Từ thôn Tiểu Hà đi về phía Bắc khoảng hai ngày đường sẽ tới Hắc Sâm Lâm là nơi rất đặc biệt, đây là khu rừng vô cùng rộng lớn. biệt lập giữa biên giới Thiên Thủy quốc và hai nước láng giềng. Hắc Sâm Lâm là nơi tập trung sinh sống của yêu thú mạnh mẽ, nếu bên ngoài đa phần là yêu thú bình thường thì bên Hắc Sâm Lâm trong thực lực yêu thú yếu nhất cũng tương đương với tu sĩ Khai Mạnh Cảnh, nơi đây được chia làm ba khu vực càng vào trong linh khí càng nồng đậm, đồng thời thực lực yêu thú cũng càng mạnh.
Ở vòng ngoài, yêu thú thực lực tương đượng Khai Mạch Cảnh tu sĩ, vòng giữa thì tương đương Hóa Đan Cảnh, khu trung tâm được coi là tuyệt địa vì các quốc gia quanh đây thực sự không đủ mạnh, người mạnh nhất là hoàng đế Thiên Thủy Quốc chỉ mới lên Anh Biến Cảnh được vài năm nên khu trung tâm đó chưa từng có ai vào trong khám phá mà trở về được để đánh giá. Mà thật ra diện tích vòng ngoài cộng với vòng giữa ước chừng còn không bằng một phần năm diện tích khu trung tâm nên khó nói bên trong không tồn tại yêu thú có thực lực mà tu sĩ ở quốc gia trung đẳng này khó có thể tưởng tượng được.
Tuy nguy hiểm nhưng nơi đây thu hút rất nhiều tu sĩ vào trong khám phá, người tìm kiếm linh thảo, người liệp sát yêu thú để lấy nguyên liệu luyện đan, chế tạo binh khí. Đây cũng là nơi mà các môn phái thường dùng để huấn luyện đệ tử. Ngoài yêu thú ra nơi đây cũng là nơi trốn của hầu hết kẻ nguy hiểm bị truy sát trong giới tu chân ở các quốc gia quanh đây.
Cũng đã năm ngày kể từ lúc Vân Vũ hắn rời thôn, Hắc Sâm Lâm phía trước là mục tiêu tiếp theo của hắn, chính xác hơn là ở gần Hắc Sâm Lâm, ở đó có một khu vực là nơi sinh trưởng của một số nguyên liệu hắn đang cần tìm.
"Mặt trời cũng sắp lặn rồi, nên bắt đầu dựng trại thôi, với tốc độ này thì tầm trưa mai ta sẽ tới Hắc Sâm Lâm".
Sau khi suy nghĩ hắn quyết định dừng lại, lấy đám củi đã chuẩn bị sẵn nhóm lửa rồi tổng kết lại thành quả thu thập dược liệu mấy ngày nay. Năm ngày mà hắn vẫn chưa đến Hắc Sâm Lâm là do hắn không đi theo đường thẳng mà đi sang những lân cận nơi có nhiều nguyên khác rồi liên tục thu thập rồi trồng vào không gian trong sách, ngoài Bách Diệp Thảo tiện thể hắn cũng hái bất cứ dược liệu nào tìm được, ngoài nguồn thu thập là chính hắn còn chiết ra từ cây lớn thành những cây nhỏ rồi trồng.
" Ta đã thu được khoảng ba mươi phần Bách Diệp Thảo lớn nhỏ không đều, hai mươi phần các loài hoa dùng để luyện thể,..."
