Chương 25: BẠO LỰC (18+)

Tố Như lúc trước bị hắn cưỡng hôn rồi nhét vào một khỏa đan dược, đan dược vừa vào bụng nàng đã thấy toàn thân ấm áp, sinh khí bừng bừng. Nàng một bên khoanh chân luyện hóa, một bên chú ý chiến đấu. Mặc dù từng thấy chiến lực hắn rất phi thường nhưng nàng thật không tưởng tượng nổi một phàm nhân chỉ biết luyện thể có thể địch lại một đám tu tiên vây công. Thấy hắn kết liễu từng tên làm nàng trợn mắt há mồm cảm giác thế giới quan của mình hoàn toàn sụp đổ.

- OÀNH

Nghe được tiếng nổ cách xa nàng trăm trượng vang vọng đất trời Tố Như trong lòng sợ hãi hô lớn.

- Đông Quân

Giọng nói thánh thót vang vang xa xa, nàng ngây ngốc nhìn lên như tìm thứ gì. Tim nàng không hiểu sao bỗng chốc thắt lại khiến lòng nàng có chút đau nhói.

- Vù vù.

Vụ bạo thể khiến máu huyết mơ hồ, lửa lóe bập bùng, bỗng nàng nghe bên tai có tiếng xé gió đưa mắt nhìn thì thấy một người đang xa xa bay tới. Nàng gắng gượng đứng gậy giọng có chút vui mừng hỏi:

- Đông Quân, ngươi không sao c...?

Tố Như hỏi một nửa thì có chút hoang mang, nàng cảm giác tốc độ người kia không giảm lao nhanh về hướng mình... Đông Quân hơi hé mắt nhìn trong lòng chửi một câu "Ta tính nhầm a".

- A.

Nữ nhân bên dưới hét nên kinh hãi rồi uỵch một tiếng cả người Đông Quân lao vào người nàng đẩy nàng ngã mạnh xuống đất.

Trong lòng Đông Quân như bị máu chó dội đầu, mé nó, kịch bản không phải như vậy a. Hắn vận dụng Lăng Không Phi Bộ có thể ba bước đạp không, tính cả một lần trên đất nhảy lên coi như là bốn lần. Trước hắn thấy mấy tên kia định bỏ chạy thì nhún người nhảy lên, đạp không hai lần đoạt mạng hai người, còn một lần cuối tính đạp không né tránh vụ bạo nổ kèm thêm chút tâm tư bay về phía Tố Như... Hắn tính toán là muốn bay về đây đập mạnh trên đất nảy nảy vài cái khiến thiếu nữ sinh ra cảm động. Ai ngờ xảo diệu thế nào bay đúng chuẩn người nàng, hắn đạp không ba lần cần chút thời gian tích tụ nội lực mắt thấy thế lao người không giảm về phía Tố Như mà bất lực a...

- Ai ui, đau.

Tố Như bị hắn lao vào ngã mạnh trên đất, nàng là tu tiên giả nhưng linh lực hao kiệt, không có linh lực hộ thể bị hắn va trúng cũng có chút không chịu nổi. Nàng gian nan động động thân mình cảm thấy trước người nặng nặng có vật gì đó đè lên.

- Đông Quân? Ngươi không sao chứ?

Thấy mái tóc lam đang úp vào ngực mình nàng có chút lo lắng vội vàng hỏi.

- Ư.

Đông Quân dụi dụi đầu vào ngực mỹ nữ giả vờ rên rỉ có vẻ đau đớn. Điều này khiến Tố Như mừng rỡ lại có chút sợ hãi vội hỏi:

- Ngươi bị thương?

Thanh niên tóc lam úp mặt vào bầu sữa rên rỉ, đầu lắc qua lắc lại khiến Tố Như cảm giác như hắn đang cố sức đứng dậy. Nàng bèn đè nén đau đớn tay vòng qua định lật hắn lại.

- Ư.

Tay nhỏ của nàng vừa chạm vào vai hắn thì hắn đã rên lên đau đớn khiến Tố Như có chút luống cuống.

- Đứng dậy ta trị thương cho ngươi.

Nàng lo lắng hắn thương thế của hắn bèn vận dụng linh lực định lật người hắn dậy tiện cho trị thương. Nhưng nàng loay hoay ôm vai ôm eo hắn lất lật một hồi mà tên này như hồ dán dính chặt không nhả, ẩn ẩn còn có chút cố ý. Nàng trong đầu linh quang khẽ hiện như nghĩ ra điều gì mặt mày đỏ bừng đánh hắn một cái.

- Ngươi vô sỉ.

