Hiện trường vụ án.
Trước đó trong lúc chờ cảnh sát đến Jiyo Inbun đã nói là cần đi vệ sinh giải quyết nên tránh đi.
Thực ra hắn là cần một không gian riêng để giải quyết linh hồn của Manaka.
Trong phòng vệ sinh, Jiyo Inbun nhếch miệng nhìn linh hồn bóng ở trên tay, Manaka lão bản giờ nhìn thấy Jiyo Inbun giống như là chuột thấy mèo , hoảng sợ đến cực điểm.
Có thể không sợ sao, hôm qua hắn đến công ty của Jiyo Inbun đại náo một hồi, lại còn lên tiếng thách thức chửu rủa, nay hắn bị Ochiai giết chết, linh hồn sau khi chết thì bị rơi vào trong tay Jiyo Inbun, giờ ngẫm lại hắn mới thấy được Jiyo Inbun là chân chính trừ sư, đã vậy còn thực lực kinh khủng, chỉ nhẹ nhàng là đã bắt lấy được một quỷ hồn như hắn.
Manaka hoảng sợ, muốn nói cầu xin tha thứ, nhưng thanh âm của hắn lại bị Jiyo Inbun phong bế phát không ra được, chỉ có thể làm ra gương mặt vặn vẹo đau khổ trong linh hồn cầu, cầu khẩn Jiyo Inbun tha thứ.
“Manaka ngươi hiện tịa hối hận sao?” Jiyo Inbun nhêch miệng hỏi.
Bên trong linh hồn cầu, Manaka lão bản liên tục gật đầu lia lia.
Jiyo Inbun : “Đáng tiếc ngươi hiện tại hối hận cũng đã muộn,… hôm qua ta đã cho ngươi cơ hội được sống, nhưng ngươi lại u mê không biết nắm lấy, … hiện tại đã bị người giết ta cũng là không có biện pháp cho ngươi sống lại.”
Manaka lão bản nghe vậy lập tức hối hận, rõ ràng hôm qua Jiyo Inbun đã báo trước cho hắn cái chết này, bảo hắn bỏ tiền giải hạn, nhưng hắn lại căn bản không tin, lại còn chửu là ngu ngốc, lừa người, nay rơi xuống kết cục này, âu cũng là tự mình chuốc lấy.
“Nhưng ngươi dù đã chết rồi, nhưng linh hồn lại rơi vào tay ta, ngươi nghĩ liệu ta nên xử phạt ngươi tội vô lễ hôm qua như thế nào đây? ngươi có thể siêu thoát để đầu thai chuyển kiếp hay không còn là một câu hỏi nha!” Nhìn hắn biểu tình khổ sở, Jiyo Inbun lại hăm dọa thêm vào vài câu.
Manaka lập tức mặt biến sắc, hoảng sợ bao trùm, hắn hiện đã chết, nếu ngay cả linh hồn cũng bị Jiyo Inbun diệt không thể đầu thai thì càng là kinh khủng hơn nữa, hắn là muôn vàn không muốn như thế.
Jiyo Inbun thả linh hồn Manaka ra, được trở lại hình dạng lớn, việc đầu tiên của Manaka làm là lập tức quỳ xuống, 2 tay bắt lấy chân của Jiyo Inbun cầu xin: “Inbun đại nhân mong ngài rộng lượng tha thứ cho tiểu nhân một con đường sống, nếu ngay cả đầu thai mà cũng không được thì quá thảm, Inbun đại nhân.”
“Hả như vậy ngươi phải làm gì để chuộc lỗi đây? “ Jiyo Inbun nhếch miệng một bộ trêu tức, hắn là phải nắm lấy cơ hội này vắt một chút ít lợi lộc.
Manaka lão bản nghe vậy, linh quang chợt lóe, “Inbun đại nhân, ngoài tài khoản ngân hàng trong nước ta để dành cho gia đình ra, ta còn giấu một số tiền lớn khoảng 6 ức yên nhật ở ngân hàng thụy sỹ, giờ ta chết đi, số tiền đó cũng sẽ vô chủ không ai tìm được, nên ta nguyện đưa hết số tiền đó cho Inbun đại nhân, chỉ cần ngài giúp ta siêu thoát là được.”
“Ồ tận 6 ức, con số không nhỏ a, ngươi thật rất thông minh, … Nhưng mà …” Jiyo Inbun cố làm ra vẻ điềm tĩnh , nhưng trong nội tâm đã là chảy cả nước dãi (nó bị lây tính tham tiền của cố chủ bản thể đó mà :V~~).
