++ Các đạo hữu lên đọc phần này để thấy được sự rèn luyện của nvc
-
- AHHHHH
Ngang chừng núi có một con khỉ đang ngước đầu nhìn lên đỉnh tỏa sơn phong lấp ló trong mây ánh mắt có chút linh tính...
- Sư phụ, ta...ta không chịu được.
Đông Quân bây giờ hai chân xoạc sang ngang cơ hồ sắp ép thành thế thân mình vuông góc với hai chân, mông đít gần như sắp chạm xuống dưới đất.
- Cố gắng, lần đầu hơi đau chút.
Mặt mày Đông Quân nhăn nhó giữ tợn, nước mắt chảy xuôi a, nghe được câu trả lời của sư phụ mà cứ thấy kỳ kỳ.
- Mẹ nó, sư phụ người có ngon thì thử làm như ta.
Lão giả thấy hắn ăn nói thô tục, hai tay đang giữ hai vai hắn ấn mạnh xuống.
- AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH
Chim muông quanh núi rào rào hoảng sợ bay loạn tránh xa, hai tay lão giả giữ vững hai vai ép hai chân hắn sang ngang từ sấp sỉ thình đúng chuẩn một góc 90 độ.
Đông Quân hét thảm một tiếng dài giãy rụa phản kháng nhưng đôi tay già nua của sư phụ như hai tòa thái sơn ép hắn không cựa quậy nổi chỉ có thể rớm rớm nước mắt mà kêu đau.
Sáng sớm của ba ngày sau.
- Ta vẫn chưa đi được mà sư phụ.
Sau một lần "chơi lớn" cơ hồ hắn không thể xuống giường mỗi lần động chân là dây chằng dưới háng lại chuyền đến cảm giác tê tâm liệt phế.
- Đừng nhiều lời.
Đông Quân mặt mày nhăn nhó định cố nán lại trên giường nhưng liếc thấy ánh mắt sắc lạnh của lão thì trong lòng nhảy dựng cố nết hai chân tập tễnh xuống giường.
- Sư phụ, người tu tiên cần gì phải làm mấy động tác phàm nhân này?
Hắn thật sự rất tò mò vì sao lão dở hơi này lại bắt hắn ép dây chằng chân a. Chỉ nghĩ đến thôi đã rất đau đớn...
- Phàm nhân? Người tu tiên nào mà không từ phàm thể mà ra, mấy động tác đó tu tiên giả nào từng ở luyện thể kỳ cũng phải luyện tập. Nó giúp gân cốt giẻo dai cả người linh hoạt, kinh mạch con người tụ tập về chân rất nhiều mấy động tác đó làm kinh mạc giãn ra giúp ích cho hấp thụ linh khí sau này.
Hắn phụng phịu phản bác:
- Ta linh căn bị phế cũng không thể tu tiên nha.
Lão giả liếc hắn ánh mắt khinh thường.
- Hừ, không có tiền đồ, chả lẽ ngươi chỉ muốn là một phàm nhân giang hồ chỉ biết luyện thể?
Hắn không cần suy nghĩ mà đáp:
- Tất nhiên là không, được tu tiên, được trường sinh, được đứng trên cao nhìn chúng sinh muôn màu có ngu mới không muốn.
Lão giả liếc nhìn hắn nhàn nhạt nói khiến tâm lý trống cự của hắn vơi đi phần nào.
- Ta nói rồi, ngươi linh căn không phải không thể cứu chữa. Chỉ là chưa đúng cách thôi. Nếu một ngày nào đó linh căn trở về mặc dù ngươi gân cốt vững chắc, nhưng đến khi đỉnh giai luyện khí tích súc nội lực bạo phát nó ra trùng kích trúc cơ dù có thể trúc cơ nhưng kinh mạc không tốt sau này cảnh giới cũng không cao. Dù ngươi bây giờ chỉ có thể cường thân, nhưng cũng cần tích chữ nội lực, nếu kinh mạch thông thoáng mỗi khi ngươi vận dụng đan điền bộc phát nội lực sẽ thêm vài phần lực đạo.
Nghe lão giải thích hắn ồ lên một tiếng gật đầu liên tục.
- Sư phụ thật là cao nhân đắc đạo một lời nói ra làm cho con người như được khai quang a, ta sẽ thật cố gắng không để khổ công của sư phụ bị ném bỏ.
Thấy hắn nói vậy lão giả mặt mày hớn hở.
- Được, được. Bây giờ ngươi ép ngang ép dọc, mỗi thế nửa canh giờ.
Đông Quân mặt đen như cái đít nồi, chỉ nghĩ đến thôi mà hai chân như nhũn ra...
Buổi chiều.
- Thế đứng của ngươi sai rồi, từ trung bình tấn chuyển qua đinh tấn rồi suất ra một quyền.
- Cái tay, cái tay phải xòe ra che chắn huyệt nách. Ngươi đấm ra một quyền chỉ công không thủ gặp mấy tên côn đồ cũng có thể chơi lại ngươi một quyền.
Chỉ thấy trên sân nhỏ trước căn nhà trúc Đông Quân hết trung bình tấn qua đinh tấn, hổ tấn, chặt cương đao, luồn tránh đánh bộ hạ, lật mu tay,...
(Chú Thích và Chia Sẻ của tác: Trước ta cũng đi học võ, ta học là võ tổng hợp lên một số thế tấn được rút ra từ trong các võ khác cơ mà toàn vietsub luôn lên ta cũng không biết tên ngàu lòi của mấy thế đó.
