Chương 241: Phản công 3

Khôi Nguyên chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã những chiếc chân đen bóng kia đã xé rách lớp màng mỏng mà chửi ra , ngay lập tức cảm giác lạnh lẽo và ẩm ướt bao trùm lấy toàn cơ thể của cậu . Mọi thứ trước mắt cậu đều lờ mờ như phút lên một lớp bụi mỏng , sau vài giây mọi thứ cũng dần hiện lên một cách rõ ràng , nhưng lúc này Khôi Nguyên lại cảm thấy mọi thứ thật kì là .

"Góc nhìn quái quỷ gì thế này , giống như mình có tận sáu con mắt vậy "

Khôi Nguyên ngẩng đầu nhìn quanh , những đôi mắt nhỏ chớp chớp , không ngừng quan sát không gian xung quanh , có vẻ đây là trong một hang động . Từng giọt nước nhỏ tí tách từ trần hang như tiếng vang của sự trống trải, những âm thanh nhỉ xíu ấy nhưng lúc này lại vang vọng cả hang tối . Mùi ẩm mốc và đất đá xộc vào trong mũi , một cảm giác lạ lẫm khiến Khôi Nguyên khẽ rùng mình

Đột nhiên cơ thể Khôi Nguyên bắt đầu bước những bước chân về phía trước một cách run rẩy , chậm rãi cảm nhận thấy mặt đất trơn trượt và thô ráp dưới chân mình .

"Chắc chắn mình không phải là con người . À không chắc chắn cơ thể này không phải của một con người . Sáu con mắt , cơ thể thấp bé đen bóng , sẽ không phải là ...."

Một xuy nghĩ rợn người chợt kéo qua , khi Khôi Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo lại thì xung quanh cậu hàng loạt âm thanh kì lạ vang lên . Khôi Nguyên nhanh chóng nhìn xung quanh , mọi thứ vốn vô cùng tĩnh mịch đột nhiên trở nên sống động một cách hỗn loạn . Từ những bọc trứng xung quanh hàng trăm không hàng ngàn con nhện nhỏ xíu chui ra , hang động vốn chất hẹp đột nhiên bị phủ kín bởi lũ nhện . Những tiếng cào móng của hàng ngàn chiếc chân nhỏ chạm vào nền đá ẩm ướt tạo nên một âm thanh đều đều đầy ngột ngạt .

Khi Khôi Nguyên đang đứng đó đột nhiên một con nhện bên cạnh cậu há ra chiếc miệng nhỏ xíu với những hàng răng lanh còn chưa kịp hoàn thiện ý định cắn lấy cậu . Dù Khôi Nguyên nhanh chóng nhận ra những cậu không cách nào khống chế cơ thể này chỉ có thể nhìn lấy con nhện kia giật đi một chân của mình .

Ngay lập tức xung quanh hàng loạt những tiếng gào thét the thé , xung quanh Khôi Nguyên mọi thứ đều chung vào hỗn loạn . Tất cả những con nhện mới sinh kia đều như nổi điên lao vào cắn xé lẫn nhau . Con nhện vừa lấy đi một chân của Khôi Nguyên kia hiện đang không ngừng cắn xé cái chân của Khôi Nguyên một cách ngon lành . Đột nhiên cơ thể của Khôi Nguyên lao đến , dùng chân giữ chặt con nhện kia lại sau đoa há to miệng cắn suống cắt đứt đầu của con nhện kia . Nhìn cái đầu đen bóng với sáu con mắt đỏ rực lăn tròn trên mặt đất , Khôi Nguyên kinh hãi nhận thấy cơ thể này vậy mà lại cảm thấy đói bụng cồn cào . Trong sự kháng cự của Khôi Nguyên cơ thể này vẫn tiến tới từng miếng từng miếng ăn sách sẽ con nhện kia .

Mọi thứ diễn ra trong khoảng vài giờ , số nhện trong hang còn lại chưa đến ba con số . Nhưng bù lại những con nhện con thủa nào này đã to lớn hơn rất nhiều . Đột nhiên Khôi Nguyên thấy một luồng sáng bao phủ lấy chính mình , khi luồng ánh sáng kĩ tán đi thì Khôi Nguyên nhận thấy mình đã đứng ở trên một mảnh thảo nguyên rộng lớn . Thấp thoáng phía xa là một nhân loại mặc bộ áo giáp màu bạc phủ kín từ đầu đến chân , trong tay phải hắn cầm một thanh kiếm màu xanh lam , tay trái cầm một cây đuốc .