“Nhưng sao, Inbun đại nhân còn cần gì cứ nói!” Manaka lão bản mừng rỡ hỏi, hắn hiện tại đã tìm thấy đường sống, nên phải cố gắng bắt lấy.
“Nhỡ như người nhà ngươi tìm được thông tin tài khoản và mật khẩu thì sẽ chiếm giữ số tiền này làm sao?” Jiyo Inbun nhếch miệng
“Cái này tuyệt đối không có, ta lưu lại mật khẩu để đề phòng quên, nhưng không hề lưu lại thông tin ngân hàng của thụy sỹ, cũng chẳng có ai biết là ta mở tài khoản tại đó, nếu không ta có thể qua Internet chuyển khoản sang tài khoản của ngài, thông tin ta còn nhớ rõ đây, ngài yên tâm.” Manaka bám chân càng chặt, nịnh nọt, sợ Jiyo Inbun đổi ý.
“Ồ cái này ý kiến hay, vậy để ta đưa ngươi đi chuyển khoản bây giờ.” Jiyo Inbun đạt được đáp án thỏa mãn gật đầu.
“Vâng! Ngài cứ việc đưa ta đi theo, ta nhât định sẽ hoàn thành đầy đủ, chỉ mong ngài có thể thuận tiện giúp cho vụ án!…” Manaka lão bản linh hồn, quả quyết, sau đó lại một mặt cầu khẩn.
“Về vụ án sẽ có người giúp ngươi, ta có thể đưa ngươi trở lại đây sau khi làm xong việc, sau đó sẽ siêu độ cho ngươi sau!”.
“Vậy cảm ơn Inbun đại nhân!” Manaka cảm ơn lia lịa.
Mà phải nói luôn, cuộc đối thoại vừa rồi, nếu người thường nhìn vào sẽ chỉ thấy Jiyo Inbun đang nói chuyện một mình chứ không hề nghe thấy Manaka lão bản nói chuyện.
Jiyo Inbun hơi chuyển động ý nghĩ một chút , Manaka lại trở thành linh hồn bóng, sau đó hắn sử dụng kỹ năng của ảnh yêu, hư hóa mình thành sương đen tan biến đi mất, phòng vệ sinh lại khôgn một bóng người dù đã đóng kín.
Jiyo Inbun di chuyển cực tốc dưới dạng một cái bóng đen đi ra ngoài, chỉ mấy phút sau hắn đã có mặt tại bên trong nhà, sau đó lại cho Manaka lão bản một ít lực lượng linh hồn để cho hắn có thể dùng đồ vật như thường, rồi để hắn vào internet chuyển khoản qua tài khoản thụy sỹ của Jiyo Inbun.
Mặc dù là hôm nay Jiyo Inbun đã sử dụng bí pháp tiêu tốn một lượng lớn linh hồn lực để tốc hành qua quãng đường dài về nhà trong mấy phút, nhưng mà Manaka nhìn vào là càng thêm kinh sợ Jiyo Inbun, lại càng ngoan ngoãn nghe lời, không dám 2 lời.
Sau khi nhận tiền xong Jiyo Inbun lại mang theo linh hồn Manaka trở lại bảo tàng mỹ thuật, lúc này cảnh sát đã đến đông đủ, đang tiến hành điều tra.
Từ trong nhà vệ sinh đi ra, Jiyo Inbun quay trở lại hiện trường.
Đi vào bên trong thấy đoàn người đang hý hoáy nghị luận cùng tìm kiếm dấu vết, Conan cũng đang nhí nhố chem vào xem xét hiện trường.
“Inbun đại nhân lần này trở lại đây, ta cảm thấy cảm giác hơi khác, lúc nãy ở đây theo thời ta cảm thấy càng lúc càng bực tức, càng lực lượng, càng khó chịu, nhưng vây giờ trở lại đây thì cảm thấy bình thường không có gì lạ” Manaka linh hồn lên tiếng bình phẩm.
“Đó là vì nơi này tràn đầy quỷ khí tà ác, ngươi bị nó tiêm nhiễm, hướng về ác linh chuyển hóa, nhưng lúc này ngươi được lực lượng của ta bảo vệ nên không cách ly với lực lượng tà ác này, nếu không ngươi chẳng thể siêu thoát được.” Jiyo Inbun vẫn bình tĩnh đảo mắt quan sát chung quanh, vừa truyền âm cho Manaka.
Lúc này Matsushita đang đứng bên trong nhìn thấy Jiyo Inbun vội lục tục chạy tới: “Inbun đại nhân, ngài đây rồi, lúc nãy ngài đi vệ sinh cảnh sát cũng có hỏi ngài a!”