LUỒN TRÁNH ĐÁNH HẠ BỘ là: Khi một người đấm thẳng mặt bạn thì tay trái khua từ giữa qua sang trái gạt quyền của đối phương, chân trái tiến lên trùng xuống vuông góc với mặt đất, bàn chân hơi trếch sang phải góc 45 độ sẽ khiến đầu gối từ thẳng chuyển sang hơi chếch về bên phải Điều Đó khiến cho đối thủ đạp vào đầu gói thì nó chỉ khuỵu xuống và được thế tấn giữ vững chứ không để gối đối mặt với đôi phương sẽ bị một cước vỡ luôn bánh chè. Sau đó chân phải thẳng ra sau từ gót trân đến đầu vai phải như cạnh huyền của tam giác vuông, bàn tay phải chụm lại dùng mu bàn tay phải tấn công vào nơi sinh dục của đối phương. Nếu gặp bọn côn đồ thì Nhất Chiêu Tất Thắng, đây cũng là thế võ của ĐẶC CÔNG VIỆT NAM. Chiêu này chỉ áp dụng cho nam nhân.
Còn có chiêu chúng ta hay gọi HẦU TÔN HÁI ĐÀO cũng như chiêu trên nhưng mà là dùng lòng bàn tay và ngón tay chụp vào ẤM XUYẾN của đối phương. NHẤT CHIÊU ĐOẠT BẢO a. Ai tò mò có thể tra tư liệu trên google để dễ hình dung, đây cũng là theo kinh nghiệm mà tả ra. Còn nhiều chiêu rất hay ho cơ mà thật sự viết thành văn không có hình ảnh mô tả nó rất khó tưởng tượng.)
Hắn hết luyện hầu quyền sang xà quyền, hạc quyền,... toàn là những chiêu võ của giang hồ phàm trần. Cái này tuy mới đầu hơi khó nhưng hắn rất ham luyện, lĩnh ngộ tinh hoa chiêu thức rất nhanh. Hắn đời trước cũng có ước mơ thành cao thủ võ lâm a.
Buổi tối:
- Khơi thông kinh mạch, hội tụ lực lượng thân thể tích súc lại đan điền,..
Lão giả đứng bên kiên trì giảng giả.
- Đúng rồi, kinh mạch khơi thông, khí tụ đan điền.
Một bên hướng dẫn một bên xem hắn luyện tập khiến lão rất vui mừng. Tên đồ đệ này ngộ tính rất cao, từ tập võ đến tĩnh tọa tu luyện chỉ cần lão nói vài lượt đã thông thống thực hành. Khiến lão vui mừng là dù hắn linh căn bị phế ấy vậy mà khi tu luyện vẫn dẫn phát linh khí xung quanh giao động làm lão tặc tặc lưỡi đoán là "song linh căn cực phẩm" quả thật là thiên địa ban phước, dù đã phế nhưng vẫn có thể phần nào ảnh hưởng linh khí.
- Tốt, Tốt lắm, cứ như vậy mà làm.
Không biết qua bao lâu, Đông Quân như bừng tỉnh sau giấc ngủ, mở mắt ra thì đã là canh ba. Hắn tấm tác lấy làm kỳ lạ, tu luyện nội lực khiến thân thể hắn không mấy biến chuyển nhưng trong tiềm thức mách bảo hắn khi vận dụng nội lực dồn vào nơi nào đó trên cơ thể thì sẽ bộc phát ra khí lực lớn hơn.
- Sư phụ, ta cảm thấy ở bụng như có lực lượng gì đó rất khổ diễn giải.
Hắn khoanh chân ngồi trên giường, liếc thấy Thông Huyền Đạo Nhân đang nhàn nhã thưởng trà ở bàn trúc mở miệng tò mò hỏi.
- Đó là nội lực khi ngươi tích súc, cũng như ngươi một ngày chỉ có thể bê được ba thùng nước mà mỗi lần bê chỉ được một thùng, sau khi bê xong ba lượt là mệt hết hơi rồi khi khôi phục thì lại như bình thường. Nhưng ngươi lại không bê nước mà ngồi một chỗ thì khí lực đó không thất thoát cũng chả mất đi chỉ là dự chữ trong gân cốt, kinh mạch.
- Võ học luyện thể và luyện khí giúp ngươi tích tụ những khí lực ngươi không dùng tích súc thành khí lưu nội lực trong đan điền được đan điền bao bọc khiến nó không thất thoát. Cũng gần như là ngươi dự chữ lương thực đó.
- Nhưng đan điền, và thân thể cũng có giới hạn của nó, ngươi tích súc xong khí lực ba thùng nước sẽ khiến ngươi mệt mỏi lúc đó cần đả tọa khôi phục, còn khi đan điền đầy thì cần phải có bước đột phá.
- Luyện thể và luyện khí cũng không khác nhau về chất nhưng khác nhau là luyện khí có thể đè nén nội lực lại khiến nó chỉ chiếm một góc trong đan điền, rồi lại tiếp tục tích súc lấp đầy nội lực vào khoảng chống đan điền. Luyện khí mỗi lần đột phá là nén lại nội lực rồi lấp đầy khoảng trống trong đan điền, sau đó bùng phát nội lực đè nén giúp đan điền mở rộng chứa được nhiều nội lực hơn.
- Nhưng bạo phát nội lực cũng tấn thăng cảnh giới cũng rất nguy hiểm, lên mới cần tập luyện để kinh mạch giãn nở, đan điền săn chắc phụ trợ lúc đột phá.
