Chương 5: Linh căn tan vỡ
  • Chương trước với chương này ta sẽ giải thích về vấn đề tu tiên qua lời kể và lời nhân vật, lên các đạo hữ gắng chịu khó đọc một chút để sau này đỡ khỏi thắc mắc. Còn về vấn đề sửa lỗi sai ngữ pháp thì thật sự rất ít thời gian và điều chính yếu là ta rất lười aa. Cho lên ta sẽ cố gắng đánh máy cẩn thận để tránh sai ngữ pháp hay câu văn lủng củng bất hợp lí. Nay nhân lúc khó ngủ đêm mai lại có việc phải thức lên tạ đặc biệt viết thêm một chương mà thấy view không tăng cmt cũng không thấy cho lên tự an ủi là nửa đêm up chương muộn lên không có ai TT ta cũng mong là chiều mai khi thứ giấc mở lap top ra sẽ thấy nhiều view và cmt hơn đó cũng là ước mong duy nhất cả ta bây giờ, lên ai ghé qua thì nhớ để lại cmt dù tốt hay xấu ta sẽ có thêm động lực. Thân ái*

Lão giả hồi tưởng lại những ký ức mình đã tiếp thu trong lòng lão mừng như đi đường đạp phải núi vàng núi bạc. Vẻ mặt già lua nhăn nhúm của lão cười đến miệng ngoác đến tận mang tai cảm giác như tay mình đang cầm một vật báu không cách nào định được giá.

- Ha ha tốt lắm tốt lắm, là song hệ cực phẩm là song hệ cực phẩm.

Tay lão nắm lấy thiếu niên cười lên như kẻ điên cuồng, trông dáng vẻ của lão có phần kỳ kỳ. Một lão già khắm già khú nắm lấy tay thiếu niên đang không một mảnh vải che thân điệu cười dữ tợn làm cho người ta không khỏi liên tưởng đến những lão già biến thái chuyên abcxyz với các thiếu niên độ tuổi mới đủ lông...

Nhận thấy thanh niên trước mặt là kỳ tài tu đạo, ánh mắt lão càng chở nên nhẹ nhàng động tác chuyền linh lực cũng cẩn trọng hơn vài phần như sợ mình sơ sót cái là sẽ bể đi bình sứ quý quá. Trong lòng lão bây giờ mơ tưởng đến hắn vì tạ ơn cứu mạng bái làm lão làm sư phụ rồi sao đó hắn một thân võ công chân chuyền của lão phát dương quang đại khiến tông môn dương danh lập vạn thì không khỏi cảm thấy trong lòng kích động gắng sức mà truyền linh lực giúp hắn chữa thương.

Lúc này lão giả tư nhiên nghĩ đến một điều, sao thế giới này lại có thể sinh ra một người song hệ linh Căn cực phẩm lại còn là song hệ Hỏa, Kim tương hỗ cho nhau. Song hệ Cực phẩm không nói làm gì nhưng hắn lại đủ cả ngũ hành linh căn, đủ cả ngũ hành cộng thêm cực phẩm cũng bỏ qua ấy vậy mà ba hệ linh căn kia đều thuộc loại tốt. Trong lòng lão thầm chửi thượng thiên bất công, còn để cho người khác sống không a. Cơ mà điều làm lão tò mò là không biết gọi thân thể hắn là dạng thân thể gì...

Thế gian có rất nhiều loại thể chất ví như: Long Dương chi thể, Lôi Âm chi thể, Âm Dương chi thể, Kim Cang chi thể, Loan Phượng chi thể, Phượng Hoàng chi thể, Hoạt Hỏa chi thể,.... Trong đầu lão lướt qua vô số cái tên toàn là những loại thể chất có 3 linh căn trở lên hoặc mang trong mình huyết mạch thần thú hay thượng cổ thần thú nào đó nhưng cũng không thể nào tìm được trong đống ký ức được tên của loại nào phù hợp.

