Chương 4: Ngũ Hành Triều Bái ( PK )
  • Ta cũng méo hiểu sao định cho thêm một tẹo cảnh sắc thôi mà khiến chương 3 tận 5k2 chữ. Thấy vậy ta đành mạnh mẽ cắt bỏ còn gần 4 k chữ :3. Bây giờ ta cảm giác do mình tu tà qua nhiều mà đâu đâu cũng toàn cảnh hoan ái hic :( *

Lúc này bảy thanh kiếm bỗng run lên phát ra tiếng leng keng, kiếm khí tung hoành bắn ra tứ phía bên dưới mặt đất đã bị cắt thành một mảng hỗn loạn. Trong một cái chớp mắt bảy thanh kiếm như chợt biết mất trên không trung chỉ nghe một tiếng ầm vang lên bảy thanh kiếm đã đụng vào màn chắn trước người mỹ phụ. Kiếm khí với màn chắn giao nhau khiến không khí như bị áp súc dồn lén, bảy thanh kiếm run rẩy dữ dội mỗi lần run rẩy lại đâm vào một đoạn. Mỹ phụ trong màn chắn sắc mặt đã hơi tái đi hai tay nâng lên phát ra khí thế gắng sức ngăn lại bảy thanh kiếm.

Lão giả thấy bảy thanh kiếm run rảy mỗi lần chỉ công vào được một chút thì hơi ngạc nhiên ngay sau đó tay lão lại bấm quyết làm bầm cái gì đó, pháp quyết trong tay biến ảo không ngừng, khuôn mặt tràn đầy vết nhăn tuổi già của lão giả tích huyết đến đỏ cả lên. Chỉ trong một tức công phu lão tay lão đã bấm xong pháp quyết. Lúc này trong mắt lão nộ vẻ mỉm cưởi, chỉ thấy hai tay lão chuyển động thành chưởng ép tới.

- Phá

Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, sau lão giả hét lên một tiếng vang vọng trời đất thì bảy thanh kiếm khí thế như vạn quân như muốn xé rách màn chắn lao mà thẳng về phía mỹ phụ. Ánh mắt nàng có chút sợ hãi với khí thế của thất kiếm công tới.

- Ầm ầm.

Màn chắn vỡ vụn thất kiếm không còn vật cản lao nhanh với tốc độ khó có thể tin về phía mỹ phụ. Kiếm khí dạt dào như muốn cắt tan cho tấm lụa quấn quanh người nàng. Mái tóc bị kiếm khí ập đến mà bay múa, trên người nàng đã xuất hiện vài vết thương cắt xuyên tấm lụa mỏng mà cứa vào da thịt.

- Lôi Âm.

Sau một tiếng nói của mỹ phụ chỉ nghe những tiếng xoẹt xoẹt ầm ầm xung quanh nàng chẳng biết từ đâu phát ra lôi điện mập mờ, kỳ quái chính là lôi điện này ấy vậy mà không có màu trắng bặc hay vàng rọi mà là màu đen cảm giác như tử lôi vờn quanh vậy. Tay nàng nắm lấy nhuyễn tiên mà chuyển động như muốn vẽ cái gì trên không trung.

- TRẤN.

Một tiếng hét vang lên từ miệng mỹ phụ sau đó lại tiếp một chữ.

- PHÁ.

Hai chữ vừa phát ra như tiên âm khiến người khác như được gột rửa toàn thân chở về với bản ngã. Lão giả nghe vào thì đầu óc hơi ong ong một chút kiếm trận trước mắt cũng một hồi rung đông, khẽ hít sâu một hơi ổn định thất kiếm giọng nói có chút hoảng sợ mà thốt lên:

- Lôi Âm Bát Tự? Vậy mà ngươi có thể học được chiêu thức của Lôi Long đại đế?

Lao giả nghi vấn đặt ra câu hỏi nhưng đáp lại gã chỉ có một chữ.

- THIÊN.

Lão giả ánh mắt lập lòe, tự dưng khóe miệng nhếch lên nụ cười khẽ hừ một tiếng:

- Chỉ là một công pháp mô phỏng sao có thể so kiếm pháp Thất Sơn ta?

Mỹ phụ nét mặt tái nhợt, mỗi chữ nói xong thì càng tái đi vài phần.

- SƠN

Chữ sơn phát ra khí thế như thiên sơn áp đến. Lão giả không dám sơ xuất hay tay dùng lực khiến hai chưởng ép đến phía trước như muốn tiếp thêm sức lực cho kiếm trận. Mỹ phụ chỉ cam thấy cả người cồn cào cổ họng như có một ngụm máu trực chỉ phun ra nhưng được nàng cố gắng đè ép vì nàng biết nếu phun ra ngụm máu thì linh lực sẽ hỗn loạn thất thoát lúc đó nàng chỉ có thể đối mặt với tử cục. Khẽ căn đôi môi đỏ mọng, nhuyễn tiên trong tay vung lên vẽ liền một mạch 4 chữ, mỗi chữ được nàng vẽ ra thì miệng nàng lại hô lên một chữ khiến linh khí xung quanh dạt dào tụ tập lại.

