- Hừ, giả thần giả quỷ, mau đi chết!
Thất Trưởng lão ngay lập tức lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một thanh Trường kiếm màu xanh nhạt, vô số Mộc hệ linh khí cuồn cuộn tiến vào trong kiếm.
- Một kiện Thiên cấp Hạ phẩm? Bất quá ta cũng có a!
Khải Minh đưa bàn tay phải lên, trên đó từ lúc nào đã có một cái Nhẫn trữ vật. Hắn từ đó lấy ra một cái Trọng kiếm chống mạnh xuống đất.
- Tiểu tử như ngươi vậy mà cũng có một kiện Thiên cấp Hạ phẩm? Bất quá ngươi cũng sẽ bại dưới thanh Thiên Mộc Kiếm này!!
Lão già lập tức vận khí, nhằm hướng Khải Minh lao thẳng tới.
- Đại Mộc Kiếm Pháp-Đại Mộc Trảm!
Thanh kiếm trên tay lão già cấp tốc ngưng tụ từng nhánh cây lớn, như cả một thân cây mang vô tận linh lực đánh vào Khải Minh. Hắn cũng không chịu thua, quyết định tung ra chiêu thức
- Trấn Thiên Kiếm Pháp-Hoành Thiên!
Thanh Trọng kiếm mang theo Băng hệ linh lực phá không mà ra, Khải Minh định dùng cứng đối cứng với tên Trưởng lão.
KENG!
Hai thanh kiếm rốt cuộc va chạm, kịch liệt ma sát, đem không gian chấn đến vặn vẹo, mà tên Trưởng lão lại mạnh hơn một bậc, đem Trọng kiếm đẩy lùi.
Khải Minh lúc này bị lực phản chấn từ chiêu thức, hai cánh tay nát bấy, có thể loáng thấy rõ xương trắng trong cánh tay, phun ra ngụm máu lớn:
- Phốc... cơ thể quả nhiên không đủ!
Khải Minh bấy giờ nhận ra rằng đây không phải là mình áp chế tu vi, mà là Quân Lâm đề thăng tu vi, thế này trong cùng cấp chỉ sợ khó thắng, huống chi là vượt hai, ba cái tiểu cảnh giới, chỉ sợ bị đập cho ra bã a
Lúc này hắn nhận ra, tu vi đang từ từ giảm xuống, đến Hóa Thần Trung kỳ rồi, vội vàng phi hành về phía Quân gia, cùng lúc đó gọi Quân Lâm:
- Tiểu tử, có việc đột xuất, ngoài Công Pháp, cho thêm một cái Thân Pháp, bất quá luyện xong phải lập tức sử dụng!
Quân Lâm vẫn trong thân xác, quan sát toàn bộ sự việc, giọng nói chắc nịch phát ra:
- Được!
Khải Minh bất giác mỉm cười, Hoán Hồn lần nữa triển khai, trả cơ thể lại cho Quân Lâm, không quên truyền Công Pháp và Thân Pháp cho hắn. Quân Lâm nhận được, ánh mắt lập tức sáng quắc, quên luôn tình trạng cơ thể.
Mà lúc này, tên Trưởng lão cũng dùng tốc độ phi hành tối đa để đuổi theo, nếu để lọt tên Nhị thiếu gia này về, chỉ sợ lộ chuyện, không bị Gia chủ trục xuất, cũng bị Đại thiếu gia đánh chết. Phải biết trong phe cánh của Đại thiếu gia, hắn là kẻ yếu nhất.
- Tiểu tử, chạy trốn vô ích, ngoan ngoãn nạp mạng!
Tên Trưởng lão hét lên, bất chợt thấy Quân Lâm từ từ hạ xuống, tu vi đã đề thăng lên Nguyên Anh Sơ kỳ, lão ta cười gằn, bất quá lại có thêm hiện tượng lạ...
Chỉ thấy dưới chân Quân Lâm, Hỏa Diễm bao trùm đôi chân hắn, vô tận Linh lực được chuyển vào đôi chân.
