Sáng hôm sau 10h sáng, cảnh sát tokyo đã đến và cũng đã tiến hành khám nghiệm hiện trường từ lâu khoảng từ 7h sáng , cũng đã thu giữ toàn bộ số “Ma túi”.
“Hừ Mori ngươi cũng thật là mất mặt đi, đến cả trẻ con như Conan cũng còn thức đến khi cảnh sát đến, mà ngươi thì ... Ai!~... nếu là ai cũng như ngươi thì có phải là hung thủ có thể dễ dàng thay đổi hiện trường rồi không!” Thanh tra Megune chỉ tiếc rèn sắt không thành thép một bên tiếp nhận thông tin điều tra một bên giáo huấn Mori Kogoro. “Ha Ha!...” Thám thủ Mori cũng cảm thấy mất mặt nên chỉ có thể lúng túng gãi đầu làm hóa giải, mặt già đỏ ửng.
“Được rồi , đến giúp ta thẩm vấn mọi người ở tòa chính đi thôi, những người tình nghi đã được đưa đến đó cả rồi.” Thanh tra Megune nhìn bộ dạng này của Mori cũng chỉ đành lắc đầu, gọi hắn đi hỗ trợ. “Nhưng kẻ giết người có thể gây án thêm ở đây nữa!” Mori Kogoro mặt hơi nghệch ra , ngón tay chỉ vào cây đàn dương cầm nói.
Thanh tra Megune lập tức xạm mặt lại: “Mori, ngươi bị ngốc hay sao? Nơi này đã có cảnh sát bảo vệ, hung thủ nếu không bị não tàn thì sẽ không chọn nơi này để tiếp tục gậy án.” Nói xong lập tức quay người bước đi. “A! Phải ha....” Mori Kogoro lúc này cũng là linh quang lóe động , 1 tay búa 1 tay bao đập vào nhau hiển nhiên đã hiểu ra, cũng lập tức theo bước thanh tra Megune chạy đi.
Đang lúc hai người đi ra khỏi cửa thì có 1 giọng trẻ con ở phía trước lên tiếng: “Bác thanh tra, bác Mori, về hung thủ thì Inbun ca ca có điều muốn truyền đạt tới 2 người...” Conan cười cười đi đến trước mặt 2 người nói. “Là Inbun-kun (tên kia) sao?” 2 người đồng thanh đáp.
“Đúng vậy , nơi này không dễ nói chuyện, chúng ta vẫn là tìm chỗ thích hợp đi.” Conan 2 tay vòng ở sau độ một bộ rất tự tin dáng vẻ cười nói.
Mà cần nói thêm một chút ở đây là Jiyo Inbun chỉ đơn giản là bị Conan đẩy ra cỗng nồi, hoàn toàn không phải là Jiyo Inbun ra chủ ý để cho Conan nói vậy.
----
Trong phòng hội trường thẩm vấn khoảng 4h chiều.
Lúc này thư kí thị trưởng Hirata Kazuaki đang bị cảnh sát thẩm vấn, và đương nhiên người trực tiếp phỏng vấn là thanh tra Megune, bên cạnh còn có thám tử Mori và Conan cùng các thành viên cảnh sát khác đứng quanh. “Được rồi , đó là những gì ngươi biết sao?” thanh tra Megune kêu ngừng.
Hirata Kazuaki mặc dù mặt vẫn có chút lo lắng nhưng vẫn đáp : “Vâng thưa thanh tra.”
“Ta muốn ngươi nhìn một số thứ...” Thanh tra Megune âm hiểm nhếch miệng, quay đầu đối với 1 cảnh sát bên cạnh ra hiệu, người kia lập tức từ trong hom vật chứng lấy ra mấy thứ đưa đến đặt lên trên bàn. “Ngươi nhận ra những thứ này sao?” Thanh tra Megune chỉ vào mấy thư được đặt lên bàn nhếch miệng nói.
Nhìn thấy mấy thứ này Kazuaki lập tức mặt tái mét, hiển nhiên những thứ này hắn nhận ra , đó chẳng phải số “Ma túi” mà hắn đã bỏ vào trong học bí mật của cây đàn hay sao?