“Được ta biết rồi!” Jiyo Inbun khoát tay nói, Matsushita cũng ngoan ngoãn đứng bên cạnh Jiyo Inbun.
“Inbun ca ca , cuối cùng ngươi cũng tới!” Conan bị Mori đánh u đầu ném ngoài, nhìn thấy Jiyo Inbun vội vàng chạy tới.
“Inbun ca ca, mới lúc này ta có hỏi thăm qua thư ký của Manaka lão bản, thấy bảo ngày hôm qua Manaka lão bản có đến Kokugon trừ linh sự vụ sở đại náo một hồi, đưa đến công ty tổn thất dánh tiếng cực lớn, cũng kéo theo một lượng lớn khách hàng mất lòng tin mà bỏ về chứ? Ngươi tựa hồ còn tiên đoán, Manaka lão bản xế chiều ngày hôm nay 4 đến 5 giờ sẽ bị người giết chết, khoảng thời gian còn rất chính xác…”
Jiyo Inbun mắt trợn trắng lên, tức giận thò tay nhéo một cái gương mặt của Conan: “Conan ngươi đây không phải là đang nghi ngờ ta đấy chứ, nên nhớ cả chiều nay từ khi vào cổng là ngươi luôn đi theo bên cạnh bọn ta tham quan a, lại còn có nhân viên của bảo tàng Iijima tiên sinh cùng đi theo, chứng cớ vắng mặt như thế, chẳng lẽ ngươi còn hoài nghi chính mình bị hoa mắt, lại còn ta và ngươi nói chuyện suốt đường đi nữa nha...”
“A ha ha, đúng vậy, cũng chỉ vì ngươi đoán mò thời gian chính xác quá nên ta quên nghĩ đến chuyện này, mà cũng muốn tìm hiểu một chút nữa nha.” Bị nói trúng tâm tư, còn trách mình bất cẩn quên vụ Jiyo Inbun căn bản không có khả năng gây án, Conan xấu hổ gãi đầu.
Jiyo Inbun một cái cốc đầu lên đầu Conan khiến hắn đau điếng ôm đầu, không hiểu nhìn Jiyo Inbun, chỉ thấy Jiyo inbun tức giận nói:
“Tiểu quỷ, ngươi nói ai là đoán mò, ngươi thấy đoán mò nào là chính xác như vậy sao? đây là bói toán, là bói toán tổ truyền có hiểu không hả, có cần hay không ta bói cho ngươi xem lúc nào sẽ chết để kiểm chứng?”
“a ha ha , không cần , không cần, Inbun ca ca bói toán thật là lợi hại, tiểu đệ khâm phục, căn bản không cần thử!” Conan mặc dù nội tâm thầm mắng Jiyo Inbun trù ẻo mình chết, nhưng vẫn là khuôn mặt nịnh nọt Jiyo Inbun, nói cầu hòa, hắn là vẫn còn cần cầu cạnh Jiyo Inbun cung cấp “cuộn giấy Minh Văn” đây, không thể làm Jiyo Inbun phật ý a.
Trong hiện trường cảnh sát vẫn tiếp tục làm việc.
Jiyo Inbun quan sát Ochiai giám đốc quản lý, thấy trên người ông lão này hiện lên bóng mờ quỷ khí hình bộ giáp bao quanh toàn thân, rõ ràng là đã bị quỷ khí ảnh hưởng.
Mà thủ phạm ảnh hưởng ở đây chính là bức tranh “Thiên Phạt” ở phía đầu tường kia, nhìn kỹ bức tranh đó có thể thấy nồng đậm quỷ khí hội tụ về đó, Jiyo Inbun nhận ra ngay nó là một kiện vu khí, mặc dù chỉ là một kiện vu khí bất nhập lưu, nhưng cũng có sức ảnh hưởng với con người nếu như tiếp xúc lâu.
Mà đối với một người tôn sùng tranh nghệ thuật như Ochiai quản lý thì việc bị nó điều khiển hành vi cũng là quá dễ hiểu.
Có điều cho dù kiện vu khí cho Ochiai quản lý sức mạnh để giết người nhưng đánh đổi lại là tuổi thọ của mình, cứ đà này ông già qua không khỏi mấy tuần là chết.
Một kiện đồ vật tà ác như thế nếu có cơ hội Jiyo Inbun nhất định sẽ tiêu hủy nó.
“Inbun đại nhân, bộ giáp trên người Ochiai kia là?” Hiển nhiên Manaka lão bản linh hồn cũng nhìn thấy dị trạng kia.
