Đám nông nô, tâm tình lúc này bần cùng, trong đó một lão nhân không chịu được, hạ gối trên nền ngẩng lên trời cao kêu oán ai thấu:
"Thiên a! Người giết chúng ta đi….." Lão nhân nghĩ đến cảnh xe lương còn một phần ba lại chia 8:2 chủ trang, không còn đủ miệng ăn trong nhà, năm nay không trừng còn phải chết đói.
Lão bất lực, ngã ngụy xuống, bất tỉnh.
"Cha….. cha…… cha…. "
"Gia gia….. gia gia…. người đừng làm ta sợ."
"Lão đầu…. người sao rồi."
Tình cảnh nhà nhà như vậy diễn ra.
Tào lão phía trước đưa tiễn, lúc này về bắt đầu.
"Các ngươi tất cả nghe, vẫn như cũ mọi năm thu tô 8:2."
Lão nói để đám nông nô dồn tuyệt, với số lương đó bọn hắn làm sao sống nổi đến mùa vụ sau, dẫu biết địa tô đây đã mức khá khẩm.
Dồn đến chân tường, bọn hắn xe lương bên cạnh làm sao muốn đưa nhưng cái thói hèn nhát trước quan phủ, sao dám bật một tên vũ phu.
"Trang viên đang thiếu nhân, lão gia lệnh ta tuyển, các ngươi có thể suy nghĩ."
Tào lão nói ra con đường, bọn nông nô cả đám biểu lộ mờ mịt khó xử, bán vào trang số phận bọn hắn không có quyền quyết định, cả đời nô lệ nhưng không làm, bọn hắn cũng có quyền quyết định ở thế đạo này sao.
Một tên trai tráng, nhà không nhiều người muốn lên bán thân.
Tào lão thấy thế, chưa vội kêu hắn ngừng lại rồi nói tiếp:"Lão gia ngài tâm nê bồ tát, quyết định tuyển nô chẳng những được bao ăn uống còn thưởng ngày công 1 đồng, gia đình có nô địa tô cũng đổi 6:4."
Lão nói hết, đám người dưới đợi một lúc lâu, không nghe nhầm, cả tụi xôn xao xì xao.
"Còn có lớn như thế phục lợi…."
"Ta không nghe nhầm à, mỗi ngày 1 đồng, phải biết một tráng nhân khuân vác cũng 5 đồng, lại còn chia tô tốt như vậy."
"Không sai, nghe đúng, ta cả nghe thấy…"
"Đại lão gia…."
"Ngài nê bồ tát, đại phật a…"
Huyên náo xong, mọi người xếp hàng, lạ đời chưa ở đâu lại nhiều người bán thân mà lại chuẩn chỉ, thần sắc mong đợi như vậy.
"Nam đinh số lượng 30, nô tỳ số lượng 10, tiểu nhân số lượng 5, lão nhân số lượng 5."
Sau 50 khế ước bán thân, có nhân tâm tình có phần tiếc nuối nhưng không lâu, dù sao nông nô đây đa phần có người nhà bán được nên cũng hưởng lợi địa tô.
"Các người đi theo ta…." Tào lão phân phó dẫn người, nhiệm vụ hắn chưa xong.
Nhật tinh về tây, kết thúc ngày mùa cuối vụ, đám nông nô ra khỏi trang tâm tính bọn hắn không còn ủ rũ lắm, lưng cúi hơi thẳng, đôi mắt cụp xuống hơi mở rộng xem quang cảnh xung quanh.
……………………………………………
Trường gia trang, nhân khí không thịnh Trường Bình muốn tổ chức lại.
Cũng không phải hắn muốn xây dựng thế lực, chỉ là phát tạo cơ quan, có người chân chạy, cũng không thể việc gì cũng đến hắn.
Một nhân tinh lực đều có hạn, một tập thể tài nguyên, nhân lực, tinh lực nhiều, nếu biết điều phối hợp lý tạo ra hiệu suất đáng kể.