Nhưng nhận ra là nhận ra, hắn tuyệt không thể nhận, đùa sao thứ này nhận là bị xã hội bài xích rất mạnh, chẳng khác tội giết người là bao nhiêu.
“ngài thanh tra nói gì vậy!.... ta không biết biết A!” Kazuaki liên tục lắc đầu phủ nhận, nhưng biểu hiện hoảng sợ trên mặt hắn đã bán đứng hắn.
“Rầm...” Thanh Megune mặt mày dữ tợn nắm đấm đập bàn, gằn gộc nói: “Hirata ngươi nên thành thật một chút để nhận lấy sự khoan hồng của nhà nước, ở trên này chúng ta đã thu được dấu vân tay của ngươi.” Nghe vậy Hirata Kazuaki cũng không thể làm gì khác hơn là đành phải nhận tội.
Một lúc sau Hirata Kazuaki đối với mọi người lấy lý do là quá mệt nên muốn về nhà nghỉ ngơi, nhưng thật ra là thanh tra Megune để cho hắn làm thế để tránh kẻ khác nghi ngờ , hiển nhiên là có cảnh sát đi theo, khi hắn vừa ra khỏi hội trường là sẽ bị đưa đến chỗ tạm giữ.
Lúc này trong phòng thẩm vấn, thanh tra Megune đang cùng Mori Kogoro bàn chuyện, có Conan đứng một bên.
“Từ lời khai của thư ký thị trưởng, đã cơ bản xác định được bốn người cùng chung đường dây, có liên quan đến cái chết của Asou Keiji 12 năm trước, 2 trong số đó đã chết, chỉ còn lại thị trưởng Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto ken.” Thanh tra Megune phân tích nói.
Thám tử Mori cũng gật đầu tiếp lời: “Đúng vậy nếu là mục đích trả thù thì bọn họ chắc chắn là nạn nhân tiếp, chúng ta nên triển khai kế tiếp kế hoạch.”
“Lưới đã giăng sẵn, chỉ còn đợi con cá bơi vào....” Thanh tra Megune giọng chắc thắng nói.
-----
6 h tối tại phòng phát thanh đảo ánh trăng.
Một bóng người béo mập đầu đội mũ len, mở cửa phòng phát thanh và đi vào bên trong , qua quần áo bộ vet lịch lãm và uy nghiêm thì đây chắc chắn là trưởng thôn của đảo Kuroiwa Tatsuji.
Đi vào bên trong hắn một tiến về phía trước cùng nhìn ngó xung quanh như tìm kiếm cái gì đó.
Ông ta đi thẳng tới vào bên trong mà không biết rằng lưỡi hái tử thần đang chực chờ mình ở sau lưng.
Khi Kuroiwa Tatsuji đi đến chỗ ghế ngồi phòng phát thanh thì một bóng người từ phía sau xuất hiện, trên cầm theo dao nhọn sắc bén giơ lên cao, ý đồ rõ ràng là cho Kuroiwa Tatsuji 1 nhát chí mạng vào sau lưng.
Trong dầu kẻ vung đao giờ đây hiện lên mấy chữ “ Chết đi đồ ác quỷ” cùng với vẻ mặt căm tức cùng dữ tợn mà thống hận vung đao xuống một cách dứt khoát.
Nhưng lúc này Kuroiwa Tatsuji ở phía trước vốn nên chẳng biến chuyện gì xảy ra mà bị đâm chết lại bất ngờ quay người lại, vung tay lên bắt lấy cánh tay cầm dao đang dâm xuống của kẻ sau lưng, khiến hắn bất ngờ không nói lên lời.
Cũng chẳng đợi hắn định thần lại, một cái bẻ tay làm văng con dao ra cùng một đòn khóa tay quật hắn xuống nền nhà một cách xinh đẹp đem hắn khống chế lại. Sau đó là 2 tiếng lách cách 2 tay của hắn lập tức bị còng số tám khóa lại phía sau lưng.
