Chương 39: Vấn đề

"Đột phá rồi ?", giọng Thiên Thư vang lên cắt ngang sự tĩnh lặng suốt nhiều ngày.

"Có lẽ vậy, ta cảm thấy nguyên khí trong người nhiều hơn trước không ít, xem ra lần này thu hoạch rất khá a", Thập Nhất lúc này mới mở mắt ra, mặt lộ rõ vẻ mừng rỡ, hắn biết nếu không nhờ vị nữ thần kia, ít nhất hắn phải tốn từ nửa năm tới một năm mới có thể đột phá, thậm chí có thể lâu hơn.

"Nếu đã giải quyết xong rồi thì ta có vài chuyện muốn nói với ngươi đây", giọng điệu của Thiên Thư lúc này đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

"Ngươi đừng có mà giả bộ nghiêm túc nữa, tính đem ta ra làm trò cười hay gì", đã có kinh nghiệm từ những lần trước, Thập Nhất tỏ vẻ thờ ơ.

"Ngươi có biết tại sao tốc độ tu luyện của ngươi lại chậm như vậy không", Thiên Thư vẫn từ tốn nói.

"Thì bởi vì ta là một tên phế vật"

"Càng nhiều hệ thuộc tính, tu luyện sẽ càng nhanh, bởi cùng một khoảng thời gian, nguyên khí ngươi tu luyện sẽ bao gồm tất cả những hệ đó, ví dụ ngươi chỉ có một hệ thì nguyên khí ngươi tu luyện trong mười ngày sẽ là một, nhưng nếu như ngươi có hai hệ thì trong mười ngày sẽ là hai, và cứ như vậy, càng nhiều hệ thì tốc độ tu luyện của ngươi sẽ tăng lên càng nhiều lần, đây chính là điểm đặc biệt của tu luyện giả"

"Ra là thế, ta tưởng có bao nhiêu hệ thì công sức tu luyện bỏ ra cũng phải gấp bấy nhiêu lần chứ, vậy tốc độ tu luyện của ta chậm là phải rồi, có một hệ mà", Thập Nhất gãi đầu thắc mắc.

"Hừ, ngươi quên rằng ta từng nói ngươi có hắc ám hệ sao"

"Ừ nhỉ, ta quên mất, vậy...", lúc này Thập Nhất mới nhận ra vấn đề, cái gọi là thời kì đen tối gì đó rốt cuộc là một sự kiện kinh khủng tới cỡ nào mà có thể khiến cho quang hệ và hắc ám hệ chìm vào quên lãng, và còn việc Thiên Thư ban cho hắn hỏa hệ nữa, kì thực có gì đó không đúng ở đây.

"Chắc ngươi cũng đã nhận ra rồi, ta vốn làm gì có khả năng cho ngươi hỏa hệ, nó vốn có sẵn trong người ngươi rồi, chỉ là bị phong ấn lại thôi, và ta đã dùng hết sức để mở phong ấn đó cho ngươi, còn hắc ám hệ thì ta vẫn để đó, bởi dù có mở phong ấn thì ngươi cũng không có đấu pháp tương thích để tu luyện"

Từ những giải thích của Thiên Thư, Thập Nhất có thể hiểu kha khá vấn đề, có nghĩa là trong người hắn có hai hệ, hỏa hệ và hắc ám hệ, nhưng bằng một cách ảo ma nào đó mà cả hai đều bị phong ấn, rồi hắn được Thiên Thư giải phong ấn cho hỏa hệ để có thể bước chân vào con đường tu luyện giả.

"Vậy sao lúc đó ngươi còn hỏi ta thích hệ nào thì ngươi cho hệ đó, vốn chỉ còn hỏa hệ thôi, ngươi đùa ta à", Thập Nhất lúc này mới nhớ ra, vội chất vấn.