Đông Quân xoa xoa bụng phần đan điền, nghe lão nói thì cũng đại khái hiểu. Luyện khí đột phá cũng như nén lại một cái lò so trong ống rồi cho thêm một cái nữa vào, khi thả tay ra thì nó sẽ bật nẩy, chỉ khác là khi lò xo bật mở sẽ khiến đan điền được mở rộng. "Mẹ nó, trong phim toàn nói sạo, cái gì mà hấp tinh đại pháp, cái gì mà Bắc Minh Thần Công hút một phát thành cao thủ võ lâm a. Nếu hút thế thì không bạo thể mà chết mới lạ a.
- Nhưng ta tu luyện lâu vậy rồi cũng không thấy mất sức a.
Vừa nói xong câu lão sư phụ đã chửi ầm lên.
- Con mẹ nhà ngươi, gia tài cả ngàn vạn năm của ta đều bị thân thể ngươi ngốn sạch. Ngươi không thành kim cương bất hoại, thân thể lực phá thiên nhai thì lão già ta đập đầu vào tường hết quách đi cho xong.
Lão phẫn nộ chửi ầm, không biết là tiếc gia tài hay là khoe khoang ta là tiên nhân phất tay ngươi có thể biến ngươi thành người lấy một địch vãn nữa a. Trong lòng hắn cũng thầm cảm tạ nhưng miệng vẫn lẩm bẩm:
- Do sư phụ người hố , chứ ta cũng không muốn chui vào trong thùng dược đó nha.
Chỉ nghe một tiếng hét vang vọng màn đêm, chim muông trong núi đang suy ngủ cũng ào ào bay loạn.
- CÂM MIỆNG.
Tiếp đó là những tiếng rên là thảm thiết của Đông Quân...
Khi lão thu tay cả người hắn đã bầm rập, đâu đâu cũng là vết thương, mặt bị lão đánh cho biến thành cái đầu heo. Đợi lão bình tĩnh lại thì mới nghe lão giải thích. Thân thể hắn bây giờ lực lượng vạn cân, kim cương bất hoại kinh mạch, đan điền được dược lực hun đúc vững như thành đồng vách sắt cho nên một đêm hắn tích súc nội lực như một sợi lông tóc trên người. Lời lão khiến hắn nhớ đến lúc thân thể bị độc dược ăn mòn cơ hồ chỉ còn tí thịt vậy mà độc dược vẫn tiếp tục ăn mòn thẩm thấu vào tận xương, thấm sau vào lục phủ ngũ tạng khiến hắn nghĩ thôi đã rùng cả mình, mồ hôi ứa ra.
Hắn cau mày nhìn lão giả dò hỏi :"Người không khoác lác chứ? Ta kim cương bất hoại mà bị ngươi đánh cho thành cái đầu heo?" Lời này của hắn trọc lão cười lên ha hả tự tiên khoe mẽ "Ta nhập đạo vạn năm, một tiểu tử lông mao chưa mọc như ngươi ta dí một ngón tay cũng chết".
- Thần như vậy?
Lời nói xong làm lão giả lại bị trọc tức đánh hắn thêm trận nữa khiến hắn thụ động chịu đòn mà trong lòng ấm ức "Ta đây là đang khen lão nha". Cơ mà cứ lúc nào mở miệng muốn nói là một bạt tai, một đầu quyền đã hạ trên mặt hắn...
- Đi ngâm dược đi.
Lão già ngồi trên bàn thưởng trà có vẻ tức khí vơi đi không ít mà ra lệnh cho hắn. Đông Quân hai mắt bị đấm cho thâm thì, mặt sưng bầm lên mà phụng phịu làm theo. Lần này hắn không có ngâm độc dược gì, mà là đi ngâm thảo dược phụ trợ giúp kinh mạch giãn nở, dược này còn có thể từ từ cường thân a, kiêm thêm ít đan dược luyện thể lão cho nữa. Cơ mà đối với thân thể hắn bây giờ thì chỉ có chút ít tiến triển nhưng tích tiểu thành đại mà, mỗi ngày một chút thì thân thể cũng dần dần mạnh hơn nha.
Một Năm Sau.
- Ầm, ầm.
Quyền phong giao nhau vang lên những tiếng đinh tai nhức óc.
- Khốn nạn, tiếp ta một quyền.
Tiếng thú rống vang lên những tiếng ầm ầm lại phát ra liên hồi.
Chỉ thấy một thanh niên tóc xanh đang chiến đấu với một con Nham Tượng cao đến 2 trượng(1 trượng = 3,33m) cả người khe nứt chằng chịt, bên trong khe nứt là những dòng dung nham nóng bỏng. Thanh niên này vừa đánh vừa chửi ầm cả lên, mắt đỏ sòng sọc thi thoảng đang chửi thì dính một quyền trên mặt khiến hắn bay tít ra sau đập trên mặt đất nẩy lên mấy lần mới dừng lại.
- Ta đã nói với ngươi bao lần rồi, thân thể mạnh mẽ nhưng không biết vận dụng thì cũng chỉ là thứ phế thải.
Thanh niên tóc lam đang định phản bác thì trên không trung tự nhiên như có đám mây lướt qua, trời đất âm u. Nhắn vừa nhìn đã thấy con Nham Tượng kia nhảy từ trên không trung lao xuống thế như muốn đè hắn thành bột mịn.
- Ầm.
Hắn nhanh nhẹn lăn trên đất mấy vòng tránh thoát, chỗ cũ hắn nằm bây giờ lún xuống vài mét, mặt đất xung quanh nứt toạc.
- A a, bỏng chết ta.
