Chương 5: Tụ linh quyết

Sau một hồi mày mò, Thanh Huyền vẫn không phát hiện ra thứ gì.

Hắn tức giận lùi ra về sau vài bước, ngồi xuống cái ghế bên cạnh.

"Hừ! Quả nhiên tiểu thuyết chưa chắc đã đúng.Thôi kệ, hiện giờ tiền trong người cũng không còn nhiều, mà giá thuê phòng lại đắt, đành ở lại đây nghỉ ngơi vài ngày vậy" Thanh Huyền than thở một sau, ngay sau đó từ trong người lấy ra số tiền hiện có, thì lại càng buồn rầu. Hắn quyết định ở nơi này vài ngày để tiết kiệm chút tiền.

Thanh Huyền sau khi ngồi một lát, thì đứng dậy đi tham quan xung quanh ngôi nhà.

Xong việc, hắn liền đi ra ngoài chợ, mua một ít thức ăn và nước uống.

Một lúc sau, Thanh Huyền đi vào lại căn phòng bên trái.

Hắn đi đến lấy một quyển sách ở cuối hàng phía dưới:"Haizz, cũng đang rãnh, đọc một ít sách để xem có thể biết gì thêm về thế giới này không."

Nữa canh giờ sau, hắn cuối cùng cũng đã đọc gần xong, ngay khi lặt đến trang tiếp theo, thì trên trang đó chỉ còn lại vài dòng chữ.

Đi đến cuối góc, bên trái!

"Hả đây chẳng lẽ là chỗ cất giấu sao???" Vừa đọc đến đây hắn liền kích động, trong đầu nghĩ ngay đến cái gì đó, vui mừng liền đi đến phía bên trái cuối góc phòng.

Sau khi đi tới, thì thấy có một cục gỗ lớn đặt ở đó, Thanh Huyền suy nghĩ một hồi, liền dùng hết sức lấy cục gỗ này ra.

"A..a...đau qua! Quên mất mình bị thương ở đầu ngón tay trên tay phải" Thanh Huyền sau khi vận sức nắm cục gỗ, ra sức kéo thì la lên một tiếng, chợt nhớ lại bản thân bị thương.

Sau một hồi lâu, hắn cũng miễn cưỡng kéo miếng gỗ lớn ra được.

Ngay sau đó, hắn từ từ lấy tấm gạch dưới sàn, thì thấy quả thật có một không gian trống nhỏ.

Thanh Huyền lấy ngọn nén soi vào. Sau đó, thì nhìn thấy là hai quyển sách, một cái túi nhỏ và một cái bình nhỏ kích thước bằng một bàn tay người.

"Đây chắc chắn là công pháp tu hành và đan dược thường xuất hiện trong tiểu thuyết a!" Sau khi Thanh Huyền nhìn thấy ở dưới sàn là thứ gì, trong lòng hắn không kiềm nổi vui mừng mà nói lên.

Ngay sau đó thì hắn vội vàng lấy hết tất cả những thứ bên dưới lên.

Trên tay hắn cầm lên một quyển, bên trên có khắc ''Tụ Linh Quyết''.

Nghe cái tên là Thanh Huyền biết ngay nó chính là công pháp hấp thụ linh khí.

Hắn lật ra từng trang cố gắng học thuật tâm quyết được ghi bên trong.

Một canh giờ trôi qua, Thanh Huyền bỏ quyển Tụ Linh Quyết xuống, cầm trên tay quyển còn lại.

"Phù triện, bùa chú cơ sở!" Thanh Huyền cầm đọc những chữ được viết trên sách, trong lòng hắn không khỏi vui mừng.

Lúc trước thấy qua các loại năng lực của phù triện rất mạnh.

Một canh giờ nữa trôi qua, Thanh Huyền cũng đọc hết tất cả Phù Triện cơ sở một lần.

"Thì ra là vậy!" sắc mặt Thanh Huyền vui mừng không ngừng cảm khái.

Ngay sau đó, hắn cầm lấy tất cả đi đến một căn phòng yên tĩnh. Nhìn ở ngoài vào, không gian xung quanh bị bóng tối bao chùm, không thấy gì hết.

Thanh Huyền lấy đèn, đuốc thấp sáng trong căn phòng, rồi đi vào đóng cửa lại.

Hắn từ từ đi đến trên giường, ngồi xuống xếp bằng lại.

"Thiên Địa vạn tượng, dung linh nhập khí. Cảm ứng tinh hoa xung quanh, ngưng tụ khí vào nội thể. Ngay sau đó, thì dung tán toàn thân..." Thanh Huyền nhắm mắt lại, bắt đầu nhẩm lại khẩu quyết tụ linh, bắt đầu làm theo từng bước, cảm ứng thiên đia linh khí.

