- Mình... chưa chết ư??
Một giọng nói mộng bức vang lên. Một thiếu niên ngồi bật dậy, xung quanh là vô vàn cây cỏ.
- Một... khu rừng? Sao mình lại ở đây?
Cậu thiếu niên với khuôn mặt khó hiểu đứng dậy. Cậu vốn là Lâm, vốn dĩ đã bị xe cán bể đầu, nhưng không hiểu sao lại xuất hiện giữa khu rừng thế này.
- Cái gì đây? Sao ta lại trong cơ thể một hạ nhân?
Giọng nói vang lên khiến Lâm giật thót. Cậu run rẩy cất giọng:
- Là kẻ nào?
- Ta ư? - giọng nói lại vang lên - Ta là một tồn tại mà hạ nhân như ngươi không thể hiểu được!
Nghe nói vậy, Lâm hận không thể lôi tên này ra đập một trận. Qua câu nói, có thể thấy hắn ta kiêu ngạo đến mức nào, dù cho hắn đang phải phụ thuộc vào Lâm.
- Chỉ là kẻ ở nhờ, xem ra cũng lắm mồm thật!
- Ngươi!... - Giọng nói hiện lên sự giận giữ, bất quá sau đó lại im lặng.
- Giờ thì... ta đang ở đâu?
Đang gãi đầu suy nghĩ, bỗng đầu Lâm đau nhức cực độ, từng luồng thông tin nhập vào não hắn. Sau một hồi chịu đựng, hắn rốt cuộc nhận ra, không phải mình chưa chết, mà là mình được xuyên không rồi.
- Cái gì, ta vậy mà được xuyên không, đúng là người tốt được đền đáp!
Nơi mà hắn xuyên không tới là Minh Quang Giới, một Tu Tiên giới chính hiệu. Ở đây con người có thể tu luyện, hấp thụ linh khí để đột phá đẳng cấp. Có tất cả 8 cấp: Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ, Độ Kiếp kỳ. Mỗi đẳng cấp lại chia thành Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ và Viên mãn. Đương nhiên ở đây cũng có Pháp bảo và Công pháp, được chia thành các đẳng cấp: Huyền cấp, Hoàng cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Linh cấp, Chân cấp, Cực cấp, mỗi đẳng chia làm Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm và Siêu việt.
- Tiếp nạp thông tin chưa?
Giọng nói kia lại tiếp tục vang lên, khiến Lâm một lần nữa giật mình.
- Những thông tin đó... là ngươi truyền vào?
- Haizz - Giọng nói nghe chán nản - Dù gì cũng đã nhập vào ngươi, chỉ còn cách đem ngươi lên xứng tầm với ta, dù gì ta cũng chẳng thể xuất ra, xem như cược vào tên nhóc như ngươi.
Lâm nghe nói liền cảm động, tân này và hắn vốn chả quen biết, lại gặp chưa lâu, tên này lại thật tâm muốn đem hắn bồi dưỡng, bất giác muốn bái cmn sư. Tuy nhiên, hắn bỗng thấy có gì đó sai sai.
- Này, giả như ngươi cho ta tu tà ma ngoại đạo gì đấy, hay bồi dưỡng ta chống lại Cao tầng của Tiên giới thì sao?
Giọng nói bất chợt cười lớn:
- Ha ha ha, Công pháp tu luyện thì quan trọng gì chứ? Quan trọng là người tu mà thôi. Còn nếu ngươi sợ ta bồi dưỡng ngươi chống lại Cao tầng, vậy thì hãy niệm khẩu quyết này, lúc đó linh hồn ta sẽ xuất ra, tiêu tán trong thiên địa!
Nói xong, một luồng khẩu quyết truyền vào não Lâm, đúng là dùng để xuất tia linh hồn kia ra. Lúc này, tia nghi ngờ cuối cùng của Lâm chính thức bị hủy bỏ.
- Sư phụ, xin hãy nhận lời bái sư từ ta! - Lâm chững chạc nói.
- Thôi, không cần thiết, bất quá gọi một tiếng sư huynh là được.
- Vâng, sư huynh! - Lâm một mặt cảm khái. Lúc này hắn mới để ý đến thân xác mới của mình. Hắn là Quân Lâm, con trai thứ của người đứng đầu Quân gia, Quân Thiết. Quân gia là một cái Bát cấp thế lực hùng hậu tại Minh Quang giới. Minh Quang giới này chia thành 4 đại lục: Bắc đại lục, Nam đại lục, Tây đại lục, Đông đại lục và Đại Lục Trung Tâm. Quân gia của hắn chính là ở Bắc đại lục. Quân Lâm trong gia tộc chính là một cái thiên tài, sở hữu 2 loại linh căn khắc chế nhau Băng và Hỏa, được gia chủ bồi dưỡng cực đại, nếu đạt được dị hỏa chỉ sợ cũng đưa cho hắn luyện hóa. Với tu vi hiện tại Kim Đan Viên mãn ở tuổi 18, hắn vào rừng tu luyện với hy vọng đột phá Nguyên Anh, nhưng lại bị tẩu hỏa nhập ma, tạo điều kiện cho Lâm nhập vào.