Úp mặt vào ngực nàng, tận hưởng hương thơm của nữ nhân Đông Quân có chút si mê, lưỡng lự mãi mới vặn vặn người bò dậy, trước khi đi còn khịt khịt mũi hít cố vài hơi. Tố Như như tiểu cô nương bị chọc giận hắn vừa đứng dậy nàng cũng vùng người lên tung ra một quyền.

Hắn vừa đứng dậy thì nàng đã bị tập kích, nàng vùng người ngồi dậy, đầu quyền nhỏ nhắn như có mắt tìm trúng hạ bộ hắn mà đánh tới...

- AAAAA.

Đông Quân hét lên thế thảm, cảm giác đau đớn giữa hai chân, hắn lấy hai tay ôm chặt hạ bộ quỳ xuống trước mắt Tố Như nước mắt chảy dài.

- A. Vô sỉ.

Tố Như còn sợ hãi hơn hắn hô lên một tiếng, mặt đỏ bừng bừng quay đầu nhìn chỗ khác. Phải mất một lúc lâu sau đau đớn nơi hạ bộ mới dịu xuống, hắn tứ giận trừng mắt nhìn nữ nhân ngồi đó đầu cúi gằm không dám ngẩng.

- Nếu chỗ đó sảy ra vấn đề gì cô phải chịu trách nhiệm với ta.

Lời nói của hắn tức giận cực kỳ, đặc biệt là hắn nhấn mạnh "chỗ đó" khiến Tố Như mặt đỏ đến mang tai ấp úng trả lời:

- Ta... ta không cố ý.

Nàng vừa nói xong cảm giác khuỷu chân bị người vòng qua, lưng được người đỡ nhấc bổng nàng lên.

- A.

Tố Như bất ngờ bay lên sợ hãi kêu lên một tiếng ngẩng đầu, vừa mới ngẩng đầu đã có một đôi môi áp tới miệng trực tiếp bị đầu lưỡi công phá. Nàng hai mắt trợn tròn đầu óc trống rỗng.

- Chụt chụt.

Đông Quân tham lam liếm mút máu vương trên khóe miệng nàng, đầu lưỡi đảo quanh miệng tìm được cái lưỡi thơm tho của Tố Như hung hăng vờn quanh.

- Ô ô.

Nữ nhân như muốn giãy dụa thoát khốn, Đông Quân nào có buông tha dễ dàng như vậy, tay đặt trên đầu nàng giữ chặt, dựng nàng thẳng người một tay đỡ lấy mông nàng.

- Ô ô.

Cả người linh lực hao kiệt khiến nàng không sức chống cự, nàng cố phát ra tiếng ô ô trong cổ họng như là kháng nghị. Trong miệng lưỡi nhỏ sợ hãi rụt rụt lại trốn tránh, động tác vô ý nhưng càng làm cho Đông Quân nổi hứng thú. Lưỡi hắn như lươn, trườn quanh lưỡi nhỏ thơm tho của Tố Như trêu tức nàng.

Con người ta lúc cận kề cái chết sẽ cảm nhận được rất nhiều điều, tuy Tố Như là tu tiên giả cũng không ngoại lệ. Khoa học cũng đã chứng minh khi bị kích động cực độ có một ai đó đến an ủi tấm lòng thì rất dễ bị cảm động. Tố Như cũng là như vậy, bị tình lang bỏ rơi tâm như chết lặng, rồi nàng được Đông Quân xả thân cứu giúp khiến tâm hồn nàng như rực cháy trở lại...

- Ưm~

Tiếng rên phát ra vô thức trong cổ họng của Tố Như, vừa phát đã khiến nàng đỏ mặt. Trong lòng tự trách bản thân "là bản năng, tại hắn kích thích thôi"... Đông Quân vừa nghe nàng rên như được uống tiên tửu hắn nhất thời tâm tình bạo nổ tay bóp một cái vào mông nàng.

- A.

- A.

Hai tiếng hô gần như cùng lúc, Đông Quân tách khỏi miệng nàng mang theo chút nước kéo dài thành sợi, lưỡi hắn bị nàng cắn cho chảy máu, hắn hoang mang nhìn nàng. Tố Như cúi đầu đỏ mặt mắng hắn.

- Ngươi vô sỉ... thả ta xuống.

Đông Quân đang thưởng thức miệng nhỏ bị cắn cái bực bội nghe theo thả tay đỡ nàng. Tố Như cảm giác dưới mông không điểm tựa cả người như muốn ngã nàng kinh hô một tiếng hai tay vòng qua ôm chặt cổ hắn.

- Ồ, thì ra là nàng muốn tự ôm.

