Chương 12: Trả thù Vạn gia.

Một gian phòng đơn giản, ngọn đèn bấc ánh sáng lưu ly đom đóm xung quanh, tấm ván giường ghỗ được trải lớp trăn mỏng. Tào lão thân thể ngồi xếp bằng bên trên, nhịp thở yên lặng, khí tức thu sâu, hai mắt nhắn nghiền.

Lão tâm minh tâm cảnh, làn da hơi khẽ biến đổi, từ nhăn nheo, hủ cơ dần dần biến thành màu thiếc bạc cứng rắn, cả cơ thể lão một lượt lột xách từ đầu đến ngón chân.

Thân thể thành thiếc chỉ có tu vi luyện nhục cảnh viên mãn mới có. Thể phách biến đại, đôi mắt vốn dĩ đục ngầu bỗng sáng minh, hai tai vốn dĩ tuổi già rủ xuống lại bỗng tăng phúc thính nhậy.

Từng sự vật nhỏ nhất, con kiến tha mồi, con mối bắt muỗi, không khí xen hạt buội đều vận động như chậm đi.

"Bí Kỹ - Chân Thể giản."

Võ nhân đến luyện nhục cảnh, thân thể biến đổi một phần thành thiếc đều có thể đem một thân võ học ngưng luyện thành bí kỹ.

Chênh lệch đại cảnh giới luyện lực lẫn luyện nhục như tiểu nhân đấu đại nhân khi bí kỹ phát huy khiến tốc độ, sát lực, phản xạ, võ kỹ tăng lên một mảng lớn, có thể gọi là nghiền ép.

Chẳng vậy luyện nhục cảnh được cho trung tầng cao thủ ở huyện thành.

Võ nhân lĩnh ngộ xong bí kỹ, cách một đoàn thời gian đều phải ôn luyện chiến đấu hòng phù hợp nó.

Đối với võ nhân khi về già khí huyết suy bại, bí kỹ càng cần thời thời tĩnh luyện, bí kỹ suy hợp điều có nghĩa chiến lực giảm thành.

Không hiếm sự tình trên giang hồ một tân tấn luyện nhục cảnh lại đánh sống đánh chết một lão nhân thất tuần luyện nhục cảnh hậu kỳ, một trong nguyên nhân do đó.

Tào lão thu công, khí huyết trượt một mảng, khẩu hình thở sâu, hắn biết niên linh cao sức lực yếu, không thể thủ hộ tiểu chủ nhân được lâu, tâm khảm hơi chạnh lại rất nhanh biến hoá xoá đi. Khuôn mặt tiếu dung nghĩ đến võ đạo thiếu gia tiến mạnh, chẳng mấy chốc vượt qua hắn.

Phía tây gia trang, đối diện Tào lão vẫn thắp đèn, bèn kia một gian nhị phòng yên lặng, ánh sáng hụt tắt chỉ còn đâu đó tiếng ngáy ngủ, nhịp thở đều thỉnh thoảng lại vang lên tiếng chép chép hàm nhai.

Giường lớn đủ năm người, Ngưu Nhị Đại nằm yên, bên cạnh A Bần tay chân loạn động, gác đầu gác mai, miệng há ngáy ngủ như sấm.

Hai mắt trong đêm u tĩnh, Ngưu Nhị Đại chưa ngủ, thần sắc ghét bỏ có phần giận dữ, đá đi cái chân đang choàng lên bụng hắn.

"Ư…. Ư…. Ừ…. " Chân phải, tay phải mất điểm tựa, A Bần trong mơ rên tức tưởi, tay chân lặng quặng tìm lại gối ôm Ngưu Nhị ca.

Nhưng sớm chờ sẵn, Nhị Ngưu điều tay chân điều hướng một bên kia A Miểu, thân hình khẽ động xuống dường.

"Cạch….. " Tiếng mở cửa nhỏ, không làm kinh động, Ngưu Nhị Đại đợi một lúc xác nhận không có ai phát giác, thân pháp như yến bay lượn trong đêm.

Trường gia trang bố phòng ba canh, mỗi canh năm người, năm người lại chia thành ba nhóm nhỏ tự mình tuần tra tiền viện, hậu viện. Chú ý tập trung cơ quan phối hợp hắc cẩu được huấn luyện cảnh báo có điềm.

Ngưu Nhị Đại trong đêm dễ dàng lướt qua tuần đội, hắn cũng thực hiện nhiệm vụ nên không khó thông thuộc.

Minh nguyệt trên cao, thiên không phong khí mang theo hàn sương, hơn bốn mươi nhân Trường gia trong phòng ủ âm say giấc không biết tai hoạ ập đến, mười tên hắc nhân đột nhập.

"Lão đại."

"Lão đại."