Ngay cả tu tiên giới, nơi một nhân cân vạn nhân, một đại tu tiên giả bình cả châu quận quốc gia, cũng không thể nào lực tại một người.
Người không thể nào tự thân đi mua sắm từ nguyên vật liệu, tự thân đi điều tra tình báo, tự thân dọn dẹp, tự thân xử lý, tự thân đàm phán, tự thân hiếu hỉ,.... Để những thứ tục vụ quấn thân mỗi mất một thời gian thì người còn nhiêu thời gian chuyên tâm được tu luyên cái rắm ?
Chẳng những thế, các đại tu sĩ phần lớn xuất thân tông môn, gia tộc, thế lực,... hiếm có thân phận tán tu.
Trường Bình tài nguyên nhiều, đủ hắn cẩu đến mạnh nhưng hắn không thể loại việc gì cũng đến, từ sưu tập dược liệu, đoán luyện vũ khí, nghe ngóng tin tức.
30 tráng đinh, sức lực xung túc, có tác dụng, chỉ có điều cần công tác lại tư tưởng. Mỗi việc, đồng bọn bị đánh không lên tiếng đã không ổn.
Tào lão dẫn bọn hắn đến hậu viện, nơi bày đầy đồ ăn, thịt rượu. Cả đám một năm chưa đụng thịt, ngày chưa ăn lo, tất cả ánh mắt đều mơ ước, miệng dãi chảy, bụng kêu to. Không làm khó, bọn chúng được phép, tất cả đều ăn uống không phép thoải mãi.
Trường Bình bước chân vào, trai tráng tuổi tác đều từ 19 đến 25 rất hợp ý hắn.
Đám đinh ăn uống say xưa nhưng nghe tiếng chân, biết chủ nhân đến cũng biết ý bỏ xuống.
"Lão gia…." Mới vào trang đã cùng ngoài khác biệt khiến bọn hắn đầy mong đợi.
A cẩu phía sau Trường Bình, lúc này lên trước Tào lão khẩu nói:
"Các ngươi ăn của ai?"
"Lão gia…."
"Các ngươi ở của ai?"
"Lão gia…."
"Các ngươi chủ nhân là ai?"
"Lão gia…."
"Các ngươi, ai cho tiền?"
"Lão gia…."
"Các ngươi, gia đình sống tốt do ai?"
"Lão gia…."
"Vậy các ngươi làm việc, chết vì ai?"
"Lão gia…."
"Tốt, từ mai tất cả nghe theo sắp xếp huấn luyện do ta đào tạo các ngươi." Lý A Cẩu nghe theo chủ nhân phân phó, từ giờ đội ngũ này giao cho hắn.
Trường Bình gật đầu, diện thoáng hài lòng, khí thế bước đầu thay đổi, vẫn còn phải xem sau này huấn luyện.
………………………..
Tu Tiên giới.
Sáu tháng thời gian, nhân hình năm tuổi biến đổi không quá lớn, Trường Bình tự nhủ còn tốt, tu vi đột phá võ giới khiến nguồn năng lượng truyền công bỗng tăng mạnh âm thầm cải tạo thân thể.
"Tu tiên giới, kỳ dị sự tình không phải không có."
"Khí huyết ta tăng lên, xương cốt mạnh hơn."
"Chỉ cần không phút chốc quá lớn, nhân thường chỉ phán đoán ta dùng kì vật, linh tài bổ sung cơ thể."
"Nhưng còn Diêm Cơ nàng, khó khăn nếu bị kiểm tra cơ thể….."
