Chương 44: Cọc Đi Tìm Trâu

xưa nay chỉ có cánh đàn ông con trai chủ động mời Tuyết Mai đi uống nước. Hôm nay lại có chuyện Cọc đến tìm Trâu. Có thể khiến Tuyết Mai bỏ hết sĩ diện mà nói ra điều này, chứng tỏ cô nàng phải kết Hoàng Long dữ lắm.

Thành Chung vỡ mộng, hôm nọ thằng nhóc Công Minh mời crush của mình đi uống nước, hôm nay crush lại mời một tân binh khác đi giải khát. Là đội trưởng của đội bóng, tâm lý vững thế nào cũng vì chuyện này mà shock không đi được.

Công Minh còn chưa kịp chào chị Tuyết Mai thì bị cảnh tượng này làm cho mồm miệng cứng đờ. đứng yên tại chỗ.

"Đức.. Đức thọt…"

Đức Thọ bước tới đứng giữa Thành Chung và Công Minh. đặt tay lên vai hai người an ủi.

"Chia buồn cùng hai anh em, gu của người ta là công tử mặt trắng, nhà giàu. chuyện hôm nay coi như không thấy đi."

"Không thấy là không thấy thế nào. tôi phải đi hỏi cho ra lẽ."

"có là gì với người ta đâu mà…"

Chưa nói hết câu, Công Minh và Thành Chung đồng loạt bước tới chỗ của Hoàng Long đồng loạt đối chất với Tuyết Mai.

"Chị tuyết Mai?"

"Tuyết Mai. hôm nay chắc là em rảnh rỗi chứ, chúng ta đi uống nước nhé."

Tuyết Mai cười khổ, hai người có ý tán mình đều đang có mặt ở đây, vậy có cũng tốt, hôm nay dứt khoát cắt bỏ một lần.

"Xin lỗi hai người nha, hôm nay tôi có hẹn với người khác rồi."

Vừa nói Tuyết Mai vừa nhìn Hoàng Long với cặp mắt trìu mến. Hoàng Long tỏ ra hơi khó chịu, tự dưng có một người lạ mặt tự nhiên nhảy ra chặn đường mới uống nước. lại bị hai ông kẹ kẹp hai bên, nhìn mình bằng ánh mắt thù địch.

"Xin lỗi, em phải về nhà."

Nói xong cậu ta chủ động lách người cứ thế bước đi phía trước, hoàn toàn không nhìn Tuyết Mai lấy một cái. Cô nàng vừa thẹn vừa giận, nhan sắc mình đâu hề xấu xí mà cậu ta có thể từ chối thẳng thừng như vậy. bao người hẹn đi uống nước, làm quen không được. vậy mà cậu ta lại dám từ chối.

Công Minh và Thành Chung liền bước nhanh tới không cho Tuyết Mai đuổi theo Hoàng Long.

"Cậu ta phải về nhà học bài, còn anh thì rất rảnh rỗi đó nha, chúng ta đi uống nước đi."

"Đi với anh chung làm gì, chị đi uống nước với tụi em nhé. chỗ hôm qua ấy."

Tuyết Mai tỏ vẻ chán nản.

"Nếu hai người rảnh rỗi như vậy, Sao hai người không đi uống nước với nhau đi."

Nói xong cô nhanh chân chạy theo sau Hoàng Long.

"Này em, đợi chị một lát."

Hoàng Long dừng lại, lạnh lùng nhìn Tuyết Mai

"Chị có chuyện gì à? hiện giờ em không rảnh lắm."

Tuyết Mai nhìn thẳng Hoàng Long, nhịp tim đập loạn khiến lời nói có chút ngập ngừng.

"Chị có chuyện muốn nhờ em. Liệu em có thể làm người yêu của chị được không?"

Hoàng Long cau mày.

"Nhưng em đâu có quen chị?"

Tuyết Mai phân trần

"Trước lạ sau quen, chị là Tuyết Mai chơi cho đội bóng chuyền. em biết đấy chị có rất nhiều người theo đuổi, nhưng chị chỉ muốn có thời gian tập chung luyện tập thi đấu. Chị muốn em giúp chị một chút."

Hoàng Long ngờ ngợ ra vấn đề.

"Xin lỗi chuyện Chị có bao nhiêu người theo đuổi không liên quan tới em. Chị có thể tìm những người khác. "

Tuyết Mai vội nói.

"Chị đã tìm rất nhiều người, nhưng không ai hợp hơn em. "

"Sao chị lại nói thế."

"Bởi vì em không thích chị nên chị mới có thể đưa ra yêu cầu này, nếu là người khác rất có thể họ sẽ hiểu lầm chị có ý với người ta."