Hơn mười tên che kín diện mạo, khí tức thô bạo võ phu không che lấp, tất cả đều hướng Ngưu Nhị Đại thi lễ.

"Hành động theo kế hoạch."

Tráng trai luôn mang vẻ mặt tiếu dung lột bỏ tấm da mặt cải trang để lộ nhân diện hung thần ác sát, đôi mục tĩnh sâu lãnh ý. Hắn không nhiều lời mà ra hiệu lệnh.

Theo đó năm người tiến về phòng Tào lão, còn tự thân hắn dẫn đội theo hướng hậu viện.

Đêm tối, Trường Bình chưa ngủ, ngồi tĩnh lặng trên bồ đào, theo thính giá tiếng chân băng tường đạp nóc được gió thu phong che giấu lại không qua được hắn.

"Đến rồi sao." Hắn tự lẩm bẩm, khi thân hình lùi sau chìm vào góc tối.

"Cạch….. " Năm nhân được phân bố bao vây phong đều bốn phía cả trên nóc.

Nam lão đại tự mình hành động mở chốt.

"Cạnh…." Động tĩnh nhỏ bé, cánh cửa phòng theo gió mở ra khe hở.

Theo đó hắn cùng hai tên thủ hạ lách vào, thiếu ánh sáng khiến hai mắt của lão không phân rõ chỉ định hình góc phòng, gian giường, chăn nệm nhô lên một cục có người năm bên trong.

"Rắc…." Thân lão động bộc phát mà đến nhất kích chế ngự, chỉ có điều trong chăm một đoàn mềm bông, thân thể xương cốt không có.

"Người đâu…… ?" Hắn lặt chăn ra phát hiện phía dưới một cuộn vải, thần sắc khác lạ vấn hỏi.

"Đêm hôm khuya tối, không biết các hạ tìm tới ta có việc gì chỉ giáo?" Trường Bình góc tối đi ra, giọng mang theo sát cơ mãnh liệt.

"Bắt hắn lại…. " Không nói nhiều, hai tên bên cạnh hiểu ý tiến lên.

Một tả một hữu bộ pháp tấn công, mang theo nhất kích quyền pháp áp chế hai nơi cổ cùng hạ bộ.

Quyền phong tụ lực trên dưới, thế đến như hồng. Trường Bình thân thể không chuyển, để mặc chiêu thức áp diện.

"Bịch…. " Không có tiếng thể cốt vỡ nát truyền đến, thân thể thiếu niên nghiêng người ra sau tán lực hóa giải quyền pháp.

Hai tên hắc y nhân mang theo luyện lực cảnh tiền kỳ, sức lực hơn trăm cân man lực lại không thể lay chuyển đối thủ phía diện như một đạo trầm lẵng búa tạ phát lực vào bông mềm.

"Ngươi không sao…. " Nam lão đại thủ hạ thực lực hắn rõ, tên công tử gia theo hắn trong trang quan sát thời gian biết một chú võ nghệ.

"Không thích hợp…. " Trong đầu ý nghĩa loé lên.

Phía bên kia, hai tên chiêu thức thất bại thế bị lộ sơ hở, đang muốn lui thì bỗng tiếng hét thảm kêu rên, xương cốt vỡ vụn đau đớn truyền tới, hai cánh tay bon chúng bị Trường Bình ngạnh sinh sinh bóp nát.

Trường đao bên hông lão đại loé sáng, hai tên thủ hạ bị phế ném bay ngược, thuận thế mà tới chém ra nhất đao thâm hiểm che khuất hướng tầm.

"Xoẹt…. " Tiếng đao phong đâm thẳng, Trường Bình thân hình nhanh nhậy lách thân thu thức.

Nam lão đại nhất chiêu không trúng, thủ phải đao thuật biến hoá cổ tay mang theo đao phong chém ngang.

"Phanh…. " Du tẩu, đao quang lướt qua đỉnh đầu, Trường Bình thân pháp luồn lách phá thứ hai. Nhưng chưa đợi hắn bình ổn, đao thế xúc tiến phát ra thứ thức ba.

"Phanh… " Tủ sách vỡ nát theo phong đao chém vụn, bộ pháp biến đổi linh hoạt, thân luyện thành thiếc kì dị có thể ngạnh khánh đao phong nhưng hắn không muốn thử.

"Phanh…. "

"Phanh…. "

Ngũ thức đao liên triển, một bộ võ học "Cửu Xà Mãng đao" chủ tu công pháp nam lão đại.

Bên ngoài tiếng động đánh tới, hai tên thủ hạ chặn hậu tay câm kiếm xông vào. Chiến đoàn biến đổi ba đấu một, Trường Bình thân trong kiếm phong, đao phong, thân pháp trôi chảy thi triển như du xà, du ngư trong sát phong một cái bện lưới đánh cá. Hắn ung dung nhẹ nhàng một điểm thương tổn sợi lông không có.

