Chương 12: Khai mạc

Cuối cùng đoàn hộ tống cũng khởi hành, lần này đích thân gia chủ đi theo, nhiêu đó cũng đủ thấy tính quan trọng của chiến hội lần này. Cũng không có gì khó hiểu, 4 gia tộc, nhưng chỉ có 3 vị trí dẫn đầu là lọt vào mắt xanh của các đại tông phái, ấy là chưa kể nếu xuất hiện vài tên quái vật biến thái nào đó nữa thì rất khó khăn.

Thập Nhất lần này khá thoải mái, tuy hắn được xếp vào khoang xe của toàn người hầu nhưng hắn cũng không cảm thấy khó chịu gì, ở Cung gia vài ngày, hắn cũng đã nói chuyện với một số kẻ ăn người ở, và cũng biết thêm được nhiều điều.

Đội hình đi chiến hội lần này, có bốn người đã là Bình Phàm trung kì, riêng Cung Thu Minh đã đạt tới Bình Phàm cảnh trung kì đỉnh, xem ra có phần nhỉnh hơn Đình gia, mà nghe nói bên Vũ gia và Đặng gia, người mạnh nhất cũng ngang tài ngang sức với Cung Thu Minh chứ không kém hơn bao nhiêu, xem ra cũng sẽ rất náo nhiệt.

"Cuối cùng cũng đến rồi", Thập Nhất bước xuống xe thở phào nhẹ nhõm, vẫn là khung cảnh ồn ào như mọi khi, mà xem ra còn có phần náo nhiệt hơn, người người khắp nơi đổ về, tất cả đều bị hấp dẫn bởi sự kiện lần này.

"Ơn này của tiểu thư ta xin nhớ kĩ, mai này có cơ hội báo đáp nhất định sẽ không chối từ", Thập Nhất vội bước lên phía trước tìm Cung Thu Minh để cảm ơn và nói lời tạm biệt, cũng nhờ có nàng và Cung gia mà hắn không gặp trở ngại gì, tuy cũng xảy ra vài chuyện trời ơi đất hỡi nhưng chung quy lại cũng không đáng là bao.

"Ngươi định đi sao", Cung Thu Minh nhìn hắn có chút lưu luyến.

"Ta vẫn còn đủ tiền để kiếm một khách điếm, tạm biệt tiểu thư, phận hèn mọn nhưng ta cũng nhờ tiểu thư chuyển lời với gia chủ rằng ta rất biết ơn Cung gia, cáo từ", Thập Nhất nói rồi lẳng lặng bước đi, hắn với Cung gia bây giờ coi như đã xong, dù sao cũng không có giao tình gì quá đáng kể, chỉ riêng Cung Thu Minh có ơn với hắn, hắn sẽ không quên.

"Hi vọng sẽ gặp ngươi ở vòng trong", Cung Thu Minh lên tiếng, nàng biết lên tới đây thì Thập Nhất sẽ rời đi, nhưng không ngờ lại sớm như vậy.

"Đa tạ, chúc tiểu thư giành được ngôi quán quân", Thập Nhất vừa đi vừa quay lại nói, không quên kèm theo cái vẫy tay và nụ cười hiện trên mặt.

Sau khi kiếm cho mình một khách điếm ưng ý, Thập Nhất vội thu xếp đến quảng trường, nơi sẽ diễn ra buổi khai mạc đại hội, những người thực lực nhất Thuyên Duyên thành đều có mặt, mà nghe nói đích thân thành chủ sẽ xuất hiện chủ trì đại hội.

"Hừm, cũng đông đúc phết", Thập Nhất đã đến nơi, hắn nhìn xung quanh xem náo nhiệt. Tứ đại gia tộc đã có mặt đầy đủ phía trên, khiến ai nấy nhìn lên cũng đều phải ngưỡng mộ.

"Đình Nhu kia rồi", Thập Nhất hướng mắt về phía Đình gia, nàng đang đứng cùng cha mình, vẫn là gương mặt dịu dàng, bộ trang phục màu xanh không lẫn vào đâu được, ngoài ra lão gia chủ Đình Phong đương nhiên cũng có mặt, bởi đứa con độc nhất của lão là hi vọng lớn nhất của cả gia tộc kia mà.

Xét về thân phận, dù sao Thập Nhất cũng là nô bộc của Đình gia, lại thêm lần này có tư cách tham gia chiến hội, tính ra hoàn toàn có thể tiến đến khu vực của các gia tộc, tuy nhiên hắn không vội lên, vẫn cứ đứng lẫn trong đám đông phía dưới.

Lần này có một sự đổi mới, thay vì 20 người tham gia thì nay tăng lên thành 30 người, đó đều là quyết định của thành chủ để chiến hội thêm phần kịch tính, cũng nhờ vậy mà Thập Nhất có cơ hội tham gia.

"Đó là toàn bộ những gì mà ta muốn thông báo, ta hi vọng lần này, các ngươi sẽ làm nở mày nở mặt Thuyên Duyên thành", thành chủ Lạc Kinh Kinh dõng dạc nói. Nãy giờ Thập Nhất chẳng buồn nghe mấy chuyện dài dòng đó, tuy nhiên hắn cũng đã nắm được sơ bộ qui tắc cũng như hình thức thi đấu của chiến hội lần này.

Tổng cộng có 30 người tham gia sẽ rút thăm chia thành cặp đấu loại trực tiếp, còn 15 người cũng sẽ tiếp tục như vậy, tuy nhiên sẽ có một phiếu trống, người bốc trúng sẽ được vào thẳng vòng trong mà không cần thi đấu, sau đó 8 người lại tiếp tục, rồi 4 người, cuối cùng là trận tranh hạng 3 và trận chung kết.

Qui tắc cũng không có gì lạ, không được cố ý giết người, chỉ cần đối phương văng khỏi đài, ngất xỉu hoặc đầu hàng thì coi như chiến thắng.

"À còn nữa, về phần thưởng thì chắc các ngươi cũng đã biết rồi, quán quân sẽ nhận được một bộ đấu pháp Phàm cấp sơ giai, được xem như trọng bảo của cả gia tộc, và năm ngàn kim tệ, ngoài ra sẽ nhận được sự chú ý của các đại tông phái, mà chính xác ở đây là ngũ đại tông phái của Thiên Kinh Đại Lục, trước đây ta cũng có được vinh dự đó, các ngươi đã rõ chưa", Lạc Kinh Kinh tự hào nói.

Lại nói tới phần thưởng lần này, một bộ đấu pháp và năm ngàn kim tệ kể cũng rất có giá trị, nhưng ai cũng biết mục tiêu lớn nhất là được ngũ đại tông phái để mắt đến, đó được xem như một bước lên mây, thành chủ Lạc Kinh Kinh chính là một ví dụ, người duy nhất của cả Thuyên Duyên Thành này đạt tới Tu Du cảnh hậu kì.

"Nói như thế không có nghĩa là cứ vào top 3 thì sẽ được thu nhận vào tông phái, chiến hội này cứ mỗi mười năm mới tổ chức một lần, mà nhiều khi không ai trong top 3 được chọn, đơn giản bởi vì các thành khác ở khắp đại lục này cũng diễn ra chiến hội, cho dù ở đây đạt hạng nhất mà so thực lực vẫn kém một người hạng ba ở nơi khác thì vẫn bị loại như thường, mười năm trước chính là như vậy, không có ai trong top 3 được chọn cả", thành chủ vội nghiêm nghị.