Hoàng Long nhìn Tuyết Mai, người này có chiều cao rất đáng nể, thân hình chuẩn người mẫu. lại rất xinh xắn. chị ta nói có người theo đuổi hoàn toàn là thật, đến như Thành Chung và Công Minh. à còn nhiều người trong đội bóng nữa chẳng qua họ không thể hiện ra ngoài mặt mà thôi.

"Dù vậy em cũng không giúp chị được đâu."

Tuyết Mai đưa tay kéo lấy Hoàng Long.

"Vì sao không thể. không có thời gian, hay là em chê chị xấu."

Một cách khéo léo Tuyết Mai đã đưa Hoàng Long vào bẫy tình của mình. bước 1 là gây chú ý, hết nắm tay rồi lại tỏ tình công khai. chắc chắn cu em này không thể làm lơ được.

Hoàng Long là con trai, đang học lớp 12 lứa tuổi muốn khẳng định bản thân, có người hâm mộ, bạn gái xinh đẹp, ai lại không muốn cơ chứ. Cho dù hôm nay có hơi đường đột bị người ta tán tỉnh, nhất định sẽ không quên được bà chị Tuyết Mai này.

"Em còn về nhà học bài nữa. chị hãy tìm người khác đi, không phải ai cũng thích chị đâu."

Tuyết Mai có hơi ngạc nhiên.

"Ai vậy, em giới thiệu cho chị được không?"

Hoàng Long quay người chỉ tay ra chỗ Xuân Mai. người bạn mới của mình rất mê bóng đá, chắc là giống mình không có quan tâm tình cảm nam nữ.

Tuyết Mai nhìn theo, thấy Xuân Mai đang cười đùa cùng Bảo Trâm, hai người có vẻ thân thiết.

"Cậu ta sao? chị có gặp rồi, người kia cũng là bạn của chị ở đội bóng chuyền. có vẻ tìm được người yêu rồi thì phải."

Hoàng Long cứng họng, cứ tưởng Xuân Mai và mình tâm ý tương thông, tập trung toàn bộ tâm tri cho bóng đá, Ai dè cũng bị vướng vào thứ tình cảm này.

Tuyết Mai thấy Hoàng Long im lặng thì lại thêm.

"Mỗi buổi chiều ngồi uống nước giải khát với chị, 15, 20p thôi, không làm ảnh hưởng đến chuyện học đâu. tiền trà nước chị bao, uống bao nhiêu tùy thích."

nói câu này Tuyết Mai vô cùng tự tin, đối diện với con nhà giàu, bản thân tỏ ra hào phóng một chút. bộ dạng vô cùng tự tin giống như biết Hoàng Long sẽ đồng ý.

"Nếu em từ chối, chị sẽ nghĩ là em thích chị, sợ bị ảnh hưởng đến học tập và bóng đá. nếu vậy thì thôi chị không ép. coi như chị chưa nói gì nha. "

Hoàng Long mà rút lui chứng tỏ cậu ta có ý ngầm. nếu cậu ta đồng ý thì dù có là không thích Tuyết Mai thì cũng sẽ đi uống nước với nhau, chẳng lẽ lại không siêu lòng.

"Em phải về trước 7 giờ, có thể ngồi một lúc."

Tuyết Mai thở phào một hơi, nháy một bên mắt đưa tình, đốn tim thằng nhỏ.

"Bingo! Quyết định vậy nhé, cảm ơn em."

Nói Xong cô nàng tung tăng đi trước, mang tiếng là hơn tuổi nhưng không tỏ ra chững chạc hơn chút nào. Làm vậy cũng là có ý đồ cả, làm vậy cho ra vẻ hồn nhiên, xóa đi khoảng cách về tuổi tác.

.

Hoàng Long đã bị Tuyết Mai dắt mũi đi rồi, Công Minh và Thành Chung như người tụt huyết áp, sắp ngất tại chỗ. May mà có Đức Thọ ở bên hộ tống ra quán bia giải sầu.

Gã định rủ Xuân Mai đi cùng, nhưng đang có cô nàng răng thỏ ở đây, nên chỉ rủ cho có lệ. Xuân Mai chạy cả ngày nên cũng mệt rã rời không muốn ra phố.

Bảo Trâm nghe mấy đứa Xuân Mai nói chuyện thì cảm thán.

"Uầy, em tập cả sáng, cả chiều nữa cơ à. chăm chỉ quá, chắc sẽ giành giải cao năm nay rồi. mà năm nào đội bóng đá của thành phố cũng giành hạng nhất. Em cũng không cần cố gắng tập quá sức đâu."

Xuân Mai cười khổ

"Bình thường không sao chị ạ, hôm nay em tập hơi quá vào buổi sáng nên hơi mệt mệt chút… Với lại em muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, phải tập nhiều hơn nữa chị ạ."

