Chương 3: Bị Hút Khô (18+, Pk)
  • Thôi gọi là có khúc dạo đầu để biết đây là truyện sắc hiệp. Ta thật sự không nghĩ chương 2 viết độc sắc mà nhiều chữ thế :3 thất lễ thất lễ giờ ta rút ngắn lại không sẽ làm các đạo hữu nhàm chán còn tưởng đây là thuần dâm chứ không có tu luyên gì gì đó.*

Mỹ phụ nằm trên giường tròn cả người run rẩy hay chân nàng như muốn nhũn ra, bên dưới mép thịt thít chặt từ bên trong muột luồng dâm thủy ào ào chảy. Hắn rút dương căn ra ngoài để dòng con mắt đỏ ngầu nhìn dòng dâm thủy nhớt nháp xối xả tuôn ra. Một lúc sau chỉ thấy bên mép đùi nàng đã ướt đẫm nhớt nháp hai mép thịt căng lên đỏ mọng.

Mỹ phụ đầu óc mơ mơ hồ hồ cả người không có sức lực, bên dưới thân huyệt động vừa đau vừa sót lại pha thêm chút sướng khoái. Ánh mắt mỹ phụ khẽ mở liếc hắn một cái đầy ý vị.

- Tiểu ca thật....

Chưa nói xong câu nàng đã thấy hai eo bị người nắm lấy. Bên dưới, dâm thủy trong huyệt động phun ra quá nửa chưa kịp khép lại đã bị một vật thô to tiến vào. Cả người nàng run rẩy kịch liệt, ánh mắt trợn tròn tràn ngập hoảng sợ.

Đông Quân nào đã xuất ra, chỉ là huyệt động tràn ngập dâm thủy hắn mới khai thông mà thoát nước, giờ dâm thủy đã thoát ra phân nửa hắn lại dũng mãnh mà nhấp đến.

- Ưm ~ .

Chỉ nghe một tiếng rên khẽ có vẻ đau đớn, mỹ phụ vừa mới đạt đến cao trào phóng xuất ra âm tinh chưa kịp hưởng thụ sau trận chiến thì lại bị công tới. Hai mắt nàng bây giờ có vẻ thật sự sợ hãi. Tên thiếu niên này thật sự dũng mãnh làm nàng cao trào xong mà vẫn long tinh hoạt hổ như vậy.

- Công tử... ưmm... ta không thể.....

Hai mắt hắn vẫn vằn tơ máu, nào nghe nữ phụ nài nỉ xin tha mạng, hắn bây giờ cứ điên cuồng công tới, bàn tay vân vê bóp mạnh hai bồng đào khiến bồng đào trắng in lên 5 dấu tay đỏ. Một lúc sau âm huyệt phục hồi, khoái cảm lại đến mỹ phụ lại nỉ non ưm ah không thôi.

Chẳng biết qua bao lâu mỹ phụ lại cả người run rẩy, vòng eo uốn éo. Nàng lại đạt đến cao trào lần nữa.... Mà Đông quân lúc này dương căn cũng căng cứng, đầu long hé mở cố nhấp thêm một hồi rồi dùng sức lắc eo mạnh một cái để dương căn xuyên vào tận hoa tâm rồi phun ra xối xả trong tử cung nàng. Hoa huyệt được dương căn tưới tắm, hoa tâm được dòng nước nóng hổi dội vào khiến eo nhỏ của nàng như hơi nhổ nên một chút.

Mỹ phụ cả người mệt mỏi, sụi nơ nằm trên giường tận hưởng cảm giác "thăng hoa". Bên dưới dương căn vừa rút ra thì hoa huyệt đã phun ra xối xả. Một dòng âm dịch cùng dương dịch quện vào nhau tràn xuống đệm giường khiến nó ướt đẫm một mảng. Mỹ phụ vừa định chuyển người ngồi dậy thì thấy Đông Quân quỳ trên mặt giường dương căn vừa phun ra dương tinh đã lại ngóc đầu chở lại. Nàng vừa liếc mắt đã hoảng sợ, quay người định bò xuống giường chạy đi thì lại bắt lại bờ vai. Nàng chỉ cảm thấy bên dưới hoa huyệt lại bị dương căn dũng mãnh tiến tới, lần này là tiến vào từ phía sau nàng...

- Ahhh.. Công tử tha cho thiếp... ưmmm ~ .