- NGŨ

- HÀNH

- TRIỀU

- BÁI

Chữ bái vừa ra khỏi miệng linh khí ngũ hành xung quanh như được mệnh lệnh điều động. Đỏ, Lam, Xanh Lá, Vàng Đất, Bạch Kim năm loại linh khí ngũ hành như tụ tập lại môt chỗ khí thế bức nhân lao nghênh đến trước thất kiếm. Chỉ nghe thấy những tiếng ầm ầm dữ dỗi ngũ hành đấu thất kiếm khiến bốn mảng tưởng quanh phòng trực tiếp bị chấn cho nát vụn, mái nhà bị cuồng phong táp tới bay lên không trung do tác động ngũ hành tương sinh tương khắc khiến nó quay tròn thi thoảng một luồng kiếm khí chém tới lại mất một góc mái.

Ngũ hành tề tụ khí thế thiên quân, từng thanh từng thanh kiếm bị chấn cho nát vụn hóa hành điểm điểm tinh quang. Mỗi kiếm bị phá khiến cho lão giả lồng ngực quay cuồng cắn răng trống đỡ. Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm,... Những thanh kiếm duy trì kiếm trận dần dần từng cái vỡ vụn, mà màu sắc linh khí ngũ hành cũng dần dần nhạt đi. Chẳng mấy chốc khí thế hai bên đã triệt tiêu gần như toàn bộ nhưng xung quanh đâu đâu cũng là sát cơ.

Bây giờ chỉ còn lại một thanh kiếm, thanh kiếm này bây giờ tràn ngập sứt mẻ, mỗi viết kiếm bị mẻ bay ra không có hóa thành tinh quang mà rơi ra từng miếng vụn bị trấn thành bột mịn. Hẳn đây là kiếm thật, cũng là mắt trận của kiếm trận. Bên kia mỹ phụ cũng cực lực trống đỡ vì đây là biệt viện giữa hồ lên thủy linh lực rất lồng đậm do vậy đối chiêu thì ngũ hành gần như triệt tiêu toàn bộ chỉ còn một chút linh lực màu xanh lam đang đối kháng với trường kiếm.

- Phụt

Thủy linh lực bị trường kiếm triệt tiêu mỹ phụ trực tiếp phun ra một búng máu, cả người như chiếc thuyền nhỏ giữa dông bão bay về đằng sau. Lúc người nàng gần chạm đất thì nàng mạnh mẽ áp chế chút linh lực sót lại trong cơ thể xoay người, ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất cả người lăng không mà bay. Trước khi đi nàng còn khẽ quay đầu liếc thiếu niên đang nằm trên giường một cái rồi bỏ lại một câu:

- Đại ơn Thông Huyền ngươi ban cho Mị Hoa ta khắc ghi tâm khảm.

Lão giả thấy nàng chạy định điều trường kiếm tấn công thì cảm giác trước ngực cồn cào, khóe miệng rỉ máu. Trường kiếm đang khí thế lao đến mất đi linh lực phụ trợ mà chuyển hướng cắm thẳng xuống mặt đất sân biệt viện. Áp chế linh lực hỗn loạn trong cơ thể, lão thầm thở dài một cái. Mặc dù lão có thể mạnh mẽ đè nén linh lực mà tấn công nhất kiếm đoạt mạng nhưng nếu làm như vậy thì sẽ khiến linh lực tán loạn tu vi đại giảm, xui xẻo thì có người ngang qua thừa nước đục thả câu thì đến lúc đó lão khóc cũng chả biết khóc thế nào.

Trên không trung vài chục trượng, mái nhà của đình viện không còn cuồng phong táp tới đang lặng lẽ rơi xuống. Lão giả đang đứng yên điều tức dưới ánh trăng thì thấy một bóng đen nuốt trọn cả người lão rồi dần dần bành trướng. Lão khẽ liếc mắt đang định động thân di chuyển thì nhìn thấy thân xác gày gò của một thiếu niên nằm trên giường tròn. Ánh mắt lão nộ chut kì quái, lão giả đánh với mỹ phụ đến thiên hôm địa ám, mặc dù lão tận lực tránh né hắn nhưng mỹ phụ kia chẳng lẽ cũng như vậy? Không còn thời gian cho lão suy nghĩ vì mái nhà trên cao đang dần dần úp tới. Lão khẽ lắc thân mình chỉ trong chớp mắt đã đến bên người thiếu niên tóm lấy cổ hắn mà xách đi.

- Ầm Ầm

Một tiếng vỡ nát vang tới, mái nhà của biệt việt va trạm mắt đất bị chia thành nhiều mảnh văng ra tứ phía. Thân hình lão giả mơ hồ rõ dần cạnh thanh trường kiếm 3 xích cắm trên mặt đất trong sân viện. Tay xách thiếu niên đang hôn mê, nhìn vẻ mặt hắn xanh xao vàng vọt cơ hồ cả người chỉ còn bộ da, trên trán lờ mờ một mảng hắc tuyến, trên người có vài vết rách sắc nẹm nưa dao lam cứa qua hẳn là do dư âm trận chiến gây ra. Lão giả khẽ than một tiếng cảm giác kỳ quái, tiểu tử này nhìn dáng vẻ là do hoang dâm vô độ lâu ngày mà ra, nhưng những tên nào rơi vào trong tay của ả ai không chưa quá 1 canh giờ đã bị hút khô cả người. Nếu nói ả coi trọng tiểu tử này thì đánh chết lão lão cũng không tin.