Trong lúc lằn người tránh né, từ những khe nứt trên người yêu thú văng ra những bãi dung nham văng phải người hắn. Hắn hét lên đau đớn, chỉ thấy dung nham nóng bỏng đốt chảy một mảng áo bào chạm vào da thịt vang lên những tiếng nướng thị xèo xèo.
Dòng dung nham nóng rực khiến người thường chạm cái là chín ấy vậy mà thanh niên này lại đứng dậy cả người nhảy tưng tưng tay khuâ khuâ vuốt đi từng dòng dung nham bám trên người.
- Lão tử phải đánh chết ngươi.
Bị lửa đốt thân, quần áo trên người hắn khoét thành từng mảng lớn, da thịt ấy vậy mà chỉ ửng đỏ như bị nước sôi rội bỏng vậy. Hắn mặt đỏ tía tai tức giận gầm lên lao về yêu thú.
- Ầm ầm.
Những tiếng oanh long long vang lên vang vọng cả ngọn núi, thanh niên kia giao đấu chính diện với con yêu thú. Ngươi đấm ta một quyền, ta chả ngươi một quyền. Thi thoảng Nham Tượng bị dính một quyền văng ra ít nham tương dính trên người thanh niên khiến hắn kêu lên oai oái càng ra sức mà quyền đấm cước đá.
Chẳng biết qua bao lâu, thanh niên tóc lam túm cổ con yêu thú kia đầu quyền nện ầm ầm trên mặt nó, nện đến thạch đá trên người nó văng tung tóe.
- Đánh chết ngươi, đánh chết con súc sinh nhà ngươi.
Yêu thú nằm trên đất bất động, thanh niên ngồi trên ngực con yêu thú quyền phong đánh cho đầu Nham Thú chỉ còn lài bãi bột. Con yêu thu cả người nứt lẻ nham tương hừng hực bên trong giờ chỉ còn mập mờ.
- Mẹ nó nghiệt súc.
Văng ra lời chửi tục, thanh niên tóc lam mới nhảy khỏi thân thể con yêu thú. Nhìn qua hắn với con yêu thú kia thì thật nhỏ bé, chỉ to bằng cánh tay của yêu thú ấy vậy mà lại đánh cho yêu thú không ra hình dáng.
Bây giờ người thanh niên kia không còn một mảnh vải, cả người lõa thể bại lộ ra thân hình cường tráng, da thịt trắng khỏe bị nham tương văng trúng đỏ lên từng mảng. Hắn hậm hực đi về phía lõa giả đang nhàn nhã thưởng thức trà trên bàn đá trước căn nhà trúc kia mà nói.
- Sư phụ a, người cũng thật không tốt, kiếm con yêu thú nào không kiếm cứ phải bắt mấy con cứng đầu này, đã thế còn đầy nham tương. Cả người ta bây giờ đều phồng rộp lên rồi a.
Lão giả được thanh niên gọi là sư phụ kia vẫn nhàn nhã thưởng trà nghe hắn nói vậy thì mở miệng trách cứ.
- Phế vật, một con yêu thú cấp 3 sơ kì mà ngươi đánh cả buổi cũng không giết được.
Thanh niên tóc lam phụng phịu không dám phải bác chỉ dám lẩm bẩm.
- Nó cũng là cảnh giới Kết Đan sơ kỳ nha, đã thế cả người còn văng đầy nham tương...
Thấy lão giả kia nhướn mày hắn bèn đổi vẻ mặt tươi cười nịnh lọt.
- Hừ, vào thay y phục rồi tu luyện đi.
Nhìn thấy thân thể lõa lồ bại lộ, dương căn lùng liểng nói chuyện với mình khiến lão bực mình đá cho hắn một cước vứt cho hắn hai bình đan dược đuổi hắn đi.
- Lại là mấy thứ này. Ăn vào thật không có tí mỹ vị.
Lão giả ngồi trên ghế run rẩy kịch liệt, thanh niên kia như rất có kinh nghiệm không chờ lão giả phát tác đã căp dép chạy vào nhà trúc.
Khoanh chân trên giường trúc, mở mấy bình đan dược lấy ra mấy viên khiến hắn mặt mày cau có.
- Mẹ nó, toàn mấy thứ khó nhai a.
Nhìn ba loại đan dược hắn tỏ rõ vẻ chán ghét, Hồi Nguyên đơn, Bát Cốt đơn, Thể Thân đơn....
- May có Hồi Nguyên đơn ăn có vị một chút.
Hắn bỏ vô miệng vài viên nhồm nhoàm nhai mà mặt tỏ rõ khinh bỉ... Nếu một tu tiên giả nào ở đây thì sẽ chửi lớn "tên phá gia, có phúc không biết hưởng".
Bát cốt đơn được luyện từ xương cốt và nội đan tám loại yêu thú: Hổ, Báo,Sư Tử, Sói, Tượng, Ngưu, Xà, Hầu. Những yêu thú này toàn là những động vật hoang dã bắt gặp cơ duyên khai mở linh trí lên rất thuần huyết. (Các đạo hữu thấy sư tử hoang dã mà giao hoan với chó hoang bao giờ chưa a). Nói chúng thuần huyết là vì khi ở hoang dã bản năng sẽ tìm đến cùng loại mà sinh sôi, còn lúc khai mở linh trí chúng mới có nhận thức mà tìm đến khác loại rồi sinh ra những dị thú.
