Chương 10: Lấy người luyện quyền.

Một chỗ khác, Trường Bình cùng lão nô phát hiện một đầu mãnh hổ hoạt động đang đợi phục sát.

Chợt, tiếng động cỏ lay phía trước trăm mét, thị lực cùng thính lực được tăng phúc, mục ưng thấu thị trong Tứ Linh Công giúp hắn trong tầm ba mười trượng mọi cử động được tua chậm, thính giác từ võ hổ phát hiện tiếng động dù bé.

Không phải thú vật, bộ pháp trầm lặng giống người. Không khó phát hiện, để thấy hai người thân mang giáp thô hở ngực trần, lưng đai binh khí, diện mục đại trướng, khí tức túc sát nhân sĩ giang hồ.

Hai người cơ hồ cùng lúc xuất hiện, hắn cùng lão nô điều chỉnh hơi thở, ngưng khí thu liễm khí tức.

"Hà các hạ, đã vào sâu rừng, Vạn gia nhân sĩ không thể truy quét nên vào việc à…. " Một tên đai mã đao, diện mã, ném một bao vải khoác sau lưng ra chính giữa.

"Hảo, cũng lên xử lý…. " Người kia còn lại cũng ném bao vải.

Hai bên mở ra, bên trong đại lượng tài bạc, dược liệu…

Đại bạc tổng cộng 800 lượng, dược liệu số lượng thuốc quý, bổ vật niên linh năm năm phần đông, trân quý có một gốc kim dương thảo mười năm.

Một gia tài lớn, thân phận hai tên từ khí huyết phán đoán luyện lực cảnh khiến Trường Bình trong đầu không khỏi nổi lên hiếu kì.

"Hà mỗ nguyện lấy nửa số bạc, dược liệu ⅔ nhường huynh đệ ngươi còn lại cùng với gốc kim dương thảo…"

"Ha Ha! Hà huynh sảng khoái, tiểu đệ xin nhận…" Tên kia tính toán không lâu, biết kiếm lời, bản tính nhân sĩ giang hồ không khách khí thuận thu, phân chia lại hai túi, rất nhanh mỗi người thu về.

"Hà huynh, lần nay đánh cướp Vạn gia tuy mạo hiểm nhưng tài phú đáng giá…."

"Tiểu đệ không ở lâu, cáo từ….." Hắn hưởng lợi lớn cũng mau chóng muốn đi hưởng thụ….

Xem đồng bọn muốn đi, họ Hà võ nhân trong đôi mắt loé lên tia ác độc:"Người huynh đệ chậm đã…. Phạn sơn trang đây là tín vật… có việc có thể tìm ta."

Tên kia thân thể phía sau, bộ pháp bay qua mười mét, Hà võ nhân ném ra lệnh bài thủ tín, lực khá nhẹ hắn thuật tay bắt lấy.

Chợt, khác lạ vượt đi, thân lệnh bài đường vân bỗng nhô kim châm đâm xuyên qua thủ.

"Không tốt…."

"Họ Hà người định làm gì…."

"Ha Ha, nhóm cùng một chỗ hành động, ngươi lại vô tình thấy ta diện mục, ngươi nghĩ ta yên tâm để người sống sao?"

"Đáng chết, châm chứa Tán huyền độc… "

"Liều mạng……"

Tên kia phát hiện không ổn, lưng đại trùy công phá hướng họ Hà. Hà nhân không loạn, trong lòng có suy tính sẵn từ trước: "Hừ, ngu ngốc, chỉ cần kéo dài một khắc độc phát huy, giết người không khó."

Cùng luyện lực cảnh, họ Hà lại tu vi hậu kì dễ dàng áp chế tên kia trung kì, không quá hai khắc để đối thủ độc phệ thân, tức tưởi bị xẻ thành tám khúc chết không nhắm mắt.

"Người trẻ tuổi à, kinh nghiệm giang hồ non nớt…. " Cả quá trình, đồng bọn cùng nhau chém cướp, khác biệt mỗi nhân đề phòng, chỉ khi hưởng thành qua sau, tên võ nhân này lại một phút mất cảnh giác.

Hà võ nhân thu gom tài vật, thần sắc hơi thả xuống nhưng phút chốc lại biến đổi.

"Không đúng… " Hương khí trong không khí tạo sao lại phát ra mùi hắc.