Lời trêu ghẹo của Đông Quân khiến tố như đỏ bừng khuôn mặt, ánh mắt nàng giờ đây như bị kích thích long lanh ngập nước. Đang định thả tay đứng dậy thì hai tay hắn lại vòng qua ôm chặt lấy nàng. Nàng sợ hãi hắn có ý đồ gì xấu gấp gáp nói.

- Ngươi... ngươi muốn làm gì?

Biểu hiện nàng như tiểu cô nương gặp phải sắc lang khiến hắn vui vẻ:

- Ha ha, đương nhiên đưa nàng đi động phòng.

Tố Như nghe xong lời hắn trong đầu oang oang hỗn loạn, nàng vùng vẫy loạn xạ nhưng không thoát khỏi tay hắn, đang định mở miệng nói gì chỉ nghe Đông Quân hô to:

- Ai?

Theo tiếng nói phát ra là tràng cười khanh khách của một nữ nhân. Tiếng cười vừa dứt cách Đông Quân vài trượng xuất hiện một bóng hình uyển chuyển.

- Thứ lỗi, thứ lỗi. Là ta phá hỏng việc tốt của công tử.

Tố Như theo tiếng nói ngóc đầu nhìn thì thấy một nữ nhân mặc sườn xám, ngực áo bị khoét một lỗ bại lộ ra bầu ngực căng căng, ở giữa khe sâu hun hút. Bên dưới váy xẻ sâu đến tận bụng lộ ra một chân thon thon trắng bóng, lấp loáng phía sau hiện ra bờ mông to to. Dù nữ nhân này mang mạng che mặt nhưng Tố Như trong đầu chỉ cảm thấy nàng rất đẹp.

- Ực.

Bỗng mộ tiếng nuốt nước bọt chuyền đến đánh tỉnh Tố Như, nàng vô thức ngẩng đầu nhìn lên thấy Đông Quân như bị ả kia câu mất hồn, ánh mắt hằn lên tơ máu phát ra dâm quang. Trong lòng tố như không hiểu sao có chút khó chịu, khẽ hừ một tiếng nói:

- Ta biết ngươi không phải thứ tốt mà.

Nàng nói dù không lớn nhưng ở gần như thế đủ cho Đông Quân nghe thấy, nhưng nam nhân này lại như không nghe ánh mắt vấn đau đáu dán trên người nữ nhân kia. Trong đầu Tố Như lóe lên tinh quang thất thanh kêu lên:

- Mị Thuật?

Vừa nghĩ đến mị thuật nàng dùng sức đánh vào ngực nam tử ôm nàng hô lớn:

- Đông Quân, tỉnh lại. Đông Quân!

Mặc cho nàng gọi đứt hơi nam tử kia vẫn không thèm liếc xuống ánh mắt hắn giờ như kẻ dâm loạn chằm chằm nhìn nữ nhân kia. Bỗng nữ nhân kia phát ra tiếng cười yêu kiều vân vê góc váy làm đùi thon của nàng lúc ẩn lúc hiện. Nàng dịu dàng e lệ nói:

- Công tử thật xấu ~, nhìn người ta chằm chằm như vậy hứ...

Nàng như cô nương bị trêu trọc ngại ngùng quay người hờn dỗi rời đi.

- Grừ.

Đông Quân như hổ dữ thấy nai vàng thấy nàng kia rời đi nhấc chân ôm theo Tố Như đuổi theo.

- Đông Quân! Công Tử... Đông Ca... Quân Ca...

Mặc cho Tố Như trong ngực đấm đá túi bụi gọi hắn đủ kiểu. Hắn giờ như người mất hồn vô thức đuổi theo nữ nhân kia. Nữ nhân kia cứ từ từ bay trên không trung cách Đông Quân chỉ vài trượng nhưng hắn đuổi thế nào cũng không kịp. Hắn nhanh thì nữ nhân kia nhanh, hắn chậm thì nữ nhân kia lại chậm.

- Tiểu ca thật xấu ~, theo đuổi người ta hoài không buông...

Giọng nàng như tiên nhạc truyền vào trong tai Đông Quân, ánh mắt hắn đỏ ngàu ngàu gầm lên một tiếng bản năng dùng khinh công đuổi theo khiến nữ nhân kia vui vẻ cười nũng nịu

- Hi hi.

Chẳng biết đuổi theo nàng được bao lâu, Tố Như một bên trọng thương vẫn cố gào lên gọi hắn. Bỗng những bức tường dần dần lùi xa Tố Như liếc mắt, dưới ánh trăng lờ mờ nàng thấy một mảng rừng trúc rộng lớn. Nhìn qua nữ nhân kia thấy nàng chui vào một hang động âm u. Tố Như nội tâm hỗn loạn.

