Chương 31: Trộm thành

Nhìn tấm bản đồ mật thất trên tay mà lòng Hoắc Mặc Nhan có chút mất hứng, kì tích cuộc đời hắn thấy qua bao nhiêu trận pháp mật thất, nhưng cái này trông cũng cực kì mất hứng tò mò. Hơn một trăm hai mươi lăm tầng, bảy bảy bốn mươi chín loại trận pháp cùng cơ quan, là tên khốn nào thiết kế ra cái quỷ quái này???

__Tất cả đều là thế giới thực kí chủ cùng bản nhân hóa của hệ thống, phần thưởng lần này tương đối lớn, chúc kí chủ thành công__

"Shhhhh" Hoắc Mặc Nhan tới trước cánh cửa to lớn bằng huyền thiết đen cứng rắn, dùng thần lực khẽ đẩy, cửa lập tức mở ra một hành lang dài hẹp đen kịt không thấy tay. 'Phụt' 'phụt' 'phụt'... liền một cái hành lang hai bên rộ lên ánh sáng hai bên ngọn nên trắng chiếu lên hành lang lát gạch trắng xám. Âm u âm u như bước vào động quỷ, hắn bắt đầu nhìn vào cái bản đồ mật thất kia.

Trước kia có nghiên cứu qua trận pháp kiến trúc bẫy rập, nhìn qua này cũng thêm đôi phần hiểu rõ nhưng chỗ nào có cơ quan, bẫy tròng cùng con đường an toàn nhất để mà đi, sau hai canh giờ cuối cùng thì hắn cũng đứng tại tầng thấp nhất đáy mật thất.

Này quan sát bên ngoài đúng là tầng sâu nhất rồi, vậy bí tịch đâu???

"Này hệ thống, liệu có sai sót chăng???"

__Hệ thống tuyệt đối không có sai sót, kí chủ trí tuệ không vứt cho...__

"Thôi ta tự thân tìm kiếm, ngươi bớt nhiều miệng, hỏi cũng bằng thừa đi!"

Thế là Hoắc Mặc Nhan đi lượn lờ nhìn qua xung quanh một mảnh yên tĩnh nghe được cả hít thở tiếng động, lại dùng thần thức tỏa ra dò xét một cái căn tầng hầm này. Ngăn cản thần thức??? Ngăn cản được hắn sao? Từ sớm bản thân Hoắc Mặc Nhan đã không còn trong cảnh giới tiên cấp nữa rồi, có thể nói là vượt ngoài tiên cấp chuyển sang một loại sức mạnh tu vi phương thức khác, cái lớp màng ngăn cản thần thức này chỉ tác dụng đối với dưới tiên cấp mà thôi.

Sớm cười nhạo một tiếng, một luồng uy áp thần thức trải ra, khác với lần đầu thần thức run run sóng âm lay động, lần này một đợt vô thanh vô tức lan tràn soi rọi thấu qua từng lớp gạch đá, xuyên qua lớp màng cản trở thấy được một gian phòng nhỏ chứa bí tịch. Thì ra có cơ quan ngầm nha, thu lại uy áp, Hoắc Mặc Nhan đi tới trược một bức tường chạm trổ tinh xảo bức tượng đầu sư, đặt tay lên đầu sư đá mát lạnh xoay cả đầu con sư sang bên trái.

'Ầm' một tiếng, bức tường phía đối diện liền mở ra một cánh cửa , bên trong đó cuống bí tịch màu xanh lục lơ lửng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Cái sách này có bí mật bộ tộc Huyền Vũ sao? Hoắc Mặc Nhan giơ tay túm lấy cuốn sách khá dày, nhìn qua thấy không năng là bao, đương nhiên đấy là còn do người cầm mạnh hay yếu, với người bình thường không tu luyện thì đủ để đè chết một cá nhân. Nhìn qua một cái cuốn bí tịch, hắn chưa buồn ngó ngang tới nó liền ném vào trong không gian giới, xoay người đi trở lên trên Tinh Kiếm phái một mảnh trầm mặc.