Cùng lúc đó là vang lên tiếng của người đàn ông ở sau lưng: “Ngươi đã bị bắt Asai Narumi!”
Sau đó là bòng đèn điện trong phòng sáng lên cung cấp ánh sáng cho căn phòng cùng lúc là 4 người cảnh sát ùa vào đem Asai Narumi khống chế và nâng lên, cùng đi vào phòng là có thêm mấy người cảnh sát và Conan cùng Mori Kogoro.
Lúc này nhìn rõ lại hóa ra nào phải là Kuroiwa Tatsuji trưởng thôn, mà chính là thanh tra Megune của sở cảnh sát Tokyo.
Lúc này thám tử Mori đi vào hội ngộ cùng thanh tra Megune, đối với đang ngơ ngẩn không hiểu sao mình bị bại lộ Asai Narumi cười nói: “Rất bất đúng không Narumi-chan à không phải là Narumi-san mới đúng, bọn ta đã sớm biết được kế hoạch của ngươi và thiết lập một cái bẫy chờ ngươi tự lộ diện a!” Thanh tra Megune ở bên cạnh cũng gật đầu, đối với mặt sám như tro tàn Asai Narumi, giơ lên một mảnh giấy giải thích: “ Bọn ta đã âm thầm theo dõi ngươi lúc ngươi nói muốn đi vệ sinh, cùng lúc là tráo đổi với ông Kuroiwa, sau khi nhận được mảnh giấy mà ngươi để lại trong phòng làm việc của ông ta tại hội trường, bọn ta đã sắp sếp ván cuộc này.” “Nhưng tại sao các ngươi lại có thể giới hạn điều tra một mình ta được?” Asai Narumi có chút khó hiểu hỏi, hắn không biết làm sao mà cảnh sát có thể nắm được cái đuôi của hắn trong khi không có chứng cớ gì xác thực.
Thanh tra Megune cũng là kiên nhẫn nói cho Asai narumi: “Mọi chuyện bắt đầu từ việc 2 năm trước , ngươi vừa chuyển đến thì trưởng thôn cũ chết, thật cũng không thể trùng hợp như vậy đi, với lại chúng ta đã kiểm tra lại báo cáo về vụ lúc đó, ngươi chính là người nghiệm thi nhưng có nhiều chỗ báo cáo không hợp lý về thời điểm tử vong, chỉ đúng có mỗi viễn cố trưởng thôn chết do đột quỵ, còn về tình trạng , hay trạng thái tử vong thì đều có nhiều điểm không hợp lý. Nghi ngờ cũng bắt đầu từ đây.” “Đến nay, tối hôm qua ngươi cũng là người nghiệm thi bởi chỉ có ngươi là bác sĩ trên đảo ngươi rất dễ dàng làm sai lệch thời gian tử vong để tránh thoát hiểm nghi, cùng với việc cố tình dìm nạn nhân trong nước để khiến cho đội khám nghiệm phải đưa tử thi về đất liền kiểm tra, dẫn tới việc ngươi lại có thể thuận lợi làm người khám nghiệm lần này nếu ngươi thành công giết chết ông Kuroiwa.” “Theo như bức thư mà ông Mori cùng Jiyo Inbun nhận được thì có thể xác định vụ giết người sẽ còn tiếp diễn, vậy tức là sẽ còn thêm người chết, nhưng vấn đề là tại sao lúc nào hoàn cảnh cũng làm cho chỉ mỗi mình ngươi có thể khám nghiệm tử thi, nên điều này đã giấy lên nghi ngờ lớn trong chúng ta.” “cùng lúc chúng ta cũng đã tiến hành kiểm thân thế của ngươi bởi nếu ngươi là nữ thì không đủ sức làm những điều cần đòi hỏi đến cơ bắp như vậy được , thạt bất ngờ khi phát hiện ngươi chính là Aso Seiji người con trai của nghệ sĩ dương cầm quá cố đã giải phẫu chỉnh hình, bản nhạc chúng ta kiếm được trong kho lưu trữ của cảnh sát đảo đã phần nào củng cố nghi ngờ này. Chúng ta cũng đã tìm được nơi ngươi giải phẫu chỉnh hình. Ngươi còn gì để nói sao Aso Seiji.” Narumi lúc này chỉ là mỉm cười lắc đầu: “ mọi điều các ngươi nói đều đúng, hơn nữa ta bị bắt như thế này thì còn có thể chối cãi sao? Ta chỉ muốn biết là ai đã lật tẩy ta vậy, cảnh sát các ngươi chỉ mới đến đây không có xem lần nghiệm thi tối hôm qua không thể nào phát hiện được nhiều như thế được.” “Đó chính là Inbun-kun đã phân tích cho chúng ta như vậy!” Thanh tra Megune cũng không giấu diếm mà thẳng thắn trả lời.
