Chương 9: Bắt đầu cuộc tuyển chọn

Một khắc trôi qua.

Nữ tử La Huyên, đi đến sử dụng một loại khả năng lúc trước giống La Thiên, tạo ra thanh âm lớn.

"Được rồi ta nhắc lại lần nữa. Vòng một rất đơn giản, chỉ cần tám mươi người đầu tiên leo lên đỉnh núi là thông qua"

"Ta cũng nói luôn, không có bất cứ luật lệ gì hết. chỉ cần lên đỉnh ngọn là thông qua"

"Vòng một chính thức bắt đầu"

Thanh âm của La Huyên vang lên rất lớn đủ để cho tất cả mọi người nghe được rõ ràng. Ngay khi nghe được câu ‛bắt đầu’, tất cả mọi người liền cố gắng hết sức, điên cuồng chạy lên bậc thang phía trước.

Thanh Huyền cũng nhanh chóng chạy lên.

Cảnh giới tu hành của Thanh Huyền đã là Tụ Khí tầng ba, nên việc này cũng không quá khó. Chỉ cần hắn muốn liền có thể đạt được.

"Tiểu tử tại sao người lại chạy chậm như vậy? Không sợ bị người khác giành mất vị trí à" Từ trong não Thanh Huyền vang lên giọng nói của Long Tà.

Thanh Huyền cũng không trả lời, chỉ im lặng. Rồi sau đó, hắn bắt đầu tăng tốc độ.

Một người!....Mười người!...Năm mươi!....

Trong chốc lát, đã dễ dàng vượt qua hơn bảy mươi người!

Ngay khi chạy lên, thì Thanh Huyền chợt dừng lại. Phía trước mặt hắn là bảy, tám người đang xếp thành hàng chặn những người leo lên.

Một nam nhân da ngăm thân hình to khỏe, cơ bắp khắp nơi, đi đến trước mặt đám người đó:" Này các người có phải quá đáng không, mau tránh ra chỗ khác, để cho mọi người cùng lên"

Nhóm người đó chỉ hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó, liền xông lên đánh hội đồng Nam nhân da ngâm.

Thấy cảnh này, Thanh Huyền cảm thấy có chút ngứa mắt.

Chuẩn bị định ra tay, thì một giọng nói phát ra:" Các người chỉ biết hội đồng kẻ đơn lẻ đúng là không biết liêm sỉ!!!" Một nam thanh niên, có khuôn mặt tuấn tú, khi thế bất phàm tức giận nhìn nhóm người trước mắt.

Thấy bị sỉ nhục đám người đó bỏ người nam nhân to khỏe ra, để lộ trên người hắn nhiều vết bầm tím. Tiếp đó thì đi thẳng đến chỗ tên thanh niên mặt tuấn tú.

"Này tên nhóc kia người mới nói, chính là bọn ta đúng không" Đám ngưới tức giận đứng trước mặt nam thanh niên tuấn tú nói.

"Haiz tưởng gì hóa ra là một đám súc vật không hiểu tiếng người a!" Nam thanh niên tuấn tú đó, nói ra một câu mang tính xúc phạm rất lớn.

Vừa nghe được lời nói này của nam thanh niên, thì đám ngươi kia lại càng thêm tức giận, mày nhíu lại, khuôn mặt hóa đỏ:" Muốn chết" vừa nói đám người đó xông lên, muốn dậy dỗ hắn một bài học.

Chỉ thấy ngay khi đám người xông lên, một cổ sức mạnh được thôi động, trong chốc lát đám người đó liền bị nam thanh niên đánh bậc ra.

Thanh Huyền đứng một bên quan sát cũng bất ngờ, không tưởng rằng đối phương cũng giả heo, tham gia tuyển chọn vòng một này.

Sau một lát, thì thấy số người đã vượt mặt Thanh Huyền đã tăng lên rất nhiều. Thấy vậy hắn vội vàng dùng sức, chạy một mạch lên.

Một khắc sau hắn cuối cùng cũng lên đỉnh, cũng may là người thứ sáu mươi bảy, chậm chút nữa là toi.

Thời gian nữa khắc lại trôi qua, người cuối cùng xếp thứ tám mươi bước lên vậy mà lại chính là tên nam nhân tuấn tú lúc trước mà hắn gặp.

Tiếp sau đó, một người trung niên từ phía xa đi đến.

Người trung niên này, thân hình to lớn, khuôn mặt đầy những vết sẹo, khuôn mặt rất dữ tợn.

Hắn từ từ đi đến, giọng nói nghiêm nghị:" Chúc mừng các người đều đã vượt qua vòng thứ nhất. Hãy nghĩ ngơi một lúc. Sau đó, sẽ tiếp tục vòng hai"

Thấy nhân trung niên, nhiều người chụm lại bàn tán xôn xao.

Hai Canh giờ sau.

