"Ngươi tìm ta có việc gì sao", Cung Thu Minh bước tới.
"Ài, thật ra ta có việc muốn nhờ tiểu thư giúp đỡ", Thập Nhất muối mặt nói nhỏ. Hắn vừa đến nơi dừng chân của Cung gia, do cùng nhau lên đế đô này, không ai trong Cung gia là không nhận ra hắn, có điều ai cũng lấy làm lạ, hồi chiều vừa từ biệt xong, tuy chỉ là tên hầu nhưng dáng vẻ của hắn lúc đó nhìn cũng rất tiêu soái phong lưu, bây giờ lại mò đến đây, còn nói là muốn tìm tiểu thư nhờ giúp đỡ.
"Chuyện gì, ngươi nói đi", Thu Minh nhìn vẻ mặt lấm lét của hắn mà không nhịn được cười, hồi chiều nhìn hắn lạnh lùng bao nhiêu thì bây giờ nhìn hắn ngốc nghếch bấy nhiêu.
"Chả là, ta cần một bộ đấu pháp Hạ cấp, không biết tiểu thư có thể..."
"Ngươi không có bộ đấu pháp nào sao", Thu Minh thoáng ngạc nhiên nhưng rồi nàng cũng hiểu phần nào, dù so Thập Nhất cũng chỉ tôi tớ ở Đình gia mà thôi, nếu vậy lúc vòng sơ tuyển hắn vượt qua được thì xem ra cũng có chút thực lực, thế nhưng nàng đâu có biết lúc đó Thập Nhất còn chẳng dùng tới nguyên khí nữa, chỉ là tay không đánh giặc mà thôi.
"Ta hiểu rồi, ngươi là hệ gì", Thu Minh dịu dàng đáp.
"Hỏa hệ, có không tiếu thư", Thập Nhất mừng run.
"Được rồi, ngươi chờ một lát, ta sẽ cho người đem tới, nhưng mà ngày mai bắt đầu rồi, ngươi làm sao tu luyện kịp", Thu Minh định bước đi, nhưng sực nhớ ra, bình thường để tu luyện một bộ đấu pháp Hạ cấp cũng cần ít nhất một tuần để lĩnh ngộ, nhanh lắm cũng phải 3, 4 ngày, bây giờ Thập Nhất mới tu luyện, e là kết thúc chiến hội hắn vẫn chưa tu luyện xong.
"Không sao đâu tiểu thư, ta sẽ cố gắng", Thập Nhất vui vẻ đáp, hắn không cần quan tâm những chuyện khác, chỉ cần có một bộ đấu pháp là hạnh phúc lắm rồi, chứ đến cả đấu pháp mà còn không có thì hắn biết thi đấu kiểu gì. Nên biết đây là chiến hội thực sự chứ không phải vòng sơ tuyển, dù hắn có quyết tâm, căm phẫn, hồi tưởng hay gì đi nữa mà không có thực lực thì cũng chỉ có nước nhận lấy thất bại ê chề.
"Ngươi xem đi, đây là những bộ đấu pháp mà ta nghĩ là hợp với ngươi nhất, vì lên đế đô nên trong gia tộc cũng không có đem theo, chứ nếu như ở Cung gia thì sẽ có rất nhiều". Cung Thu Minh bước vào, trên tay là ba bộ đấu pháp.
Thập Nhất nhìn qua một lượt, cuối cùng chọn ngay một bộ có cái tên khiến hắn rất ưng ý, đấu pháp Hạ cấp sơ giai, Hỏa Quyền.
"Đa tạ tiểu thư, ta nhất định ta sẽ kiếm một bộ đấu pháp khác trả lại", Thập Nhất vui sướng nói.
"Không cần đâu, ta tặng ngươi đó", Thu Minh che miệng cười.
"Hả, nhưng mà giá trị nó quá lớn, ta...", Thập Nhất ngạc nhiên nói.
"Được rồi, được rồi, ngươi trở về chuẩn bị cho ngày mai đi, ta cũng không phải tặng không cho ngươi".
"Thế điều kiện là gì", Thập Nhất thắc mắc.
"Ngươi phải qua được vòng đầu tiên", nói rồi Cung Thu Minh rời đi, không quên cười với hắn một cái.
"Hả, điều kiện gì lạ vậy", Thập Nhất thầm nghĩ, nhưng hắn cũng nhanh chóng trở về, xem ra lại mắc nợ vị tiểu thư này nữa rồi, cuộc đời hắn đúng là thảm hại, chỉ biết cầu cứu nữ nhân.
Chẳng mấy chốc Thập Nhất đã trở về phòng của mình, hắn mở quyển đấu pháp ra, từng dòng chữ hiện lên bay thẳng vào đầu hắn. Hỏa Quyền là một đấu pháp đơn giản, chảng qua là ngưng tụ nguyên khí hỏa hệ vào hai bàn tay, tu luyện đại thành ngọn lửa sẽ bao trùm cả cánh tay, tạo thành một cú đắm lửa với lượng sát thương tương đối lớn, ngoài ra cũng có thể phóng thích lửa ra phía xa, nói chung tầm gần hay tầm xa đều phát huy được hiệu quả.
Thiên Thư cũng đã nói cho hắn biết về cách ngưng tụ nguyên khí, nhiệm vụ khó khăn của hắn bây giờ là phải làm sao tu luyện thành công đấu pháp này trong 2 ngày. Thập Nhất ngồi xếp bằng lên giường, hai tay ngưng tụ lại, cố gắng lĩnh ngộ Hỏa Quyền, thấm thoát mà trời đã sáng.
"Ai da, mệt mỏi quá đi", Thập Nhất vươn vai ngồi dậy, mất cả đêm rồi mà hắn vẫn chưa tu luyện thành công, hiện tại hắn chỉ mới tạo ra được một chút lửa ở bàn tay, cùng lắm chỉ có thể gây thương tích cho người bình thường, còn tu luyện giả chỉ cần ngưng tụ nguyên khí lại để phòng thủ, khi đó cú đấm của hắn cơ bản không có chút uy hiếp gì, cùng lắm chỉ đủ gãy ngứa thôi.
"Không còn thời gian nữa, phải đi thôi, tới đâu hay tới đó", Thập Nhất vội chuẩn bị, thẳng tiến đến chiến hội, niềm hi vọng cuối cùng của hắn cũng tới rồi, ít nhất mục tiêu của hắn là tiến vào càng sâu càng tốt, chỉ cần như vậy, Đình gia cũng sẽ phải nhìn hắn bằng con mắt khác, và hắn cũng không phải sống kiếp nhục nhã nữa.
Lúc đầu hắn cũng không quá mặn mà gì lắm với chiến hội lần này, nhưng lại nghe nói tới ngũ đại tông phái của đại lục, hắn cũng rất tò mò muốn xem thử rốt cuộc lợi hại như thế nào, mà nếu xui xẻo gặp phải Đình Lôi hay Đình Bách, hắn cũng không ngại tử chiến một phen, ít nhất cũng phải cho bọn chúng trả một cái giá đắt.
"Náo nhiệt phết", Thập Nhắt tự nhủ, quả thật hôm nay mới là ngày người người đổ về đây, hôm nay sẽ có tổng cộng 2 vòng đấu, càng tăng thêm sức hấp dẫn cho mấy quầy cá cược, kẻ nào cũng muốn kiếm cho mình một chút lợi lộc, cứ chọn ngay mấy vị thiếu gia tiểu thư, tuy rằng tiền ăn được không nhiều nhưng khả năng chiến thắng cao hơn.