- Địa cấp Thượng phẩm Thân Pháp - Hỏa Ảnh Bộ!
Dứt tiếng hô, thân ảnh Quân Lâm cấp tốc biến mất, khiến cho Trưỡng lão một mặt mộng bức nhìn theo.
- Sao lại... tên này vậy mà có cả Địa cấp Thân Pháp?
Lão ta cấp tốc phi hành đuổi theo, nghĩ trong đầu rằng chỉ cần đồ sát tên nhóc, sẽ đem mọi thứ của hắn bồi cho Đại thiếu gia.
Mà Quân Lâm lúc này như nỏ mạnh hết đà, cánh tay đau nhói đến cực hạn, linh lực không còn lại bao nhiêu, Hỏa Ảnh Bộ chắc chỉ duy trì được thêm một lát nữa mà thôi.
Nghĩ một hồi, Quân Lâm dứt khoát lấy từ trong nhẫn trữ vật của Khải Minh ra một viên thuốc nhỏ.
- Nè, mi định làm cái gì đó?? Thuốc đấy đáng giá lắm đấy nhé!
- Hắc hắc, vay của huynh một viên, lát ta về lấy trong bảo khố trả lại cho huynh!
Nói xong, Quân Lâm đưa viến thuốc lên miệng nuốt xuống, cơ thể cấp tốc biến đổi, tốc độ bỗng chốc nhanh lên vài lần.
- Là Cường Pháp Đan, tên này từ đâu lấy được đồ tốt??
Cường Pháp Đan, đúng như tên gọi, có thể cường hóa một lĩnh vực bất kỳ của Công Pháp hoặc Thân Pháp.
Di chứng cũng không quá nặng, chỉ là không dùng được Công Pháp hay Thân Pháp đó trong một thời gian, Quân Lâm nhanh trí phục dụng, nâng cấp phương diện tiêu hao, nhờ đó Linh Lực của hắn không bị rút quá nhanh.
Chẳng mấy chốc, cổng Quân gia đã xuất hiện, mà tên trưởng lão cũng đã gần đuổi kịp. Quân Lâm nhất kích đánh ra Hỏa Trấn, đem cánh cửa chấn nát, hắn lao thẳng vào giữa sân chính, Hỏa Ảnh Bộ giải trừ, trực tiếp lăn vài vòng, Linh Lực cạn kiệt, phun ra một ngụm máu.
Mà lúc này, Gia chủ Quân Thiết thấy động tĩnh lớn, liền phá không mà ra.
- Chuyện gì... Quân Lâm??
Quân Thiết thấy con trai mình trọng thương, lại nhìn thấy tên Thất Trưởng lão đứng ngay cổng, không tốn quá lâu để đoán ra sự việc.
Ánh mắt Quân Thiết trở nên sắc nhọn, nếu ánh mắt có thể giết người, Quân Thiết chấp tên Trưởng lão mười cái mạng a.
- Ngươi... làm gì con trai ta?
- Gia chủ, khoan đã, hãy nghe ta giải thích...
Tên trưởng lão ấp a ấp úng, định kiếm một cái lý do hợp lý
- CÂM MỒM! - Quân Thiết quát to, một chưởng ầm ầm mà ra, đem theo vô tận Mộc hệ Linh lực trấn xuống tên Trưởng lão đứng đó.
Không gian tầng tầng vỡ nát, đây là một kích mạnh nhất của Quân Thiết, nhằm xả giận lên ngọn nguồn của sự việc.
- Tử Mộc Ấn!!
Lão già mặt xám như tro, trước khi kịp làm gì, Ấn đã đóng xuống đầu lão, trực tiếp bạo tạc từ đầu đến chân, Nguyên Anh cũng bị chấn nát.
Chết đến không thể chết lại...
"Là... Độ Kiếp??" Quân Lâm nghĩ trong đầu vài ý nghĩ, trước khi trực tiếp hôn mê
...Hết chương II...