Chương 242: Chế tạo hồn cốt

Khôi Nguyên cứ như cậy ngồi thất thần hàng giờ liền , sự mỗi giây mỗi phút cậu vẫn luôn tự nhỉ tất cả đều không phải mình , nhưng cậu lại không thể quên được chúng , mọi thứ đều quá thật . Vị tanh nồng của máu , sự đau đớn của cái chết , mọi thứ đều quá thật .

Cách Khôi Nguyên rất xa một đám Piglin đang nấp sau tảng đá nhìn cậu , cơ thể bọn chúng run lên tròn sợ hãi với mỗi lần Khôi Nguyên cử động . Trong mắt chúng Khôi Nguyên dù chỉ đang ngồi ở đó nhưng từ cơ thể cậu Sát Khí khổng lồ đang tràn ra xung quanh , cô đặc như muốn hoá thành thực thể .

Khôi Nguyên tiếp tục ngồi đó vài ngày đến khi bụng cậu réo lên vì đói , cái cảm giác đói bụng vô cùng bình thường nhưng lại khiến Khôi Nguyên lạnh sống lưng . Khôi Nguyên lấy ra chút đồ ăn từ trong nhẫn trữ vật , một miếng thịt rồng đã được cắt tỉa gọn gàng . Nhìn miếng thịt trong tay Khôi Nguyên cũng chịu không nổi , cậu lật sang một bên không ngừng nôn khan .

"Mình có thể làm được , mình có thể làm được , không có gì phải sợ cả , mình xóa thể làm được......."

Sau một hồi tự động viên Khôi Nguyên mới ngồi dậy nhặt lên miếng thịt đã nằm dưới đất mà như lâm đại địch . Khôi Nguyên ngưng tụ đấu khí thành ngọn lửa bắt đầu nướng thịt , sau khi thịt chín Khôi Nguyên đưa nó lên miệng cắn một miếng lớn , miếng thịt mềm mại mọng nước vừa vào miệng Khôi Nguyên đã xém chút phun ra . Khôi Nguyên nhanh tay bịt chặt miệng mình ép bản thân nuốt suống . Đến khi ăn hết miếng thịt Khôi Nguyên ngả ngửa ra sau , cơ thể cậu lúc này không còn chút sức lực nào , ướt xũng trong mồ hôi . Nhưng cậu cũng không quan tâm mà nằm đoa nhìn lên mặt đất đỏ rực phía trên mà chầm chậm chìm vào giấc ngủ .

Lim dim một hồi Khôi Nguyên đột nhiên bật dậy , việc đầu tiên cậu làm là quan sát cơ thể kình sau đó thử vận động , sác nhận mình thật sự đã trở lại Khôi Nguyên mới khẽ thở ra một hơi . Nhìn về nơi bộ xương kia chết , hiện tại nơi đó chỉ còn xót lại một đống xương trắng cùng với một chiếc vương miệng .

"Vạn Vật Thiên Dẫn"

Khôi Nguyên hút chiếc vương miệng lên tay , từ nó cậu có thể cảm nhận được từ chiếc vương miệng không ngừng tràn ra một loại năng lượng kì lạ .

"Pháp bảo ?"

"Thứ này có vẻ không tệ , ngược lại cũng lâu nắm rồI mình không chế tạo hồn cốt có thể thử một chút , cũng tiện thể loại bỏ đi chỗ sát khí này "

Sát khí khủng khiếp toả ra từ trên người mình Khôi Nguyên tất nhiên nhanh chóng nhận ra , với trường hợp này Khôi Nguyên đầu tiên nghĩ đến chính là Sát Thần Lĩnh Vực . Tại Đấu La Đại Lục Sát Thần Lĩnh Vực là do Tu La thần ban phát cho những người có đủ thiên phú để tiếp nhận Tu La thần đệ Bát khảo trở lên , sau khi nhận được Sát Thần Lĩnh Vực cũng sẽ gặp tình huống Sát Khí mất kiểm soát như này và có vẻ như thông qua chậm rãi thích nghi , tập trung vào những việc phi chiến đấu như học nhạc hay đọc sách sẽ khiến tình trạng này tốt hơn và Khôi Nguyên lựa chọn là rèn đúc .

Chế tạo hồn cốt với Khôi Nguyên cũng không lạ lẫm gì , công cụ cũng đã luôn trong nhẫn trữ vật thế nhưng cậu lại không mấy khi chế tạo hồn cốt , lí do vô cùng đơn giản quá mức tốn kém , Khôi Nguyên đã sử dụng tất cả tài nguyên của Thất Bảo Lưu Ly tông cũng chỉ chế tạo ra được năm khối nhân tạo hồn cốt ở cấp độ vạn năm miễn cưỡng nắm thì cũng chỉ sắp chạm đến ngưỡng cửa mười vạn năm mà thôi , hiện tại Khôi Nguyên đã xem như tìm được không ít đồ tốt lên cậu mới quyết định chế tạo hồn cốt . Lấy chiếc vương miệng kia làm chủ , tăng trưởng thêm các loại tài nguyên quý hiếm làm nguyên liệu việc chế tạo một khối nhân tạo hồn cốt với Khôi Nguyên diễn ra vô cùng suôn sẻ .

Một năm sau .

-Hoàn thành .

Khôi Nguyên đứng dậy từ trên ghế vươn vai mệt mỏi . Trên mặt bàn nằm rải rác đủ loại công cụ , nhưng nổi bật lên là một chiếc vương miệng màu vàng kim cùng mười chiếc nhẫn đen bóng được chạm khắc hình rồng .