"Ta dùng dược vật khí huyết thay cơm, nàng không chắc sẽ cho là hiệu quả hoặc ta thức tỉnh một loại thể chất, huyết mạch nào đó….. "
"Haizzz, vẫn là chưa đủ tuổi tự chủ, nếu…"
Tuyết hoa kê canh một bát lớn thịt yêu thú, được hâm kèm ngũ thảo dược, trong đó Kinh huyết thảo số lượng lớn chủ dược. Trường Bình động đũa, thưởng thức, món này trong tháng ăn 20 lần, chế biến không quá cầu kỳ, khi thịt yêu thú được xử lý sẵn, ngũ dược cũng kèm thang, chỉ cần động hoả, tính thời gian hoàn thành.
"Ting… ting…. ting…" Truyền âm phù bên cạnh chớp động, hắn thuận tay với nhìn.
"Tại hạ Hải Từ….. đến bái phỏng… đạo hữu nếu không tiện…. có thể." Trường Bình thuận tiện nghe nhưng không đáp.
Nhìn lại truyền âm phủ ảm đạm dấu hiệu, mang theo đường vân 10 sao, chúng đại biểu số lượng cuộc truyền âm, sáu tháng qua có mười nhân cố ý đến bái phỏng.
Trong đó Trường Bình nhận biết của Liễu Yêu Yêu, Vương Chấn cùng một tu sĩ họ Trương hàng xóm.
Không để ý lắm, hắn thôn thực xong, nhẹ nhàng về phòng tiếp tục học tiên văn. Đối diện khác bản, một tạp thư đồ kỹ linh trù sư, bản giản nhược nhập môn của Diêm Cơ.
Bên trong giới thiệu cơ sở tri thức về dược vật, linh tài, linh thực,... từ nguồn gốc, đặc tính, hiệu quả. Xong lại phương pháp cách xử lý, sơ chế, phối hợp các loại với nhau. Nhập môn lấy luyện tay ghi vào trương linh tửu, linh trà, linh thiện…
[Kỹ năng: Linh trù sư(0/100)].
…………………
Đông Hoang sơn mạch.
Cánh rừng rậm lớn nhất đại xuân.
Theo thông lô Trường gia tràng đến.
Lúc này, một cứ điểm hang đá mới thành lập được Trường Bình lẫn Tào lão sắp xếp. Trên đống lửa nhỏ đang cháy lộp bộp, một con heo rừng nhỏ được xử lý, tẩm ướp gia vị nướng chín vàng, mùi thơm nức mũi lan tỏa.
"Lão Tào, ta xem chẳng mấy chốc phiền rừng này sắp hết sạch thú à." Trường Bình thân cao mạnh mẽ, miệng to ăn cắn miếng lớn thịt mỡ, lại lốc bát rượu nếp vẩn đục.
Hình dạng biến hoá phát triển của hắn không thể gạt được lão nô kia, luôn chú tâm để ý.
Lão nô đôi mắt đục thâm sâu nhìn chủ nhân niên linh mới qua mười bốn, gần năm trước vẫn một thân ma bệnh, bây giờ biến hoá nghiêng trời lệch đất, một thân tráng khí, võ nghệ bàng nhân, tâm tính trầm ổn.
"Công tử yên tâm, đây mới một góc ngăn cách sơn mạch, tiếp lên phía bắc sơn lâm mở rộng, không thiếu mãnh thú cho ngài đánh đấm." Lão nói xong, có phần khác lạ nhìn chủ nhân, hắn thiếu người tập quyền thực chiến đành phải lấy thú đối chọi.
"Như vậy cũng tốt, ta nghe đâu sâu trong đó còn bắt gặp hung thú…." Võ đạo nhất lộ cũng không phải chỉ cắn thuốc lên cấp, cần đấu pháp lĩnh ngộ quy tắc, kinh nghiệm, tinh túy võ học.
Thân hèn dục ngươi cũng không thể khắp nơi quyền đả cước đá, khiêu chiến, chém giết mọi thứ.
Mục tiêu tốt chọn vẫn phải mãnh thú a.
"Nếu gặp hung thú thì tốt." Hắn thoáng bỏ lại một câu.
