Bắt đầu đi!
Vạn Cương bên cạnh, từ một tên Hữu Biên đội trưởng lấy ra một lồng sắt nhỏ, bên trong chứa một loại trùng giống như ong, lại giống như ruồi.
"Tâm thảo trùng." Tặc nhân gặp Vạn gia thương đội phản sát, thi triển độc môn võ kỹ gia tộc Tồi Tâm chỉ.
Này chỉ muốn luyện phải ngưng sát mười hai loại độc vật nơi ngón, chỉ pháp âm độc, thâm hiểm, người trúng phải không chết cũng mất nửa mạng nhưng chỉ này có đặc tính chết người. Khi đấu xương ngón tay mạnh nhất lực phát ra dễ dàng xuyên phá phòng ngự đối thủ, dù là bảo giáp nhưng cũng vì vậy xương nhận phản lực lớn, không phế cũng nát sáu bảy phần, khí huyết độc tố tích tụ lâu dài từ đó bộc phát cũng muốn nửa cái mạng. Thủ đoạn này tác hại thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, không được thường xuyên thi triển chỉ coi làm sát thủ bản mạng.
Tâm thảo trùng, nhận biết được mùi độc tố Tồi Tâm chỉ, vạn gia phản sát khiến nhiều tặc nhân trúng phải.
Ong trùng được thả ra.
Nó bay được một vòng trên cao, rồi phi thân hạ xuống một góc nào đó.
Lúc này ba nam nô phía cuối, Ngưu Nhị Đại tính tình chất phát được tuyển vào trang, gương mặt bình thường, mang theo lúc nào cũng tiếu dung, dù cả khi đói ăn vất vả nhất.
Ánh mắt hắn không đúng, có phần khác lạ, bên cạnh trai tráng cùng phòng A Bần, A Miểu.
Trên đài cao, Vạn Cương sự chú ý tập trung theo trùng vật.
Chợt!
"Các ngươi làm gì…. "
A Bần không hiểu thân thể ngã ra, xô đẩy vào Vạn vệ, người nhóm sau bỗng trở lên hỗn loạn, Vạn gia người không tìm hiểu động thủ không chế, nhân gia trang không chịu có chút phản kháng.
"A….. đánh người……. "
"Đừng đánh ta…… đừng đánh ta… "
Trường Bình phía trên, nghi vấn quay sau, số lượng nửa bách nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.
"Có chuyện gì….?"
"Lão gia, bọn chúng bất luận khống chế ta….."
"A…..bọn ngươi, sao lại đánh lên…. "
"Tên này khả nghi, trói lại hắn… "
"Đồ chó chết, , ta xem hắn có khả năng tặc nhân… "
"........."
Bỗng nhiên, phía dưới càng loạn thành bầy, tiếng la hét, đánh đấm, chửi bới.
Trên đài, Vạn Cương bên cạnh Hữu Biên khoé miệng hơi kéo cong, chưa đợi chủ sự phân phó đã lớn tiếng: "Bắt tất cả lại, ta thấy bọn chúng đều nghi phạm."
Hai bên sẵn chuẩn bị vào động thủ thì chợt Tào lão lưng hơi khom, diện cúi xuống, bộ pháp khẽ động phía trước ba trượng.
"Vạn Cương quản sự, nghe nói Vạn Âm Chỉ các hạ luyện đến đại thành, thân nô muốn lĩnh giáo thử."
Một lão nô hư hư thực thực lời đồn võ nhân vẫn được Vạn Cương để mắt tới.
"Người là kẻ nào, giám bất kín với đại nhân…. người đâu…. " Hữu Biên lạnh giọng tiến lên quát mắng.
"Hừ." Tào lão khí thế ẩn dấu biến lên, võ phong theo tiếng lão ra chấn tên đội trưởng lùi hai bước.
"Ngươi…" Hữu Biên cũng chỉ một phàm võ làm sao chống lại khí phong võ nhân, hắn nhịp thở bị đứt hai tức.
"Lui xuống sau." Vạn Cương khí phong hiện lên tạo thành giữa sảnh hai luồng khí tức đối diện.
Hưu Biên biến cố vừa xong là hắn tiểu kế, hòng bắt chẹt tài vật gia trang. Một chút tiểu thủ đoạn thế làm sao qua mắt Vạn Cương, chẳng qua hắn thầm chấp thuận, muốn thăm dò sâu cạn Trường gia tin đồn có võ nhân.
