Jiyo Inbun đi các tiệm cổ văn lùng mua các cuộn giấy dùng để viết cổ văn như là thư từ các lãnh chúa thời xưa để đem về chế tạo minh văn, còn mua thêm mấy cây bút lông cùng mực tàu , nghiên mực các loại.
Cảm thấy cũng tạm được, Jiyo inbun lại tiếp tục ngắm phố đi dạo , hai tay khoắc sau đầu, miệng huýt sáo, sau lưng mang bo lô bên trong đựng các nguyên liệu, hắn mắt dừng lại ở một ngôi biệt thự rộng , đường nét cổ kính , thiết kế xung quanh rất trang nhã , là một kiểu trang viên truyền thống của người nhật bản.
Jiyo Inbun rất ưa thích những ngôi nhà như thế này , cho người ta cảm giác thân thuộc và không ngột ngạt như nhà hiện đại, tây phương.
chợt nghe một tiếng nữ kêu lên rất êm tai , mà lại quen thuộc cực kì , khiến Jiyo Inbun nhìn về phía cửa nhà , “ Thật là , Conan đừng có chạy loạn nữa được không.” tiếng kêu vừa dứt , một bóng hình nhỏ bé chạy ra khỏi cửa lớn ngôi nhà , mắt liếc nhìn xung quanh quan sát , chợt ánh mắt đưa về phía Jiyo inbun , mặt biểu hiện một chút kinh ngạc ‘ Mẹ trứng, sao tên này lại ở đây…?’ Jiyo inbun cũng kinh ngạc không ngờ chỉ đi dạo một chút mà lại gặp được Conan ở đây, không ngờ mới chiều thấy hắn teo nhỏ , tối đã được gặp lại , không phải trùng hợp quá chứ?
Hai người đang liếc nhìn nhau , thì chợt Ran chạy ra , ôm lấy conan bế lên:
“Thật là conan ba ta đang phá án , ngươi đừng chạy loạn được không , nhỡ lạc thì làm sao đây hả ?”
chợt cũng nhìn về phía Jiyo inbun : “Ây!... là Jiyo-san , là đang đi dạo sao , thật là cũng trùng hợp quá đi….”
Jiyo inbun chợt cười lớn : “ Ha ha ha !... đúng thật là rất trùng hợp,… ha ha ha…”
nói lại đi đến bên cạnh Conan, xoa xoa , vỗ cái đầu nhỏ của hắn mặt cười nhìn Conan đang bị Ran bế lên: “Ây!... bạn nhỏ này thật là khả ái nha, có thể giới thiệu chút được không…” Ran lúng túng, cúi đầu lễ phép với Jiyo inbun : “Jiyo-san , thật thất lễ , đây là conan bà con xa của tiến sĩ Agasa , hàng xóm của Shinichi, kể từ hôm nay sẽ ở cùng nhà chúng ta.” Jiyo inbun lại mặt tươi cười , nhưng nhìn thật sự rất âm hiểm , nhìn Conan nói : “ Conan sao? Ta là Jiyo Inbun , rất vui được làm quen với tiểu bằng hữu , sau này xin chiếu cố nhiều hơn…” Conan cũng gãi gãi đầu đáp lại : “Ta là Edowaga Conan , Inbun ca ca sau này xin được chiếu cố nhiều hơn…”
Cả 3 người đều cất tiếng cười to, cảm giác rất hòa hoãn.
một hồi nói chuyện xa giao qua loa , Jiyo inbun cũng cáo biệt , đi làm việc của mình, Conan cùng Ran lại tiếp tục đi vào trong sân nhà.
Chợt nhớ ra điều gì đó Jiyo inbun đứng lại , quay về phía Ran và Conan đang đi vào trong gọi lại: “Ran! Conan! đợi đã…”
Nghe vậy Ran cùng Conan chợt dừng lại , ran nhìn về Jiyo inbun : “Có chuyện gì sao Jiyo-san….?”
Jiyo inbun gãi gãi đầu , hắn đi tới gần Ran nói : “ là thế này…, Ran , ta và Conan lần đầu gặp mặt , nên muốn cho Conan một phần quà gặp mặt …”
Nói lại cúi đầu nhìn xuống Conan tươi cười, từ trong túi mọc ra một cuộn giấy ( loại giấy cuốn vào quanh một thanh trục hay viết công văn thời xưa, mỗi lần muốn dùng là kéo cuộn giấy ra , y như chúng mình kéo cuộn giấy vệ sinh ấy :V ) , đưa cho Conan , Conan cũng chỉ theo bản năng cầm lấy.
