Chương 3: Hỏa Ảnh Bộ tầng ba, Vạn Kiếm Thượng Minh

"Hự... ta đang ở đâu?"

Quân Lâm mở mắt. Trước mắt hắn là một màn đen sâu thẳm, đen như tiền đồ của chị Dậu.

"Này, là ta ở đây."

Quân Lâm theo hướng giọng nói quay người lại, trước mặt hắn là một người trạc tuổi hắn, mặc y phục giống hắn và... mặt cũng giống hắn

"Ngươi là ta... không, ngươi là Quân Lâm?"

Thanh niên gật nhẹ đầu. Cậu ta cất tiếng: "Ngươi giờ đã trong thân xác của ta, vậy hãy thay ta sống tốt..."

Quân Lâm gật mạnh đầu, đưa tay vỗ ngực: "Được, ta sẽ sống thay ngươi, sẽ trở thành kẻ mạnh nhất"

"Được" Thanh niên gật đầu, phất ống tay áo. Quân Lâm bất chợt cảm thấy như rơi vào vực sâu không đáy.

"AAAA!" Quân Lâm ngồi bật dậy, lần này hắn đang ở trong phòng riêng của mình. Bên cạnh hắn là Quân Giang vừa giật mình tỉnh dậy.

"May quá, đệ tỉnh rồi, ta đã rất lo!" Quân Giang kêu lên. Hắn ta là biểu ca của Quân Lâm, bản tính tốt bụng từ nhỏ, vốn định nhường chức gia chủ cho đệ đệ, nhưng các Trưởng lão cổ hủ lại không cho phép, ép hắn tu luyện để giành ghế gia chủ, mới đây vừa xuất quan xong.

Có thể thấy rõ, việc Thất trưởng lão tập kích Quân Lâm không phải do Quân Giang điều động.

"Đệ không sao" Quân Lâm phẩy tay, sau đó ngồi dậy mở cửa phòng. Lúc này trời đang là buổi đêm, trăng sáng vằng vặc trên đỉnh đầu.

"Tiểu tử, tỉnh rồi à" Khải Minh cất tiếng "Ngươi đã bị thương rất nặng đó. Hai viên Huyền cấp Phục Thương Đan mới giúp ngươi khỏe lại."

Quân Lâm gật nhẹ đầu, nhìn ra khung cảnh bên ngoài.

"Có thể thấy rằng, chiến đấu vậy mà bị trọng thương, thực lực ta thật sự quá yếu"

"Phốc" Khải Minh hận không thể đem thể đem tên này giáo huấn một trận "Lão ta là một cái Luyện Hư hàng thật giá thật đó, ngươi chỉ là một cái Nguyên Anh mà thôi, sống sót là một loại kinh nghiệm rồi!"

Quân Lâm thẫn thờ một hồi lâu, bất giác quay sang Quân Giang lúc này đang ngồi trên ghế

"Đệ sẽ đi."

"Đệ muốn đi đâu?"

"Đệ không biết" Quân Lâm nói tiếp "Có thể làm một tán tu, hoặc có thể gia nhập tông môn nào đó, để gia tăng thực lực!"

Quân Giang mỉm cười, nhìn đệ đệ quyết tâm như vậy, lòng hắn cũng rất vui

"Ta đã từng nghe qua, có một tông môn hùng mạnh, chiếm vị trí độc tôn trong cái Tu Chân Giới này"

"Là tông nào?"

Quân Giang lặng lẽ hít một hơi thật sâu, sau đó chầm chậm thở ra

"Vạn Kiếm Thượng Minh!"

...

"Quân Lâm, con trai ta, dậy mau! Sáng bảnh mắt rồi!"

Quân Thiết đứng ngoài cửa hét ầm lên. Hắn đã được Quân Giang báo rằng Quân Lâm đã tỉnh, bèn tự thân đến gọi nhi tử dậy.

Hắn gọi mãi không được, bèn hô lớn "Nhi tử, né cái cửa ra!" rồi vận khí, đạp mạnh vào cửa. Cánh cửa vỡ thành trăm mảnh, trước mặt Quân Thiết là một căn phòng trống không.

Quân Thiết khẽ cười, nụ cười mang theo vô tận thương cảm, quay lưng rời đi.

...

"Grào!"

"Tiểu tử, phía sau!"

Quân Lâm lập tức cúi mạnh người. Ở vị trí đầu của hắn vài giây trước, một cái hổ trảo xuất ra, mang theo vô tận Thổ Linh lực.