- Tỉnh dậy, Đông Quân...

Đông Quân chẳng hề hay biết chui vào động quật, qua một hành lang dài hắn bước vào một mật thất rộng chục trượng xa hoa tráng lệ, chính giữa căn phòng là một chiếc giường đá bên trên có chăn có đệm đang buông màn. Nữ nhân kia đang nằm nghiên, tay trống một bên má nhìn sang câu dẫn Đông Quân:

- Tiểu ca thật xấu ~ đuổi theo ta tới tận đây...

Nghe được giọng nói nũng nịu câu dẫn, hắn như hóa điên đi về phía đó.

- Tiểu ca ca chẳng lẽ định bế nàng lên đây sao.

Như chó ngoan nghe lệnh hắn thả Tố Như đặt nàng đứng dưới đất ngay sát giường.

- Đông Quân tỉnh lại...

Tố Như vừa dứt lời thì nữ nhân kia đánh ra một trương linh phù dán trên người nàng, cả người Tố Như cứng đờ, miệng ô ô ư ư không phát ra tiếng. Nữ nhân kia liếc mắt nhìn cười khanh khách:

- Bị tình lang vứt bỏ, giờ vừa mới hồi tâm thì người lại đi xa. aiz thật là một nữ nhân mệnh khổ. Thôi thì ta rủ lòng thương cho ngươi nhìn thấy hắn dương khí hao mòn mà biến thành xác khô. ha ha.

Tố Như nhìn thanh niên tóc lam như si như say xà lên giường, lòng nàng đau như dao cắt hai giòng lệ châu lại chảy dài.

- Ô ô.

Mắt nhìn Đông Quân xà vào lòng nữ tử kia nàng rất muốn kéo tỉnh nhưng tên kia như bị nữ nhân này câu mất hồn phách vậy. Nàng bỗng nghĩ đến hắn chỉ là một phàm nhân, phàm nhân dù mạnh đến đâu thì thần thức cũng yếu nhược. Thỏa nào nữ nhân kia vừa thi triển mị thuật hắn đã trúng chiêu... Nghĩ đến đó tâm của Tố Như trùng xuống hai hàng lệ châu chảy xuôi trên má...

- Tiểu ca ca ~

Nữ nhân kia thấy Đông Quân cả người không mặc quần áo xà vào lòng mình đẩy nàng ngã ngữa thì tay khẽ vuốt vuốt đầu hắn, ánh mắt long lanh ngấn lệ khẽ mời gọi.

- HỪ.

Đông Quân gầm một tiếng dựt khăn che mặt của nàng, không quan tâm đến khuôn mặt xinh đẹp bờ môi khô khốc áp xuống. Nữ nhân kia thấy hắn hôn mình ánh mắt mang ý cười miệng nhỏ khẽ mở lưỡi liếm liếm môi.

- Chụt chụt.

Miệng môi kề nhau hắn theo bản năng mút mút vài cái, nàng kia như rất hiểu chuện này lưỡi nhỏ cũng luồn vào quận quanh trêu ghẹo.

- Ô ô.

Tố như một bên nhìn thấy hắn hôn nữ nhân kia trong lòng không khỏi sinh ra sự khó chịu, pha chút đố kỵ. Nhưng giờ tâm nàng đang loạn cũng chả suy nghĩ gắng sức gân cổ nhưng cổ họng như bị chẹn lại không phát ra lời. Bỗng nhiên ánh mắt nàng co rụt lại, chỉ thấy trên giường Đông Quân nằm đè trên người nữ nhân kia miệng hai người áp sát, từ miệng hắn dương khí tiết ra bị nữ tử kia hấp thu.

- Ah.

Nữ nhân kia hét lên một tiếng trong cổ họng, mắt nàng trợn to, cảm giác ngực truyền đến đau đớn tê dại. Nàng cảm thấy chuyện này có chút không đúng nha.

- Xoạc.

Một tiếng vải rách chuyền ra, chiếc sườn xám hồng hồng kia bị hắn xé rách lúc hắn lôi ra cả yếm còn tóm lấy nhũ hoa của nữ nhân kia, kéo nhũ hoa giãn ra cực hạn rên lên đau đớn.

- AHH.

Đông Quân khẽ thả tay khỏi nhũ hoa.

- Phựt.

Như tiếng giây đàn đứt, nhũ hoa bị hắn kéo giãn nhả ra khiến nữ nhân kia đau đớn, khóe mắt ngấn ngấn lệ châu.

- Bụp.