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ánh nắng chiều tà từ bên ngoài lờ mờ chiếu vào trong căn phòng chải đầy lụa đỏ. Trên giường tròn là một mảng lớn dâm thủy, đâu đâu cũng có khiến trăn đệm ướt đẫm. Mỹ phụ lúc này khẽ động đôi mi từ từ mở mắt, nàng chỉ liếc một cái đã thấy thiếu niên nọ nằm phủ phục trên đôi bồng đào của nàng, bên dưới hai bộ phận sinh dục vẫn dính chặt không ra.

Nàng động tác mệt mỏi khẽ đẩy thiếu niên nằm ngửa ra giường ngẩng đầu nhìn một mớ chăn chiếu hỗn độn hòa lẫn dâm thủy nghĩ lại cảnh tượng cuồng loạn của hắn mà hốt hoảng. Nàng động tác lười biếng từ từ chuyển thân qua mép giường. Đôi chân nhỏ chạm trên mặt đất vừa dùng lực đứng dậy thì ê buốt từ hạ thân chuyền đến khiến nàng kinh hô một tiếng.

- A.

Nơi hạ thân truyền đến đau đớn khiến hai chân nàng như nhũn ra ngã khụy trên mặt đất. Ánh mắt nàng chuyển động khẽ liếc đến hạ thân chỉ thấy hai mép ho sưng phồng vì dương cụ thô to kia công phá. Cánh hoa căng mọng như muốn nhỏ máu, huyệt động nàng do thoát li dương căn đang chậm rãi khép lại, nếu có dâm tu nào ở đây thì hẳn hết to lên một tiếng" cực phẩm". Bình thường nữ nhân khi qua hệ xong mặc dù có khép lại nhưng tốc độ rất chậm, có nữ tử khi quan hệ nhiều còn khiến âm vật thâm đen, huyệt động do ma sát nhiều khiến thớ thịt nhăn nheo không thể bị kín lại huyệt động. Mặc dương căn hắn lúc này đang ngoan ngoãn phủ phục nhưng thật sự vẫn rất là to như là của người bình thường đang căng cứng vậy. Huyệt động của nàng bị hắn chính phạt lại là cái long căn khủng bố đó mà vẫn có thể khép lại gần như không lọt kẽ hở.

Nhìn cánh hoa sưng tấy khép lại, ánh mắt nàng tức giận liếc mắt nhìn Đông Quân khóe miệng nở ra nụ cười thỏa mãn nằm trên giường ngủ say kia. Nhớ lại cảnh hắn trên người mình thảo phạt không biết làm mình thất thủ bao nhiêu lần khiến ánh mắt nàng có chút hoảng sợ. Bàn tay nhỏ khẽ phất chẳng biết từ đâu biến ra một bộ quần áo mà mặc vào.

Mặc xong quần áo định ngồi dậy ra ngoài biệt viện những cảm thấy hạ thân đau nhức, hai chân bủn rủn nàng liền ngồi lại trên đất lưng khẽ tựa vào giường ngồi khoanh chân đôi mắt khẽ nhắm từ từ rơi vào nhập định.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đông Quân khi mở mắt ra thì đã là canh ba, cả người hắn mệt mỏi mà ngồi dậy, nhìn ngang dọc không hiểu bãi chiến trường đã được thu rọn từ bao giờ, chăn ga cũng đã thay bằng một cái mới, những tấm lụa mỏng từ trần nhà trải xuống cũng đã mất tiêu. Từ cơ thể hơi dính dính khó chịu và trong ký ức mơ hồ trong lúc điên cuồng hắn có thể nhớ lại phần nào cuộc chiến. Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên vẻ mỉm cười thỏa mãn trong lòng thầm nghĩ " phu nhân này đúng là một cái dâm phụ a".

Dương căn do hoạt động quá nhiều mà truyền đến cơn đau nhức khó chịu, bụng truyền đến một trận đói cồn cào, hắn nhớ hôm qua chủ nhân thân xác này đi làm ở cảng thuyền về còn chưa kịp ăn cơm thì đã dính phải "boom" mà năn ra chết. Nghĩ đến mà hắn cũng cảm thấy thương thay cho tên này, chết chẳng hiểu vì sao mà đã chết lại còn phải làm quỷ đói thật sự là bi thương a.

Khẽ khịt khịt mũi ngửi ngửi cái gì, hắn quay ra sau lưng thì thấy một bàn đồ ăn thịnh soạn được bày biện trên chiếc bàn. Cũng chẳng suy nghĩ nhiều hắn xuống giường mà ra sức quét rọn.