"Ngươi nghĩ ta là ai, toàn bộ suy nghĩ của ngươi ta đều đọc thấu được hết, ta biết trước ngươi sẽ chọn hỏa hệ mà thôi. Nhưng vấn đề là ở chỗ tốc độ tu luyện, cơ bản thì có thể coi như ngươi có một hệ, nhưng thực chất tốc độ của ngươi thua xa những tu luyện giả một hệ khác. Lí do là bởi vì ta chỉ giải quyết được phần ngoài thôi, còn gốc rễ của vấn đề, đến từ việc nó bị phong ấn thì ta không giải quyết được", Thiên Thư vẫn bình thản đáp.

"Có chuyện này nữa sao", Thập Nhất rơi vào trầm tư, nói vậy khác nào hắn tu luyện cả đời, đừng nói là Luyện Khí cảnh, Tu Du cảnh hắn cũng chưa chắc đột phá lên tới a.

"Có cách giải quyết nào không", sau một hồi nghĩ ngợi thì Thập Nhất cũng lên tiếng hỏi

"Cách thì có nhưng có nói ra ngươi cũng không làm được gì đâu, giờ thì ngươi nên sử dụng một phương pháp tạm thời khác đi, mỗi ngày dùng khoảng chục viên Tụ Tán đan là đảm bảo tốc độ tu luyện của ngươi sẽ ngang bằng với những tu luyện giả một hệ khác ở Bình Phàm cảnh"

"Đan dược sao, chắc không phải loại tầm thường nhỉ", vì đã quá hiểu rõ Thiên Thư nên Thập Nhất cũng không trông đợi gì nhiều.

"Đan dược tam phẩm cao giai thôi, thường để mấy người đạt tới Tu Du cảnh tu luyện ", Thiên Thư vẫn ung dung, mà điều đó thì chẳng khác nào chọc cho Thập Nhất điên tiết.

"Con bà nó, ngươi có biết một viên nhất phẩm sơ giai thôi giá đã trăm kim tệ rồi, bán cả cái thân này đi ta còn không mua được một mẩu vụn của nó nữa"

"Đó là chuyện của ngươi, không phải của ta, bây giờ ta đi ngủ đây, ngươi tính sao thì tính"

"Thôi dẹp đi", Thập Nhất chán nản nhìn về phía xa, hắn lần này xem ra sắp đi một chuyến đi dài, mặc dù hơi đột ngột, nhưng chỉ có bước ra biển lớn mới biết bản thân mình ở đâu, mới biết cái thế giới này rộng lớn tới mức nào.

Lúc này, bên trong não hải của Thập Nhất, Thiên Thư dường như chưa phải là đang ngủ say, hắn rơi vào một trạng thái mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện.

"Hừ, lại sắp cạn kiệt nữa rồi, xin lỗi nhé nhóc, lần này e rằng ta không thể tỉnh lại trong một thời gian dài. Chuyện ngươi có toàn hệ, chỉ đành không cho ngươi biết, nếu không ngươi chắc chắn sẽ gặp họa sát thân, chặng đường tiếp theo ngươi phải tự bước đi rồi, tất cả tùy thuộc vào cơ duyên của ngươi thôi, không chừng ngươi có thể giúp n-", Thiên Thư tự nói với chính mình, sau đó hư ảnh dần biến mất, chỉ còn lại một điểm sáng le lói.

Lúc này, ở Thuyên Duyên Thành.

"Ngươi biết tin gì chưa, sắp có kết quả tuyển chọn từ các tông phái rồi kìa", "Ừ, ta nghe nói ngày mai ở quảng trường, năm vị cường giả đại diện cho ngũ đại tông phái sẽ đến", "Hồi hộp quá, không biết ngoài con gái thành chủ, còn có ai có thể làm rạng danh Thuyên Duyên Thánh này không đây", đâu đâu cũng là những tiếng xì xầm vang lên, đó là một lẽ bình thường của nơi này mỗi khi sắp có kết quả, chỉ có điều, lần này Thuyên Duyên Thành chỉ còn có hai đại diện thôi.