"Này, đừng có chen lấn", "Bên kia, bên kia", lúc này ở quảng trường Thuyên Duyên Thành chẳng khác nào ngày hội, nếu giải đấu là nơi người ta xem những trận đấu hấp dẫn thì lúc này chính là lúc kết quả được công bố, bởi ai cũng biết, điều quan trọng là phải được các tông phái siêu cấp thu nhận, nếu không dù có giành được hạng nhất thì cũng chỉ như gió thoảng mây bay thôi, mãi mãi không thể tiến xa được.
"Ha ha, không ngờ lần này Thuyên Duyên Thành lại náo nhiệt như vậy, xem ra thế hệ trẻ lần này rất đáng mong đợi", Đặng Hổ vuốt vuốt chòm râu cười nói, ngang hàng với lão là gia chủ của những gia tộc còn lại.
Đột nhiên những tiếng ồn ào dần biến mất, từ trên cao là năm thân ảnh từ từ hạ xuống, mà ngay khi vừa chạm đất, tất cả mọi người chỉ còn biết phủ phục xuống, chỉ duy nhất thành chủ là đứng lên.
"Cung nghênh các vị chấp sự đã đến Thuyên Duyên Thành", Lạc Kinh Kinh chắp tay lại, nói.
"Được rồi, bọn ta còn rất nhiều việc, giải quyết nhanh cho xong đi", sau khi ngồi phịch xuống hàng ghế đầu, tên có khuôn mặt nhìn rất khó ưa nói.
"Trời ơi, đây là năm vị cường giả Tu Du cảnh hậu kì sao, trận hình này đủ để quét sạch Thuyên Duyên Thành a", "Này này, đó có phải là người của Vạn Hà Tông không, lúc nào cũng nghênh ngang như vậy", "Suỵt, bé cái mồm thôi, nhưng mà đúng là so với Thiên Đạo Tông và Linh Khê Tông thì khác nhau một trời một vực, nhìn hai người đó điềm đạm thế kia kìa"
"Các ngươi bể bóng hết rồi hay sao mà lo chăm chăm vào mấy kẻ đực rựa không vậy, không nhìn thấy hai mĩ nhân của Vương Dương Tông và Huyền Nguyên Tông à", "Nhìn thì nhìn thôi chứ ngươi cũng có làm được gì, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à", hàng loạt tiếng xì xầm vang lên, mà những sự trầm trồ ngưỡng mộ này, năm vị cường giả kia hình như chẳng mảy may quan tâm gì.
"Vậy thì xin mời các vị", Lạc Kinh Kinh từ tốn đáp.
"Con bé Lạc Vân, con gái của thành chủ đây đã được ta chọn trước rồi, mong các vị đây không tranh giành với Vương Dương Tông, có được không", vị chấp sự Vương Dương Tông nhẹ nhàng nói, xem ra là để khẳng định quyền sở hữu của mình.
"Ha ha, nếu Sa Sa đã nói thế thì ai mà dám chống đối nàng được", vị chấp sự của Thiên Đạo Tông nhẹ nhàng cười nói.
"Hừm, cô định dùng cái nét quyến rũ đó để mê hoặc mấy tên đàn ông ngu dốt thì cứ làm, nhưng đừng có thể hiện trước mặt ta, nhìn phát gớm", trước những diễn biến này, vị chấp sự của Huyền Nguyên Tông chỉ nhìn bằng nửa con mắt.
"Xin các vị chấp sự hãy tập trung vào vấn đề chính đi, chúng ta vẫn còn những người đạt thứ hạng cao trong chiến hội nữa", mặc dù rất nở mũi vì con gái thiên tài của mình, nhưng Lạc Kinh Kinh cũng vẫn phải giả bộ điềm tĩnh, thể hiện phong thái của một vị thành chủ.
"Ừm, Linh Khê Tông ta chấp nhận hai người đứng đầu, Đặng Nhã và Cung Thu Minh", vị chấp sự của Linh Khê Tông lên tiếng.
"Huyền Nguyên Tông của ta cũng vậy"
"Vạn Hà Tông cũng vậy đi"
Ba trên năm đại tông phái đều đã đưa ra quyết định, điều đó cũng dễ hiểu bởi vì Vương Dương Tông được xem như mạnh nhất trong ngũ đại tông phái, mà đứng thứ nhì chính là Thiên Đạo Tông, đương nhiên tiêu chuẩn của họ sẽ cao hơn nhiều.
"Ha ha ha, Đặng gia ta đúng là có phúc", Đặng Hổ cười lớn, không ngờ con của lão lại được tới ba đại tông phái để mắt tới.