"Công tử, ngài không lên đùa, yếu nhất hung thú cũng mạnh hơn luyện huyết cảnh…" Nghe chủ nhân nói lão nô thân già xúc động muốn đột tử.
"Ha ha! Ta chỉ buột miệng nói à….. " Đôi khi quá im lặng, quá suy tính không phù hợp tuổi tác vẫn lên vui đùa, ngạo khí một chút mới phù hợp.
Tào lão im lặng:"chủ nhân đôi lúc tâm tính biến đổi bất thường để lão khó đoán, thôi thôi tốt nhất vẫn hầu hạ ngài, ta vẫn tranh thủ ăn chút bổ sung đoạn sau" hắn thầm nghĩ.
"Tào lão, ngươi vẫn động nhanh nhanh lên, ta hơi ngứa tay rồi đó… " Hắn duỗi người, miệng ợ một tiếng no nê, bụng đầy cần đi tiêu mà cách tốt nhất vẫn đi săn.
Đông Bắc cánh cung, hai bên sơn lâm trập trùng vòng quanh cùng nhau quy tụ hợp nhất thành miệng cái phễu, giống như một cửa môn tự nhiên hình thành nối vào bắc lâm.
Trường Bình theo lão nô sơn mạch qua, lão Tào chuyên nghiệp thợ săn nên không khó lắm dạy hắn đi rừng.
Một đoạn nào đó hoang dại, đại thụ thân mộc lưu lại ấn kí của một đầu hắc hùng, vét máu con mồi còn vương vãi, cây cối đổ nát, rừng cỏ xệ tạo thành lối đi riêng.
Tào lão kinh nghiệm lần theo dấu vết, không khó phát hiện nơi chúng hoạt động.
Yên lặng, tĩnh khí, lão thuận tiện bố trí bẫy dập, hương yên khí trộn lẫn mùi máu động vật tạo thành một loạn độc chế bí truyền kì dị.
Hương yên hình cục, mùn xốp, khi đốt lên tạo thành khói nhỏ, mùi hắc khó gửi, ấy vậy lại có tác dụng dụ thú.
Vẩy máu tươi xuống, một xác động vật con hươu nằm lên.
1 khắc… 2 khắc… đến tận 3 khắc, động tĩnh xung quanh bắt đầu động, hắn cùng lão nô ngụy trang, ẩn nấp chờ đợi. Chỉ thấy một man hùng to lớn, nếu đứng trưởng nhất trượng, xung thủ hung mãnh, móng vuốt dài sắc lạnh dễ dàng toái thạch, không khó để tưởng một luyện lực cảnh sơ kỳ có thể đón đỡ một cú tát của nó mà khó không nhận thương tổn.
Nó theo kì dị mùi mà đến, mắt to húng xung quanh... cảnh giác... cảnh giác, vẫn luôn bản năng của loại săn mồi.
Không khác thường, không khác biệt lắm một đầu súc vật chưa mở linh tính hiểu được thứ kia nhân tạo, trong tiềm thức của nó không có.
Rất nhanh, nó đến bên hương khí, nơi đặt con mồi được trộn lẫn, nó cảm thấy mĩ vị, không khác lạ bao, miệng hùng mở ra, hàng răng sắc nhọn nhường chiếc lưỡi liếm láp.
Mĩ vị tiếp tục, nó bắt đầu không chịu được, cắn xé thưởng thức con mồi.
1 khắc… 2 khắc… 3 khắc… nó cảm giác có điều khác lạ.
"Vụt… Vụt…. " Dây cung căng cứng của trường cung 10 thạch bắn ra.
Mũi tên tinh thiết, phá sóng tạo thành tiếng nổ không khí, hai chi bay song song cách mười độ, chuẩn xác nhắm trúng một chi đầu, một chi tim.
"Grào….. Grào…. " Hắc hung gầm rú đau đơn, nó bị lực mạnh ngã xuống hai mét, hai chi cung vết thương tạo thành phá toái khinh khủng, tâm hùng vỡ toác, đầu lâu nứt vỡ.