Inbun nói : “ Đây là lễ vật mà ta muốn đưa cho bạn nhỏ, nhìn ngươi có vẻ rất hiếu động , không chừng lúc nào đó sẽ gặp nguy hiểm gì đó, bởi vậy ta tặng ngươi thứ này, nó gọi là ‘Tiểu Bạo Lôi Phù’ ”. “ Đừng có xem thường nó nha , nhìn chỉ giống như là một cuộn giấy bình thường , nhưng trong trường hợp nguy hiểm có thể cứu nhóc một mạng nha… :V”
Conan nhìn một chút cuộn giấy mình cầm trong tay, chỉ nhỏ khoảng tầm dài 10cm . cuốn lại dày 3cm , có thể bỏ vào trong túy được.
Khi hắn mở ra nhìn vào bên trong, bên có vẽ chi chít hoa văn cực kì tinh xảo và chi tiết bên trong một cái vòng tròn lớn bao quát tất cả hoa văn , vòng tròng dường kính gần 8cm ở trung tâm giấy, mà càng quan sát hoa văn bên trong càng lộ ra vẻ thần bí , và sự tinh tế đến từng đường nén , những hoa văn này có các hình thù kì là , nói là để trang trí cũng không phải , nhưng rất để cho con người ta cảm thấy rất áp lực, mặc dù không hiểu ý nghĩa của nó , nhưng Conan cảm thấy được Những Hoa văn cực kỳ đẹp.
Mà những hoa văn này đều được vẽ bằng bút cọ lông chim ( Tức là dùng cái cuống lông chim chấm mực để vẽ đó , không phải là bút lông viết thư pháp :V), cả cuộn giấy khi kéo căng ra dài 20cm, ngoài ở giữa có vòng tròn hoa văn nhìn giống giống như hình lôi điện ra , còn lại xung quanh trang giấy là trống trơn.
Mà quan sát một hồi , Conan cảm thấy Cuộn giấy này đẹp thật , nhưng mà cũng chỉ có giá trị triển lãm thôi chứ , làm sao mà dùng để cứu người được, không phải nói quá chứ?
Đoán được suy nghĩ của Conan thông qua biểu tình của hắn Jiyo inbun nhoẻn miệng cười , vỗ vỗ đầu Conan : “ Conan , anh bạn nhỏ, đừng xem thường nó , nhìn như thế nhưng bên trong nó ẩn chứa cơ quan nha, mấu chốt chính là các hoa văn này, một khi kích hoạt nó , là rất ghê gớm nha.” Nói cũng khổ Jiyo Inbun muốn nói cho Conan đây là Minh Văn ma pháp nhưng mà cái tên đầu óc khoa học này nhất định sẽ không tin, nói cơ quan thì ít ra hắn còn có chút điểm tin đây :V …. Có cơ quan? Conan hiện tại là đầy hoài nghi , cơ quan gì? Hắn quan sát cuộn giấy rất tỉ mỉ , nhưng chẳng phát hiện ra cơ quan gì? Mặc dù chất liệu giấy có chút dày hơn giấy viết thường , nhưng đây là đặc thù của Giấy Cuốn a! làm sao có khẳ năng ẩn giấu cơ quan đây, chẳng lẽ là siêu vi mạch điện tử nào đó?
Nghĩ là thế nhưng hắn vẫn hướng Jiyo Inbun dò hỏi : “Inbun ca ca , nếu lợi hại như vậy? vậy cách sử dụng nó thế nào đây?”
“ Cách sử dụng rất đơn giản , chỉ cần mở hết cuộn giấy ra, hướng mặt nó về phía kẻ địch sau đó trong đầu nghĩ ‘Kích Hoạt’ , lập tức sẽ có thứ hay ho xuất hiện à nha :V….” Jiyo Inbun mặt tươi cười nói.
Chỉ cần dùng suy nghĩ kích hoạt, cái này cũng khôgn phải là quá khoa trương chứ? Nghe sao có cảm giác ví diệu như vậy, Conan trong nội tâm là nghĩ vậy , còn cho là mình bị Jiyo Inbun đùa giỡn , nhưng nhìn vẻ mặt Jiyo inbun chính kinh không có vẻ gì là đang đùa giỡn trẻ con cả A….