"Cao thủ so tất một chiêu, ngươi thấy sao." Hai võ nhân so đấu, hiếm có sự tình thu hút tất cả đang ở đây.
"Được." Tào lão chấp thuận, khí huyết trường long dọc theo cột sống vận chuyển, võ cơ theo đó bộc phát, thân thủ hơi cúi của lão bỗng thẳng tắp, hai chi dưới nén tại nền tụ lực bật phía trước.
Quyền đầu theo năm ngón xương cốt lẫn khí huyết dồn sức, tạo thành quyền phong đến.
Vạn Cương đòn đến, đối thủ nhất kích thẳng tắp, lấy lực đấu lực, hắn không khinh thường, võ cơ tụ mười thành công lực phát ra nhất chỉ.
"Vạn Âm Chỉ" cùng "Trấn sơn quyền" hai bên quyền phong lẫn chỉ phong tấn đến, quyền phong màng không khí vô hình như bị một đạo khí hình phá toái.
"Rắc…. Rắc….. " Đầu quyền, chỉ quyền va chạm, nhục thể xương cốt hai bên trấn động.
"Rắc…. Rắc…. " Vạn Cương chỉ phong hai đầu ngón tay như xuyên phải cự thạch, đầu xương ngón giữa cong lại, cảm giác đau nhức truyền đến não bộ.
Bên kia Tào lão mặt nhăn căng cứng, hắn đầu phá quyền cốt thịt toái lùi một khảm nhỏ lưu vết chỉ phong.
"Phanh…." Cả hai khí huyết va chạm tạo thành một tiếng nổ nhỏ ít ai nghe thấy, khí huyết hai bên tán loạn.
Tào lão lùi sau hai bước, Vạn Cương không quá tốt lùi đi ba bước.
Áp chế hỗn loạn, đổng gia Vạn tộc đôi mắt đanh lại, hắn môi mấp máy:"Luyện lực cảnh viên mãn, tuổi hơn lục tuần, khí huyết suy bại nhưng thực lực vẫn còn."
"So với ta luyện lực cảnh hậu kì chia sáu bốn à."
Hắn định thân thủ, khuôn mặt tiếu dung:"Các hạ võ nghệ hơn người, ta hạ thua không sai."
"Nô chỉ hơn đổng gia tuổi tác, không đáng nhắc tới, người tuổi mới ba mươi, võ đạo hy vọng tiến bước, tin tưởng không xa vượt qua nô." Công phu biến đổi phía trước, Tào lão vẫn biểu hiện cũ, thắng cuộc khiêm tốn không cho là phải.
"Haha! Cũng phải…. Cũng phải…. "
Lão giả tu vi võ đạo từ đâu hắn quá tìm tòi hư thực, Đại Xuân võ đạo hưng thịnh, người may mắn có được truyền thừa không hiếm, lão nô tuổi qua lục tuần mới tu vi luyện lực cảnh hậu kì cũng chỉ hạng tầm thường mà thôi.
Công việc, kế tiếp kiểm tra thông thuận hơn, không có biểu hiện khác thường, bọn vệ nhân tự biết điều trao trả một phần đồ lấy, Trường trang mở tiệc nhỏ tiếp đãi nhưng Vạn Cương từ chối, thân còn tại việc.
Cả đoàn rời khỏi, Trường Bình đích thân đưa tiễn.
"Vạn gia nhân cũng không phải không biết quy củ."
Trường Bình bình phẩm, thân Vạn gia tộc quanh đây làm đầu lĩnh quy củ giao thiệp phải có. Đối với dân chúng thân phận thấp hèn bọn chúng mới không thèm để ý nhưng xung quanh thế lực, địa chủ, tiểu gia tộc, tiểu thế lực có tư lượng phải chú ý hơn.
Nếu không ai muốn đi theo, nghe hiệu lệnh?
Trường gia trang hiện ra thực lực để Vạn Cương suy xét một hai cách đối đãi.
"Những chuyện lông gà vỏ tỏi sẽ ít hơn, khi một võ nhân luyện lực cảnh viên mãn hiện diện…" Trường Bình nhìn lại bên cạnh Tào lão, đích xác từ bề ngoài khó nhìn ra lão che dấu thực lực, không phải luyện lực cảnh còn hơn thế.