Bảo Trâm tròn mắt nhìn Xuân Mai.

"Cầu thủ chuyên nghiệp? mục tiêu của em lớn thật nha, cứ tưởng em tham gia giải đấu cho zui giống chị cơ đấy. cảm thấy hổ thẹn ghê."

"Em đá bóng nhiều năm, nhưng tới bây giờ mới gặp một người có cùng ước mơ làm cầu thủ giống em."

"Ai zậy, chị biết người đó không?"

"Là Hoàng Long, chơi cùng đội bóng đó. "

Bảo Trâm gật gù

"Chị biết người này, đẹp trai lắm đúng không? ai cũng mê cậu ta, mà bạn của chị còn đang tán tỉnh cậu ấy nữa kìa."

Xuân Mai chép miệng.

"Vậy chị không muốn tán tỉnh Hoàng Long à?"

Bảo Trâm đăm chiêu ngắm bầu trời.

"Em nghe câu Hoa hồng có gai chưa, đẹp trai, nhà giàu, đá bóng giỏi. Bạn của chị còn có cơ hội thành công chứ chị làm gì tới lượt. Còn em, có bạn gái chưa."

Nhắc tới bạn gái, Trong đầu Xuân Mai nhớ ngay tới Quỳnh Chi, hình ảnh trong chiếc áo dài trắng thuần khiết đạp xe ở trước UBND, rồi lại nhớ tới cảnh bị Quốc Khánh hãm hại lúc đêm tối. lâu không gặp không biết bạn ấy thế nào rồi.

"Sao vậy, im lặng như vậy chắc là có rồi đúng không?"

Xuân Mai xấu hổ.

"À không? em không với tới người ta đâu. Em mới học hết lớp 9, còn bạn ấy chắc còn học lên đại học nữa. "

Nghe thấy Xuân Mai học hết lớp 9, Bảo trâm chột dạ, xã hội bây giờ phát triển rồi, đa số mọi người đều có trình độ học hết cấp 3. học hết cấp 2 thì tiền đồ hơi tối tăm. Giả sử nó mà bám lấy mình chẳng phải tự tìm dây buộc mình ư?

"Sao em không học nữa mà nghỉ giữa chừng. tốt xấu gì cũng phải kiên trì hết cấp 3 chứ."

Xuân Mai đáp.

"Chắc tại em học ngu quá… đầu óc kém thông minh."

Bảo Trâm cười buồn, định phũ phàng bỏ mặc thằng bé nhưng cứ thấy nó tội nghiệp sao ấy. với lại cô là người chủ động làm quen vs người ta, chứ người ta đâu chủ động theo đuổi.

"Sao lại tự nói mình như vậy, em được gọi lên đội bóng thì chắc phải có chỗ hơn người chứ. chơi bóng thì phải có phản xạ, khả năng phán đoán. Nếu cố gắng biết đâu em có thể thành cầu thủ bóng đá thật thì sao."

"Chị cũng nghĩ vậy à?"

Bảo Trâm nói dóc đến nơi đến chốn.

"Tất nhiên rồi, mà sau này khi người ta không hỏi em đừng nói mình học hết cấp 2 nha. không nên để lộ điểm yếu cho người khác. người xấu sẽ dùng nó để nói xấu về em, họ sẽ coi thường em đấy."

"Vâng, nhưng em chỉ nói cho những người mà mình tin tưởng thôi."

" cái thằng nhóc này, không sợ chị nói cho người khác à. con gái là chúa tám chuyện mà. mới quen nhau một hai lần mà đã dễ tin người vậy rồi."

Xuân Mai im lặng không nói gì, Bảo Trâm cười híp mắt, hai cái răng thỏ lại được dịp nhô ra.

"Yên tâm đi, chị không nói ra đâu, mà có nói cũng không ai để tâm. nhưng nếu sau này em có thằng cầu thủ chuyên nghiệp thật thì người khác có thể đào bới thông tin cho lên báo làm xấu hình ảnh của em. vậy nên phải cẩn trọng một chút."

Xuân Mai gật gù

"Em nhớ rồi, mà sao chị biết nhiều vậy ạ?"

Bảo Trâm thản nhiên đáp

"Cớ gì đâu, trên báo mạng viết đầy ra ấy mà. um hôm nay em mệt thì nghỉ sớm đi nha. tối rồi, chị phải về nhà đây."

Xuân Mai không biết vì sao Bảo Trâm lại tìm tới chỗ mình nói chuyện. người ta đến tán tỉnh Hoàng Long gây náo loạn ở ngoài sân tập cũng dễ hiểu thôi, cậu ta đẹp trai nhà giàu. cơn nó thì chẳng có sức hút gì cả.

vậy nên Xuân Mai mới lôi cái bình phong học hết cấp 2 ra để xem Chị gái này tự dưng tiếp cận với mình là có ý gì?