Thể Thần công thức ai ai cũng biết nhưng muốn luyện chế được đan dược thượng phẩm thì phải cần nội đan và tinh huyết của những yêu thú mạnh mẽ... Hắn nghe lão già kia nói Thể Thần đơn này được luyện từ nội đan và tinh huyết của Toan Ngưu, Thạch Thú Tượng, Giao Long thêm một vài dược thảo phụ trợ.
Hồi Nguyên đơn. Tên như ý nghĩa, giúp hồi phục nguyên khí hao tổn, nhưng đối với kẻ chỉ biết luyện thể như hắn thì là hồi phục sự mệt mỏi về thể xác. Cái đan dược này khi đả tọa tu luyện mệt mỏi mất sức lão cũng thường cho hắn ăn a.
Hắn nhai nuốt đơn dược khiến những tu tiên giả đỏ mắt như những viên kẹo sầu riêng, nuốt một hồi hết hai bình đan dược hắn mới nhắm mắt lại. Cảm nhận được nơi đan điền truyền đến dược lực mà hắn quen thuộc, thanh niên tóc lam cứ nhắm mắt dưỡng thần tụ khí đan điền luyện hóa dược lực.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trên không trung của một dãy núi địa thế hiểm trở có một lão giả đang và một thanh niên tóc lam ngồi trên một chiếc lâu thuyền có vẻ sang trọng. Lúc này thanh niên tóc lam đang ngó xuống bên dưới mà cảm thán.
- Sư phụ, bên dưới đèn đuốc rất nhiều hẳn là người ở đó rất đông ta sợ không chống được a.
Lõa giả mai tóc bạc trắng, khóe mắt hơi rủ vuốt vuốt chòm dâu bạc.
- Ừ, cố gắng.
Trong lúc lão nói lão lấy trong nhẫn trữ vật ra một cây thiết bổng đen thùi lùi đưa cho hắn, chờ hắn lưỡng lự cầm lấy thì chữ "gắng" cũng vừa mới ra khỏi miệng. Lão không nói không rằng nhấc chân đạp hắn từ trên lâu thuyền các không trung 50 trượng có thừa.
- Sư phụ AAAAAAAA.
Vang vọng cả dãy núi là tiếng hét kinh hoàng, thanh niên tóc lam cả người nằm ngửa rơi tự do, ánh mắt vẫn nhìn vào lâu thuyền lơ lửng trên không.
- BỤPPPPPPP.
Những tên sơn tặc bên dưới nhất thời nhộn nhịp cầm đao kiếm vây quanh một vòng người dính trên mặt đất.
- Rắc rắc.
Chỉ thấy qua ánh lửa lập lòe của cây đuốc, người tóc lam vận bộ áo trắng đang nằm dưới đất cử động thân thể vang lên tiếng rắc rắc.
- Mẹ kiếp, lão sư phụ khốn nạn.
Bọn sơn tặc thoang thoáng nghe hắn nói cái gì không rõ, cả lũ sơn tặc kinh ngạc nhìn nhìn thanh niên tay cầm thiết bổng đứng đó rồi nhìn nhìn dưới đất đã lún sâu chục cm in lên hình người mà trong lòng hoảng sợ lùi về sau một bước.
- Bọn súc sinh, hôm nay lão tử phải thế thiên hành đạo.
Thanh niên tóc lam hét lên phẫn nộ lao về một hướng tay cầm cây thiết bổng đại sát tứ phương...
- Bụp, bụp bụp
Tên thanh niên lao đến rất nhanh khiến bọn sơn tặc không kịp phản ứng, có mấy tên đón đầu bị thanh niên kia nện cho nhât côn đầu trực tiếp bạo nổ mà chết.
- Xông lên giết hắn.
Một tên có vẻ là đầu lĩnh gầm lên một tiếng hô ứng, nhât thời tứ phương tám hướng như hưởng ứng cả bọn gào lên.
- SÁT.......
Tiếng "sát" mang theo tử khí vang vọng cả núi rừng một biển người lao đến phía thanh niên.
- Uỳnh uỳnh.
- Leng Keng
- A... Bụp
Nhưng tiếng bước chân dồn dập, những tiếng binh khí va chạm hòa lẫn vào tiếng hét đau đớn.
- AAAAAA.
Thanh niên tóc lam đứng giữ trung tâm thiết bổng đen thùi lùi mỗi lần đập xuống là một tên sơn tặc nổ đầu, có tên bị hắn quất ngang cả người như bị gấp khúc bay sang một bên dư lực còn kéo theo vài tên...
- Tiểu tử to gan.
Một tiếng rống giận vang vọng cả sơn trại khiến cả lũ sơn tặc đang vây công thanh niên nhất thời dừng lại giữ thế vây quanh. Chỉ thấy một hướng nào đó đám sơn tặc rẻ ra làm hai, từ đó đi ra một đại nam tử to cao. Nam tử trung niên này mày rậm, râu quai nón cả người bừng bừng khí thế.
(* Ta định viết là ĐẠI HÁN: Nhưng mà các bạn nên nhận biết là từ "HÁN" là chỉ dân tộc "Hán" của Trung Quốc. Mặc dù là truyện có yếu tố tưởng tượng nhưng ta là một người con Đất Việt làm sao có thể đưa thứ đó vào được, nếu viết ra làm ta cảm giác như mình là kẻ bán nước vậy a. Ta không ghét người dân Trung Quốc nhưng ta lại ghét tư tưởng bá quyền của họ. VIỆT NAM MUÔN NĂM)
Thanh niên tóc lam cả người cơ hồ bị nhuộm đỏ, hai mắt hắn đằng đằng sát khí quanh người có hàng trăm xác chết. Thấy nam tử râu quai nón đi ra, mắt thanh niên ánh nên lăng lệ chẳng nói chẳng rằng phi thân về phía gã.