“Không có gì, hắn chỉ là bị bức tranh ‘Thiên Phạt’ kia ảnh hưởng, nếu không ngươi nghĩ một ông già như vậy có sức giết ngươi thảm trạng thế sao, qua không khỏi vài tuần ông ta cũng sẽ vì đánh tuổi thọ lấy chút sức mạnh kia mà chết.” Jiyo Inbun nhàn nhạt giải thích.
“Ha ha, đúng là ông trời có mắt, lão ta cũng phải trả giá a!” Manaka nghe vậy lập tức mừng rỡ , cười lạnh.
Jiyo Inbun liếc xéo hắn một chút, nghĩ ‘Ngươi cũng có tư cách nói ông trời có mắt sao?’ , nhưng rồi cũng thôi không nói ra.
Lại một lát Megune cùng Mori Kogoro sau khi tra hỏi một vòng lập tức đi ra, Mori Kogoro hưng phấn kêu: “Phòng quan sát, nhanh đi phòng quan sát , nhất định có thể nhìn thấy chân dung hung thủ!”
Jiyo Inbun không thèm đếm xỉa đến Mori Kogoro cái kẻ chuyên môn tấu hài này, nhưung cũng teho mọi người đến phòng quan sát.
Một hồi sau, cả đám tập trung ở phòng quan sát , hình ảnh truyền từ Camera rất rõ ràng hiện trên màn hình: (… Manaka lão bản xuất hiện trong màn hình, đang nhìn đồng hồ chờ đợi đó, sau đó bộ giáp bỗng dưng chuyển động , rất nhẹ nhàng linh hoạt chém chết Manaka lãobản sau lại gọn lẹ rời đi.)
“Áo giáp! là áo giáp biết đi giết người!” Ran mặt tái mét hét lên.
Mori Kogoro thì nhẹ rên một tiếng: “Ran, áo giáp làm sao mà có thể giết người được, nhât định là có kẻ mặc lấy áo giáp làm ra vụ này.”
mà Megune thì lại đi đến trước mặt Jiyo Inbun: “Jiyo-san , ta nghe nói, tại thời điểm ngày hôm qua, người chết có đi đến chỗ làm việc của ngươi, hơn nữa cùng ngươi đã xảy ra tranh chấp đúng không?”
Mẹ nó! Hắn đay thật sự là bị cảnh sát hoài nghi!
Jiyo Inbun trong nội tâm bất đắc dĩ, nhưng vẫn mang theo tươi cười , nói: “Megune thanh tra, nếu ngài hoài nghi ta, hoặc là người trong công ty ta mà nói, có thể tùy ý điều tra, còn có, cũng phải phải điều này, ta từ lúc đến đây vẫn cùng Iijima tiên sinh và Conan cùng một chỗ, đúng rồi thuộc hạ của ta Matsushita cũng theo ngay bên cạnh, căn bản không có khả năng gây án a!”
Megune thanh tra lập tức quay người đối với bên cạnh Iijima và Conan hỏi: “Iijima tiên sinh, còn có Conan , các ngươi có thể vì nhóm bọn hắn làm chứng sao?”
Conan cùng Iijima cùng lập tức đồng thanh đáp : “Được ạ”
Sau đó Conan nhanh nhảu khẳng định nói: “Từ lúc đi vào đây, ta vẫn luôn theo sát Inbun ca ca và Matsushita-san quan sát triển lãm, giữa chừng Iijima tiên sinh có rời đi vài phút, nhưng vẫn có ta đi theo nhóm Inbun ca ca, một hồi thì Matsushita phó xã trưởng có đi WC tầm 5 phút, mà dọc đường ta và Inbun ca ca trò chuyện rất nhiều tuyệt không có nhầm lẫn. căn bản là không có khả năng gây án.”
Megune thanh tra nghe vậy đối với Iijima hỏi: “Có đúng như vậy không Iijima tiên sinh?”
Iijima gật đầu: “Đúng vậy, ta còn nghe là mấy người bàn về việc tìm kiếm hung thủ vụ mặc vào áo giáp giả dạng áo giáp biết đi, nghe họ nói là hung thủ có thể định gây ra vụ án gì bằng bộ áo giáp kia nên cần phải tìm kiếm manh mối thật nhanh lần ra hung thủ a!”
“A ra vậy!” Megune gật gật đầu, lại quay đầu đối với Jiyo Inbun và Conan hỏi: “Vậy các ngươi đã tìm được gì chưa?”
