"Đa tạ chư vị các môn phái cùng hào thế gia tộc đã đến tham gia đại điển lễ của Tinh Kiếm phái, ta chưởng môn phái Tinh Mạc Trì cảm tạ vô cùng." Một giọng nam trầm hô lớn vang lên toàn trường, gây nên một sự chú ý không hề nhỏ, liên tiếp có từng câu chúc mừng vang dội ngược lại một màn ầm ĩ.
"Vậy, đại điển dự lễ Tinh Kiếm phái chính thức bắt đầu."
Cứ như vậy một màn hoa kiếm xuất hiện bất ngờ trên bầu trời, từng dải lụa đỏ trắng kết hợp các vũ mỹ nhân nhảy múa xinh đẹp, không ít người còn híp mắt trầm trồ. Tiếp đó một luồng kiếm ý vô tận sức mạnh nổ tung, bắn ra từng đợt pháo hoa sặc sỡ, cái gì cần làm đã làm, chuẩn bị thì cũng chuẩn bị xong xuôi, một thiếu niên nam tử bước từ đại điện trang nghiêm bước ra.
Đô Húc, thiếu niên thiên tài Tinh Kiếm phái cao cấp tam phẩm, một cái trưởng lão vị đôi khi còn không có bằng hắn đi.
"Thiên địa chứng giám Tinh Kiếm phái ta chưởng môn chân nhân chính thức thu nhận học đồ Đô Húc làm chân truyền đệ tử, sau trăm năm chính thức thừa kế chức vị chưởng môn, dẫn dắt tông môn hào quang rực hiển."
Ào ào ào..... tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, khách nhân cũng vậy mà an vị ngồi trên chỗ vị trí tiếp sẵn, nâng lên ly rượu thơm nức ủ cùng nhau kính.
Một góc bàn rượu, Hoắc Mặc Nhan chạm ly cùng một vài nữ tử xinh đẹp, cơ khát mỹ nhân náo nhiệt một đoàn, cả đám thi nhau muốn chuốc say hắn rượu, chỉ là hắn có uống nhiều bao nhiêu cư nhiên đều không có chút tỏ vẻ say sưa.
"Thiên Minh tông tặng lễ một cuốn bát phẩm Văn Ngữ Kinh."
"Chiêm Tinh tông tặng lễ một Hắc Thủy Tinh."
"Thiết Khí môn tặng lễ một bát phẩm Huyết Thiết đao."
....................
Đi ăn uống cũng cần tặng quà? Hoắc Mặc Nhan kinh ngạc nhướn mày, bị mấy đạo thiếu nữ tử bắt được cười xấu mà nói :" Công tử a~, ngươi đi chúc mừng lễ mà không có đem quà đi?"
"Thật sao? Không đém không sao, bên ta một đêm ta bù quà cho nha?"
"Ai dô, để ta, các người đừng tranh đoạt."
Khụ khụ.... không khỏi ho khan một hơi, Hoắc Mặc Nhan thong thả cười tiếu ý, chậm rãi phẩy quạt :"Làm sao lại đi tay trắng? Ta chỉ tò mò rằng, lễ quà ta nên tặng cho vị nào đây? Mỹ nhân? Xinh đẹp nam tử hay lão nhân già nua?"
Ha ha....Một mảnh cười vang, đám nữ nhân không tiếc hình tượng mà ném hắn ánh mắt 'ngươi thực biết đùa a~'.
"Khúc gia, Khúc Diệp công tử thay mặt tặng lễ một Huyết San Hô thượng phẩm."
Khúc Diệp? Hướng tầm mắt lên đài lễ, hắn thấy một thân Khúc Diệp bước đi có chút run rẩy tiến lên đưa quà, ngũ quan trắng nhợt giống như đổ bệnh, lại cắn răng chịu đựng đi về chỗ ngồi gia tộc mà tầm mắt lại bắn sang bên Chiêm Tinh tông một tên ẻo lả da trắng sát ý trừng trừng. Này...xem ra tiểu công tử lẽ nào quên mất hắn còn một cái bằng hữu nơi đây?
