Trận chung kết của khảo thí diễn ra vào sáng hôm nay. Một kết quả mà không ai ngờ tới, thậm chí đến cả cửu đại trưởng lão cũng hoài nghi gia chủ có phải đang sắp xếp thiên vị cho nhi tử hắn không.
Phương Hạo Nhiên đã từng nghĩ may mắn mới là thực lực mạnh nhất của hắn, có điều là không ngờ nó lại mạnh mẽ tới mức này. Hơn hai ngàn người đấu loại trực tiếp để vào vòng trong, ấy vậy mà hắn cứ ngây ngốc lấy trúng tấm thẻ định mệnh đưa hắn vào chung kết. Trên đường cất bước lên đài tỷ thí, bắt gặp biết bao nhiêu là ánh mắt: Hâm mộ cũng có, nhưng chủ yếu là khó tin cùng ghen tỵ đến mức ghen ghét.
Phương Hạo Nhiên thầm nhún vai:" Ghen tị với ta cũng vô ích, đây là vấn đề nhân phẩm".
"Vấn đề nhân phẩm sao?" Nếu để cho gần hai ngàn người tham dự khảo thí lần này biết suy nghĩ hiện tại của Phương Hạo Nhiên, không dùng nước bọt dìm chết hắn mới là lạ. Chúng ta tân tân khổ khổ, liều mạng sứt mẻ tình huynh đệ chỉ mong tiến bước vào sâu hơn một chút ít, ngươi cứ như vậy đứng nhìn bọn ta huynh đệ tương tàn mà rảo bước thẳng vào trận tỉ thí cuối cùng. "Đáng hận, đáng hận a!" Đây không phải là vấn đề nhân phẩm mà là sự bất công của lão thiên gia a.
Trên đài, đối thủ đầu tiên- và cũng là cuối cùng của Hạo Nhiên hắn trong đợt khảo thí lần này, đã chờ sẵn. Phương Duy, nhi tử của thúc bá hắn, mang một vẻ khinh khỉnh coi thường thì thầm vào tai hắn:
"Phương Hạo Nhiên ngươi vận khí quả là tốt. Nhưng ngươi nghĩ vận khí của ngươi sẽ kéo dài bao lâu. Như lời gia chủ đã nói, lực lượng bản thân mới là thực lực cường đại nhất. Ta sẽ cho ngươi thấy điều đó".
Theo thông lệ, trước tỉ thí, đôi bên sẽ tự xưng danh tính bản thân. Lần nãy cũng không phải ngoại lệ.
" Ta là Phương gia Phương Duy. Phương trong Phương gia, Duy trong duy ngã độc tôn."
À, Hạo Nhiên mỉm cười: " Ta là Phương Hạo Nhiên. Phương trong tứ phương, Hạo Nhiên trong hạo nhiên chính khí." " Không phải Phương trong Phương gia sao? Thật ngông cuồng!" Có một điều Hạo Nhiên hắn không biết. Đó là khi nghe hắn xưng danh, Phương- không phải trong Phương gia, nét mặt của các vị trưởng lão, trưởng bối trong Phương gia hơi khác thường
Phương Hạo Nhiên nghe những kẻ khác bàn tán bên dưới võ đài.
" Ngươi đoán Duy thiếu gia sẽ mất bao nhiêu chiêu? Ta đoán chỉ mười chiêu" "Ách sao ngắn vậy?" "Ngươi không biết đó thôi, tên Phương Hạo Nhiên đại thiếu gia này chỉ là liên tiếp rút trúng số lẻ ở giữa nên mới lọt vào vòng này. Thực lực của hắn mới chỉ là luyện thể hậu kì, còn kém xa ta nói gì so với Duy thiếu đã đến luyện khí hậu kì" "Như vậy ta đoán năm chiêu" "Ta đoán chỉ nửa chiêu" "Ta đoán..."
Bỏ qua những lời lẽ rất châm chọc kia đi, Phương Hạo Nhiên bình tĩnh chờ đợi hiệu lệnh tỉ thí. Luyện thể hậu kì đấu với luyện khí hậu kì, thực sự là sẽ không có cơ hội giành chiến thắng. Nhưng mà, không cho phép bản thân bỏ cuộc. Hắn phải là một nam nhân, không phải kẻ hèn nhát.
Hiệu lệnh tỉ thí bắt đầu, cả Phương Hạo Nhiên lẫn Phương Duy đều chưa vội tiến lên. Một kẻ là vì khinh thường ra tay trước, người kia thì đang chăm chú tìm kiếm sơ hở của đối phương.