Vỗ vỗ cái bụng căng tròn, giờ hắn mới cảm thấy cả người dinh dính khó chịu, hẳn là dâm thủy đêm qua vẫn còn trên người. Khẽ hô vài tiếng gọi vị phu nhân gì đó kia mà cũng chẳng thấy ai trả lời. Hắn buồn bực thầm nghĩ " không phải ăn rồi phủi mép bỏ đi chứ, thật coi ta là loại kỹ nữ lầu xanh sao". Nhưng nhớ lại bàn ăn thì hắn chắc chắn là nàng vẫn còn ở đây hẳn là do ngại ngùng lên không dám gặp mặt.

Hắn tự khẳng định như vậy rồi nết cái thân thể trần truồng tự ra ao nước nóng nhỏ mà tắm. Dù gì trong cái biệt viện giữa hồ này cũng chẳng có ma nào trừ hắn với nàng mà hắn với nàng ân ái thì cũng ân ái rồi còn lo mẹ gì đến lộ hàng. Mang theo tâm tư với cái dương căn đang lủng lẳng dưới hạ thân mà nhẩy ùm một cái xuống hồ.

Thư thái chán chê lúc leo lên bờ thì lại thấy bộ trường sam gấp kỹ càng trên mặt đất lần này là bộ màu trắng. Trong lòng tự đắc " cái phu nhân này thật sự là khó hiểu, câu dẫn người ta xong mà cứ nén nhìn trộm...". Mặc vào bộ trường sam, rồi lại lấy dáng vẻ tự cho là tiêu sái bước về biệt viện.

Vẫn như lần trước gõ cửa, không ai đáp, trực tiếp đi vào thì lần này không thấy lụa đỏ dang đầy bàn ăn được rọn đi từ bao giờ trên chiếc giường tròn chỉ còn tấm lụa mỏng bao quanh lờ mờ che lấp bóng hình mỹ phụ trong đó. Ngửi trên mũi tràn lên hương khí nhàn hàn trong mắt hắn lại tràn lên tơ máu bước chân không tự chủ mà phi về chiếc giường.

Mỹ phụ trên giường vẫn tấm lụa mỏng manh ẩn sau là làn da trắng mịn mê người, nàng nghiêng người nằm đó, tay nhỏ khẽ vẫy làm động tác mời gọi hắn. Đông Quân trực tiếp thoát trường sam vừa mặc hùng hục phi vào. Mỹ phụ lần này có vẻ rút kinh nghiệm, tay nhỏ chặn lại tư thế lao vào của hắn trên tay không biết cầm hạt gì tròn tròn to bằng ngón cái đưa lên khóe miệng hắn định cho vào nhưng lại nghĩ đến điều gì mà rụt lại khiến hạt tròn màu vàng biến thành màu nâu nâu.

Đông Quân được mỹ phụ bón cho viên tròn cũng chẳng thèm suy nghĩ há mồm nuốt luôn cả ngón tay nhỏ, gian nan nuốt vào một nước miếng to kèm theo cả hạt tròn. Hắn lại xé bỏ lụa mỏng bao quanh nàng vân vê cho âm huyệt nàng ẩm ướt rồi tiến công như điên cuồng trong tiếng rên rỉ đau đớn, dâm đãng.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuộc sống cứ trôi qua trong biệt viện như vậy, Đông Quân như một người máy tình dục ngày nào cũng từ canh ba chinh chiến đến giữa trưa hôm sau rồi mệt mỏi mà ngủ say, khi thức dạy đã thấy bàn ăn hắn giải quyết rồi đi tắm. Mấy hôm đầu hắn còn mặc bộ quần áo nàng để ở bờ ao nhưng liên tiếp lần nào cũng vừa vào đã phải cởi hắn cũng chẳng buồn mặc. Cứ lõa thể mà phi vao biệt viện như có tiếng kêu gọi mà bổ nhào vào người nàng mà chinh chiến.

Chẳng biết thời gian là gì hôm nay vẫn như mọi ngày ngủ dậy ăn cơm sau đó phi vào ao nước nóng. Đông quân bây giờ như kẻ mất hồn, gương mặt đen đen giờ đã xanh xao hốc hác, hai má tóp lại, khóe mắt thâm đen trũng sâu xuống. Khi hắn đứng dậy lên bờ lô ra thân hình gày yếu nào còn bộ dáng cường cháng lúc mới xuyên không trông bộ dáng của hắn bây giờ còn thậm tệ hơn cả kiếp trước, cơ hồ bây giờ chỉ còn mỗi bộ da.