“Ha ha , thật là ngại quá, chúng ta chỉ là đang mập mờ hiểu được một số chi tiết, cuối cùng định đến khu vực áo giáp xuất hiện này quan sát trực tiếp bộ áo giáp, nhưng ai ngờ gặp phải cảnh này.” Conan lập tức gãi đầu ngại ngùng, thay Jiyo Inbun trả lời.
“hai phút thời gian , ngay cả mặc áo giáp , cởi ra cũng không đủ, vậy hung thủ không thể là Iijima tiên sinh được.” Mori Kogoro một bộ ta rất cơ trí biểu lộ, nói: “ đúng rồi hung thủ chính là ngươi.” Mori nói một tay chỉ về phía Jiyo Inbun.
“Ta?” Jiyo Inbun lấy tay chỉ mình, biểu lộ sửng sốt.
Ngươi đặc biệt sao trêu chọc ta, không nghe thấy Conan lúc nãy nói ta căn bản không có khả năng gây án sao? “Không phải ngươi mà chính là người ở phía sau, Matsushita phó xã trưởng, 5 phút thời gian liền đầy đủ để hắn gây án a.”
“Ngươi rời đi là trùng hợp khoảng 4 giờ rưỡi, ngươi là thừa cơ hội này mặc vào áo giáp sau đó đến đây chờ sẵn, giết Manaka lão bản, ta nói có đúng không, thú nhận đi.”
“…” Jiyo Inbun cùng Matsushita cùng nhìn nhau im lặng, căn bản là cạn lời. Conan thấy Mori bắt đầu diễn hài, mặt đen lại, khóe miệng giật giật, vội giải thích:
“Mori thúc , tac đã bảo là nhóm Inbun ca ca căn bản không có khả năng gây án, không nói là chuyện thời gian, mà chỉ nói lúc phát hiện xác chết, nếu là hung thủ thì chắc chắn sẽ cố ý đi đến bên cạnh rồi chạy tới chạy lui, như vậy cho dù có lưu lại bất kỳ một chút vật chứng gì như là lông , tóc, mẩu da vv.. tại hiện trường, cũng dễ dàng lấp liếm cho qua, đằng này bọn họ một mực ở xa xác chết , cũng rất phối hợp bảo vệ hiện trường.”
“Mà về thời gian, Inbun ca ca không rời ta, căn bản không gây án được, mà Matsushita phó xã trưởng mặc dù có 5 phút, nhưng nhìn tướng người mập mạp của ông ấy, làm sao mà mặc vừa bộ giáp đây, có cho ông ấy thêm mấy chục phút cũng chưa chắc cố mặc xong bộ giáp, chứ đừng nói đến di chuyển gọn lẹ như hung thủ. Tên hung thủ vừa nhìn là dã thấy tập luyện rất nhiều lần a!”
“A! ngươi nói mới thấy là cũng đúng, vậy hung thủ là ai a!” Được giải thích Mori Kogoro lập tức lúng túng xấu hổ lái qua chuyện khác.
Mấy người lại tiếp tục thảo luận, Conan thì tiếp tục quan sát di lại video.
Một lát quả giống như trong nguyên tác cũng là theo mục đích của hung thủ , cảnh sát tìm đến được tờ giấy viết tên hung thủ được dàn dựng kia.
“Là giả, Inbun đại nhân nhanh nói cho họ tờ giấy kia là giả, lúc đó ta muốn xóa cái tên trên giấy kia đi, nhưng cây bút căn bản không có mực.” Manaka sợ cảnh sát đi sai đường liền xoắn xuýt kêu lên.
“Bình tĩnh, tự khắc sẽ có người giải mã được, căn bản không cần ta nhúng tay vào, ngươi nghĩ có ta ở đây còn sẽ để cho hung thủ thoát sao?”
Manaka nghe Jiyo Inbun nói cũng hiểu ra mà im miệng ngoan ngoãn ở một bên.
Cùng lúc đó , theo như ý liệu của Ochiai quản lý, cảnh sát cũng tìm được bộ áo giáp có dính máu trong tủ riêng của Kubota.
Đứng trước 2 bằng chứng chống lại mình Kubota cũng trở nên bối rối và đuối lý vì hắn cũng không có chứng cớ vắng mặt, mặc dù hắn không phải hung thủ nhưng cũng không biết giải thích thế nào đây.
~~~~~!!!!!!!~~~~~~~
2 ngày liên tiếp cố làm liên tục 2 chương để xem phản ứng của đọc giả thế nào, có còn nhiệt tình với truyện hay không, từ giờ sẽ cố ra chương đều, trừ lúc ôn thi a!
~~~~~~~~~!!!!!!!!!!~~~~~~~~~