Nhân trung niên đó sau khi quay lại, theo sau là một đám người đang hợp sức lại cùng vác một tảng đá lớn, nhìn sắc mặt họ có vẻ trọng lượng của nó không nhỏ.

Tảng đá này không phải vật thường nó có tên gọi là kiểm thạch.

Chỉ cần đặt tay lên đây, bên trong tảng đá sẽ tự phát ra năng lượng, xâm nhập vào cơ thể người dùng để kiểm tra linh căn của họ.

Ngay sau khi kiểm tra xong, trên tảng đá sẽ khắc lên phẩm chất linh căn của người đó.

Ngay khi đến nơi đám người đó dựng đứng tảng đá lại.

Rầm!

Một tiếng, ngay khi đặt tảng đá lớn xuống, chạm vào mặt đất thì một thanh âm lớn phát ra.

Đám người vác đá cũng mệt mỏi mà ngồi xuống...

Tiếp đó thì nhân trung niên, giải thích một chút về công dụng của Kiểm Thạch.

"Được rồi. Người! lên trước" Ngay khi nói xong, nhân trung niên, sắc mặt lạnh lùng ngón tay chỉ thẳng vào người đứng đầu nói.

Nghe vậy hắn cũng liền đi lên, đặt bàn tay thô ráp của mình vào.

Sau khi đặt tay lên, một đạo quang bỗng nhiên xuất ra từ trong tảng đá, xâm nhập vào cơ thể của hắn. Lúc này, khuôn mặt hắn nhìn rất là sướng...

Một lúc sao, trên Kiểm Thạch xuất hiện dòng chữ bằng ánh sáng:

«ngũ phẩm linh căn!»

"Tạm chấp nhận. thông qua!" nhân trung niên tay chỉ chỉ, nét mặt không có gì thay đổi nói.

Tại Đại Lục Huyền Dương này linh căn được chia làm: Bát Phẩm

Bát phẩm nhỏ nhất! Nhất phẩm lớn nhất...

"Người đi qua bên kia" Nhân trung niên nói tên có Ngũ phẩm linh căn.

"Tên kia lên" Tiếp đó thì nhân trung niên lại chỉ vào một người khác kêu hắn đi lên kiểm tra.

«Lục phẩm linh căn. Thông qua!»

«Thất phẩm linh căn. Loại!»

...

Cứ như thế, từ người này đến người khác. Nữa canh giờ trôi qua.

" Sư tôn! Ngài có cách nào giúp con che giấu linh căn trở nên thấp xuống không" Thanh Huyền vội vàng hỏi Lòng Tà, một vấn đề.

"Hả! Tại sao? Không phải nếu linh căn càng cao, sẽ càng được chuyên tâm bồi dưỡng. Có nhiều tài nguyên tu luyện hơn!!?" Long Tà thắc mặc hỏi.

Thấy Thanh Huyền cùng không nói gì...

"Thôi được rồi. Vi sư sẽ dụng lực lượng linh hồn, tạm thời áp chế linh căn xuống mức Ngũ Phẩm..."

Sau một lát, cuối cùng cũng đến lượt Thanh Huyền.

Hắn từ từ đi đến, đặt bàn tay của mình vào tảng đá. Một đạo quang bạch sắc chói mắt xuất ra...

Cảm giác này sướng vãi!

Thanh Huyền sắc mặt lộ ra vẻ thỏa mãn.

«Ngũ Phẩm linh căn»

Vừa nhìn thấy dòng chữ, sắc mặt của nhân trung niên vẫn không có gì thay đổi. Chỉ nói:"Ngũ Phẩm hơi được thông qua"

Đến lượt thanh niên tuấn tú, hắn đi đến đặt tay vào.

"Lục Phẩm linh căn miễn cưỡng thông qua" Giọng nói quen thuộc vang lên.

Từ đám người phía sau nhân trung niên, nhận ra nam thanh thanh niên tuấn tú liền mở lời, giọng điệu có vẻ chế giễu:" Ô ô đây chẳng phải là thiên tài nhị phẩm linh căn Tiêu Phàm đây sao!!?"

Những người bên cạnh cũng tham gia:" Lưu sư huynh à. Huynh quên rồi à! Đệ tử chân truyền nào đó vì không biết lượng sức, đã bị người ta đánh phế tu vi, phong ấn tụ huyệt rồi! Ha ha ha...."

Nghe được lời này nam thanh niên tuấn tú, chỉ nắm chặt đấm tay lại. Im lặng không nói lời nào.

"Được rồi im lặng hết đi"

"Người đi qua bên kia đứng"

Nhân trung niên thấy vậy, thì quát lớn một tiếng. Tay chỉ thẳng về nam thanh niên tuấn tú, kêu hắn đi qua chỗ của đám người đã thông qua kiểm tra.

Adu cảm giác này! Phế vật khinh thường, vùng dậy vã mặt!!!

Thanh Huyền sao khi thấy tình cảnh này thì càng không khỏi bất ngờ.