Chương 32: Tấn chức làm cha

Tinh Kiếm phái vào ngày đại điển bị Phá Sát môn tấn công, thiên tài Tinh Kiếm phái là con trai tiền môn chủ đời trước Phá Sát môn, tin đồn này từ từ lan rộng ra chân động một mảnh Nam vực của đại lục Thần Chủ. Các môn phái khác cũng vì vậy mà dè chừng cẩn mật nghiêm túc, chuẩn bị ứng phó bất kì trường hợp nào tấn công, cả một bầu không khí lúc nào cũng căng thẳng.

Ngoài trừ tin tức Phá Sát môn tân công, sau vài hôm lại truyền ra một tin tức khác lớn không kém vụ việc trước. Bí tịch bảo điển trấn phái Tinh Kiếm phái bị trộm mất, tông chủ Tinh Mạc Trì thổ huyết nội thương, nguyên khí tổn hao nghiêm trọng, toàn môn hầu như muốn bế môn đóng cửa. Mà nội tình bên trong không ai biết được, chỉ có các cao tầng bên trên thì trừng mắt trợn ngược nhìn không chút sứt mẻ mật thất bẫy rập. Có thể trộm đi bí tịch mà không đụng chạm một cái nào cơ quan, cái này là tên nào có thiên nhãn hay sao, có thể không chút mảy may mà đi tới tận sâu lòng ngọn núi?

Lâu lâu mới có vài sự kiện nổi bật, lời đồn cứ thế mà bay đi trải rộng ngoại lai, Tinh Kiếm phái phái ra một đội trinh thám dò xét thủ phạm, mà thủ phạm lúc này lại đang ngồi thong dong bầu rượu trên mái đình mà uống.

Ngày mai là cuối năm ngày hẹn của Thẩm Kỳ nhiên, không biết tiểu mỹ nhân này có câu trả lời thế nào a? Hoắc Mặc Nhan thay đổi bộ hắc bào sang xám nhạt, một thân tiêu sái tự tại, không hề bận tâm phía trước mặt hiện ra một cánh cửa màu đen xoáy tròn. Một đạo hắc nhân bước ra, theo còn có mấy hắc nhân người theo cùng.

"Hoắc Hoắc của ta lại còn có thể ngồi đây uống rượu a~, xem ra tâm tình ngài không tệ ha?" Giọng nói hắc nhân đi đầu vang lên chút trêu đùa, hướng cạnh Hoắc Mặc Nhan ngồi xuống, nhận lấy bầu rượu một ngụm uống xuống.

"Không bằng một phẩn Thiên Quan tửu của tam phu nhân nha, vậy mà ngài cũng uống được?"

Mấy đạo nhân cung kính chắp tay hướng Hoắc Mặc Nhan hành lễ :"Thần chủ đại nhân."

"Mấy người sắp tới vất vả rồi, lúc về đi lĩnh thưởng."

"Tạ ơn Thần chủ đại nhân, là chúng tiểu nhân nên làm."...

"Được rồi, được rồi, mấy người đi thăm dò tung tích đám người Phá Sát môn, có gì báo cáo lập tức!" Ma nhân một câu phân phó đám người rời đi, lại nhe hàm răng sáng bóng cười đẹp với người bên cạnh.

"Có ý gì?" Hoắc Mặc Nhan nhìn qua cảnh giác nụ cười này một chút, dịch người đứng dậy bước xa một bên với thiếu niên Ma Nhân này. Mỗi lần tên này cười lung linh như vậy ắt không có chuyện tốt đâu. Bĩu bĩu môi hồng, Ma Nhân từ tay áo lấy ra một cái vỏ ốc cỡ đầu người hướng phía vị đại nhân mặt to chức lớn kia.

Từ trong vỏ ốc rỗng hiện ra một đạo tấm gương biến lớn, liền tù tì xuất hiện mười gương mặt dung nhan mỹ lệ, mỗi người mỗi vẻ đôi mắt như lưu tinh nhìn chằm chằm Hoắc Mặc Nhan. Hắn biết ngay mà, cái tên này toàn mang theo xui xẻo gặp hắn, lần sau này đày hắn công việc đè chết hắn đi, hừ!!!

"Ai nha phu quân, chúng ta thực vui nhìn thấy chàng nha." Nhị phu nhân Đinh Quân Nhu che miệng mà cười mị mị.

"Các nàng khỏe mạnh là ta yên tâm phần nào rồi." Hắn mỉm cười hướng các phu nhân gật đầu, tay áo ném đi bầu rượu sau lưng rồi lấy ra chiếc quạt bạc đung đưa.

"Họ Hoắc chàng còn dám lấy quạt ra quạt, chàng ở ngoài thế nào lại dắt theo một nữ nhân khác vui đùa???"

"Ai da, mau đưa chúng ta xem vị tiểu muội đó nha, chàng giấu kĩ đi?"

"Các nàng...Tiêu Tương hay ngại ngùng, chờ ta trở về để các nàng gặp mặt sau." Hắn mím môi mà trầm tư nói.

"Chúng ta không ghen chàng ra ngoài tìm thêm nữ nhân, nhưng chàng thu dục vọng lại cho chúng ta, tham vọng lớn có ngày gặp ma, chàng còn có mặt mũi về gặp chúng ta?" Lần này đại phu nhân tự thân xuất mã lớn giọng nói. Một mình nàng quản lại cái dàn hậu cung tỷ muội này đã mệt mỏi, phu quân nàng yêu lại còn muốn đi tìm kiếm thêm nơi nào ong bướm chập chờn?"

