Chương 23: Lai Lịch Bảo Vật

Ngô Ngọc vẻ mặt cứng lại, sau đó là lúng túng không thôi. Cậu có thể nói gì sao?Nội năng hay có thể nói là Tinh thần lực thứ đồ này khoảng thời gian này cậu cũng nghe từ nón lá và cây gậy.

Nói ra chắc không ai tin nổi, ngày đó cậu được nón lá cứu mạng, thoát khỏi vòng tay ấm áp của tử thần.

Lúc ấy cậu trong đầu cậu chỉ nghĩ thoát khỏi nơi đó, cuối cùng nón lá dịch chuyển cậu lên trên này.

Tuy là trong cái vòng tay, nhưng cũng may có nguồn sức mạnh bên ngoài của Chu Hân Nhi hút vào trong nên cậu cũng hồi phục thương thế và tu luyện.

Hai bảo vật kia đều có ý thức riêng của mình, trước hết là Nón Lá:

Lai lịch thứ này phi thường trâu bò. Nó là thứ Thần Trụ Trời khi trước từng đội. Tác dụng của nó Ngô Ngọc cho đến hiện giờ mới biết được là dịch chuyển tức thời, nó giống phương pháp người Yardrat và Kaioshin dùng kết hợp lại với nhau trong bảy viên ngọc rồng cậu từng xem ở thế kỉ 21. Một công dụng khác là chứa đồ vật. Nhìn gân gà như mấy cái túi chứa đồ, nhẫn chứa đồ mà bộ tiểu thuyết nào cũng có phải không? Vậy mười phần sai nhé. Nó có thể chứa vật sống, hiện tại không gian lớn ngang một cái vũ trụ, theo sức mạnh của Ngô Ngọc tăng lên diện tích cũng mở rộng. Ngoài ra, nó cũng có thể nuôi trồng các thứ như một cái thế giới, sản sinh ra con người động vật bên trong.

Tiếp đến là cây gậy:

Thứ này cũng hù dọa cả đám người, vì nó không kém cạnh nón lá.

Đây là lõi của cột trụ trời năm đó, khi tạo thành Tứ Phủ, vẫn còn xót lại một cái lõi, chính là cây gậy rỉ sét này. Thứ này nếu Ngô Ngọc muốn có thể dung hợp lại hoàn chỉnh thành cột trụ trời, lúc đó tứ phủ tan vỡ thế giới sụp đổ là điều không thể nghi ngờ. Nhưng vạn bất đắc dĩ cậu mới để chuyện này xảy ra. Trừ khi gặp kẻ địch còn mạnh hơn cả Đại Đạo, cái cấp độ trên cả Thiên Đạo trong tiểu thuyết bản thân không địch lại. Nếu không, làm vậy thì không khác diệt thế.

Ý thức của lõi trụ trời nói cho cậu biết, tất cả sách, phương pháp, bí kíp, công pháp hay cái gì đó tu hành hiện tại đều bắt nguồn từ công pháp mẹ bên trong lõi trụ trời.

Sở dĩ hiện tại có cảnh giới cấp độ tu vi là do thiên địa thai nghén, sau đó chúng tự hành diễn biến ra công pháp tu luyện từ công pháp mẹ.

Trước đó, Thần Trụ Trời tu hành là thuần túy lực lượng sức mạnh, không có công pháp, không có phân chia cấp độ. Vì thế không thể bị ảnh hưởng cảnh giới như sau này chúng ta vẫn thấy.

Ngô Ngọc lúc này mới ngớ người ra. Khi đó cậu có ba lựa chọn. Vì sao là ba mà không phải là hai, vì nón lá đưa ra một đề nghị nữa cho cậu.

Ba lựa chọn này lần lượt là:

Thứ nhất: Tu hành công pháp mẹ, có thể áp chế tất cả công pháp.

Thứ hai: Giống Thần Trụ Trời, thuần tu sức mạnh bản thân phế bỏ chế độ cảnh giới hạn chế kia.

Cuối cùng là nón lá đề nghị: tự thân sáng tạo công pháp, phương pháp tu luyện.

Ngô Ngọc nhìn mấy lựa chọn lúc đó xoắn xuýt rất lâu. Nhưng sau này nếu lên đến cấp độ nhất định, vẫn mãi không theo kịp bóng lưng người tạo ra nó.

Lựa chọn một rất mê người, căn bản khó ai có thể chống cự.

Thứ hai kia, cậu không phải Thần Trụ Trời, tu hành theo kiểu gì?

Cuối cùng càng làm Ngô Ngọc phải nhổ nước bọt.

Cậu đâu phải nhân vật chính, làm sao có thể tự sáng tạo công pháp tu luyện. Mấy nhân vật chính tiểu thuyết được buff bẩn mới có thể sáng tạo công pháp tu luyện ngay khi bước chân vào con đường tu hành.

Thử hỏi một thanh niên mười mấy hai mươi mấy tuổi tự nhiên sờ vào công pháp rồi phát minh ra công pháp mạnh gấp ngàn tỉ lần công pháp của mấy ông sống hàng trăm ngàn năm có khả năng hủy diệt sao trời.

Đây là đời thật không phải tiểu thuyết, Ngô Ngọc không ảo tưởng đến nỗi mình có khả năng này.

Cuối cùng Ngô Ngọc vắt óc suy nghĩ, cậu đã chọn một quyết định khác là dung hợp cả ba lựa chọn lại. Tu luyện công pháp mẹ, nhưng là bản cải tiến sửa chữa, có cả cảnh giới hiện tại lẫn phương pháp không cảnh giới.

Đương nhiên, cậu cùng hai bảo vật cùng nhau hoàn thiện chứ một mình cậu nào có bản lãnh làm được.

Vậy, cuối cùng cậu phế cấp độ sức mạnh tu luyện lại từ đầu, gần hai năm, Ngô Ngọc đột phá đến sức mạnh cấp 10.

Thứ công pháp mới này tuy chưa hoàn thiện, nhưng đủ để cậu tu luyện trong thời gian dài, sau này ngày càng mạnh lên cậu sẽ hoàn thiện tiếp. Đó không phải công việc một sớm một chiều có khả năng thành công.

Mà tinh thần lực chính là một cái cách gọi trong công pháp mới.

Hồi thần trở lại, Ngô Ngọc chỉ Chu Hân Nhi cách đưa mình ra khỏi vòng tay.