Hắn ỏe oải leo lên bờ, bước đi bằng đôi chân gày gò về phía biệt viên. Chẳng cần gõ cửa hắn trực tiếp đi đến bên giường, tay vén lên màn che lộ ra thân hình mọng nước đó. Ánh mắt hắn như vô hồn, trên chán như có hắc tuyến lượn lờ. Khi thấy mỹ phụ trong bờ mắt thâm quầng tròng mắt lại lộ lên tia máu. Hắn lao đến bên mỹ phụ ra sức mà hít hà lấy cơ thể, miệng chụp đến một bên bồng đào mà liếm mút. Một tay luồn xuống hai chân mỹ phụ tìm đến hai cánh hoa mọng nước ra sức mà vuốt ve, ngón giữa tìm được huyệt động mà xông vào mân mê tạo ra tiếng nhóp nhép không ngừng.

Khi cảm thấy bên dưới dâm thủy đã dạt dào hắn ngồi quỳ trên giường rút ra long thương ngăm đen đang cương lên. Dương căn bây giờ có phần nhỏ hơn trước, hắn cố gồng mình cũng chỉ cương lên một chút nhưng cũng thô to hơn những nam tử bình thường khác. Dương căn được dùng tay tinh chỉnh ở chính giữa hai cánh hoa rồi ọt một tiếng trực tiếp tiến vào.

- Ưm ~~ .

Chỉ nghe tiếng rên thỏa mãn từ miệng nhỏ của mỹ phụ truyền ra, lần này không còn tiếng kêu thống khổ đau đớn mà chỉ có dâm đãng như muốn kích thích nam nhân. Đông Quân nghe được tiếng rên miệng gầm dương căn phồng lên một chút , bàn tay gầy gò tóm lấy eo nhỏ ra sức mà nhấp.

- Ưm~~ ưm... ah.. đúng rồi...

- Nhẹ chút...ưmm ~~

Mỹ phụ nét mặt thỏa mãn, cổ họng truyền ra những tiếng rên thích ý, mông hơi rướn lên nghênh hợp với hắn. Những tiếng da thịt va chạm vang lên không biết bao nhiêu lần, chỉ nghe Đông Quân gần lên một tiếng dữ tợn, hông dùng sức nhấp mạnh một cái. Chỉ nghe tiếng da thịt va chạm vang lên, cánh hoa hơi co rụt, miệng mỹ phụ cũng nỉ non một tiếng thỏa mãn.

Sau khi xuất ra dương tinh Đông Quân càng có vẻ uể oải, dương căn lại xìu đi lủng liểng ở giữa hai chân, giờ hắn như người bị sấy khô, ngay cả mồ hôi sau trận chiến lâu như vậy. Mà mỹ phụ dưới thân cả người mồ hôi đầm đìa trên mặt xuân quang tràn ngập, khóe mắt tràn ngập thỏa mãn. Nàng ngồi dậy bàn tay vuốt ve trên ngực lộ ra xương sườn sau lớp da của Đông Quân, miệng thổi ra một hồi hương khí vào mặt hắn.

- Công tử mệt rồi sao ~

Tiếng nói củ nàng ai oán như là một phu nhân thiếu thốn yêu thương. Đông Quân nghe vậy bên dưới cũng ơi rục rịch một chút, vẻ mặt xanh xao ánh nên dữ tợn. Mỹ phụ thấy vậy thì cười khanh khanh, tay nhỏ đẩy hắn ngã ra giường định ngồi lên người hắn mà cưỡi. Đúng lúc này một tiếng nói vang lên văng vẳng trong đình viện.

- Yêu phụ to gan, dám dùng công pháp tà đạo làm hại sinh linh.

Tiếng nói chưa dứt cả căn biệt viện như có cuồng phong quét tới thổi đến cửa gỗ mở bung âm thanh lộp cộp va chạm không ngừng. Phanh một tiếng vang lên cửa chính như bị cơn cuồng phong chấn nát một cái bóng xám từ ngoài cửa phi vào mang theo tàn ảnh mà lao đến phía giường.