Từng tiếng thông báo quà tặng lần lượt vang lên, cuối cùng lại chém tới tận bàn rượu của Hoắc Mặc Nhan bên này, hắn đóng quạt mà cười, có chút ý tứ a?
"Này là công tử lên tặng quà nha, nhớ cho chúng ta mặt mũi a~"
"Ha ha, ta nào dám không cho các mỹ nhân mặt đây? Xem kĩ quà ta tặng đặc biệt đi?" Nói hắn liền đứng dậy nghênh ngang đi tới đài chúc.
Hướng theo hắc bào nam nhân một loạt ánh mắt, có quan sát, có sát khí lại có tò mò, này nam nhân mặt thật lạ, khống biết là gia tộc môn phái nào?
"Xin hỏi, công tử là....?" Quản sự nhận lễ chắp tay lên tiếng hỏi, lại nhân một mảnh trầm mặc.
"À, ta họ Hoắc."
"Hoắc công tử, thỉnh tên gia tộc hay môn phái của công tử..."
"Ta đơn độc, một chút dạo chơi, gặp đại lễ tông môn nên tùy tiện đến uống chút rượu mừng."
Ha ha ha.......Bên dưới một mảnh cười lớn, đa phần là cười nhạo hắn đi?
"....." "Vậy công tử nếu không có lễ, cảm phiền lui xuống, tránh cho mất mặt." Một tiếng nói lạnh lùng vang lên, tông chủ Tinh Mạc Trì trực tiếp thông tri, nét mặt mang theo chút sát ý vô tình với kẻ náo loạn.
Hoắc Mặc Nhan không đáp, chỉ xòe quạt thông thả câu lên nụ cười điên đảo mị hoặc, hướng đôi hắc mâu liếc hờ hững nhìn qua Tinh Mạc Trì, lại đảo tới thiếu niên thiên tài Đô Húc kia một cái, khẽ gật đầu khen một câu không ai ngờ.
"Hai mươi tuổi cao cấp tam phẩm, tu vi gần đạt tứ phẩm, xem ra là có cao nhân thiên tài địa bảo hỗ trợ, nha... ha ha, xem ra có chuyện thú vị."
"Ngươi... Hừ, vị này Hoắc công tử, đại điển ta cần tiếp tục, ngươi nếu không chuyện thì mười đi xuống."
"Ta có nói không có chuyện sao? Ngươi người này trung niên trưởng môn đi? Tinh Mạc Trì???"
"Đúng vậy."
"Vậy ngươi có nhìn ra sao?"
Nhìn??? Ngìn ra cái quỷ gì nhìn? Nhà ngươi sao?
Vô số ánh mắt đều dán tại hắc bào nam nhân tà mị, ý tứ vô cùng cái này câu nói, rút cuộc thì cái gì nhìn? Tinh Mạc Trì còn tò mò hơn, lại xen lẫn hỏa tức kiếm ý sắp dâng lên bên người.
Bên kia một cái bàn, Khúc Diệp có chút lo lắng hướng Hoắc Mặc Nhan, bằng hữu a, sao huynh lại chạy lên chỗ đó làm gì cho mất mặt hả? Mau xuống không chết người đó a. Một bên lại nữ nhân lụa đỏ chăm chú nhìn nam nhân, một nụ cười vui vẻ nở rộ trong lòng, thật khí phách nam nhân nàng nhìn ra. Mà một bên khác Đô Húc Nhíu nhíu lông mày, cái kia hắc nam nhân ở đâu ra muốn phá hoại hắn kế hoạch hay gì? Nhìn nam nhân kia tuổi trẻ không khác hắn là bao mà lại không nhìn ra tu vi cao bao nhiêu, thật một cái kì quái quỷ dị nam nhân khiến tâm hắn lo lắng, yên lặng liền truyền âm cho thủ hạ một chút việc làm.