Nữ nhân tung ra hai trảo trên ngực trần hắn, móng tay dài sắc nhọn cắm sâu vào da thịt. Đông Quân bị chảo công tới ánh mắt phẫn nộ quạt ra một bạt tai.

- Bốp.

Năm ngón tay hằn rõ trên khuôn mặt của nữ nhân kia, nàng kia đau đến nước mắt chảy ra ánh mắt không thể tin nhìn hắn.

- Dừng... dừng lại.

Lại một tiếng quần áo bị xé rách, hắn trực tiếp kéo rách nội y bên dưới của nàng để bại lộ ra một vùng lông tơ đen nhánh, bên dưới hai mép thịt căng mọng khép hở.

- Đừng... đừng

Một tên Tố Như nhìn có chút bất ngờ, nàng đứng rất gần lên nhìn rất rõ, khi nội y nữ nhân kia bị xé bỏ, nàng thấy bên dưới hạ thân nàng giữa hai cánh hoa như có tấm màng hồng hồng, nàng cũng là nữ nhân nhìn qua là biết. "Vậy mà nữ nhân này vẫn còn là xử nữ". Điều này khiến Tố Như có chút không tin nổi. Nữ nhân kia một bộ mị công thâm sâu, ít nhất nàng cũng phải đến cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ vậy mà vẫn chưa mất thứ đó... Nàng suy nghĩ miên man thì thấy thân Đông Quân lôi ra dương căn to đến mức dọa nàng giật thót.

- Bụp bụp

Nữ nhân kia thấy hắn lôi ra thứ đó thì sợ hãi nhưng vai bị hắn đè xuống, nàng dù tu vi thâm sâu cũng không thể cựa quậy. Chỉ đành dùng tay hóa trảo vận dụng linh lực đánh liên tục vào người hắn. Nhưng không như nàng tưởng tượng đánh chết tên hỗn đản này, điều nàng làm càng khiến hắn như hóa điên chỉ thấy hắn chuyển từ vai xuống giữ eo nàng, gầm lên một tiếng dương căn kề sát giữa hai cánh hoa dũng mãnh tiến vào.

- AAAAA.

Nữ Nhân kia đau đến nước mắt chảy xuôi vẻ mặt xinh đẹp của nàng mèo mó, cố dùng tay nhỏ đánh hắn không ngừng. Trên người Đông Quân bây giờ hằn đầy dấu móng tay đâm vào da thịt khiến máu chảy ra, hắn lúc trước đánh nhau quần áo đã bị nổ cho thổi bay cả người có chút bụi bẩn, cơ mà được cái là tiện đỡ phải cởi a.

- AAA.

Vừa tiến vào một đoạn hắn đã cảm thấy như có vật gì cản chở, ánh mắt hắn lóe lên lửa giận đang quỳ trên giường ôm eo nữ nhân kia mạng mẽ dùng sức hai đầu. Tay ôm eo nàng kéo đến, mông dùng lực đẩy dương căn. Hoa huyệt chưa được khai phá của nữ nhân rộng mở quy đầu như đại bổng trọc trời.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAA.

Nữ nhân kia hét lên đau đớn cả người không tự chủ được dướn lên, lưng eo dẻo dai như bị gấp đôi chỉ có đầu làm điểm tựa. Nàng chỉ cảm thấy hạ thân như bị ai đó xé ra làm hai nửa, xuyên qua màng trinh tiến qua hoa tâm chui vào trong tử cung...

Tố Như một bên nhìn trợn mắt nhìn dương căn dài đến 30cm to bằng ba ngón tay mạnh mẽ phá thân tiến sâu vào bên trong. Nàng còn nhìn thấy bụng nữ nhân kia ẩn ẩn hơi nhô lên một chút như có gì đó ngọ nguậy. Tâm hồn xử nữ của nàng như bị công phá, bên dưới hai chân như nhũn ra, hạ thân như gánh chịu đau đớn thay cho nữ nhân kia mà nhíu nhíu cánh hoa.

- A

Thanh niên tóc lam bạo lực cực điểm, không cần dạo đầu bôi trơn, vừa vào sâu bên trong đã rút ra tận cửa sau đó dương căn lại mạnh mẽ tiến tới.

- Bạch... A... Bạch... A

Nữ nhân kia vừa mới thất thân đã bị bạo hành, hắn mỗi lần kéo ra là đến tận cửa huyệt hoa rồi lại mạnh mẽ tiên tới xuyên qua hoa tâm vào bên trong. Nàng cơ hồ giữ nguyên tư thế lưng cong tớn như tránh thoát khỏi cơn đau đớn nhưng xảo hợp càng làm cho hắn tiến sâu vào...

- Tha A... Bạch...Bạch... A.. Bạch.