Một trận chiến có thể khiến cho toàn môn tiều điều xơ xác như vậy? Hắn bước chân thong thả dạo quanh nhìn đám đệ tử vết thương nặng nhẹ đang cùng nhau chỉnh đốn trật tự trị liệu vết thương, thế nào không thấy đám người tông chủ Tinh Mạc Trì?

Tới gần một nam đệ tử đang trị liệu vết thương trên tay, một mùi máu tươi bốc lên làm hắn khó chịu.

"Di, tông chủ các ngươi chạy đâu?"

"A, ngươi... tông chủ, tông chủ cùng Thái Thượng trưởng lão bị thương, sau khi sắp xếp nhân thủ liền bế quan trị liệu."

"Còn đám khách nhân?" "Này bọn họ đã rời đi trở về, sợ Phá Sát môn tập kích đi."

Ra vậy a, Phá Sát môn chưa tận cùng gốc rễ, lại một cái tai họa ngầm tương lai. Ma Nhân chẳng phải nói đã tiêu diệt trấn áp hết rồi hay sao?

"Đô Húc còn sống?" Hắn lại tiếp tục hỏi, lần này một cái đệ tử nữ vận lụa đỏ tiến tới, có chút quen quen khiến Hoắc Mặc Nhan xoay người mà nhìn.

"Đô Húc là con trai của tiền tông chủ Phá Sát môn, hắn sau khi đánh một trận với tông chủ bị thương liền mang theo bè lũ rời đi."

Này nha ta nào có hỉ mỹ nhân ngươi, ngươi lại chen vào trả lời làm cái gì?

__Chúc mừng kí chỉ hoàn thành nhiệm vụ trộm bí tịch mà không bị phát hiện, phần thưởng 3500 vạn exp,1 công pháp thất giai Hư Ảnh kiếm pháp, 1 bộ thời trang tình thú nhân thê__

Hết rồi?

"Tại sao lần này ít thưởng như vậy?

__Bởi phần thưởng đặc biệt cho nên tham thì thâm, kí chủ cảm thấy nên thỏa mãn lòng tham__

Ôi shittttt, thời trang nhân thê? Là cái dạng gì tình thú?

Hoắc Mặc Nhan mở ra hệ thống chức năng của vật phẩm, liền thấy mấy dòng chữ 'phiên bản đặc biệt tình thú ân ái giao hoan, dùng cho nữ nhân mặc vào đồ thú nhân miêu nữ', còn có thấy mấy cái giống tai mèo, đuôi mèo cùng chân mèo màu đen.

Cái này tình thú cũng đủ đặc biệt a~ có dịp phải thử, khụ khụ... Hắn quên mất mình còn bên cạnh đứng một mỹ nhân lụa đỏ đây.

"Ta muốn nói chuyện với huynh!"

"Thỉnh tai nghe? Mỹ nhân ngươi nhanh nói xem có chuyện gì."

Ý tứ hẳn có chuyện, lạu đỏ Thẩm Kỳ Nhiên liếc hai tên đệ tử, bọn họ bắt lấy sóng ánh mắt liền vôi rời đi chỗ khác, chỉ để lại hai người một mảnh vắng lặng. Rồi là có hay không nói đây?

"Ta thích huynh, từ lần đầu tiên nhìn thấy huynh, ta đã biết huynh chính là người sau này mà ta coi trọng, ta muốn huynh là nam nhan của ta."

Cũng thực thẳng thắn thổ lộ a ≧◉◡◉≦ Có chút sững sờ giống tính cách với thập phu nhân Tà Tu của hắn nha~

"Mới lần đầu thấy đã thích?"

"Đúng vậy, cho nên ta - Thẩm Kỳ Nhiên muốn song tu đạo lữ với huynh, ta biết huynh có nữ nhân khác bên cạnh, nhưng ta cảm thấy ta đủ tự tin xinh đẹp tranh giành nam nhân với nàng."