- Đừng lo, ta sẽ giữ bí mật về ngươi, về sự có mặt của "ngươi" trong thế giới này. - giọng nói vang lên.
- Nhưng... ta có thể gọi huynh như nào, và sao huynh lại trong cơ thể này?
- Ta tên gọi Lâm Chấn, thuộc Đại Tiên giới. Trong trận chiến với kẻ thù truyền kiếp, ta quyết định cùng hắn đồng quy vô tận, may mắn còn một tia tàn hồn sót lại, được truyền tống qua từng tinh cầu khác nhau, khi thấy cơ thể này, ta định nhập vào, nhưng ngươi lại nhập vào trước, nên thành ra thế này.
Quân Lâm gật gù. Hắn là kẻ đến trước, nhập vào nhanh hơn Khải huynh, đây cũng là chuyện dễ hiểu.
- Được rồi, bất quá để đưa ngươi lên đẳng cấp cao hơn, ta sẽ có một món quà cho ngươi. Một cái Thiên cấp Trung phẩm Công pháp, thấy thế nào?
Quân Lâm nghe được, bất giác hít thở không thông. Một cái Thiên cấp Trung phẩm, hắn tu luyện xong chỉ sợ có thể thăng ngay lên Nguyên Anh Sơ kỳ a.
- Thấy rất được, sư huynh mau truyền khẩu quyế...
- Ngươi, sao ngươi chưa chết?
Quân Lâm nghe giọng, lập tức quay ra sau. Trước mặt hắn là một lão già mà hắn nhìn rất quen:
- Quân gia Thất Trưởng lão??
- Chết tiệt, ta đã làm rối loạn linh khí tiến vào cơ thể ngươi, khiến ngươi đột phá không thành, còn khiến ngươi tẩu hỏa nhập ma, tại sao ngươi vẫn còn sống??
Quân Lâm nghe chuyện, chưa kịp đáp trả, bỗng nghe giọng Khải Minh vang lên:
- Lão già này là một Luyện Hư Trung kỳ, ngươi căn bản không có cửa thắng!
Hắn nghe xong lập tức rùng mình, định quay đầu chạy trốn, nhưng lão già lại đem khí thế Luyện Hư chấn nhiếp, khiến cho Quân Lâm một phân cũng chẳng thể động.
- Vốn định dàn dựng tai nạn, bất quá cho ngươi một chưởng rồi khai báo bị yêu thú bắt mất, lúc này Đại thiếu gia có thể đường đường chính chính đăng ngôi Gia chủ rồi!
Quân Lâm nghe xong toát mồ hôi hột, gã Thất Trưởng lão này vậy mà theo phe cánh của Đại thiếu gia, muốn ám sát hắn. Gã Trưởng lão cũng không chần chừ, lập tức tung chưởng đoạt mạng Quân Lâm:
- Chết đi, Mộc Linh Chưởng!!
Một chưởng tung ra nhắm thẳng Quân Lâm, những nơi nó đi qua không gian rung động cực liệt. Đây chỉ là một cái Địa cấp Thượng phẩm, bất quá được một Luyện Hư kỳ xuất ra, nhất định không tầm thường.
- Chết, ta vừa xuyên không lại chết thế này ư?
- Tiểu tử, mau thả lỏng cơ thể!!
Quân Lâm nghe được, bất giác thả lỏng cả người, chỉ nghe tiếng quát to:
- Hồn Kỹ-Hoán Hồn!!
Trong một khắc, Quân Lâm thấy một cỗ lực lượng kéo mình ra, chiếm quyền kiểm soát cơ thể.
- Tứ Tượng Trấn Linh Pháp-Hỏa Trấn!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tên Trưởng lão, một con voi bằng lửa được Quân Lâm đánh ra, cấp tốc va chạm với Mộc Linh Chưởng, kịch liệt ma sát, cuối cùng đem chưởng khí tiêu tán trong thiên địa. Mà tên Trưởng lão lại càng kinh ngạc, bởi tu vi của Quân Lâm lại trực tiếp đề thăng đến cả Hóa Thần Hậu kỳ.
- Cái gì?? Sao tu vi có thể đề thăng khủng bố như thế??
Mà Quân Lâm lại từ từ đứng dậy, phun ra một ngụm máu, lẩm bẩm:
- Chỉ có thể thăng đến đây, nếu hơn nữa, chỉ sợ sẽ bạo thể mà chết. Vả lại...
Quân Lâm, hay đúng hơn lúc này, là Khải Minh liếc nhìn lão già đang đứng trân trối, gằn từng chữ:
- Nhiêu đây cũng đủ nghiền chết hắn!!
Hết chương I