"Xin phép chấp sự cho ta được đến Linh Khê Tông để trưởng thành", Đặng Nhã nhanh chóng đứng ra, cúi đầu trước vị chấp sự Linh Khê Tông.
"Tốt lắm, từ nay ngươi chính thức là đệ tử Linh Khê Tông, ba ngày sau khởi hành về tông phái"
"Người còn lại thì thế nào, quyết định nhanh lên", vị chấp sự của Vạn Hà Tông bực dọc lên tiếng.
"Cho phép con gái ta được gia nhập Huyền Nguyên Tông", Cung Phục lúc này vội đứng lên, hướng về phía vị chấp sự của Huyền Nguyên Tông.
"Con gái của ngươi đâu, ngày quan trọng thế này sao lại không có mặt", mà vị chấp sự kia cũng tỏ ra khá khó chịu, hành động này dường như hơi thiếu tôn trọng với Huyền Nguyên Tông a.
"Mong chấp sự thông cảm, con gái ta vừa mới bị bệnh hôm qua, cơ thể hơi suy nhược nên không tiện ra đây", Cung Phục vội giải thích, mặc dù thật ra thì chẳng có bệnh hoạn gì ở đây cả, chính xác là Cung Thu Minh tự nhốt mình ở trong phòng, không thèm gặp ai, đến cả chuyện hệ trọng thế này mà nàng cũng không thiết tha gì.
"Thôi cũng được, ba ngày sau ta sẽ đến dẫn về tông phái", vị nữ chấp sự kia cũng chẳng buồn thắc mắc thêm, mặc dù trong lòng thầm nghĩ tu luyện giả mà cũng bị mấy cái bệnh vặt sao.
Thêm một lúc nữa thì sự náo nhiệt cũng dần kết thúc, ai nấy cũng đều phấn khởi bởi vì Thuyên Duyên Thành này lần đầu tiên có tới ba người được chọn, mà trong đó có một trường hợp thiên tài được nhắm trúng ngay từ đầu nữa, tuy nhiên đâu đó cũng có người cảm thấy tiếc nuối cho Thập Nhất, truyền kì về một tên hầu phấn đấu đi được tới bước này, chẳng những không được tông phái nào lựa chọn, mà bây giờ còn không rõ sống chết.
Lúc này tại Cung gia, bên trong căn phòng rộng lớn là thân ảnh của một mĩ nhân, nét đẹp của nàng hoàn toàn có thể làm điên đảo trái tim của không biết bao nhiêu cánh mày râu, thế nhưng lúc này, chắc chắn sẽ không ai nhận ra bộ dạng tiều tụy, xanh xao của nàng.
"Chàng là đồ lừa gạt, chàng nói sẽ đi tìm ta, bây giờ lại bắt ta phải đi tìm chàng sao, ta ghét chàng"
Trở lại với Thập Nhất, lúc này hắn cơ bản đã hoàn toàn bình phục, thực lực cũng đã đề thăng lên một bước, mấy ngày nay chưa vội đi vì để cơ thể ổn định sau khi vừa đột phá, bởi lần này có sự tác động từ ngoại lực bên ngoài nên hắn mới đột phá nhanh như vậy, vì thế cần phải để mọi thứ chu toàn, nếu không sẽ phá hủy căn cơ sau này.
Cuối cùng, Thập Nhất cũng đứng dậy, vươn vai nhìn về phía xa, gương mặt kiên định chưa từng có.
"Đến lúc khởi hành rồi"
"Thiên Kinh Đại Lục, hẹn ngày trở lại"
"Loạn Vực, ta đến đây"
Thông báo: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình từ những ngày đầu tiên, đến nay truyện cũng đã đi được 40 chương, mình nhận thấy rằng đã đến lúc phải kết thúc arc 1 (Thiên Kinh tụ hội ) của truyện. Toàn bộ ý tưởng về arc 2 (Huyết chiến Loạn Vực) và arc 3 (Phong khởi Thiên Nam) đã được mình chuẩn bị đầy đủ. Tuy nhiên, hiện tại do công việc quá nhiều nên mình không thể tiếp tục viết liên tục được nữa, ít nhất là trong khoảng thời gian này. Nếu cố gắng sắp xếp thì có thể ra một tuần một chương, nhưng như vậy sẽ để mọi người phải chờ đợi quá lâu, mà mình thì muốn cố gắng viết nhiều để ra một lượt cho mọi người đọc được thuận tiện. Vì thế mong mọi người thông cảm, hẹn một ngày không xa mình sẽ trở lại và tiếp tục những gì còn dang dở. Chắc chắn 'Tự thân tu luyện' sẽ còn tiếp tục. Cảm ơn và hẹn gặp lại mọi người.