- Tốt, tốt.
Nam tử râu quai nón thấy hắn điên cuồng như vậy hô lên tốt tốt, hắn từ trong giới chỉ lấy ra một thanh đại đao phi thân bổ ra một trảm.
- Keng.
Chỉ thấy thanh niên kia cẩm thiết bổng quét ngang một đường, tiếng binh khí va chạm vang lên đinh tai. Nam tử kia cảm thấy cánh tay tê dại suýt nữa thì rơi đao trong tay. Nam tử kia vẻ mặt kinh ngạc hiện rõ nhưng chưa kịp suy nghĩ thì thiết bổng đã bổ xuống.
- Keng.
Nam tử đỡ một bổng hai hắn khuỵu xuống, khi hắn gạt đại bổng lùi lại thì dưới đất đã hằn lên hai dấu chân to.
- Ngươi là ai?
Hắn chỉ cảm thấy hổ khẩu tê dại mở miệng gầm lên hỏi.
- Nhớ rõ tên ta.
- Đông Quân.
Thanh niên mai tóc lam bị nhuộm máu đỏ trả lời xong xách thiết bổng lao lên phía trước.
- Giết hắn.
Mệnh lệnh phát ra, đám sơn tặc vây quanh hét lên ầm ĩ lao đến.
- Đinh đinh, đương đương.
Những tiếng binh khí giao nhau kết hợp với tiếng hét hỗn loãn khiến màn đêm trở lên rộn ràng.
- Hự.
Rên lên một tiếng trầm đục, nam tử râu quai nón đỡ một bổng trực tiếp bị chấn bay vào một vách núi vang lên tiếng một tiếng ầm ầm đá rơi lả tả. Thanh niên định lao đến kết liễu gã thì bị một đám sơn tặc vây quanh thất thời bị cản lại. Nam tử liếc nhìn thanh đao bị thiết bổng gõ cho sứt mẻ trong lòng nộ hỏa.
- Tiểu tử được lắm.
Loạng choạng bò dậy nam tử quai nón không biết khen hay có gì ý khác, không cần câu trả lời gã chân dậm một cái cả người phi lên không trung.
- Vù vù.
Hai đường đao khí xé gió lao đến chém trúng trên người thanh niên kia khiến nam tử cười lên khoái chí.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh khiến nam tử đang cười ha hả nhất thời sắc mặt cứng đờ, bên dưới thanh niên kia trung hai đường đao khí ấy vậy mà không như tưởng tượng phun máu tung tóe như trong tưởng tượng của gã.
- Bụp bụp.
Quét hai đường bổng chấn vỡ sọ vài tên sơn tặc thanh niên kia ngước mắt nhìn nam tử đang lăng không trên cao chục trượng. Chỉ thấy thanh niên hai chân trầm xuống.
- Ầm.
Mặt đất hằn lên hai dấu chân sâu xung quanh dấu chân rạn nứt chằng chịt.
- Đỡ ta một bổng.
Nam tử quai nón đang lúc ngây ngốc thì thanh niên kia đã nhảy lên không trung tung ra một bổng. Tiếng xé gió vang lên ù ù, một bổng của thanh niên như mang khí thế vạn mã lao tới. Nam tử quai nón cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu theo bản năng dơ lên đại đao đón đỡ.
- KENG.
Đao Bổng va nhau chỉ thấy nam tử quai nón trên không trung như tấm vải rách bị quất bay ra vài chục trượng.
- Phụt.
Lùi ra xa xa nam tử cưỡng ép thân hình vận dụng linh lực mạnh mẽ dừng lại thân hình, lơ lửng trên không trung gã cảm giác được cổ họng đè né khiến gã trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi sắc mặt trắng đi vài phần. Liếc nhìn tên thanh niên đang từ chục trượng trên không trung rơi xuống gã rút ra vài tấm linh phù quăng về phía thanh niên.
- BẠO.
Linh phù tốc độ cực nhanh chẳng mấy chốc đã tiến sát người thanh niên kia, gã cũng không thèm để ý đám tiểu đệ tay bắt pháp quyết hô một tiếng "BẠO".
- Oành Oành Oành.
Linh phù theo sát thanh niên lập lòe vài cái rồi bạo nổ khiến bụi bay mờ mịt, bên dưới mấy tên sơn tặc đang chầu trực đợi bị uy lực linh phù bạo nổ thịt nát tanh bành... Gã quai nón chưa yên tâm rút ra đại đao chém liên tiếp vài chục nhát về phía vụ nổ.
- Vù vù... - Ầm Ầm
Linh phù bạo nổ, kết hợp với hơn chục đường đao khí kích xuống khiến một khoảng đất bụi bay mịt mờ dơ tay không thấy năm ngón.
- Khụ khụ.
Chẳng biết qua bao lâu, khói bụi dần dần nhạt đi chỉ nghe bên trong vang lên tiếng ho sặc sụa. Nam tử quai nón nghe thấy tiếng ho ánh mắt co rút xoay người chạy trốn.
Chưa chạy bao xa đằng sau đa vang lên tiếng vút vút, nam tử đang chạy nhất thời như có cảm ứng, thân hình trên không trung dùng một tư thế khó tả quay người quét ngang một đao. "KENG" một tiếng, chỉ thấy đại đao bị một đầu thiết bổng đục thủng từ lưỡi khiến đại đao đứt làm hai đoạn. Đại bổng kia dừng lại nửa tức(nửa hơi thở) lại vun vút lao tới.