Đang tính toán lại số lượng nguyên liệu thì bỗng nhiên một tiếng sói tru lên làm Vân Vũ cảnh giác, hắn đang ở trong hang động bên ngoài là rất nhiều bẫy rạp do hắn đặc biết chế tạo, cải tiến dù sao cha hắn cũng là thợ săn. Quanh đây yêu thú cũng không thật sự mạnh, hắn đoán là một đám bạch lang sinh sống ở khu vực này, mỗi con trưởng thành bình thường chỉ như một Luyện Thể Sơ Kỳ tu sĩ, Vân Vũ âm thầm đánh giá hắn còn chưa đột phá Luyện thể Sơ Kỳ nhưng với đám bẫy này bản thân có thể nắm chắc giết được khoảng ba con, bốn con thì còn có hi vọng chạy thoát, nhiều hơn thì hắn thua hoàn toàn, nhưng khổ nỗi đám này lại thường đi theo bầy có khi lên đến mười con.
"Mong là không quá đông, Vân Vũ ta chắc không xui xẻo đến thế đâu nhỉ? Lần đầu ra đường liền bỏ mạng ở đây." Vân Vũ thầm nghĩ.
Tiếng bước chân của đám sói ngày một gần hang động nơi hắn đang trốn, Vân Vũ trong lòng thầm than nhưng tay thì nắm chặt con dao sẵn sàng chiến đấu. Một tiếng ầm lớn vang lên, hắn đoán là bẫy hầm chông của hắn đặt ở bên ngoài vừa đón thêm một vị khách rồi, từ bên trong Vân Vũ cẩn thận xác định bầy bạch lang có tổng cộng khoảng năm con mỗi con cao khoảng năm thước, toàn thân màu trắng, ánh mắt đang điên cuồng lao về phía hắn, một con trong đó vừa rơi xuống hầm nên tạm còn bốn con. Tuy lòng hắn lúc này nóng như lửa đốt, nhưng bằng nhiều năm kin nghiệm săn giết, hắn vẫn giữ được bình tĩnh trong đầu suy nghĩ kế sách đối phó.
Vân Vũ không hi vọng mấy cái bẫy bên ngoài sẽ giải quyết được hết đám bạch lang này, nên khi thấy bọn chúng lao tới hắn cũng không chần chứ cũng lao về phía trước, hắn định lợi dụng bẫy rập giúp đỡ tìm kiếm cơ hội ra đòn kết liễu đám Bạch Lang này. Hắn đặt tổng cộng ba cái bẫy, một cái bẫy hầm chông, một cái bẫy tên, còn lại là một bẫy roi dài trước hang. "Vút" cái bẫy roi dài trên thân có gắn những cây nhọn lao tới quất thật mạnh vào con Bạch Lang vừa chạm vào nơi kích hoạt bẫy, không chần chừ Vân Vũ liền lao tới con Bạch Lang đó dùng dao cắt một đường thật sâu ngang cổ họng nó rồi nhanh chóng lui lại, tiếp tục dụ hai con còn lại tới cái bẫy kế tiếp. Sau một hồi dẫn dụ Vân Vũ cuối cũng chọn được một góc đẹp nhất nhanh chóng tự tay kích hoạt bẫy cung còn lại, mười mấy mũi tên liền bắn ra trúng cả hai con, một con trúng nhiều tên hơn bị Vân Vũ dùng chiêu cũ cắt một đường ngay cổ rồi lăn ra chết. Con còn lại thì bị dính vãi mũi tên ngay chân, Vân Vũ thấy không có cơ hội kết liễu liền không suy nghĩ một mạch chạy trốn.
Hắn thừa nhận nếu không có đám bẫy đó thì đừng nói là bốn con Bạch Lang, một con hắn cũng đánh không lại, chỉ trách bản thân quá yếu, hôm nay nếu còn sống hắn hứa sẽ không bỏ bê tu luyện nữa. Tuy tranh thủ lúc con Bạch Lang còn lại bị thương để chạy trốn nhưng bản thân hắn tốc độ quá chậm, rất nhanh chỉ một lát sau con Bạch Lang đã đuổi theo tới gần hắn. Cuối cùng hắn bị dồn tới đường cùng, bên dưới là vực thẳm có một con sông, đánh giá một hồi xác định đồ đạc cần thiết đều đã đem theo bên người, Vân Vũ quả quyết nhảy xuống.