Mỹ phụ cảm thấy nguy hiểm dâng lên trong lòng tay nhỏ khẽ nhấc biến chưởng mà vỗ tới, chỉ nghe một tiếng oanh vang lên nơi tay nàng vừa nhấc có một bàn tay nhăn nhúm có vẻ là của một lão nhân. Hai tay tuy không chạm vào nhau nhưng sinh ra một dư chấn quét qua hai bên, giữa hai chưởng lực không khí như bị áp súc khiến người ngoài nhìn vào cảm giác mơ hồ, vặn vẹo. Cuồng phong quét ra tứ phía, những cánh cửa sổ trực tiếp bị chấn nát tạo ra những lỗ. Cuồng phong như tìm được lối ra ào ào bay ra tứ phía, những cây cối bên ngoài bị gió thôi cho xào xạt nghiêng ngả có những cây tán lá um tùm bị thổi cho trực tiếp bật gốc. Mặt hồ tĩnh lặng bao quanh biệt viện cũng lổi lên sóng dữ ào ào chảy siết.

Trong phòng bây giờ một mảng hỗn loạn, Đông Quân phía dưới mỹ phụ bị chấn cho trực tiếp hôn mê. Trước giường bây giờ có một lão giả đang hơi dướn người về phía trước dồn sức vào bàn tay nhăn nhúm. Mỹ phụ cũng lộ thần sắc ngưng trọng vận sức đón đỡ. Mỹ phụ nhận thấy không đẩy lui được lão giả thì tay hơi co lại vân lực nhấn đến một chưởng. Lão giả thấy nàng vận lực thì tay cũng hơi co đan điền khẽ chuyển lại úp đến một chưởng, lần này có vẻ lực đạo so với lần trước lớn hơn rất nhiều.

Mỹ phụ thấy thế thì hơi nhếch khóe miệng nộ ra nụ cười mỉm, nàng đột ngột thu lại mấy phần lực đạo mượn chưởng phong của lão giả bay về phía sau. Mỹ phụ bị chưởng phong thổi bay không chút luống cuống tay nhỏ khẽ nhấc chẳng biết nàng dùng biện pháp gì mà biến ra một giải lụa đỏ mỏng. Chỉ thấy ở trên không chung mỹ phụ thân mình uyển chuyển xoay tròn đen tấm lụa dài quấn quanh người khi chưởng phong tản đi chân nàng cũng nhẹ nhàng tiếp đất, dải lụa mỏng đã được nàng quấn quanh vài vòng trên cơ thể.

Ánh mắt nàng lúc dưới thân Đông Quân vũ mỵ bây giờ chuyển sang sắc lạnh miệng vẫn treo nụ cười mỉm mà liếc lão giả.

- Thông Huyền Đạo Nhân chẳng lẽ có thói quen rình người ta ân ái sao?

Trái với ánh mắt sắc lạnh là giọng nói động lòng mang theo chút trách cứ khiến nam nhân yêu thương chuyền đến đặc biệt khi nàng nói chuyện lại nhấn mạnh hai từ "ân ái".

Lão giả thấy thì thần sắc hờ hững nhàn nhạp đáp:

- Yêu phụ mãi là yêu phụ chỉ biết hại nước hại dân, ta sống cả ngàn năm một lòng trừ gian vệ đạo có gì mà rình hay không rình. Hôm nay ta thay thượng thiên tru sát yêu nữ cho sinh linh bớt đi một tai họa.

Mỹ phụ nghe lão giả nói vậy cũng chẳng thèm bận tâm, cái thế giới này mạnh được yếu thua có gì mà trừ gian vệ đạo toàn là lời sáo rỗng. Khóe miệng ả nở nụ cười càng tươi khúc khích giọng nói mỉa mai:

- Thì ra Thông Huyền đạo hữu quả là người có tấm lòng nhân từ, vì cứu vớt sinh linh mà không câu lệ tiểu tiết...

Nói đến nửa câu giọng của mỹ phụ hơi chuyển, ánh mắt tiếu ý mà nhìn lão giả.

- Vậy cho thiếp thân hỏi một câu không biết Thông Huyền đạo hữu trong lúc trừ gian vệ đạo mà đã rình được bao nhiêu người rồi?

Lão giả nghe nửa câu đầu vẫn là tâm trạng hờ hững nhưng nghe đến nửa câu sau thì mặt mo không khỏi có phần nóng lên. Lão sao không biết Mỹ phụ đang mỉa mai mình là giả nhân giả nghĩa, cái gì mà trừ gian vệ đạo chứ toàn lời rắm chó lấy ra để làm cớ cả. Ở cái thế giới này thực lực vi tôn nếu thực lực thông thiên triệt địa thì muốn cái dạng đạo lý gì mà không có. Chẳng biết do bị mỹ phụ mỉa mai hay là vẫn do bị chỉ trích rình trộm người ta "ân ái" hay không, lão hừ một tiếng chẳng thèm đáp lời bàn chân khẽ nhún trường kiếm bên hông thoát ly khỏi vỏ lao về phía mỹ phụ đâm ra một kiếm.

