Cầm chiếc vương miệng trong tay Khôi Nguyên nhanh chóng ngồi suống hấp thụ . Ban đầu Khôi Nguyên muốn chế tạo nó thành một khối thông thường hồn cốt nhưng với kinh nghiệm từ khối Ngoại Phụ Hồn Cốt của Chu Trúc Thanh (sương sống) Khôi Nguyên tự tin mình có thể làm được , nhưng khi bắt tay vào việc Khôi Nguyên mới cảm thấy tuyệt vọng , để có thể chế tạo ra một khối ngoại phụ hồn cốt là quá khó khăn . Lại cộng thêm chiếc vương miệng này không quá thích hợp để hập thụ , nó là vật sở hữu của bộ xương kia nó hiện đã bị lệ khí cùng oán khi thẩm thấu quá sâu Khôi Nguyên cũng không có cách nào hoàn toàn loại bỏ chúng , lại thêm theo như Khôi Nguyên nghiên cứu năng lực chính của nó là tăng cường tinh thần lực cũng không phải vô cùng thích hợp để chế tạo thành hồn cốt lên Khôi Nguyên đã có một suy nghĩ khác .
Khôi Nguyên bắt đầu hấp trụ chiếc vương miệng kia , cậu liền sử dụng Khí Giáp Thuật . Quanh cơ thể Khôi Nguyên đấu khí nhanh chóng tràn ra tạo thành một bộ giáp quanh người cậu , phần áo ôm sát toàn thân được ngưng tụ bằng Âm khí có màu chàm với những mảng giáp ngưng tụ bằng Dương khí có màu vàng kim ở ngực , hai vai , hai tay cùng phần cẳng chân . Khi Khôi Nguyên đặt chiếc vương miệng lên trên đỉnh đầu , nó lơ lửng ở đó năng lượng toả ra từ nó khi gặp phải đấu khí từ Khôi Nguyên thì như gặp phải thiên địch không ngừng chống trả .
Quá trình này diễn ra liên tục trong hàng giờ liền đến khi năng lượng từ chiếc vương miệng cũng dần cạn kiệt , sau đó nó cũng dần dần hoà nhập với cơ thể Khôi Nguyên .
"Hoàn thành rồi"
Quá trình hấp thui kết thúc , Khôi Nguyên đưa tay lên chạm thử vào chiếc vương miệng trên đầu .
"Cảm giác không tệ , tình thần lực gia tăng lên không ít "
Khôi Nguyên liếc mắt nhìn về một vách đá gần đó , tinh thần lực của cậu nhanh chóng được tập trung lại .
"Trùng Kích Tinh Thần"
Năng lực mà Khôi Nguyên sao chép được từ cái đầu thứ mười của con rồng kia , nhưng với tinh thần lực của Khôi Nguyên khi đó để sử dụng nó thì vẫn hơi miễn cưỡng nhưng hiện tại thì đã khác .
Đùngggg
Chỉ thấy trên vách đá đột nhiên bị tạc ra một lỗ hổng lớn .
"Thứ này càng lúc càng không giống Huyễn thuật a . Nếu như thật sự phải so sánh thì nó càng giống với Haki bá Vương hơn "
Khôi Nguyên đi đến bên bàn làm việc , cầm lên một chiếc nhẫn đeo vào ngón tay cái bàn tay phải . Những chiếc nhẫn này là do Khôi Nguyên chế tạo từ mười chiếc đầu rồng kia , trước đây trong lúc chế tạo chiếc vương miệng cậu đã định dùng mấy chiếc đầu rồng này làm nguyên liệu , nhưng vô tình cậu lại nhận thấy mười chiếc đầu rồng không ngừng toả ra một làn sóng định vị lẫn nhau vì thế cậu quyết định chế tác chúng thành những chiếc nhẫn với khả năng định vị lẫn nhau khi ở một khoảng cách nhất định .
Sau khi đã xong Khôi Nguyên thu mọi thứ lại sau đó tiếp tục oanh tạc môi trường xung quanh .
Sáu tháng sau .
Khôi Nguyên ngồi trên một bức tường thành đen bóng cực kì to lớn , trước mắt cậu lúc này chỉ còn là một mảnh biển dung nham tưởng chừng như vô tận , phía trên đầu cũng chỉ còn lại một mảnh đen kịt .
"Cũng đến lúc rời đi rồi , không biết mình sẽ đến đâu đây . Cũng không biết lúc này mấy người kia sao rồi"
Khôi Nguyên ngồi đó trầm ngâm một hồi rồi cũng lấy ra một con Hư Không Trùng từ trong chiếc túi nhỏ đeo bên thắt lưng . Khôi Nguyên ném nhẹ nó lên không sau đó sử dụng Trùng Kích Tinh Thần tiêu diệt nó . Một tiếng hét the thé vang lên , sau vài giây cùng với xác con Hư Không trùng nổ tung một khe nứt không gian cỡ nhỏ xuất hiện . Khôi Nguyên hít sâu một hơi sau đó liền bước qua .
Ngay sau khi bước qua khe nứt không gian , Khôi Nguyên liền nhìn thấy một mảnh tối tăm , không gian xung quanh không ngừng xoáy tròn cảm tưởng như đi vào trong một xoáy nước vậy . Vốn còn định quan sát một chút nào ngờ không gian xung quanh không ngừng thu nhỏ lại , có lẽ chỉ sau vài giây nữa nơi này sẽ hoàn toàn biến mất . Khôi Nguyên vội lao đến khẽ nứt không gian ở phía đối diện , nhưng ngay trước khi Khôi Nguyên bước qua khe nứt không gian đó thì tim cậu bỗng hẵng một nhịp , cậu cảm nhận được trận pháp không gian kia . Nhưng trước khi cậu kịp phản ứng lại thì không gian xung quanh đã hoàn toàn tan biến câu cũng bị ép xuyên qua khe nứt không gian trước mặt .
"Cảm giác đó là ? Không sai được chắc chắn là trận pháp định vị trên tàu Akatsuki . Nhưng mà làm sao mình cảm nhận được ?"
Khi Khôi Nguyên còn đang đắm chìm trong các suy nghĩ thì một âm thanh văng lên ở ngay sau cậu .
-Konnichiwa, totsuzen arawaremashita ka?