"...."

"Chàng im lặng làm gì? Có lười mau nói, có rắm mau thả."

Phu nhân của ta ơi, nàng từ lúc nào học bậy như vậy? Tục ngữ mà cũng phun ra luôn rồi??? Uyển nhi của hắn bị tên nào dạy nói thô bỉ tục tằng nhân gian? Hắn mà biết hắn phải thiến của quý kẻ đó, cho hắn mất đời sau học xấu theo.

"Cái này, ta là có một nữ nhân theo đuổi, ta cũng không có têu chọc nàng ta a~"

"Là cái nào nữ nhân?" Lần này cmn đồng thanh hỏi luôn hả!

"Một nữ nhân đệ tử Tinh Kiếm phái đi? Cá tính như Tu nhi."

Tà Tu bên kia :".........chàng...." Một sự tức giận không hề nhẹ ào tới bắn về phía nam nhân qua gương ảo.

"Ai ai ai, ta không có ý đó, nàng bình tĩnh a, ta chỉ thấy có chút tâm tính mà thôi, ngày mai nàng ta sẽ câu trả lời có theo ta được hay không, cái này ta còn chưa biết."

"Chàng cái nam nhân trăng hoa này, chàng còn tâm tình thu nữ nhân khác, chi rằng quan tâm Diêu muội muội một chút hoài thai đi, là nhi tử của chàng đó, chàng còn biết hay chăng xấu hổ."

Hả? Hắn vừa nghe đại phu nhân nói cái gì?

Hoắc Mặc Nhan đơ người ra một lúc, lại túm lấy tay Ma Nhân bên cạnh đanh cười nghẹn cười mà cả người run rẩy, sắp nghẹn chết rồi ha ha...

"Ma Nhân, ngươi nghe thấy gì không? Bna nãy Nhu nhi nói cái gì nhi tử của ta???"

"Đại phu nhân nói, chúc mừng ngài tấn chức phụ thân a~"

Hắn lên chức phụ thân??? Là có bảo bảo sao?

"Nhìn chàng kìa, mất hết mặt mũi đức cao vọng trọng của người đứng đầu đại lục đâu rồi hả?"

"Ta, ta là kích động nha, ta lại sắp có một cái bánh bao nhỏ bám người, ha ha ha..."

"Còn nói, chàng đi nơi nào tận Nam vực như vậy, thực không về chăm sóc tiểu bảo bối."

"Ta về, sớm về sớm về, ta còn phải về coi bánh bao nhỏ của ta ha ha..."

Thần chủ đại nhân có nhi tử vui đến ngu người rồi? Cảm giác có con sung sướng lắm sao? Ma Nhân cảm thấy hắn theo không kịp tâm tư Hoắc Mặc Nhan nữa rồi, người có vợ con đúng là tâm lí có vấn đề.

"Nhan, chàng không cần về gấp, nhi tử mới ba tháng, còn như một cục thịt nhỏ, chàng bận việc thì cứ hoàn thành xong, đừng để lỡ sự vụ." Trung tâm vấn đề sau này lên tiếng nói, tam phu nhân mị nhan vừa nhu hòa lại vừa mạnh mẽ, không hổ là thú vương sâm lâm.

"Các vị phu nhân gọi cũng vô ích, Hoắc Hoắc vui đến ngốc rồi, cũng nên dừng lại trò chuyện a, đã có tin tức của Phá Sát môn."

"Được rồi, vậy Ma Nhân công tử chăm sóc Nhan giúp chúng ta, gặp lại sau."

Gương ảo phút chốc biến mất, thiếu niên Ma Nhân liếc cái người đang cười ngốc kia một cái, liền nhe răng ha hả cười lớn.

Thần chủ đại nhân cũng có ngày ngốc ngốc như vậy, cái này phải kể cho mấy tên kia nghe mới vui kakaka.

"Cười xong rồi?" Còn mải chìm trong vui vẻ ý nghĩ, thiếu niên Ma Nhân liền nghe thấy câu hỏi, thu lại nụ cười, thấy Hoắc Mặc Nhan bên cạnh đã mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn mình :"Xong rồi, có tin tức Phá Sát môn."

"Nơi nào?"

"Ngay tại ngọn núi trước kia trấn áp tiền môn chủ Phá Sát môn, không ngớ lại chơi trò chỗ nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất."

"Đi thôi, diệt trừ nốt mấy cái tàn dư kia, sau này bớt gây thêm đại họa."

......................................................

Ngày hôm đó, có tin tức truyền ra rằng, Thần chủ đại nhân mật thám báo cáo tin tức Phá Sát môn xuất hiện, liền phái một trong sau vị đảo chủ Ma Nhân đại nhân tới thanh trừng tàn dư, một hồi mưa máu tại núi Trấn - ngọn núi trấn áp tiền môn chủ Phá Sát môn, cuối cùng cũng giết hết tàn dư. Các môn phái vui mừng tụ họp mở tiệc tiếp đãi vị Ma Nhân đảo chủ tại trung tâm Nam vực thành trung tâm.

Tín ngưỡng danh tiếng của Hoắc Mặc Nhan lại có thêm một tầng nữa vang dội, ai ai bây giờ đều biết vị đứng đầu đại lục này quan tâm thế nào tới sự an toàn của dân chúng. Ngược lại cũng có các thế lực e dè một chút, tin tức của Thần chủ đại nhân quá tốt, bọn họ cũng ngại bị người khác biết chuyện của mình.