Những cú nhấp như trời giáng vào hoa huyệt non nớt, khiến nữ nhân kia hai hàng lệ chảy dài, định mở miệng cầu xin nhưng miệng vừa mở chỉ phát ra một tiếng bên dưới hạ thân chuyền đến ma sát mà rên rỉ đau đớn.

- A...bạch...A... A

Trên ga giường máu tươi chảy ra báo hiệu cho một xử nữ biến mất. Tố Như một bên nhìn mà cảm giác huyệt hoa run run, nàng như cảm nhận được nỗi đau của nàng kia thở dài nhắm mắt. Mắt không thấy tâm không phiền, nhưng nàng có chút sai lầm, nhắm mắt lại thì bên tai vẫn văng vẳng tiếng rên la thảm thiết, tiếng va chạm xác thịt khiến nàng đỏ bừng cả mắt, bên dưới cánh hoa đã rỉ ra chút dịch nhờn.

- A... A.... A...

Hùng hục tiến công khiến nữ nhân kia đau đến không thở nổi, trong lòng nàng hỗn loạn một mảng không biết mình làm sai chuyện gì. Nàng chỉ muốn dẫn nam nhân này đến đây, cho hắn hôn là để từ miệng hắn hút đi dương khí nhưng vừa hút được ít dương khí tên kia như không chịu khống chế đè nàng ra...

- Tha... A...c....A...h...o....t......A

Nào còn giọng nói nũng nịu câu dẫn, giờ hạ thân nàng đau đớn cực điểm, miệng nhỏ rên rỉ cầu xin nhưng tên kia như mất đi ý thức, dương căn bên dưới cứ ra vào theo bản năng.

- Ah~... ưm~~ Bạch... A

Chả biết qua bao lâu tiếng rên đau đớn giảm gần thay vào đó là tiếng rên rỉ dâm đãng mơ hồ. Tố Như nghe thấy biến chuyển hé mắt nhìn thì thấy Đông Quân vẫn ra ra vào vào mỗi lần hắn ra kéo theo một ít dâm thủy hồng hồng. Nàng vừa thấy thì cả người nóng ran vội vàng nhắm mắt.

- Ta... ưm~... không... ưm~....ưm~~

Tiếng rên rỉ đứt quãng, thân người nàng không biết hạ xuống từ bao giờ. Ánh mắt long lanh, da thịt có chút ửng hồng thở gấp. Bỗng nàng cảm giác hoa huyệt co rút từ sâu trong âm huyệt âm thủy trào dâng.

- Không....Ưm~...chịu.... nổ... Ahhhhhhh~

Hai cánh hoa có rút lại như bị hút vào bên trong, hạ thân nàng có chút rướn lên dựt dựt. Đông Quân thấy bên trong đè nén thứ gì ngừng động tác rút ra dương căn. Dương căn vừa thoát, bên trong ấm huyệt như nước vỡ đê phun ra.

- Phụt

Một dòng dâm thủy mạnh mẽ phun đến người hắn ướt đẫm, hắn khẽ dùng tay miết miết hoa huyệt ẩm ướt cho liên lưỡi liếm liếm. Hắn như được uống tiên tửu mà cười lên ác độc, nàng vừa hạ mông xuống người vẫn còn đang dựt dựt thì hắn lại tinh chỉnh dương căn mạnh mẽ tiến vào.

- Ahhhh.

- Ta không được nữa tha....Bạch...Ah~.

Lần đầu thất thân có chút không chịu nổi ma sát, vừa mới xuất ra đã khiến cả người nàng vô lực. Chưa đợi nàng cảm nhận khoái hoạt thì hoa huyệt lại bị công tới.

- Ưm~...ưm~...ưm~.

Tố Như nhìn nàng kia bị tra tấn chưa được nửa khắc(1 khắc= 14 phút) đã phun ra xối xả cả người có chút nóng ran, ánh mắt có chút long lanh.

- Ưm~... chậm....ưm~... ch...út...ưm~

Cơn đau vơi đi phần nào khiến nữ nhân cảm thấy khoái hoạt, mỗi cú nhấp đều xuyên qua hoa tâm vào tử cung khiến nàng cả người run rẩy vô lực rên rỉ theo bản năng.

- Ưm~... ah~... ưm~...

Đông Quân đầu óc mơ hồ cảm nhận dương căn được thành huyệt động co bóp sướng rên, mật huyệt tiết ra dịch nhờn xối xả tưới đẫm dương căn cho động tác của hắn dễ dàng, thành huyệt của xử nữ thất thân nhạy cảm xoa bóp khiến quy đầu có chút không chịu nổi. Hắn gầm lên một tiếng ra tăng tốc độ.