Nghĩ Conan lại giở cuộn giấy ra định thử , đã thấy Jiyo Inbun vội ngăn cản : “Bạn nhỏ, đừng có vội thử nha, Nó chỉ sử dụng được có 1 lần , cứ giữ lại , nhất định sẽ có cơ hội dùng đến , lúc đó sẽ biết thực hư, bây giờ dùng sẽ rất lãng phí a…!” Nghe vậy Conan cũng chỉ có thở dài cuốn cuộn giấy lại, dù sao là thật hay giả hắn cũng không có mất mát gì đâu a…
Ran thì ở một bên che miệng cười nhìn về phía cuộn giấy rồi nhìn Jiyo inbun cùng Conan, Nàng cho rằng đây chỉ là trò đùa của Jiyo Inbun, ‘Cuộn giấy tất công được người , đùa gì thế, là lừa gạt trẻ con thôi a… ha ha ha…’ Ran , Conan cùng Jiyo inbun lần nữa từ biệt rồi bước vào trong, Jiyo inbun tiếp tục việc của mình.
---------
Jiyo inbun đi tìm một chút tiệm thuốc Đông Y , mua một chút thuốc đông y về, hắn cũng chuẩn bị luyện chế một nhóm linh dược , sử dụng hoặc bán đây.
Xong chuyện hắn lại vô tư trở về nhà, lại nói hắn vừa rồi cho Conan Tiẻu Bạo Lôi Phù , là bởi vì nhìn thấy Conan hắn lát nữa sẽ gặp họa thông qua tướng của hắn, nên cho hắn chút thủ đoạn bảo mệnh, không thể để hắn chết sớm thế được a , lại nói cái tên Shinichi này cũng thật là hay vướng vào rắc rối đây, thật là một kẻ đưa tai dẫn họa a. ---------
Tối hôm đó Jiyo Inbun đang tiếp xuống dùng một cái Đan Lô kém chất lượng luyện chế một số đan dược , chỉ là một chút trị bệnh thường thường , biết đâu sau này có điểm dùng . mà Conan thì đang chật vật điều tra vụ án cô bé ‘ Tani Akiko, 10 tuổi’ bị bắt cóc giả hóa thật, mà cuối cùng có điểm manh mối, trong lúc mọi người không chú ý , hắn thả ngay một con chó Jambo đi trui lùng tung tích kẻ bắt cóc.
Trải qua một hồi chạy lanh quanh thành phố dựa trên mô tả của Cô bé mô tả thông qua điện thoại , cả chó và người đều mệt bở hơi tai , Conan dừng lại tay chóng vào người con Jambo , cả 2 đều thở hồng hộc , mồ hôi nhễ nhại , nhưng không có nửa điểm manh mối hữu dụng gì.
Đang lâm vào bế tắc Conan chợt sực nhớ ra cái gì, vội vàng lại leo lên lưng Jambo tiếp tục chạy…. Dừng lại quan sát một tòa nhà cao ốc , khóe miệng chợt lộ ra tiếu dung, hắn cuối cùng cũng đa tìm ra. ‘Có thể nhìn thấy cạnh cảu tòa nhà này giống như là cột ông khói, vậy trên đường thẳng chỉ có một trường học duy nhất, là trường cấp 2 Futat-Subashi!!’
----------
Trong nhà kho thể dục , trường cấp 2 Futat-Subashi , một tên thanh niên cao lớn, đội mũ lưỡi trai, mặc một đồ thể thao , đang nâng tay nghe điện thoại.
Bên kia đầu dây : “Akiko vẫn ổn chứ?”
tên bắt cóc cười gằn : “ Vẫn ổn , nhớ chuẩn bị đủ số tiền tao sẽ thả nó ra”
“ làm ơn đừng làm gì nó cả! tôi sẽ chuẩn bị đủ tiền…”
….