Sự tò mò và ganh tị cũng nhanh được xoa dịu bằng ý nghĩ thu đồ đệ, ít nhất lão không được như thế nhưng khi hắn xuất môn một thân võ học được lão chuyền thụ đánh dẹp các lộ chư thiên âu cũng là vinh quang a. Lúc này Đông Quân cảm giác như mình được phi thăng tiên giới, bay lượn qua các đám mây bồng bềnh, bên cạnh có hàng vạn mỹ nữ lõa thể vậy quanh hắn ra sức mà lấy lòng mong được hắn sủng hạnh. Trên khóe miệng hắn bây giờ là nụ cười dâm đãng ai thấy cũng chỉ muốn đấm cho pháp vào mồm, nét mặt hắn được linh lực gột rửa mà hồng hào đôi chút.

- Ah~~

Đông Quân không biết trong mộng đang làm gì mà khẽ rên lên một tiếng đầy thích thu, lão giả đang một bên vận công nghe được tiếng rên và nụ cười dâm đãng trên khóe miệng hắn thì thầm hô tiểu tử vô sỉ, ngươi bị kẻ khác hút cho sắp thành bộ xương đến nơi rồi còn mơ đến mộng xuân. Aizz aizz "đúng là phàm nhân vô tri, dục niệm không thể buông bỏ a". Trong lòng lão cảm thán một hồi, bỗng nhiên người dưới thân khẽ kích động trên mặt lộ ra sự hoảng sợ, mồ hôi đầm đìa cả người.

Lão giả thấy vậy dùng thần thức nhẹ nhàng chấn an, tay vẫn lặng lẽ dùng linh lực cứu chữa thân thể "lao lực" của hắn. Đông quân trên đất tự dưng hét lên một tiếng thảm thiết khiến lão giả giật hết cả nảy. Trong thân thể hắn lão cảm giác được huyết khí quay cuồng như mất đi kiếm xoát, linh căn ở sâu trong đan điền kịch liệt run rẩy ngũ hành linh căn tương sinh tương khắc như sinh ra sự đối trọi, thủy đánh hỏa, hỏa đánh mộc, phong đánh thổ... Trong thần thức của lão chỉ cảm nhận được những tiếng răng rắc, ngũ hành linh căn của tên tiểu tử này tự công lẫn nhau mà vỡ vụn hóa thành đủ loại màu sắc hòa tan bên trong thân thể...

Bàn tay đang nắm mạch môn của Đông Quân cứng đờ, lão giả như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt bồi thêm một tia sét đánh. Trong lòng lão bây giờ ruột gan như vỡ vụn từng mảnh, bao nhiêu ước mơ hoài bão bỗng hóa thành mây khói. Nét mặt lão thất thần, như người mất hồn, khóe mắt chảy xuống vài giọt nước,...

- AAAAAAAAAA.

Thông Huyền Đạo Nhân căm phẫn ngửa mặt lên trời thét một tiếng dài, xung quanh như có cuồng phong thổi quét bốn phía, đàn cá đang bơi lội dưới mặt hồ như trúng định thần thuật nằm im không nhúc nhích, trong cánh rừng quanh hồ, hổ báo đang săn mồi cũng chững người lại không dám tiến đến.

Phải mất một lúc lâu sau động vật sung quanh hòn đảo nhỏ giữa hồ mới có cảm ứng nháo nhào mà bỏ chạy xung quanh bốn phía. Bản năng dã thú mách bảo phải cách nơi này thật xa thật xa....Lão giả thét dài một tiếng tuôn ra sự căm phẫn, hai chân lão nhũn ra ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt dại ra như cái xác mất đi hồn phách. Lão cứ đờ người ngồi đó hồi lâu không nhúc nhích, trong mắt lão bỗng lóe lên lửa giận ngút trời gào to tên của mỹ phụ:

- MỊ HOA.... Ả dâm phụ đáng hận kia, đời này ta thề không đội trời chung với ngươi...

Trong lòng lão gào khóc không ngừng, lửa giận bốc lên phừng phừng như ả Mị Hoa kia có thù giết cha, cưỡng vợ của lão.

Đúng, khi Mĩ Hoa phụ nhân tóm được Đông Quân kiếm tra dương căn,... nhầm nhầm kiểm tra linh căn thì lòng nàng còn mừng hơn cả lão giả lúc nãy, nàng lúc ấy chỉ hận đang bay trên không, thêm vào thương thế của hắn không thì nàng cũng đã kiếm bụi cây nào đó mà hãm hiếp hắn tại chỗ...