"Nhìn ra cái gì? Người đây là không nể mặt phái ta gây sự?"
"Ta uống rượu các ngươi vậy cũng nên cho một chút đáp lễ coi như tiền rượu đi." Hắn cười một cái xong tay liên vươn về một phía hướng nóc của đại điện to lớn, một cái hắc khí màu đen cứ như thế bị hắn túm lấy trong tay, nhất thời cả trường sửng sốt há miệng lớn. Hắc khí vùng vẫy muốn thoát ra, lại phát hiện không cách nào thoát được, liền một cái hóa hình cả người áo đen nuốt độc mà chết ngẻo tại tay nam nhân.
'Bịch' một tiếng, ném nam nhân đã chết xuống đất, Hoắc Mặc nhan lấy ra một cái khăn lau đi bàn tay, sau 'bùng' một cái khăn tay bốc cháy tiêu tán. Tinh Mạc Trì kinh hãi nhìn một màn, đáy mắt tràn đầy sát cơ nhìn chằm chằm thi thể mặt đất. Lúc này thi thể kia từ từ bị thối rữa mà tiêu thoát chỉ con lại vải vóc cùng một bộ xương khô đen xì độc tính.
"Này...."
"Qùa lễ của ta, xung quanh môn phái ngươi có tổng ba trăm đạo áo đen khách, mỗi cái tu vi từ trung cấp nhị phẩm đến cao cấp bát phẩm, cái này ta muốn hỏi, các ngươi đây là kết thù với ai đây?" Lời nói vừa phát ra, tất cả khách nhân lẫn đệ tử , các trưởng lão tông môn đều lên một tinh thần cảnh giác cao độ, ba trăm đạo tu vi trung cấp nhị phẩm đến cao cấp bát phẩm, này là muốn đoạt môn giết chóc hay sao?
"Đây, đây là...là...." Tinh Mạc Trì thốt không nên lời kinh hãi trợn mắt, lúc này một vị lão nhân tóc bạc phơ đi tới nhìn vào khối xương đen kia, tay nhăn nheo vuốt râu dài trắng, khẽ nhăn mặt :"Đây là thủ pháp bịt miệng của Phá Sát môn."
Phá Sát môn? Này không phải cái môn phái cuồng huyết bị các tông môn cường giả chấn áp tiêu diệt rồi hay sao? Làm sao lại xuất hiện lúc này đây? Này cái này môn hung tà, giết người như rơm rác, nổi tiếng với loại kịch độc tán thịt lộ xương đen, từ tận hai trăm năm trước đã bị các cường giả cùng môn phái liên hợp tiêu diệt, trừ đi cái mối lớn đại họa, lần này lại một lần nữa phát sinh. Hoắc Mặc Nhan có nghe qua cái này môn phái tà độc, trước kia có nghe qua Ma Nhân nói tới. Công pháp tu luyện của Ma nhân tương đồng hắc hóa luyện ma quỷ, có cùng hắc khí sát độc, tương đối tốt việc tiêu diệt cái này đồng loại.
Bầu trời đang thiên minh phút chốc liền mây đen kéo tới, một mảnh đỉnh núi trung tâm sát khí hiện hữu ập tới, Tinh Mạc Trì hét lớn đệ tử :"Đệ tử Tinh Kiếm phái nghe lệnh, bày trận mở ra tông môn đại trân bảo hộ."
Lúc sát khí tăng vọt từng người cảnh giác ngàn vạn sợ liên lụy cái khách nhân, bọn họ cũng lôi ra vũ khí chuẩn bị kịp thời phát sinh chiến đấu.
Các đệ tử tập hợp xếp hàng thành bát quái ngũ hành, so với bát quái lại không giống, ngũ hành lại sai biệt, vẫn là một cái đại trận tông môn trên núi bảo hộ. Một tầng lớp tinh khí màu trắng xuất hiện thúc giục xông lên tạo thành vòng lớn bảo hộ cả một quảng trường đại điện to lớn, coi như cũng là một lớp giáp sát cứng rắn.