- Thôi âu cũng là cái duyên, coi như tiểu tử ngươi may mắn.

Khẽ lắc lắc đầu tay nắm mạch môn vận dụng linh lực giúp hắn chữa thương. Đông Quân chỉ cảm trong mơ hồ cả người được một loại lực lượng nào đó gột rửa xua tan hắc ám. Mất một lúc sau hơi thở mong manh của hắn mới dần dần ổn đỉnh trên trán những vệt hắc tuyên cũng giảm bớt đi phân nửa. Trong lúc giúp hắn chưa thương thì lão giả khẽ ồ một tiếng anh mắt tràn đầy kinh ngạc.

- Tiểu tử này thế mà ngũ hành đều thuộc loại tốt, nhất là còn có song thuộc tính cực phẩm lại còn là Hỏa và Kim.

Con người không như sinh vật phải đạt đến 15 tuổi mới khai mở linh căn, khi khai mở linh căn những kẻ tầm thường thì đủ ngũ hành thuộc tính, kẻ nào tốt số thì được tứ hệ, tam hệ linh căn đã được xem như mầm mống tu tiên tốt, còn những thiên kiêu thì có song hệ linh căn còn nhất hệ linh căn không phải không có nhưng chắc phải cả ức vạn người mới có được một. Nếu nói song hệ như là một chiếc mô tô z1000 vận tốc tối đa là 400km/h thì nhất hệ linh căn là một chiếc máy bay siêu thanh.

( z1000 có thể chạy tối đa 1000km/h nhưng ở trên mặt đất là không thể, có những chiếc máy bay siêu thanh có thể bay nhanh tới hơn 2335km/h gấp đôi vận tốc âm thanh: tốc độ âm thanh là 1235km/h. Ai có thắc mắc cứ tra google rồi góp ý kiến cho mình ạ)

Do đó có thể thấy được sự quý hiếm của đơn linh căn, tương truyền Lôi Long đế tôn là đơn linh căn biến dị lôi thuộc tính trong trăm năm tu luyện đến đỉnh dai đại la kim tiên mạnh mẽ phá mở thiên địa mà phi ra ngoài không gian. Lôi Long đế tôn cũng có rất nhiều công pháp thành danh: Lôi Long Nhất Kích, Lôi Âm Bí Tịch, Càn Khôn Đảo Vô Cực, Lôi Phạt, Chưởng Tâm Lôi,... Đặc biệt là Lôi Long Nhất Kích một khi xuất ra nhất kích tất sát. Còn Lôi Âm Bí Tịch được đồn đại là Lôi Long đế tôn trong một lần đi vào bí cảnh của các tiền bối để lại thu thập được,trong bộ Lôi Âm Bí tịch được phân làm 3 là Ấn, Hình, Tự. Mỗi loại khi vận dụng đều mang uy thế lôi điện vô xong, mà đặc biệt chính là Lôi Âm Bí tịch này dùng lôi điện mạnh mẽ hấp dẫn ngu hành linh khí phụ trợ cho tu luyện và thi pháp. Lên lúc trước khi Hồ Mị thi triển Lôi Âm bí tự bản mô phỏng thì có một luồng lôi điện vờn quanh, nhưng nàng không thể lấy ngũ hành phụ trợ lôi điện mà chỉ có thể lấy lôi điện tụ tập ngu hành. Nếu nàng có thể vận dụng ngũ hành linh khí mà phụ trợ xuất ra lôi điện thì hươu chết vào tay ai vẫn chưa biết.

Linh căn sinh ra là phụ trợ tu tiên cũng phân làm các loại tốt xấu từ kém bình thường, khá, tốt đến thượng phẩm cao nhất là cực phẩm. Người có tứ,ngũ hành linh căn thì thường thường tất cả đều thuộc vào loại kém có khi may mắn một hệ đó mới được đến trình độ khá thì họ thường lấy hệ linh căn tốt nhất mà chọn lựa công pháp tu luyện phù hợp. Còn tam hệ linh căn thì rất hên xui có người được tam hệ linh căn nhưng cả 3 hệ đều trung bình hoặc kém nhưng trình độ tu luyện cũng đã nhanh hơn người bình thường rất nhiều lần rồi, cũng có kẻ may mắn trong 3 loại được 1 loại gần đạt được đến thượng phẩm. Còn song hệ thì thỏa nào cũng có một hệ đạt được thượng phẩm cấp độ cũng có thể linh căn gần đạt đến cực phẩm. Còn dơn phẩm linh căn luôn luôn là cực phẩm chỉ là cực phẩm còn về sao không phân chia cực phẩm yếu hơn hay mạnh hơn thì chỉ là những người này thật sự quá hiếm, cả ngàn vạn năm mới xuất hiện được một vị thì lấy ai mà so sánh a.