Đầu bổng uy thế mạnh mẽ như đầu trường thương cắm sâu trên ngực nam tử khiến cổ họng gã mắc một ngụm máu mà trầm trầm kêu một tiếng. Thiết bổng dũng mãnh đẩy đại hán như diều đứt dây bay đi xa xa, chẳng biết bay mấy chục trượng thì nam tử đụng phải một tấm màng chắn vô hình.
- Hự.
Một tiếng va đập khiến ngực nam tử đè nén phát ra một tiếng trong cổ họng. Bị đại bổng cắm sâu trong ngực, lại va chạm với màn chắn vô hình nam tử vẫn còn sức ngự không.
- Phụt.
Nam tử quai nón hẳn là người rất bản lĩnh, hắn trực tiếp rút cây thiết bổng ra bên ngoài khiến ngực gã phun ra một cột máu. Chỉ thấy giới chỉ trên ngón trỏ của hắn lấp lóe một cái, trên tay hắn xuất hiện một bình đan dược. Hắn không chần trừ dốc cả lọ vào trong miệng mà nuốt xuống.
- Rắc rắc
Thanh niên kia bị linh phù bạo nổ ấy vậy mà vẫn còn sức ném ra thiết bổng, nhân lúc tên nam tử không đề phòng mà trọng thương gã. Đại bổng ném đi thanh niên không còn vũ khí hắn dùng tay không mà quyền đấm cước đá. Trên người hắn bây giờ toàn là một màu máu, không nhìn ra nổi hắn có bị thương hay là không.
Mỗi quyền hắn tung ra nhanh như tia chớp va trạm vào đầu một tên sơn tặc vang lên bùm bụp khiến mấy tên sơn tặc không ca kịp hét đã đầu óc bạo nổ. Cước bộ dơ lên, một tên sơn tặc cầm đao lao tới bị đá cho xương sườn nát vụn văng xa như quả bóng.
- Xoẹt, xoẹt.
Hơn chục phút sau khi thanh niên kia vẫn đang quyền đấm cước đá thì cảm thấy trên vai hơi nhói nhói khẽ quay đầu lại thì thấy tên nam tử kia đã quay lại, tay cầm nửa thanh đại đao mà vung vẩy khiến đao khí ngập trời chém xuống không kể địch ta mà tàn sát.
Nam tử quai nón kia thật sự cũng không muốn quay lại, chỉ là xung quanh trăm trượng của xào huyệt sơn tặc này đều bị một tấm màn kết giới bao phủ khiến gã không thể làm gì khác. Đang lúc phục hồi điều tức thì một lâu thuyền bay đến, trên đó có một lão giả già nua. Lão chỉ liếc mắt một cái đã khiến hắn toàn thân run rẩy cảm giác như tử vong tới gần, nhưng lão già này không ra tay mà chỉ kêu hắn quay lại giết tên tiểu tử kia lão sẽ mở kết giới tha hắn một mạng. Hắn lúc đó mồ hôi ứa đầy sợ hãi cực độ nào có suy nghĩ phản kháng, chỉ dám gật đầu mà quay lại.
Quay lại trận chiến, trên mặt đất bây giờ chất trồng một đống xác chết của sơn tặc phải đến hơn ba trăm tên. Vừa rồi đầy trời đao ảnh chém xuống xung quanh thanh niên khiến vài tên bị chém làm hai, ba đoạn. Mà thanh niên kia mất đi thiết bổng chỉ có thụ động chống đỡ. Đao khí chém lên thân thể huyết nhân của thanh niên chỉ lờ mờ có thể thấy được trên thân hắn chỉ xuất hiện vài vết sước.
- Con mẹ ngươi, xuống đây đấu với lão tử.
- Súc sinh dừng lại cho ta.
- Nếu ngươi là nam nhân thì xuống đây một mất một còn...
Tên nam tử quai nón chém một hồi đao mà tên thanh niên kia vẫn che đầu mà chửi thì thật sự sợ hãi, nhưng hắn cũng không dám chạy trốn, vì hắn không chạy được a. Hắn dừng động tác chém, tự nhiên phất tay một cái không biết từ nơi nào bắn ra hơn 30 tấm lao về phía thanh niên.
- Tiểu tử, không phải ngươi chết thì ta vong.
Tay nam tử bấm bấm phát quyết khiến đầy trời linh phù bỗng nhiên sáng rực.
- ẦM ẦM ẦM
Linh phù bạo nổ sáng lên một góc trời âm u, nam tử quai nón sắc mặt trắng nhợt cả người trên không trung lảo đảo vài cái... Chờ đợi khói bịu tản đi lấp loáng trong đó có thể thấy được một cái hố sâu gần trượng(1 trượng= 3,3m)như hố bom, xung quanh lác đác có vài cái tay cái chân không biết của ai. Đám sơn tặc bên dưới bị linh phù oanh tạc cũng chết phân nửa, giờ chỉ còn lác đác trăm tên đang run sợ ngạc nhiên nhìn cái hố sâu.
Chỉ thấy trong hố sâu nằm một huyết nhân cả người là một màu máu, giờ có thể thấy được sau khi linh một trời linh phù bạo nổ thì trên người hắn đã dính vài vết thương. Một bên vai hắn cơ hồ mất một mảng thịt cũng không sâu lắm cơ mà cũng đủ trí mạng. Năm tử quai nón thấy tình cảnh như vậy nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm, từ từ hạ xuống mặt đất. Nhưng chưa đợi hắn vui mừng thì một tiếng chửi tục từ cái hố phát ra.