Từ lúc đầu hắn vẫn luôn cảnh giác xung quanh để hạ thủ không có điều lạ.

"Kẻ nào…. Cút ra đây cho ta…. " Hắn rống giận, mục kĩ đảo quanh tìm sơ hở.

Hương yên dụ thú một thời gian không mùi, chỉ khi ngửi lâu mới phát hiện điểm lạ.

Đến.

Tào lão thân trên cây, biết không che dấu được bèn ra. Lão nô lưng hơi khom, khí định thần nhàn, bộ pháp có quy luật. Họ Hà không khó phán đoán kẻ đến cùng là võ nhân.

"Các hạ cao danh quý tánh, không biết ẩn núp sau có ý định gì…" Kẻ đến sâu cạn chưa rõ, hắn không ngu xuẩn dục động.

"Ta vốn ở đây săn thú, các ngươi vô tình có chuyện đây mà thôi… " Lão không quan tâm đến chuyện xấu bọn chúng, chỉ việc thật lời thật.

"Các hạ chuyện vừa rồi cũng biết." Hắn không nói ra ý, dù sao cướp Vạn gia đại sự, nếu chuyện này lộ ra gia hắn chắc chắn phải chết.

"Không nghe thấy, không nghe thấy… " Lão đầu lắc lắc đầu, biểu lộ coi thật vô tội.

Họ Hà mặt như thường nhưng trong lòng toan tính, lão nô kia tuổi tác quá sáu mươi, hắn tự định lượng, sát cơ trong lòng nhen nhói.

"Tào lão à, người thật tốt… biểu lộ yếu thế như thế… không phải khơi gợi sát tâm hắn sao…. " Ám khí dấu trong vân tay, họ Hà muốn động thì tiếng nói trêu trọc cười đùa vang tới.

Thiếu niên lang lưng đai trường cung, thân xuyên da hổ để lộ lồng ngực, dung mạo đoan trường, miệng vừa cười vừa nói bước đến.

Không ổn, để ẩn dấu hắn lại từ khí huyết thân niên kia một võ nhân hàng thật, ám khí trong tay hắn thu lại.

"Công tử, ta cũng biết à… chẳng phải ngài muốn tìm đầu heo luyện quyền sao." Lão nô quay lại nhìn thiếu niên, vẻ mặt mang theo tiếu khí.

"Tào lão... ngươi quả thật nhân tinh của ta à… vẫn là phải phế đáp lễ của ngươi." Hà võ sĩ một bên bị bỏ qua, hắn có cảm giác không tốt.

"Phanh!" Một quyền đấm bay hắn, thân thể như đá nổ, nện dạt một đoàn cây.

"Khụ khụ khụ…. " Khí huyết cơ thể bất ổn, hắn miệng phun máu huyết, ngẩng đầu lên nhìn lại thiêu niên lang bất động ra quyền, lực lẫn tốc độ vượt qua phạm vi nhận thức.

"Yếu như vậy." Thiếu niên xoa quyền, thần sắc nghi hoặc không vui.

"Lực lượng này, chỉ có... chỉ có… luyện nhục cảnh… " Đôi mắt hắn mang theo hoảng sợ, nơi thâm sơn cùng cốc lại ra cao thủ như vậy.

Tính mạng gặp phải nguy hiểm, hắn nhanh giải pháp phá cục:" Đại nhân, người…… "

"Không à, Ta biết người muốn gì."

"Đỡ của ta 5 quyền, nếu ngươi có thể sống sót được… " Nhân thủ thiếu niên động, quyền lực mang kình sóng phá khí, tạo thành lực nổ nộp bột.

Kình quyền chưa đến, màng da đã kéo căng, chệnh lệch quá lớn, không khiến hắn suy tư đủ, cắn răng đón nhận.

Lực đao vạn phá, võ kỹ tối cao hắn có, khí huyết trường long quán thấu trường đao, đạo nhận phát ra va chạm nhất quyền.

"Cong….. cong….. kèn ….. kẹt…. " Kim thiết va chạm tiếng phát vang, trường đao lưỡi trảm vào tầng quyền như kim loại, không thể tiến thêm. Luyện nhục thành thiếc, đây chỉ có võ giả chạm đến luyện nhục cảnh, tu quyền mài luyện tầng da trăm lần nghìn lần lớp biểu bì thành thiếc. Thân đao uốn gãy chịu cự lực, xương cốt cánh tay phải gần như nát vụn, cốt tủy lẫn huyết dịch đồng thời xông phun.

