽ không có cảm giác gì đâu."
"Chưa thử làm sao biết được, ông ngồi yên đấy cho tôi."
Hoàng Long không chịu ngồi yên, lập tứ tránh khỏi nanh vuốt của Ngọc Anh. con người cô bạn thân lâu năm như thế nào, cậu biết rõ. chắc chắn là đang muốn trêu mình.
Hai người rượt đuổi nhau trong phòng, tiếng cười đùa thu hút mẹ của Hoàng Long đi lên tầng. lúc mở cửa phòng ra thì bắt gặp cảnh Ngọc Anh đang ngồi trên người của Hoàng Long.
Hai người xấu hổ vội đứng dậy, Ngọc Anh mặt mũi đỏ tía chỉ muốn chui vào một cái lỗ nào đó để trốn. Hoàng Long nhìn đồng hồ thấy đã khuya, Mai mình con gây ồn nên đi lấy lòng mẹ.
"Mẹ sao mẹ lại lên đây, tụi con chỉ trêu đùa nhau một chút thôi."
Mẹ Hoàng Long hắng giọng.
"E hèm, muộn rồi đó, Ngọc Anh, con về nhà đi kẻo bên đấy sốt ruột."
Ngọc Anh lấy quyển tập rụt rè chào một câu, vừa ra khỏi phòng đã bước đi thật nhanh như bị tào tháo đuổi. mẹ Hoàng Long thở dài.
"Tụi bay lớn rồi, đừng trêu như trẻ con nữa. con Ngọc Anh dù gì cung là con gái. nó chịu khó sang đay dạy kèm, con đừng có mà không biết điều."
Hoàng Long gãi đầu.
"Con biết rồi, từ nay sẽ chú ý hơn."
"Ừ… thôi ngủ sớm đi, trễ rồi đó."
….