Ngay khi nhìn thấy người kia cơ thể Khôi Nguyên không cách nào khống chế lao đến tấn công hắn , người kia cũng không thèm để ý vốn hắn cũng định vòng qua nhưng khi Khôi Nguyên không ngừng đuổi theo người kia có vẻ cũng tức giận mà quay lại , chỉ sau vài đường kiếm người kia liền bỏ đi để lại Khôi Nguyên với cơ thể bị cắt vụn . Ngay trước khi Khôi Nguyên hoàn toàn mất ý thức một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt cậu , chính là tên bộ xương kia .

Dù cho Khôi Nguyên tự nhận khát năng chịu đựng của mình khá tốt nhưng cảm giác cơ thể bị cắt vụn cũng khiến cậu thất thần chốc lát . Khi tỉnh lại , cậu đã nhìn thấy một mái nhà bằng gỗ xung quanh cậu không ít người đang vui vẻ ăn mừng , lần này Khôi Nguyên trở thành một con người , được đặt tên là Chí Phèo , dù vẻ ngoài không quá đẹp trai nhưng được cái kém thông ming . Nhưng cậu cũng cũng cưới được một người vợ tên là Thị Nở , hai người sống với nhau vô cùng hạnh phúc , hai vợ chồng ngày ngày đi làm ruộng . Cho đến một hôm , khi Khôi Nguyên đàn ngủ đột nhiên của nhất bị phá tan , một người kì lạ từ bên ngoài lao vào . Khôi Nguyên , hay đúng hơn là Chí Phèo cầm theo cây cuốc đi đến tấn công người kia , nhưng kẻ kia vô cùng mạnh đè ngược Chí Phèo suống đất sau đó bắt đầu cẩn sương từng miếng thịt trên người cậu .

Đến khi ý thức của Chí Phèo hoàn toàn tan biến thì kẻ kia đứng dậy lững thững đi ra ngoài .

"Thứ....thứ quỷ gì thế này....."

Đột nhiên cơ thể Chí Phèo chậm rãi đứng dậy , Khôi Nguyên cũng khá kinh ngạc trước chuyện này .

"Tim đã ngừng đập.....ruột cũng đã bị lôi ra ngoài ....thế quái nào tên này còn chưa chết ?"

Chí phéo đứng dậy lững thững từng bước đi về phía phòng ngủ , Khôi Nguyên cũng phát giác ra chuyện này có vẻ không ổn .

"Không...không....đừng nói là......."

Sau vài lần đập cửa , cánh cửa gỗ cũ kĩ cũng bị phá nát , ở trong phòng Thị Nở đang ôm đứa con gái mới ra đời của hai người run rẩy trong góc phòng .

Cảm giác bụng sôi lên ùng ục khiến Khôi Nguyên vô cùng khó chịu , đồng thời cũng gợi lên kí ức khi cậu sâu sẽ những con nhện kia . Không cơ một phép màu khát sinh , không có một người anh hùng nào xuất hiện . Khôi Nguyên không cách nào làm gì khác chỉ có thể nhìn cảnh Chí Phèo lao đến vợ cùng con gái mình . Sau vài ngày , thứ ánh sáng trắng quen thuộc kia lại xuất hiện lần này Khôi Nguyên bị đưa đến một ngọn núi cao hàng ngàn mét , khi Khôi Nguyên còn chưa kịp hiểu gì thì đột nhiên một con người cầm cung bắn về phía cậu , mới đầu tên kia có vẻ khá gà bắn toàn hụt sâu một hồi sự chính xác của hắn cũng tăng dần . Đến khi mặt trời xuất hiện , cơ thể Khôi Nguyên đột nhiên bốc cháy , ngọn lửa mạnh mẽ đem cậu thôn phệ , ngay trước khi Khôi Nguyên mất đi ý thức , bộ xương kia lại xuất hiện .

Sau rất nhiều lần như vậy Khôi Nguyên cũng nhận ra mình đang trong tình trạng gì . Thứ khói đen kia có vẻ như chính là linh hồn của những kẻ này , bị tên bộ xương kia dùng biện pháp nào đó luyện hoá thành sức mạnh cho mình nhưng có vẻ thất bại bị chúng thôn phệ ngược lại , sau khi hắn chết chỗ khói đen kia điên cuồng đi tìm vật chủ mới . Và Khôi Nguyên chính là kẻ này , tất cả những thứ Khôi Nguyên đã , đang và sẽ trải nghiệm chính là kí ức của tất cả những kẻ đã bị tên bộ xương kia luyện hoá .

Không biết qua bao lâu Khôi Nguyên cuối cùng cũng tỉnh lại , nhìn khung cảnh đỏ rực với biển dung nham quen thuộc xung quanh Khôi Nguyên chậm rãi ngồi dậy , sau một hồi thất thần Khôi Nguyên mới khẽ thở dài .

-Cuối cùng cũng kết thúc rồi sao ?