"A…….a……." Hét thảm đau đơn, thân thể muốn ngã xuống.

"Chưa đủ... chưa đủ..."

"Phanh!"

"Phanh!"

Trường Bình thân quyền đánh một đoạn bay lên, thối thủ lại không đợi đâm xuống, tiếp tục nện quyền.

"Phanh!"

"Phanh!"

Nhân thể không còn, mảnh vỡ nát bẫy bắn tung toé, thiếu niên như một đầu hình thú ham chơi đánh xé con mồi. Chỉ đến khi tất cả hoán thành huyết vụ, thịt cơ không thể nhỏ hơn, hắn mới dừng tay.

Tào lão bên cạnh, mặt không đổi trước màn huyết tinh, dường như lão đã quá quen thuộc.

Chỉ khác thay người bằng thú.

………………………………………

Chính sảnh Trường gia.

Vạn Cương trung niên tướng, một bộ thần sắc nhàn nhã thưởng thức thanh trà. Mỗi cử động của hắn đều nhẹ nhàng nhưng không che dấu khí chất võ phu, sát phong.

Lại một tên võ nhân còn thuộc dòng chính Vạn gia. Để hắn đích thân đến đây chắc chắn không có việc nhỏ, quả thật không khác rồng đến nhà tôm, cao quý đến bần tiện.

"Trường trang chủ, bái kiến Vạn đổng gia." Trường Bình một thân thanh y, khí tức nội liễm, giọng nói hữu lực từ bên ngoài bước vào.

Thanh niên trai tráng tinh khí thịnh khiến hắn thoáng để mắt tới nhưng võ phong không có võ đạo phàm phẩm là cùng.

Không đợi chủ nhân người này hỏi truyện, hắn đi thẳng vào vấn đề:"Trường gia chủ, một nhóm tội đồ gầy đây gây loạn, ta phụng mệnh điều tra, yêu cầu ngươi phối hợp…"

Hắn cất giọng mang theo chi ý ra lệnh cho chủ gia chứ không phải mong muốn chủ nhân nơi này hợp tác.

Trường Bình phía dưới hạ thấp người, thần sắc bối đổi rất nhanh che dấu đi:"Hảo! Tiểu nhân để đánh lời… "

Hắn quay sang, định sai sử A Cẩu nhưng Vạn Cương khoát tay.

"Không cần, chúng ta tự động làm, ngươi tập trung lại tất cả nhân trong trang…"

Hắn nói, hơn hai mươi nhân bên ngoài, bên trong mặc cùng võ trang nghiêm chỉnh điều động.

Không đến một khắc cả trang loạn lên, hơi hai mươi kẻ coi mình thành chủ nhân danh chính, lục soát khắp nơi không một điểm kiêng kị.

Giữa sảnh, lục đục nhiều người tập hợp trên mặt thần sắc khác biệt.

"Nhị Hổ, bọn tên khống nạn lục cướp bọc tiền dưới tủ của ta….. "

"Suỵt, ngươi nhỏ tiếng, biết bọn chúng là ai à, lão gia phòng đều bị lục tung, nơi khác cũng bị xem xét, bọn chúng một bộ kiểm tra nhưng lại lén lút, công khai cầm đồ có giá…."

Nhóm cuối cùng đến tập hợp đông đủ toàn bộ, Vạn Cương đứng ra trong ánh mắt đôi phần khác lạ. Gia trang này tuyển chọn số lớn lượng tráng đinh, xem bọn chúng tạo hàng như được huấn luyện, nhất từ thế đứng phán đoán một hai đều điều luyện võ.

Tiểu trang chủ này, cũng có chút môn đạo.

Trận thế hai mươi người vạn gia bao trọn bọn hắn, chỉ cần có chút phát hiện lập tức áp chế.

Trang nhân cũng không phải loạn đứng, khi hình thành trận nam tử nhóm phía ngoài, bên trong bao bọc phụ nữ, trẻ nhỏ, người già. Thành quả hai tháng tập luyện có được, Lý A Cẩu trong âm thầm chỉ huy, đứng phía trước Trường Bình, Tào lão, Tiểu Ngọc.