Nó không bao lâu đau đớn, để biết đoạn tuyệt thế gian này.
Không khó hiểu lắm, để đoán 10 thạch cung bằng 1200 cân man lực tạo thành sát lục thế nào.
"A…. đáng tiếc… ta phải luyện cung… không so quyền được với ngươi à…" Thiếu niên lang một bộ sầu khổ, nhảy ra đến xác hùng, nhổ ra chi tiễn.
Tào lão đi sau, không biết nói gì cho phải, thực lực công tử đã gần với hắn, làm nhiều dụ mồi như vậy cũng chỉ toan tính cẩn thân.
"Công tử, man này da làm áo, mật với nhục làm 'Huyết Thực Chân Thiện Canh' vừa thích hợp." Chân thiện này mới lấy trong phương phổ di tàng, nó hữu ích hơn trước kia chân canh.
Tác dụng lớn, đồng nghĩa với tài nguyên lớn, từ thịt mãnh thú, dược tài đều trên 10 năm, cái nào không quý. Còn tốt kho tài vẫn có, thịt có thể đi săn, nếu người khác không biết phải tốn công bao nhiêu mới hưởng.
"Grào…. Grào…. " Tiếng hống ngoài mức, để hắn phải chú ý.
"A, có hai con hắc hùng…" Không nói nhiều, đầu kia cách trăm mét, hắn bộ pháp phi thân đến, mỗi bước nhảy, sức bật xa để nhân nhìn thấy phán đoán chắc chắn một cao thủ luyện nhục cảnh.
"Grào…."
"Oanh…." Quyền đối quyền, một trong chiêu thức, tam lực trọng trong hám sơn quyền.
Khí huyết trường long vận khởi, theo xương sống chạy đến thủ phải, tăng trọng khí huyết vốn có, xương cốt như thiết, màng bì trai sạn như lớp da trâu. Quyền lực đánh ra, lấy thế thái sơn áp đỉnh đối vuốt hùng.
"Phanh…." Bắn mạnh đi hắc hùng, móc vuốt, tay gấu phá toái mang theo huyết hồn nhuộm đỏ lông nó.
"Grào….. " Đau đớn, ánh mắt sợ hãi của nó, đối phương thân phận khó đoán, nó mới chỉ mới thử sức chịu cự lực hơn ngàn cân, xuyến thấu xương cốt.
Thương thế cực lớn, đất cát, bụi cây vết nõm tạo thành một khoảng.
Không khác là mấy, Trường Bình thực lực thể hiện, hắn cười lớn lại phóng đến, quyền đấm thối đả.
Hắc hung linh tính thú vật, lấn yếu sợ mạnh, khó địch thủ nó có ý lui nhưng không kịp, bị nhân loại kia hai đấm vào điểm, tâm vỡ nát ngã đổ thây chết.
[Bảng thuộc tính]
[Danh tự: Trường Bình]
[Niên linh: 6/95]
[Ngộ tính: 21]
[Tu vi: Võ đạo(Luyện lực cảnh:467/500)]
[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công 2: 4000/4000; Ngũ thức đao 2: 4000/4000; Xúc cốt công 2: 4000/4000; Hám sơn quyền 2: 4000/4000; Tam Hống quyền 2:2890/4000; Phong bạt thối 2: 4000/4000; Tứ xà bộ 2: 2080/4000; Hồ gia đao pháp 2: 2100/4000; Long Tượng Bàn Nhược Công 2: 3210/8000; Dung Lô Vạn Pháp quyết 2: 2130/5000; A Tu La Pháp Thân 1: 1930/8000)]
[Kỹ năng: Linh trù sư(37/100)]
[Điểm tu luyện: 0]
[Hiện tại diễn luyện tối đa: 4]
[Đang truyền công: 0,4839/100%]