Nói chuyện một hồi mới biết chị chẳng có ý đồ gì cả đi cùng Tuyết Mai nên rảnh rang tán gẫu một chút thôi. Nhà của chị mở quán phở gia truyền, cửa tiệm tương đối lớn, chị có nói khi nào ăn sáng thì đi tới đó mà dùng bữa, chị giảm giá 10%.

buổi chiều đi tập còn mang nhiều hơn một chai nước chanh muối, uống nó vào khi tập sẽ đỡ bị mất nước, duy trì được hàm lượng chất khoáng trong cơ thể.

Hoàng Long cũng dùng loại nước này khi tập chứ không uống nước ở bình cùng mọi người. muốn có một thể trạng tốt, cần một chế độ dinh dưỡng khoa học.

cậu ta chia sẻ cho Xuân Mai chế độ ăn của mình. thay vì bao nhiêu thịt, rau thì cậu ta sẽ nói bao nhiêu đạm, bao nhiêu chất xơ, kẽm, chất điện giải….nói chung toàn những từ ngữ lạ hoắc. không rượu bia, không thức khuya.

hiện tại đang trong độ tuổi đang phát triển, cần bổ sung nhiều dưỡng chất cần thiết. thời gian càng trôi đi, chiều cao vậy vóc dáng của con người dần hoàn thiện, đến lúc đó khó mà thay đổi được nữa.

Xuân Mai cao 1.73m, chiều cao tạm ổn, nhưng nếu có thể cải thiện thêm thì vẫn có lợi hơn cho việc thi đấu.

nghĩ vậy xuân Mai dốc hết tiền túi ra nhờ chị Bảo Trâm chuẩn bị giúp mình bữa ăn. tốn kém bao nhiêu cũng được. chị cũng tính toán cho nó nên dùng loại này cho hợp.

ví dụ người ta ăn tôm hùm alaska, cua hoàng đế, thì mình dùng trứng sữa, thịt để thay thế. sữa tươi, thậm chí thuốc vitamin dạng nén. Mỗi ngày cũng tốn kém vài trăm ngàn.

7 ngày đầu không cảm thấy có gì lạ, nhưng sau 7 ngày, cảm giác vẫn còn dư sức sau khi tập cùng đội. có thể chạy thêm một hai vòng quanh sân để xả hết năng lượng ra.

"Này, dạo này trông ông có vẻ trâu bò hơn thì phải."

"Vậy sao? chắc là do ăn uống đủ chất đó mà. "

Đức Thọ trước đây còn tự tin khoá chặt được Xuân Mai để Công Minh cù lét. nhưng bây giờ khó mà giữ được cậu ta nữa.

"Rồi rồi, ai chẳng biết ông có bảo mẫu riêng, sáng chuẩn bị đồ ăn, tối chuẩn bị phòng tắm. không khoẻ mới lạ đấy."

"Ông nới chị Bảo Trâm à, Tôi hay qua nhà chị ăn dùng bữa thôi. tôi có rủ mà mấy ông không đi đó chứ?"

Đức Thọ chép miệng.

"Người ta thích ông bọn tôi vác mặt đi làm gì. nhưng mà con lợn vỗ béo rồi thì mang ra thịt thôi. ông coi chừng đấy."

"ông nói … tôi là heo à?"

Đức Thọ và Công Minh thấy Bảo Trâm đi tới thì né sang một bên. đợi thằng bạn cùng phòng bị dắt đi mới thì thầm tơ nhỏ với nhau.

"Thằng Mai sướng thiệt ha, ăn uống được phục vụ tận răng. nhìn lại thì bà cô này cũng không tệ, trừ hai cái răng thỏ ra. tiếc quá biết thế ngày đó mình xúc luôn cho rồi."

Công Minh Than Thở.

"Hais giá mà tôi cũng sinh ra trong nhà giàu thì sướng ha, chắc chị Mai cũng không phũ phàng như vậy. biết tôi mê chị mà chị lại hẹn hò với đồng đội của tôi."

"Thôi, còn gì nữa đâu mà khóc với sầu. giải đấu sắp bắt đầu, các tuyển thủ trong huyện kéo ra ầm ầm. xem em nào trẻ đẹp thì xúc luôn đi."

công Minh nuốt nước miếng. mấy ngày gần đây thành phố nhộn nhịp hơn hẳn, nhà thi đấu chật kín người, có mấy gương mặt lạ lẫm, Công Minh cũng vơi bớt nỗi nhớ thương tình cũ.