Thời gian chầm chậm trôi đưa, chớp mắt đã mười lăm ngày.

Mỗi ngày, Thanh Huyền ngoài ăn uống, đọc sách ra thì luôn giành thời gian cho việc tu luyện.

Thanh Huyền nằm trên giường vẻ mặt u sầu, thở dài tự nói:"Haizz nhiều ngày như vậy mà lại chẳng có chút tiến bộ nào. Chẳng lẽ công pháp là giả!" Có đôi lúc hắn còn nghi ngờ bộ công pháp là hàng fake.

"A! Đúng rồi không phải còn bình đan gì đan gì đó ư" Trong mấy ngày qua Thanh Huyền ngoài việc tu luyện thì còn dành chút thời gian đọc sách và nghiên cứu bình đan nhỏ.

Sở dĩ hắn không dám uống là vì cái bình này không có nhãn dán gì hết. Cũng không có sách hướng dẫn sử dụng.

"Thôi vậy. Chắc trong bình nhỏ đó là đan dược nâng cao khả năng tụ khí" Thanh Huyền một hồi suy tính thì cầm trên tay cái bình, từ từ mở cái nắp đang đóng ra. Cố gắng tự an ủi bản thân nói.

Ngay khi mở nắp ra, một mùi hương thơm bay ra ngoài, xốc thẳng vào trong mũi hắn.

"Đây thơm quá. Chắc chắn là đồ tốt" Thanh Huyền ngay khi ngửi được mùi hương thì vui mừng nói.

Tuy vậy nhưng vẫn cẩn thận, tự tự lấy ra một viên.

Viên đan dược hình dạng hỗn tạm, nâu có đỏ có xám có....

Thanh Huyền do dự một chút nhưng sau đó thì bỏ vào họng, ngậm một lúc, thì thấy có vị ngọt ngọt. Hắn liền nuốt luôn viên đan.

Ngay sau đó, hắn nhanh chóng tiếp tục ngồi xếp bằng lại nhắm mắt lại, lẩm nhẩm lại khẩu quyết tụ linh.

Một lúc lâu sau, cả người hắn đột nhiên đau đớn, trong người rực nóng, thân thể như muốn nổ tung, những đường gân máu bắt đầu hiện ra.

"A! Đây....chơi ngu rồi"

"Khụ...khụ" Thanh Huyền cả người đau nhứt, ngay sau đó thì ho ra máu.

Thanh Huyền sắc mặt nhíu lại không can tâm nói:"Chẳng lẽ...ta sẽ chết như thế sau này sau?"

Bỗng nhiên, từ trong người hắn một kim quang hiện ra. Bảo túi nhỏ trong áo hắn bay ra lơ lững trên không. Sợi buộc túi tự động mở ra.

Từ bên trong túi, điên cuồng hấp thụ những thứ màu đen từ trong người hắn. Cơn đau cũng vì vậy mà dần dần tan đi.

"Phù! may quá. Mém chết" Thanh Huyền ngay khi bình phục thì mồ hôi chảy xuống, thả lỏng nói.

"Không ngờ bảo túi lại thần kì như vậy. Mà làm sao để phát động nhỉ. Chẳng lẽ lúc sắp nguy hiểm đến tính mạng sẽ kích phát chăng?" Thanh Huyền tự hỏi.

"Thôi bỏ qua chuyện đó đã. Vừa rồi thật nguy hiểm. Biết ngay mà làm gì lại có chuyện tốt với ta như vậy. Thì ra là muốn lúc ta mất cảnh giác dùng đan hại chết ta. Má nó! Thâm vãi" Thanh Huyền nhíu mày lại, trên tay cầm bình nhỏ tức giận mắng.

"Khoang đã. Hình như cơ thể có cái gì đó đang chảy bên trong" Thanh Huyền đột nhiên cảm nhận được cơ thể có gì đó không đúng.

Hắn liền hiểu ra cái gì đó, nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.

Lúc mở mắt ra lần nữa, hắn thấy có những tia linh quang nho nhỏ rãi khắp nơi, từ trên không trung hay dưới sàn đều có.

"Đây chẳng lẽ chính là linh khí?" Thanh Huyền tự hỏi.

Ngay sau đó, hắn bắt đầu vận dụng khẩu quyết, từ từ hấp thụ những hạt ánh sáng xung quanh, xâm nhập vào trong cơ thể.

Nữa Canh Giờ sau.

A! Ta thế mà lại thành công tụ khí rồi!