- ưm~... ưm~... mạnh.... ưm....qu....ưm~..á...

Hắn nhẹ nhàng cúi đầu ngậm lấy miệng nhỏ của nàng đầu lưỡi xuyên phá. Nữ nhân kia ánh mắt mơ màng há miệng tiếp đón.

- Ưm~ ưm~.

Đầu lưỡi hai người quấn nhau, nữ nhân này bây giờ chìm đắm trong dục vọng quên cả hút đi dương khí chỉ dùng bản năng hoan ái đáp lấy.

- Ô~ ô~.

Chỉ hôn một hồi nàng đã căng tròn hai mắt như muốn nói cái gì nhưng miệng bị hắn khóa chặt không thể mở miệng. Nàng giờ cũng như Tố Như bị định thân phù trói chặt.

- Ưm~ Ô ô ô ô~~~

Dương căn bỗng nhiên bị bóp chặt, từ sâu trong âm huyệt có một dòng nước ấm tưới vào đầu dương căn khiến nó có chút kích thích.

- Hừ.

Đông Quân hừ một tiếng bày tỏ thỏa mãn, bên hông ra sức nhấp nhấp, được hơn chục cái thì quy đầu căng cứng miệng hé mở.

- ƯM~~~

Quy đầu cắm thẳng đến tử cung mà phun ra, Tố Như chỉ thấy nàng kia hạ thân dựt dựt bụng như bơm hơi mà căng lên một vòng. Mắt nàng bây giờ cũng có chút mê mang, hạ thân đã ẩm ướt.

- Phụt.

Vừa rút ra dương căn lại một cột nước sốt xả phun ra. Đông Quân lần này nhanh nhẹn giữ chặt eo nàng cúi đầu xuống ngậm lấy cánh hoa.

- Ực.

Hai nữ đều trợn to hai mắt nhìn hắn mở to miệng ngoạm lấy hoa huyệt mà uống ừng ực. Đầu Tố Như như có ngàn ngàn sao trời va trúng hai chân như nhũn ra mà nhìn hắn. Ánh mắt nàng lóe lên lửa giận không hiểu.

- Ưm~ đừng... ta không chịu nổi ưm~ nữa...

Nàng kia hạ thân vẫn run rẩy vừa phun ra một hồi mệt mỏi nằm ra thì dưới thân lưỡi hắn chuyển động khiến nàng mở miệng cầu xin.

- Ưm~ đừng... ưm~...xin ngươi...Ah~...

Lần này không phải dương căn thô cứng mà là đầu lưỡi mềm mại khiến nàng có chút cảm giác khác lạ. Nhưng lần đầu thất thân đã ra hai lần khiến nàng có chút không chịu nổi vùng người ngồi dậy thấy tên kia vẫn úp mặ vào đó mà mà liếm láp khiến nàng tức giận hay tay hạ xuống lưng hắn.

- Bốp bốp bốp.

Như chó hoang bị dọa Đông Quân nhe lanh thò lưỡi vào sâu bên trong mà liếm láp.

- Ưm~ tên kh...ưm..ốn...

Hạ thân nàng dựt dựt liên hồi khiến nàng toàn thân như nhũn ra, nàng ra sức đánh vào người hắn hằn lên dấu tay đầy trên lưng... Chẳng được bao lâu động tác đánh người đã dừng lại, bàn tay dặt trên lưng hắn ra sức mà cào cấu.

- Dừn....g ưm~... lại~... ưm~

Lưỡi Đông Quân vào trong thành hoa huyệt liếm láp mật dịch, thi thoảng lại chui ra liếm láp hai cánh hoa rồi lại hột le khiến nữ nhân kia run rẩy cả người. Bỗng hoa huyệt thít chặt như muốn ép nát lưỡi hắn.

- Ta...ưm ~ ... khô..ưm~.... ưm... lại nữa... Ahhhhhhhhhh~

Từ sâu bên trong âm huyệt lại có một làn dâm thủy tích tụ. Nàng hay tay đặt trên lưng Đông Quân nắm lại móng tay sắc nhọn cào hắn hằn lên năm dấu máu dài. Bên dưới hạ thân hoa huyệt mở rộng lại phun ra một dòng dâm thủy...

- ực ực.

Đông Quân há mồm uống chọn không sót một giọt, khi ngẩng đầu đã thấy nàng kia mồ hôi đầm đìa ánh mắt tràn xuân quang nằm đó hưởng thụ. Nhìn thấy bầu ngực căng tròn khiến hắn lại nổi thú tính bên dưới dương căn lại căng cứng, trong lúc nàng kia mơ màng hắn lật úp nàng lại, kéo eo nàng cho nàng biến thành quỳ úp mặt. Nàng kia như nhận ra điều gì hoảng sợ kêu lớn.