Qủa thực Thẩm Kỳ Nhiên rất đẹp, da thịt trắng mịn như tuyết, lại thêm được cái khí chất thanh lãnh cao ngạo, một nữ nhân xinh đẹp mà cũng mạnh mẽ. Không phải hắn không thích loại này nữ nhân, chỉ là nữ nhân như hoa này có chút rắc rối. Thứ nhất nàng ta là đệ tử Tinh Kiếm phái - hắn không thích dây dưa thêm nữa cái môn phái nào khác. Thứ hai nàng ta còn vẫn hiệu lực cái hôn ước với Đô Húc - hắn không hiếm của lạ, nhưng cái này còn hôn ước mà muốn làm nữ nhân của hắn.

Trừ phi là nàng rời tông môn, thoái hôn ước với Đô Húc hoặc tên kia chết đi, nếu không xin lỗi hắn không muốn nhận nàng.

"Ta không thể song tu với ngươi mỹ nhân."

"Tại sao chứ? Ta không tin huynh không động tâm."

Tính cách cuồng bá duệ tiểu mỹ nhân... "Đơn giản, ta không muốn rắc rối với liên kết một cái tông môn đệ tử, còn có, mỹ nhân ngươi còn có hôn ước với tên kia tiểu tử Đô Húc."

"......"

???????????

"Ý huynh là, chỉ cần ta rời khỏi môn phái, hủy hôn ước với Đô Húc huynh liền song tu cùng ta?"

Thật nhanh hiểu ý hắn, vậy nên mỹ nhân Thẩm Kỳ Nhiên nên đưa ra bước chọn nào đây?

Thẩm Kỳ Nhiên đưa ánh mắt trong suốt đen láy nhìn Hoắc Mặc Nhan một mặt trầm mặc, trong lòng liền rối tung một bầy suy nghĩ lựa chọn, hai bàn tay trắng nhỏ năm chặt lại mím môi. "Cho ta năm ngày, ta nhất định có thể song tu cùng huynh, năm ngày sau gặp ở chân núi Thổ." Nói lại một câu thời gian hẹn, xinh đẹp mỹ nhân liền xoay người rời đi khuất khỏi tầm mắt hắn nhanh chóng nhất có thể, để lại một nam nhân hắc bào trợn mắt trắng dã nhìn nàng.

Di di di, hắn thế nào dạo này mỹ nhận tự lao vào vòng tay của hắn a~

.................................................

Một mình hắc bào Hoắc Mặc Nhan xòe quạt thong dong đi trên đường thành náo nhiệt, không vì sự kiện Phá Sát môn mà lo âu sợ hãi, dân buôn vẫn là lượt bán hàng đầy rẫy tiếng nói cười, cuộc đời này không gì an nhàn bằng vô tri vô giác. Mở ra Tiên Âm thuật liên hệ, Ma Nhân bên kia đang cắm mặt đống giấy tờ liền giật mình đánh rơi cái chén trà còn nóng trên bàn.

"Nha Hoắc Hoắc, làm vậy rất thất đức, làm hù người ta giật mình không hà."

"Nhàm chán đi, có chút việc liên quan tới Phá Sát môn cần hỏi."

"Di? Phá Sát môn? Chẳng phải hai trăm năm trước ta đã trấn áp hết rồi sao?"

"Con trai tiền môn chủ Phá Sát môn mang theo người Phá Sát môn đánh vào Tinh Kiếm phái, cái này là lỗi Ma Nhân ngươi không loại trừ hậu hoạn đi?"

Ma Nhân một mặt biểu tình 'ta nào có ngờ' nhìn hắn, lắc lắc cái đầu bên trong trùm áo đen thở dài :"Công sự quá nhiều, ta bận rồi, ngài kêu ai rảnh thì đi đi." ┌∩┐(◣_◢)┌∩┐

"Nha? Công pháp ngươi tu lại thích hợp hơn, công vụ đưa qua cho ai đó rảnh đi, tùy ý đưa vài người tới tiêu diệt cái này dư đảng, ta hiện đang ở trấn lớn chân núi Thủy thuộc Tinh Kiếm phái." Nói xong hắn liền tắt Tiên Âm 'rụp' biến mất.

"Hứ hứ Hoắc Hoắc gian manh, ta liền đem ném cho lão bà ngài nha, chờ về ăn đánh đi kakaka..."

Thế liền ôm một chồng giấy bản liền biến mất tại điện đảo chủ, hướng về phái Thần chủ điện kia mà tới.