Mỹ phụ thấy kiếm quang đâm tới thì thu lại nụ cười chẳng biết từ đâu trên tay nàng xuất hiện một cây nhuyễn tiên(= roi), thay nhỏ khẽ nhấc nhuyên tiên nhấc lên quét ngang một đường đập vào thân kiếm.

- Coong

Binh kí va đập cuồng phong lại nổi lên. Lão giả thấy kiếm thế bị chặn lại khẽ chuyển thây mình mượn lực nhuyễn tiên mà xoay một vòng 360 độ tay phải cầm kiếm quét ngang một đường. Mỹ phụ nùi ra sau vài bước nhuyễn tiên vung lên va chạm với thanh kiếm phát ra tiếng leng keng không ngừng. Cũng chả biết cây nhuyễn tiên mỹ phụ dùng làm bằng cái gì mà va chạm với lưỡi kiếm sắc bén vậy mà không chút nào có dấu hiêu cắt đứt.

- Ầm Ầm.

Chỉ nghe những tiếng oanh long long vang lên trong biệt viện, hai người lúc này đánh thành một đoàn. Kiếm khí ngất trời cắt ra xung quanh, nhuyễn tiên thì bay múa vang lên những tiếng lốp bốp xé gió bắn ra những đợt khí đối công với kiếm khí. Mặt đất bị nhuyễn tiên và kiếm khí cắt cho nát vụn, trong phòng những cây cột đình cái thì bị chém cái thì đứt làm đôi.

Đánh được một hồi lâu không thấy kết quả, lão giả dùng thêm vài phần lực đạo chấn bay nhuyễn tiên khiến mỹ phụ hơi bay ra sau một chút. Tay cầm kiếm của lão giả khẽ phất cây kiếm bay lên không chung lơ lửng trên đầu lão nếu có người thường ở đây thì sẽ trợn mắt há mồm mà hô lên "thần kỳ". Thanh kiếm lơ lửng, ánh nến lấp lóe chiếu vào thân kiếm bóng loáng phản sạ tầm mắt, hai tay não tự dưng nâng lên trước ngực bàn tay chuyển động tạo ra những hình thù kì quái tốc độ rất nhanh khiến mỹ phụ cũng cảm thấy có chút hoa mắt.

Lầm bầm bấm quyết một khắc, lão giả tự dưng mở mắt ánh mắt có phần sắc lạnh, thanh kiếm treo trên đỉnh đầu bông dưng một hóa thành hai hai hóa thành 3, biến ra tận bảy thanh kiếm. Trong lúc mơ hồ bảy thanh kiếm như trên không trung như xếp thành trận hình kỳ quái. Lão giả lúc này hơi ngẩng đầu lên ánh mắt lấp lóe tinh quang nhìn thẳng vào mỹ phụ giọng nói sắc lạnh:

- Giao ra Tuyết Liên hoa ta tha cho ngươi một mạng.

Mỹ phụ thấy bảy thanh kiếm lấp lóe ánh quang, lại bị ánh mắt lão giả nhìn thì toàn thân như bị lột sạch... à à nhầm toàn thân như bị ngàn vạn cây kim châm trúng. Mỹ phụ biết lão dùng tuyệt chiêu sắc mặt nàng biến thành ngưng trọng cả người như phát ra cuồng phong khiến tấm lụa quanh người bay lên phần phật khí thế mạnh mẽ. Tay cầm nhuyễn tiên phất lên không trung như cẩm bút lông vẽ vời gì đó. Những chữ tối nghĩa khó hiểu được nhuyễn tiên viết ra như vong bảo hộ bao quanh người nàng.

- Hừ, giả nhân giả nghĩa cuối cùng cũng chỉ vì bảo vật, muốn đến thì đến bổn nương tiếp ngươi.

Mỹ phụ giọng nói có phần tức giận, trên không trung tấm màng vảo vệ va chạm với kiếm khí phát ra từ bảy thanh kiếm vang lên những tiếng lốp bốp. Lão giả mắt lộ sát cơ trầm giọng kêu ba tiếng được, tay bấm nhanh pháp quyết miệng hô lớn:

- Thất Tinh Quy Vị.