Tắt điện thoại, tên cười lộ ra nụ cười độc ác , nhìn về phía cô bé dánh vẻ khả ái, cột hai bên nơ búi tóc đuôi ngựa, tóc vàng , cực kì dễ thương, miệng bị băng keo bịt kít . “Thương lượng đã xong, giờ tao không cần mày nữa… xin lỗi nhé mày phải chết , vì mày đã thấy mặt tao rồi…”
Vừa nói hắn vừa dùng miệng ngậm chặt vỏ dao găm, tay phải lôi lưỡi dao ra, vẻ mặt hung ác nhìn về phía cô bé, Lúc này cô bé nhỏ nhắn mặt đầy tái mét, sợ hãi cực dộ miệng bên trong chỉ kêu được “ ưm ưm… ưm “ mấy chữ.
Chợt hắn định động thủ thì bên ngoài cửa có tiếng hét lên : “ khoan đã..”
làm tên bắt cóc giật mình người tựa vào cạnh cửa nhìn ra ngoài kêu lên: “là ai? Ra mặt đi”
“ Ngay đây này…!”
Tiếng nói vừa lên hắn nhìn xuống, chỉ thất đứng đó một thằng nhóc tiểu học cùng một con chó cực kì dữ tợn , to con , đang nhe nanh hăm dọa nhìn về phía hắn.
Không dài dòng , xác định kẻ thù con chó Jambo liền nhảy bổ về phía tên bắt cóc, đè hắn ngã vào sọt đựng đạo cụ thể dục.
Conan tin tưởng vào Jambo nên đi đến bên cạnh cô bé , bóc miếng băng dán ra cho nàng, cô bé còn đang kinh ngạc người đến, vội vàng hỏi: “Cậu là ai?...”
“ Edowaga Conan , thám tử….” Conan một bộ dắc ý biểu lộ.
“ Thám…Thám tử…?”
Conan đang định cởi trói cho cô bé thì sau lưng nghe tiếng “bịch…”, quay mặt lại đã thấy Jambo bị đánh cho thương tích đầy mình , thở hổn hển nằm gục đó, tên bắt cóc thì tay cầm lấy gậy bóng chày vỗ vỗ nơi tay đi đên trước mặt Conan.
Sau đó là màn Solo 1vs 1 giữa conan với tên bắt cóc , nhưng với cơ thể của trẻ con, Conan nhanh chóng bị đánh bay, kể cả cái trò Đá bóng hay dùng cũng nhanh chóc bị đỡ được, trong cơ thể trẻ con hắn hoàn toàn là vô dụng, Bị đập cho mấy gậy liên tiếp, ngã tựa lưng vào cạnh cái bục nhảy thể dục.
Toàn thân Conan là thương tích, trên đầu còn chảy máu ròng ròng, Tên bắn cóc thì cầm lấy cái Gậy bóng chày nhiễm đầy máu của Conan, vừa tiến lên về phía Conan vừa nói : “Đối với tao , giết 1 hay là 2 đứa trẻ con cũng chẳng khác biệt là mấy.” Conan là một trận nát tâm , rõ ràng là đã tìm ra thủ phạm nhưng với cơ thể trẻ con này hắn hoàn toàn không thể bắt được thủ phạm, chẳng khác nào tự đào hố chôn mình cả ‘Giá như,… Giá như trên tay ta có thứ vũ khí có thể hạ được hắn thì hay biết mấy…. chờ một chút vũ khí…. Chẳng phải tên kia đã nói…’ Nghĩ hắn lại sờ vào bên trong túi áo, lấy ra một cuộn giấy, giờ khắc này hắn chỉ hi vọng cái Tên kia nói là thật , nếu không hôm nay hắn thật sẽ bị chôn thây ở đây. “Giấy Định viết lời trăn trối ư !!.. ka ka , nhưng mà tao không có nhiều thời gian như vậy..!” Tên bắt có nhìn thây Conan từ trong túi móc ra cuộn giấy , khịt mũi coi thường. “để tao hóa kiếp cho mày….!”
nói hắn vung chày lên cao , dùng hết sức định bổ xuống một đòn kết liễu Conan, mặt cười càng lớn , hung ác, hoàn toàn không có chút lưu tình gì, cô bé Akiko thì hét lớn : “Dừng lại….!” lúc nãy Conan đã gần như kiệt sức căn bản không thể tránh né, chỉ hi vọng vào nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng, dùng hết sức kéo nhanh cuộn giấy ra hướng về phía tên kia, lúc này Cây gậy theo tay hắn đã trên đường bổ xuống, giơ cuộn giấy lên Conan chuyển động ý nghĩ “Kích hoạt”.