- KhônGGGGGGGGGGG.

Dương căn đã đặt ở hoa huyệt mãnh mẽ mà vào, nàng cảm nhận được cái tư thế trổng mông này khiến dương căn vào sâu đến cực điểm, dương căn cơ hồ đã trạm vào thành tử cung khiến cả người nàng run rẩy.

- Ah~ ah~ ah~

Theo từng lần nhấp của hắn, dương căn như không tiến vào hoa huyệt mà trùng kích thẳng vào linh hồn nàng.

- Nha....ưm...nh...ưm~ quá... ưm~

Đông Quân bên dưới vẫn nhấp tay vòng qua lưng mà xoa lắn bầu ngực khiến nó biến thành muôn hình đủ vẻ. Động tác của hắn có chút thô bạo khiến nàng kia đau đớn nằm úp xuống, bầu ngực đè lên giường biến nó căng ra trốn đi ma trảo của mắn. Đông Quân thấy vậy có chút tức giận thu tay lại tét đít nàng.

- Bốp.

Hoa huyệt của nàng như bị kích thích co rút lại khiến dương căn sướng rên suýt nữa thất thủ.

- Bốp.

Lại một bàn tay mạnh mẽ hạ xuống khiến hai cánh hoa co rụt lại.

- Ưm~... đừng...ah~ ... Bốp...đau~ ... ưm~.

Nàng không biết đau thật hay hạ thân bị kích thích khẽ nâng bầu ngực lên khỏi mặt giường để nó lơ lửng ở đó.

- AH... đừng bóp mạnh thế... ưm~

Đôi nhũ vong vừa thoát khỏi đã bị hắn tóm lấy ra sức mà bóp khiến nàng có chút đau lại có chút kích thích. Nhũ hoa bị hắn ngắt, véo như muốn đứt lìa.

- AH... đau ~... ưm~.

Nhũ hoa bị ngắt đối với nàng là trùng kích thật lớn khiến hoa huyệt lúc nào cũng bóp chặt...

- HỪ.

Đông Quân rên lên thỏa mãn, quy đầu vừa ra 1 khắc(1khắc=14p) lại bị bóp cho khiến hắn không chịu nổi ra sức nhấp mạnh.

- BẠCH.. ưm~ ... lại... ưm~ .... nữa ....AHHHH~

Đông Quân cũng gầm lên một tiếng, dương căn căng cứng hai người xảo diệu thăng hoa cùng lúc.

- Phù phù.

Nữ nhân hổn hển thở gấp, cả người nàng như sợi bún mông không cả có sức mà ngóc lên vô lực thẳng cẳng nằm đó, ánh mắt mê mang, xuân quang lượn lờ quanh khóe mắt.

- A?

Vừa nằm nghỉ chưa lâu tên ác ôn kia đã xoay nàng lại hai tay luồn qua bắp chân mà bế bổng nàng lên.

- Ta... ta thật sự không được. AH

Lời vừa dứt hắn đã nhấc bổng nàng còn hắn thì đứng lên trên giường, dương căn căng cứng tinh chỉnh mép hoa huyệt đã sưng tấy mà tiến vào.

- ƯM~

Tố Như một bên nhìn thấy nữ nhân kia tiết thân ban lần mà chưa được nghỉ ngơi hắn đã tiếp tục tra tấn, lại nhìn thế đứng của hắn ôm nàng kìa, hai tay hắn vòng qua đầu gối mà đỡ lấy mông nàng kia, giờ hắn vừa nhấp tay hắn bóp mông nữ nhân kia động tác tựa có tựa không nâng mông nữ nhân kia phối hợp với động tác nhấp eo của hắn. Xảo diệu thế nào hướng đứng của Đông Quân lại quay về hướng nàng để nàng nhìn rõ thấy dương căn thô cứng ra ra vào vào.... Tố Như nhìn mà có chút đỏ mắt, bên dưới nội khố bản năng đã ướt một màng, trong lòng cảm giác như nữ nhân kia cướp đi thứ gì của mình vậy.

- Ah~ ... tha ... ưm~ ... ch .... ư~ o.... ta... ưm~

Đông Quân như thú hoang xổng chuồng càng nghe thấy tiếng rên rỉ xin tha thú tính của hắn càng mạnh, hông hắn dùng lực nhanh hơn nhấp tới.

- Bạch... ưm~

Hắn khẽ nghiêng dơ một tay túm lấy đầu nàng chuyển môi qua mút lấy.

- ƯMMMM ~.