"Tứ giai Yêu thú, Bạch Hổ?"

Ở thế giới này, yêu thú cũng có thể hấp thụ thiên địa linh khí và tu luyện, bất quá đẳng cấp khác với con người, chia thành từng Giai, gồm Nhất, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ, Lục, Thất, Bát, Cửu, Thập.

Một con Tứ giai Yêu thú, tương đương với Nguyên Anh kỳ, có thể hấp thụ linh khí, hình thành linh căn, như Bạch Hổ đây chính là Mộc hệ linh căn.

"Tứ Tượng Trấn Linh Pháp - Hỏa Trấn!"

Con voi từ tay Quân Lâm phá không mà ra, Hỏa Diễm hừng hực, nhắm vào đầu con Bạch Hổ kia.

Mà Bạch Hổ cũng không phải dạng vừa, ngay lập tức vọt sang bên cạnh nhanh nhẹn tránh né. Nó định tung thêm một cái trảo, nhưng khi nhìn lại, thấy Quân Lâm đã biến mất.

"Hỏa Ảnh Bộ tầng 2 - Thuấn Di!"

Quân Lâm xuất hiện đằng sau con Bạch Hổ, nắm tay nắm chặt, bàn tay cấp tốc ngưng tụ Băng hệ linh lực.

"Băng Quyền!"

Quyền của Quân Lâm ngay lập tức va chạm với đầu con Bạch Hổ, chấn đến nát bấy.

Phải biết trước lúc đi, Quân Lâm đã thó được một nửa số Công Pháp trong bảo khố, cùng một viên Cường Pháp Đan trả cho Khải Minh.

"Đoạt Hồn!"

Lần này, là Khải Minh hô lên. Linh hồn của Bạch Hổ chưa kịp tiêu tán, đã bị hút vào trong người Quân Lâm, làm chất dinh dưỡng cho Khải Minh.

"Là một Hồn Tu, phải luôn nâng tu vi khi có thể!"

"Huynh nói với ta làm gì?" Quân Lâm khó hiểu "Ta đâu phải là Hồn Tu?"

"Khụ, quên đi."

Quân Lâm nhìn xung quanh, phía xa xa là một ngọn núi lớn có đài, các mà hắn chắc chắn rằng đó là Vạn Kiếm Thượng Minh. Một tông phái đứng đầu, Quân Lâm cũng muốn thử sức lắm.

...

Đứng trước Đại Môn của Vạn Kiếm Thượng Minh, Quân Lâm khẽ hít một hơi thật sâu. Từ lúc hắn đi đến nay đã ngót hai năm, hắn cũng đã nâng tu vi lên Nguyên Anh Hậu kỳ, nhờ vào mấy cái Công Pháp mà hắn đem theo.

Quân gia chủ tu Mộc hệ, do đó, Công Pháp Băng hệ và Hỏa hệ không có nhiều. Hắn chỉ nâng tu vị được đến đó.

Nhác thấy Quân Lâm đi đến, một người trung niên từ đâu bay đến chắn trước hắn.

"Tiểu tử, ngươi đi đâu?"

Quân Lâm chắp tay trước mặt, cúi đầu nói:

"Vị đạo hữu, cho hỏi, muốn gia nhập Vạn Kiếm Thượng Minh đây, cần phải làm gì?"

Người trung niên kia nghe xong, liền vuốt râu cười hà hà:

"Tiểu tử ngươi muốn gia nhập? Ngươi đến quá trễ rồi, bọn ta vừa tuyển nhân cách đây 3 tháng, đến kỳ tuyển nhân tiếp còn tận 9 tháng cơ."

Quân Lâm bỗng chốc sạm mặt lại. Hắn từ khi rời khỏi gia tộc, thời gian là con thằng nào hắn con chả biết, chứ nói chi đến thời gian tuyển nhân? Bất quá hắn vẫn cúi đầu:

"Đa tạ người đã nhắc, ta đến trễ rồi. Xin hỏi người là?"

"Hà hà, ta tên Lục Diệt, chính là chưởng môn Triều Thiên Sơn đó."

"Triều Thiên Sơn? Tông chia ra thành các sơn môn ư?"

"Ha ha, xem ra ngươi chẳng biết gì về tông chúng ta cả. Để ta giải thích cho ngươi hiểu."

Hết chương 3