“Vậy sao!” Asai Narumi thửo dài một hơi cúi đầu xuống, sau đó bị cảnh sát dẫn đi.
--------
Bên ngoài phòng hội trường lúc này Jiyo inbun đứng tựa lưng vào trụ đá của hiên cửa hội trường đang ngắm nhìn ngắm bầu trời đang dần vào đêm.
Asai Narumi bị dẫn độ ra khỏi hội trường lúc đi ngang qua đây chợt đứng lại khi đến gần Jiyo Inbun, Narumi cúi đầu thật sâu đối với Jiyo Inbun thi lễ đồng thời nói : “Cám ơn Inbun đại nhân!” Jiyo Inbun vẫn là bộ đường trang vẫn không thay đổi tư thế, khoanh tay , lưng tựa vào cột trụ, hơi ngạc nhiên nói: “Ngươi không hận ta sao? Đã làm lộ kế hoạch trả thù của ngươi?” Asai Narumi chỉ là mỉm cười lắc đầu bộ dáng như được giải thoát, cung kính nói: “ta phần nhiềm hơn là hi vọng ngài có thể ngăn cản ta, ngăn cản con quỷ thù hận trong ta dần xâm chiếm trí, sao ta có thể hận ngài đây, thanh tra Megune cũng đã lật lại vụ án năm xưa bắt đi mấy người kia trả lại công bằng cho cha ta, ta giờ chẳng còn gì vướng mắc. Một lần nữa rất cám ơn ngài Inbun đại nhân!” Jiyo Inbun nghe vậy chỉ là im lặng, cảnh sát lại tiếp tục dẫn độ Narumi về phòng giam giữ.
“Thế nào Inbun ca ca ngươi thấy làm theo lời ta là không sai chứ!” Lúc này Conan cũng đã đi tới phía sau, mắt nhìn theo bóng lưng rời đi của Asai Narumi, đối với Jiyo Inbun cười nói. “Ừm! Lần này thật cám ơn ngươi!...” Jiyo Inbun gật đầu đáp ứng nhưng sau đó lại chuyển đầu nhìn Conan: “Nhưng ta thật sự hiếu kỳ ngươi chỉ là trẻ con sao có thể nghĩ được nhiều như vậy?” Conan lập tức bị đâm trúng điểm yếu vội vàng cùng nồi cho thám tử Mori lúc trước: “Ta đây là đang học theo bác Mori là đồng minh của chính nghĩa! Ha ha !...” Conan vừa cười vừa lúng túng gãi đầu lấp liếm.
Jiyo Inbun nhìn này cũng là khóe miệng giật giật thầm nghĩ “con hàng này càng lúc diễn tiểu chính thái bán manh giả ngu càng nhuẫn nhiễn a!”
Bầu trời chính thức đêm xuống, vụ án trên đảo ánh trăng cũng đi vào hồi kết, Jiyo Inbun cùng gia đình thám tử Mori chỉ chờ đến hôm sau đón tàu trở về đât liền mà thôi.... ~~~~~~~~~~~~~~
ôi sau một thời gian dài học tập mệt mỏi cũng đã quay trở lại, ta làm thêm một ít chương nào, mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng Comen ở phần bình luận, cảm ơn rất nhiều !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!