"Công tử, vẫn còn một chút le ve ruồi nhặng bay trước mặt… " Lão nô lời nói mang theo nhắc nhở, hiện trường biểu hiện không chú tâm nhưng mọi hành sự đều được lão quan sát nhất cử nhất động.
Trường Bình thân cảnh giới chưa đến luyện nhục, tu vi vẫn thực phát hiện ra một chút bất thường, hắn ra hiệu.
"Để ý hắn, ta muốn xem làm ra biểu hiện gì à…"
Trường gia vệ đội, ngoài phân phó canh phòng, công việc phụ giờ trong trang còn lại đều tập trung vào luyện võ.
Ba mươi người dàn trải hàng ngang, xếp xen kẽ cách nhau một trượng thuận tiện hoạt động, mỗi tên quần áo tóc tai khác nhau nhưng có điểm chung, đầu quấn vải vàng, thân có mảng gỗ khắc tiêu ký chữ "Trường", tay mang mộc côn.
Cả đám khí sắc đều hăng hái dồn tâm vào mười tám thức trong quyển "Đoạn Khúc Côn", mỗi nhân võ thức đều mạch lạc, rõ ràng đánh ra hình thức ban đầu.
Đoạn Khúc Côn cũng một môn nhập đạo võ học, từ công pháp lão Tào truyền thụ xuống, môn này đả bông, từ côn pháp đều đặt nền móng cơ sở, chia ra làm: phách, kích, trạc, giá, lan, bạt, nhiễu, áp, điểm, sao, liêu, tảo, xuất…
Người luyện côn giúp đánh phạt căn bản võ thuật vững chắc, thể lực. Khi luyện côn thuật, kình lực phát ra từ chân, hông cùng cánh tay rất lớn, đặc biệt cổ tay cần phải chú tâm thả lỏng khiến việc thu phát được tự nhiên, chiêu thức mới thành hình không mẫu cùng linh hoạt. Thân pháp, nhãn pháp cùng côn pháp được kết hợp một cách nhuần nhuyễn thành thục.
Khi vũ động thì khí thế cực kỳ dũng mãnh, công thủ cẩn mật, côn phong phát ra ào ào khiến tốc động cực điểm có uy áp áp chế địch nhân.
Bọn hắn đa phần đều tập ra hình, chưa đủ phạt ra thế, ra lực. Nhưng mỗi người đều chỉnh chu, vận sức có quy luật, cả đám đều cố gắng.
Bọn hắn biết ở đây được ăn đủ mỗi táng còn phát phần thịt, tốt hơn thế đạo ngoài kia nay lo cơm bưa mai lo thuế phú nhiều. Mỗi ngày có tiền trả công, không ai muốn từ bỏ phần việc hảo thế, do đó đều phí công tốn sức ngay cả khi ngủ, làm việc đều thỉnh thoảng đánh vài đường côn.
Trường Bình thân ảnh trên cao nhìn xuống, hơi trầm tĩnh suy nghĩ, ba mươi tên canh vệ tâm tính biến đổi hơn trước, luyện võ cùng tư tưởng truyền thụ giúp bọn hắn có dũng khí dám phản kích lại thế gia vọng tộc, biểu hiện Vạn gia lần trước.
"Thiếu gia, tin tức thương đội Vạn gia bị cướp truyền khắp nơi khiến giá cả dược liệu tăng gấp hai lần." Lý A Cẩu mới lên trấn, truyền đến tin động bẩm báo.
Phần việc đáng ra của Tào lão nhưng Trường Bình có ý dùng hắn nên bắt đầu bồi dưỡng, dược liệu giao cho cũng không phải trân quý quá mức lên vẫn được.
Lý A Cẩu khí thế cũng biết đổi, khi trước một thân phàm võ bước vào bất nhập lưu cảnh, khí huyết mỏng mảnh được tích tụ dày đặc không đến một tháng.
"Được à, ngươi lui xuống đi." Lý A Cẩu chấp thuận để bao vải dược liệu bên, thân xuống võ đài huấn luyện bọn gia đinh.
Cảnh giới võ đạo Trường Bình vẫn tăng trưởng nhanh chóng, dược liệu tăng giá đôi chỉ làm chậm bước một chút, không quan trọng.
Tâm thần hắn để ý tới chuyện khác, hắn đang tìm cách phá cảnh bước chân vào luyện nhục, tu vi vẫn một mực tích lũy áp chế khiến nước chảy thành sông, hậu ích bạc phát.