"Không thể như vậy!" Phương Hạo Nhiên thầm nghĩ. Có câu "Tiên hạ thủ vi cường", hắn quyết định tấn công trước. Vội thủ thế, cơ bắp căng cứng, chậm rãi tiếp cận đối phương. Đến một khoảng cách Phương Duy chừng hơn thước, hắn thầm tụ lực, chợt chân hơi khuỵu xuống bắn nhanh như chớp lại sát Phương Duy, hét lên đồng thời một quyền giáng mạnh về vị trí tiểu phúc đối phương. Đó là những gì Phương Hạo Nhiên mới lĩnh hội sơ bộ trong công pháp Bát Cực Quyền hắn đọc được trong tàng thư các Phương gia đêm qua: Giá thức ngắn nhỏ tinh luyện, động tác nhanh mạnh, kình lực khỏe, đổi hất ép dựa, hất lắc đột kích, lấy khí thực lực, lấy tiếng giúp thế, khí thế hiếp người. Ra tay lẹ như tên bắn, bước thọc như đục đá, lên mạnh xuống cứng, đốt(tiết) ngắn, thế hiểm.
Phương Duy bất ngờ với cách đánh này của Phương Hạo Nhiên, lại không nghĩ tới một kẻ chỉ mới luyện thể hậu kì có thể bỗng chốc phát ra tốc độ và lực đạo ngang ngửa hắn, không thể tránh khỏi mà dính một đòn vào tiểu phúc. Hắn " hự" một tiếng đau đớn, hơi lảo đảo mà lùi lại. Phương Hạo Nhiên không bỏ lỡ cơ hội, tiếp tục áp sát sử dụng chiêu thức liên châu pháo, thế mạnh như dương cung, sấm sét, mạnh bạo, dữ dội và đầy bất ngờ với uy lực phát huy tối đa từ nắm tay, cùi chỏ, đầu gối đánh liên tiếp vào Phương Duy khiến hắn không kịp trở tay. Chỉ sau một phút ngắn ngủi, Phương Duy đã mặt mũi đầy bầm giập, khuất nhục mà ngã xuống, và...thua cuộc?!?
Tĩnh! Toàn võ đường tĩnh ngắt. Một trận đấu nhanh chóng, với kết quả thật bất ngờ.
Phương Hạo Nhiên cũng không ngờ tới, thật sự dễ dàng như vậy sao? Liếc nhìn tên Phương Duy hiện vẫn còn đang nằm dưới đất, hắn xác định đây không phải mơ.
Sau một khoảng thời gian yên tĩnh, rốt cuộc, cũng có trọng tài tuyên bố:" Khảo thí lần này, Phương Hạo Nhiên Phương đại thiếu gia giành quán quân. Người xếp thứ hai là Phương Duy, thứ ba là Phương Ngọc Lam. Ba người đứng đầu ngoài việc được được Phương gia chu cấp tài nguyên tốt nhất trong năm nay, sẽ còn được tự do chọn cho mình một quyển công pháp trong Phương gia, coi như phần thưởng riêng của khảo thí lần này."
Lúc Phương Hạo Nhiên cầm cuốn Bát Cực Quyền thức tổng cương đi ra khỏi Tàng thư các, ai cũng nhìn hắn đầy khác thường. "Gì chứ! Bảo là có thể chọn một quyển công pháp mà! Thái độ đó là sao?"
Phương Hạo Nhiên có điều chưa biết. Bát Cực Quyền là do gần trăm năm trước, có một người Phương gia vì không thể tu luyện võ kĩ cường đại do không đột phá được luyện thể kì, đã dày công sáng tạo nên Bát Cực Quyền, một môn công pháp sở trường cận chiến sử dụng quyền cước. Về kĩ xảo cận chiến ở môn công pháp này, cũng xem là có chút thành tựu, chẳng qua, nó được một kẻ suốt đời chỉ có thể là luyện thể kì sáng tạo ra. Ngươi thử nghĩ một chút, trong khi giao đấu ngươi chỉ chỉ có thể cất bước chạy lại gần đối thủ, dùng nắm tay đánh vào hắn, trong khi hắn có thể dùng phi kiếm cách xa ngàn thước trảm ngươi, có thể dùng bộ pháp để thoắt ẩn thoắt hiện, có thể dùng thần thông hô phong hoán vũ đánh bại ngươi. Như vậy, tính chất gân gà 🐔 của bộ công pháp Bát Cực Quyền này là khỏi bàn cãi. Bởi vậy lâu dần nó bị bỏ xó, phủ bụi. Cũng chỉ có kẻ tu vi luyện thể kì, như Phương Hạo Nhiên mới có thể...
Nhưng Phương Hạo Nhiên không biết điều đó. Hắn chỉ biết bộ công pháp này mang đến cho hắn thắng lợi, nên hắn chọn nó.
Kẻ thứ hai vào tàng thư các tất nhiên là Phương Duy- đối thủ của hắn lần khảo thí này. Nhưng người thứ ba, Phương Hạo Nhiên hơi bất ngờ. Thì ra Phương Ngọc Lam là tên của vị muội muội đã va phải hắn mấy hôm trước. Lúc đi qua còn trừng mắt dứ dứ nắm đấm về phía hắn, Phương Hạo Nhiên không thèm để ý khiến cho nàng ta tức tối dậm chân đi nhanh qua.