Lập tức một đoàn thiểm điện , lôi quang cực sáng mang theo uy áp kinh người, tựa như là sấm sét trên trời giáng lâm, từ bên trong cuộn giấy mà Conan lên mà phóng ra, lôi điện chằng chịt như là lưới nhên, gọi nó là lưới Lôi thì đúng hơn, chằng chịt cơ hồ bao hàm rộng vài mét xung quanh Cuộn giấy trên tay Conan, lôi quang soi sáng cả căn phòng , ánh sáng còn hắn ra cả bên ngoài nhà kho, kì lạ là mặc dù trên tay cầm cuộn giấy nhưng mà hắn không hề cảm thấy bị giật, giống như lôi điện cố tình tránh hắn vậy.
Lôi Điện chằng chịt mang theo uy áp kinh người phóng về phía tên bắt cóc, Conan nhìn thấy cùng là hoảng sợ nuốt nước miếng , cô bé kia thì khỏi phải nói, Tên bắt cóc vừa thấy Lôi Điện xuất hiện thì động tác đã cứng đờ, muốn tránh nhưng mà tốc độ lôi điên quá nhanh tránh không nổi.
Chỉ nghe Lôi Điện mang theo tiếng “ roẹt , roẹt, roẹt…, Soẹt….” đâm về phía tên bắt cóc , bị lôi điện chạm vào, hắn co giật liên hồi, cả người như ngọn đèn Neon phát sáng liên tục , tiếng hét của hắn thảm thiết , ít giây sau lôi quang kết thúc, tên bắt cóc giống như là một khỏa than cốc, đổ gục xuống , cả người và miệng đều bóc khói.
Chấn kinh đi qua Conan vội bò dậy, chạy đến kiểm tra thân thể tên bắt cóc, dù sao tên kia cũng là người không người không thể để hắn chết, mà cái tên kia đưa cho hắn vũ khí cũng quá uy lực chứ? Không phải là trực tiếp đánh chết tên này rồi chứ?
Nhưng kiểm tra một hồi , Conan thở phảo nhẹ nhõm, tên này vẫn còn thở, chưa chết , hắn chỉ là bị sốc điện nên bất tỉnh thôi, mặc dù ăn chút đau đớn nhưng mà về tác dụng thì cũng như là thuốc gây mê, còn về cả người hắn bị cháy đen thì đó chỉ là vết xém , khét lớp bụi ngoài da mà thôi, hoàn toàn không phải là bị bỏng, chỉ cần trở về tắm rửa sạch sẽ , là lại như bình thường ngay.
Conan lại vuốt cằm nghĩ nghĩ: ‘Cũng còn tốt tên kia đưa đồ cho hắn còn tính toán lực đạo và tác dụng, chỉ là sốc điện cho kẻ địch bất tỉnh đi thôi , hoàn toàn không có ảnh hưởng gì đến cơ thể, hay là di chứng về sau, rất phù hợp cho một vũ khí khống chế tội phạm, dù sao tội phạm cũng là người a.’ ‘ Vừa nãy biểu hiện khoa trương nhiều lôi điện như thế chắc là dùng để tấn công nhiều người cùng lúc chứ?... Tốt sau này vậy là có gặp một nhóm tội phạm cũng có thể khống chế được rồi’ Nghĩ Conan nhìn về phía bục Nhảy thể dục , đi đến, nhặn lên cuộn giấy, nhưng giờ cuộn giấy đã bị cháy mất hơn phân nửa chỉ còn lại trục giấy và muộn giất tầm 5, 6 cm , xung quanh là tro và mấy mảnh giấy vụn. ‘ Vậy là chỉ có dùng được 1 lần như hắn nói a… mà cũng đúng thứ uy lực như thế dùng được nhiều lần cũng hơi khoa trương đi,… nhưng thứ khống chế tội phạm tốt như thế về sau phải hướng tên kia xin một ít mới được , tốt nhất là cả một đống để dự phòng a!..’ Akiko nhìn thấy Conan biểu tình đăm chiêu suy nghĩ, lại nhìn một chút tên bắt cóc đã bị đánh gục, đôi mắt long lanh, hướng Conan kêu lên : “ A!... A..no….! Conan…!” Conan giật mình từ trong suy nghĩ giật mình tỉnh lại vội vàng đến cởi trói cho cô bé.