"Đại Thiên Thủ hộ trận nha? Có chút kiến thức tông môn." Hoắc Mặc Nhan lẩm bẩm đôi câu, ánh mắt lại thanh nhiên nhìn phía bên ngoài hộ trận, từng luồng khí đen từ bên ngoài liên tục lao tới va chạm mạnh vào trận pháp vòng giáp, không dễ tan vỡ cũng đủ âm vang, cho thấy cỡ nào tu vi pháp lực đụng độ.
"Aaaaaaa..." tiếng thét lớn từ một cái đệ tử gia tộc nhỏ vang lên, cả đám người trợn trừng mắt thấy thiếu niên kia dần dần sinh cơ chết đi, bên trong có nội gian. Từng đợt ý nghĩ bạo phát, giơ vũ khí lập tức tiến tới từng hắc nhân quỷ dị mà đánh. Đánh hoặc chết, bọn họ chỉ có một sự lựa chọn.
Tinh Mạc Trì nhìn một đoàn hỗn loạn kia, chớp mắt quay ngắt sang nhìn Hoắc Mặc Nhan cảnh giác lùi lại.
"Đô Húc, dẫn toàn bộ các đệ tử theo đường hầm xuống núi thoát khỏi đây, các trưởng lão theo ta giết ra hộ trận."
Thiếu niên Đô Húc mặt lo lắng tâm lạnh phát cuồng muốn một kiếm giết chết nam nhân hắc bào kia, ngoan ngoãn bộ dáng chắp tay tuân mệnh, xoay đầu liền đi tập hợp đệ tử.
"Chưởng môn tông chủ này cái ngu xuẩn a? Ngươi để hắn đi như vậy là để tiễn đám đệ tử các ngươi xuống minh phủ sớm hay sao?" Hoắc Mặc Nhan đung đưa quạt bạc mà cười cười, giật mình Tinh Mạc Trì ánh mắt nghi hoặc câu nói của hắn, thoáng chớp nhìn phía Đô Húc rời đi, tâm chợt nảy một cái lạnh lẽo, 'không xong'. Thấy người kia lao đi thật nhanh đuổi theo, Hoắc Mặc Nhan liền cười nhạt, xoay người nhìn thảm cảnh bên dưới. Kẻ chết kẻ bị thương, hầu như mấy tên áo đen đều bị giết chết cả.
"Hoắc công tử, thỉnh lão hủ muốn hỏi một chút chuyện."
"Hả?" Hắn liếc nhìn lão giả tóc bạc, này lão nhân bán trang sức a, giả trang người già đi thăm dò thành trấn?
"Không biết Hoắc công tử là cao nhân nơi nào tái xuất? Lại phát hiện ra tặc nhân Phá Sát môn hiện hữu? Nhìn ra Đô Húc chủ mưu?"
"Cái này a, ta chỉ thoáng qua nhìn thấy mà thôi, ta lại không thích nói cho lão đầu ngươi biết ha ha..." Dứt lời cái liền thân ảnh biến mất không chút khí tức, lão giả Thái Thượng trưởng lão trầm tư suy nghĩ , lão đã quan sát suốt một hồi từ đầu đến cuối, vẫn là nhìn không ra cao thủ nơi nào tới đây dạo chơi như lời nam nhân hắc bào nói.
Ai mà quan tâm mấy kẻ thích quan sát ngầm làm gì, chuyện bây giờ hắn phải làm là đi trộm bí tịch nha, nhưng vốn là...bà nó, cái động mật thất kia cũng quá sâu đi, tận dưới lòng ngọn núi???
__Hệ thống đã thống kê qua độ sâu, đây là bản đồ mật thất, chúc kí chủ thành công__
Thật mất hứng!