- Con mẹ nó ta ghét mấy tên biết bay a.
Ánh mắt quai nón co rụt lại nhìn thanh niên ngồi dậy từ cái hố sâu, chỉ thấy hắn thò cánh tay tóm lấy cánh tay bị mất mảng thịt mà bẻ bẻ nắn nắn vang nên tiếng răng rắc của khớp xương. Cánh tay bị thương bị hắn nắn một hồi thì khuâ khoắng vận động như chưa có gì sảy ra. Thanh niên kia khẽ ngẩng đầu về phía nam tử, khuôn mặt nhuộm một màu máu nhếch nên nụ cười lộ ra hàm răng trắng khiến nam tử run rẩy.
- Giờ lành đã đến.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Oa, lão nhân gia người cũng thật kỳ, thả đám tiểu cướp đi thì ta có thể hiểu nhưng tên tướng cướp kia ta vất vả lắm mới đánh bại mà người lại thả Nguyên Anh của hắn đi. Không phải là cho hắn có cơ hội phục thù ta đấy chứ?
Lâu thuyền xa hoa to đến hai, ba mươi trượng ấy vậy mà chỉ có một già một trẻ bên trong. Người trẻ một thân huyết nhân, dưới thân còn mỗi cái quần rác rưới, một bên vai hắn huyết nhục nhúc nhích đang dần dần lành lại.
- Một tên Nguyên Anh sơ kỳ mà đánh cho ngươi cả người không lành nặn mà ngươi còn dám mở miệng chỉ trích ta?
Lão già giận dữ thét lớn vào mặt thanh niên ngực phập phồng.
- Là hắn biết bay nha. Ta mỗi lần nhảy lên hắn không tránh thì cũng quăng một đống linh phù....
Thanh niên kia cũng rất tức giận mà phản bác.
- Câm mồm, cả gia tài của ta bồi đắp cho người, dù cho hắn bay ngươi cũng phải lôi hắn xuống.
Lão già kia một bộ tiếc hận mà mắng chửi thậm tệ. Nghe thấy lão nói như vậy vẻ mặt thanh niên ủy khuất miệng lẩm bẩm.
- Lại là cái chuyện này, ta cũng không bắt lão đem gia tài cho ta a.
Thấy lão già đang muốn phát tác thì thanh niên nhất thời vẻ mặt làm lành tiến lại gần xoa bóp vai cho lão mà cầu xin:
- Sư phụ người thần thông quảng đại, dù ta linh căn tan vỡ không thể tu luyện thì người cũng có thể xuất ra công pháp phàm nhân gì gì đó, ít nhất khi bị bọn tu tiên bay lượn công kích cũng có thể tránh né a.
Trầm tư một hồi lão giả mới gật gật đầu nói:
- Vậy ta dạy ngươi Lăng Không Phi Bộ đi. Công pháp này cần người cảnh giới luyện thể luyện khí có nội lực hùng hậu. Khi luyện đến đại thành thì bước chân như gió, khi nhảy lên có thể ba lần đạp khí mà bay cũng tránh cho ngươi không thể công kích tu tiên giả bay trên trời...
Đang nói hăng say lão nghe thấy đằng sau có tiếng lẩm bẩm.
- Tưởng thế nào! Cũng không thể ngự không phi hành.
Bị tiếng chê bai khiến lão già có chút tức giận, vừa liếc mắt đã thấy trên vai có một đôi tay máu đang xoa bóp khiến áo bào của mình loang lổ vết máu...
- Ah,tiểu hỗn đản.......
Sau đó một trận quyền đấm cước đá kèm theo tiếng la hét kịch liệt...
Sau một hồi thanh niên ngồi trong bồn dược thì thoảng thả vào mồm vài viên Thần Thể đan vào mồm nhai nhóp nhép như căn kẹo. Nếu có tu tiên giả nào ở đây thì đỏ mắt mà mắng "Lao thiên bất công, ta tu luyện một đời chỉ mong có một viên, mà hắn lại xem như kẹo hồ lô mà ăn a". Chỉ thấy thanh niên kia vừa ăn "kẹo" vừa lẩm bẩm tiếc nuối.
- Có mấy cô nương bị sơn tặc bắt lúc ta đánh bại tên đầu lĩnh cứu các nàng, các nàng nhìn ta du hơi sợ nhưng rất là cảm kích a. Chỉ là tại lão tặc sư phụ kia không cho ta hội trò chuyện với các nàng nếu không... hahaha
Mặt hắn nở nụ cười dâm dãng mà nam nhân nào cũng hiểu, cơ mà chỉ cười được một lúc thì mặt mày lại méo mó thở dài.
- Aiz, dù sao cũng vơ được đống vàng bạc châu báu an ủi đôi chút a.
Nhớ đến vàng bạc châu báu lại làm hắn nhớ đến cái giới chỉ của tên đầu lĩnh đám sơn tặc kia...
- Mẹ nó biết ta không thể dùng thần niệm không giúp ta mở thì thôi còn định vứt giới chỉ của ta. Lão tặc già khốn nạn a.
Nghĩ tới khi hắn hớn hở cầm giới chỉ quay về đưa cho lão kêu lão mở dùm xem có gì mà lão một cái liếc mắt cũng không thèm trực tiếp vứt đi may mà hắn nhanh tay lẹ mắt bắt lại được. Lão còn chửi hắn mang đống vàng bạc lên đây thật là chật thuyền nữa ...
- Dù gì ta cũng là người xuyên không, ta cũng muốn giết người đoạt bảo aaaa.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------