Lão giả bây giờ nhìn Đông Quân trong ánh mắt tràn ngập tiếc hận như là thiếu phụ ai oán, như là tiếc cho đấng anh tài đoản mệnh mà chết. Lão cũng đang tò mò nếu ả hút đi dương khí để tu luyện thì không nói, nhưng ả đây lại hút đi cả linh căn.

- Không, Không đúng.

Lẩm bẩm một tiếng, lão giả lại cầm lấy tay hắn khẽ rót vào linh lực kiểm tra linh căn trong cơ thể thì phát hiện linh căn dù bị vỡ linh lực duy trì hình thái của linh căn khi linh căn hình thành bị thất thoát khiến linh căn không thể hợp lại, ngũ hành thuộc tính vẫn còn tương hỗ lẫn nhau ở sâu trong cơ thể hắn. Khẽ hít sâu một hơi trong lòng lão thầm nhủ "phải tìm ra biện pháp", ánh mắt lão lại lấp lóe tinh quang như đang suy nghĩ điều gì.

Vài phút sau lão nhẹ nhàng đứng dậy định xách hắn rời đi thì thấy thân thể trần trụi, bên dưới dương căn không cương nhưng đã rất thô to còn vương một ít dâm thủy thì trong lòng lão cỗ lửa giận lại bốc lên ngùn ngụt. Trong lòng lão chắc chắn là chính tại cái của nợ này mà khiến linh căn hư hỏng. Mang theo phẫn lộ không biết có chút ghen ghét so đó gì đó không mà lão túm lấy cổ hắn quẳng xuống ao nước nóng.

- Ùm.

Mặt ao tĩnh lặng bị đông quân bắn ra tung tóe, bị nước luồn quanh thân thể khiến hắn bừng tỉnh. Do lâu ngày bị người hút đi tinh khí lên hắn cả người không còn chút sức lực, hai tay chỉ nhẹ vùng vẫy như con gà dãy chết.

- Ọc ọc.

Lão già đứng trên bờ thấy hồi lâu tên tiểu tử kia vẫn còn chưa ngóc đầu lên thì có chút bực tức cái hồ thì nông nhìn thấy cả đáy. Lại thấy bong bóng nước trồi lên thì lúc này lão mới hiểu là con mẹ nó tên này suy nhược quá độ không ngóc đầu lên được.

- Phế vật.

Tay lão khe dơ ra nâng đúng vị trí Đông Quân đang dãy chế mà vẫy một cái. Đông Quân như con lợn sắp chết được người cứu, vừa ngoi đầu lên thì ra sứt hít hà. Do hắn há mồm nước chui vào trong họng lên khi hắn hít một hơi dài lấy thêm dượng khí thì nước trong miệng sặc đến tận phổi, hai mắt vằn lên tơ máu lại một lần nữa rơi vào hôn mê.

Con mẹ hắn đúng là thật xui, ở trái đất thì bị tên điên nào đó xiên chết không rõ lý do, xuyên không thì bị ả dâm phụ kia túm lấy mà thái thái dương bổ âm trong mơ mơ màng màng chỉ ăn rồi giao hoan, rồi khi lão giả đến thì mất đi linh lực của mị thuật duy trì lâm vào hôn mê, rồi đến bây giờ vừa tỉnh lại chưa hiểu mô tê gì thì lại lăn ra bất tỉnh. Aizzz tác giả tự thấy hắn xuyên không thật đủ đen đủi, cơ mà nếu mà ăn rồi làm tình với mỹ phụ thì âu nó cũng là cái gì đó kích thích. Ta tự nguyện muốn làm, đâu đó có câu "chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu". mlem mlem.

Kéo hắn lên bở lão giả chẳng biết từ đâu xuất ra một cái bao lớn, khi hắn bay đến nơi lão giả mở rộng miệng túi hứng vào trong. Khi hắn gọn lỏn chui vào bên trong thì lão túm lấy miệng bao dậm chân một cái lăng không bay về một hướng, chẳng mấy chốc bóng người đã đến nơi xa xa. Ánh trăng chiếu xuống từ hòn đảo nhỏ nhìn qua chỉ còn lại một điểm nhỏ.