Con Bạch Lang đuổi tới nhưng không kịp chỉ có thể đưa mắt nhìn hắn nhảy xuống. Rú lên một tiếng giận dữ, nhưng vẫn không cam lòng liền tìm kiếm phía dưới một hồi rồi quay người bỏ đi.
Bên này Vân Vũ tay đang cầm hai con dao cắm thẳng vào vách đá chứ không rơi thẳng xuống, tuy mạnh hơn người bình thường một chút vì đã tu luyện được một năm nhưng một tên còn chưa lên Luyện Thể lại không hề có bất cứ thể chất gì đặc biệt nhảy thẳng xuống không chết thì cũng tàn phế, mà không tàn phế ở nơi hẻo lánh này thì kiểu gì chả chết, hắn còn lâu mới chơi trò nguy hiểm này nên ngay sau khi nhảy hắn dùng hai con dao đâm thẳng vào vách đá rồi từ từ leo xuống, may mắn là hắn không có nhiều nơi bị thương nếu không khó lòng mà mạo hiểm như vậy.
Khoảng một canh giờ sau Vân vũ cuối cùng cũng leo được xuống bờ sông, múc nước uống liên tục rồi nằm ngả ra trực tiếp thiếp đi. Cơ thể của hắn bây giờ thật sự quá mệt, leo xuống bằng hai con dao trong tình trạng vừa chiến đấu xong thật sự có hơi quá sức với hắn, cũng lúc này hắn lại càng quyết tâm tu luyện, nếu là khi trước lúc vẫn còn là người bình thường chưa bước vào Luyện Thể Cảnh, thì trận chiến hôm qua hắn đã chết vô số lần rồi. Luyện Thể Sơ Kỳ bình thường cường độ thân thể có thể gấp 3-4 lần người bình thường,Trung Kỳ có thể gấp tới mười lần, Hậu Kỳ gấp khoảng vài chục lần, Đỉnh Phong có thể lên tới trăm lần. Vì vậy nên hắn mới có thể, đặt những cái bẫy lớn có sức công phá cao hơn, cũng như leo được xuống núi.
Ngủ một mạch đến sáng, Vân Vũ nặng nề mở mắt ra rồi như có cảm giác gì là lạ hắn nhanh chóng ngồi dậy tu luyện, trận đánh hôm qua hắn đã đẩy cơ thể vượt quá sức chịu đựng của bản thân nên bây giờ hắn có cảm giác như sắp đột phá Luyện Thể Sơ Kỳ vậy.
Ba canh giờ sau Vân Vũ cuối cùng cũng mở mắt ra.
"Tuyệt thật, một trận chiến liền giúp ta đột phá được Sơ Kỳ, tuy suýt mất mạng nhưng như thế này đáng, rất đáng"
Vân Vũ vừa nói vừa cười to, hắn suy nghĩ bản thân có lẽ nên lấy việc chiến đấu với yêu thú để luyện tập, nghĩ lại thịt yêu thú ăn vào cũng có tác dụng tu luyện, những con cháu gia tộc hay đệ tử trong các tông môn cũng thường lấy thịt yêu thú ăn, vừa hồi thể lực, vừa đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Suy nghĩ một hồi, Vân Vũ quyết định mấy ngày tới hắn sẽ vừa đi vừa săn giết yêu thú vừa lấy thịt, vừa lấy những phần khác của yêu thú làm nguyên liệu chế tạo pháp khí.
"Không thể để muội muội, đệ đệ bỏ quá xa được".
Vân Vũ quyết tâm rồi đứng dậy chuẩn bị lại hành trang tiếp tục lên đường, đích đến của hắn vẫn là Hắc Sâm Lâm. Bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng đi đến thu hoạch nguyên liệu rồi nhanh chóng chạy xa khỏi đó, tuy muốn săn giết yêu thú nhưng mà lũ yêu thú mạnh ngang Khai Mạnh tu sĩ hắn thực sự không có hứng hỏi thăm lắm.