Thoái li trói buộc , cảm thấy đa an toàn cô bé mới hỏi: “ Hắn !... tên kia không sao chứ?..” nói lại chỉ tay về phía tên kia.
“ Không sao chỉ là bị bất tỉnh đi thôi…”
cô bé lại hỏi : “ Mà vừa nãy là thứ gì vậy …”
Conan gãi gãi đầu , mặt ha ha , hắn cũng chẳng biết là thứ gì đây, chỉ biết là một cuộn giấy có cơ quan thôi được không , nhưng cũng trả lời : “ Không có gì, chỉ là một thứ vù khí để bắt tội phạm thôi….” “ ao !... vũ khí thật lợi hại nha, vừa nãy nhìn rất là sáng , rất vui đi, có thể cho Akiko không , có nó Akiko sẽ khôgn còn sợ người xấu nữa…!” nói lại một bộ mặt cảm thán , long lanh ánh mắt hướng về phía Conan nhìn.
Conan là khóe miệng giật giật , mặt đầy hắc tuyến. Vui vui cái con em ngươi nha! sáng thì có sáng thật , nhưng mà vui thì, không thấy tên kia kêu như lợn bị chọc tiết sao? đó căn bản không phải là đồ chơi cho trẻ con có được hay không a…! ngươi dùng cái đó để phá cho nhà cửa tan hoang à! Thứ đó chỉ thích hợp với thám tử như ta đây , ngày ngày đối đầu với nguy hiểm được không a…!
Conan đang suy nghĩ than mẹ thì Akiko chợt nhớ ra thứ gì , một mặt đăm chiêu, hiếu kì nhìn Conan : “ Mà kể cũng lạ có thứ lợi hại như vậy sao ngay từ đầu khôgn dùng, đợi bị đánh một trận, mới dùng?..” “A!... ta hiểu rồi , có phải Conan định làm giống như các siêu anh hùng trong Tv đợi đến gần cuối rồi mới bộc phát tiêu diệt yêu quái có đúng không…, A! conan ngươi thật giỏi quá! Ngươi là thần tượng cảu ta nha…!” Conan lại khóe miệng giật giật vài cái, nội tâm gầm thét, Siêu Nhân cái con em ngươi nha, lão tử là không biết nó lợi hại như vậy có được không , nếu sớm biết thì ta cần gì phải ăn khổ như vậy? trí tượng tượng của ngươi cũng quá phong phú một điểm đi a…!
hai người nói chuyện một hồi thì mợi người cũng chạy đến, thì ra chú chó Jambo đã cắp giày cô chủ chạy về nhà gọi người tới cứu.
Mọi người báo cảnh sát đến dẫn tên bắt cóc đi, Conan thì cũng giải trình lại tất cả mọi việc dưới sự làm chứng của Akiko. Ran thì một mặt ngạc nhiên biểu lộ, thứ Jiyo inbun đưa cho conan thật là lợi hại như vậy , lại còn gọi ra được Lôi Điện , giật bất tỉnh tên tội phạm, cũng không phải quá khoa trương chứ ?...
Trở về nhà , Ran hướng ba mình xin cho Conan ở nhờ, được Mori Kogoro chấp nhận.
Conan thì liên tục hướng Ran đề nghị ngày mai Ran đi trường học xin Jiyo inbun cho hắn thêm nhiều thứ kia để phòng thân.
Ran lúc ấy khóe miệng giật giật, chỉ có thể gật đầu liên tục. Lại nói Conan a !.. ngươi cũng quá tham chứ, người ta chỉ là cho ngươi quà gặp mặt, giờ ngươi lại đòi cả một đống , sẽ bị người ta mắng chết có được hay không a… Tham quá sẽ bị thiên lôi chết nha… ~~~~~~~ Các bạn đọc truyện xin nhớ đánh giá điểm cao ở cuối chương, cùng xin ít nguyệt phiếu với, để Tác có nhiều hơn tâm huyết sáng nha, mà có hảo tâm thì cho xin ít kim nguyên đậu với, đói quá mọi người ơi , uống nước lã viết truyện nè hu hu , cầu hảo tậm hic hic , thương Tác với, mấy ngày cuối tháng không có lương từ nhà lên ôm bụng đói viết truyện đây hic cái thân tôi. ~~~~~~~~~~~~~~~~