"Các vị, phong bạt thối của ta như thế nào à…. " Hắn dừng lại, mặt hơi trêu tức ba người đối diện.

"Chân nhân bất lộ tướng, Trường trang chủ một thân võ học ẩn dấu, mới trẻ tuổi tu vi không kém lão phu." Nam đại lão đao thế hạ xuống, khuôn mặt chậc chậc hiếu kì phi tiếu.

"Trường trang chủ, ngươi khiến bọn ta thật bất ngờ nhưng cũng chỉ vậy thôi."

"Khó thoát khỏi khốn cục…. " Nam tử cầm kiếm bên cạnh lạnh giọng, hắn ban nãy một phen tốn công tốn sức nhưng không chạm nổi Trường Bình một sợi tóc nay sinh khí mạnh miệng.

"A, các ngươi không sợ, Trường gia trang động tĩnh người đến…. "

"Ngươi đoán…. " Ba người thân pháp tạo thành tam mũi công hướng đến. Bọn hắn phía trước phân chia đánh hạ thuốc cả gia trang, chỉ cần không đến một khắc, tập hợp nhân thủ cầm xuống tên này không khó.

Mị ảnh thân pháp theo quy tích dịch chuyển, kiếm chiêu, đao thức chuyển động chậm phát hai tức so với thực.

Ba tên động tác xem như không vội, chủ yếu vây khốn Trường Bình.

Không đến một khắc, tiếng bước chân bên kia truyền tới, số lượng dồn dập, có thể nghe tiếng nhiều người.

"Công tử, ta đến người không sao à…. " Lý A Cẩu điều động hơn hai mươi gia đinh mang thiết côn đến, bọn chúng phía sau còn kèm theo năm tên hắc nhân trói chặt.

Tào lão đi phía sau cùng xem xét, tách hàng người ra đi về phía trước, giọng nói:

"Công tử, xử lý không xót chỉ còn cá đây."

Lúc này, tam nhân vây công phân tâm chú ý đoàn người đến, cả đám kinh hô thầm nghĩ:"Không xong."

Tráng đinh theo đó nhanh nhẹn bao vây chính sảnh so đấu bốn người, Trường Bình thân pháp đạp không lui phía sau ba bước.

"Các vị, vui đùa cũng nên kết thúc à."

Khảm đao đai lưng rời khỏi vỏ, trường đao sống cạnh tinh thiết đoán tạo kim thiết, lưỡi đao mang thanh hàn sắc bén.

Thân pháp u linh vận khởi, Bát Phương Tàng Đao theo khí huyết trường long dài một trượng biến chuyển, đao phong kình sóng, sắc nẹm liên tiếp từ bốn phương tám hướng diễn luyện tạo thành.

Ba người trung tâm kinh hãi, đối thủ phía trước chơi đùa giờ thật mới dùng sức.

Hàng loạt đao phong từ bốn phương tam hướng chém đến, hai tên tu vi thấp không kịp chống đỡ, bị một loạt vết cắt như chong chong xoay thịt, phía sau thân hình không nhận dạng khí tuyệt bỏ mình.

Thân luyện lực cảnh hậu kì đại lão gánh gượng chống đỡ quá ba đao phong, bất lực bị viên thứ bốn, thứ năm, chặt chém thân thi tàn phá ngã trên vũng máu.

Thân xung quanh cả đám người hít khí lạnh, đôi mắt mang phần khắc lạ nhìn vị chủ nhân.

Khí huyết trường long dọc đỉnh xương sống còn không quá tiêu nửa, võ kỹ đao thuật vận dụng thân pháp tuyệt nhanh kết hợp phát đao liên tục, tạo ra thế liên miên bất tuyệt đao trận, được hắn đặt tên:"Bát Phương Tàng Đao."

Một canh giờ sau đi qua tra hỏi, bọn chúng thân phận đa phần nhân sĩ giang hồ xen lẫn nhân thủ hắc sơn trại, lai lịch cùng một hội cướp giết phú hộ, địa chủ lúc trước. Càng to gan hơn làm án cướp đoạt xe tiêu Vạn gia gần đây.

Đặc biệt bức tên thủ lĩnh lão đại khiến Trường Bình biết thêm sự tình thú vị.

Nhóm nhân thủ có giao dịch với đại công tử Vạn gia Vạn Thiên Không. Hắn phía trước chủ động cung cấp tình báo phú hộ hòng tạo sâu mối giao dịch, chia sẻ tài vật đánh cắp. Đến sau lại cung cấp chi tiết thương hội, cũng không phải hắn ngu xuẩn đến độ tự đốt nhà mình.

Nghe nói nhị đệ hắn Vạn Thiên Hà phụ trách chủ sự, bày mưu đặt kế hòng đẩy trách nhiệm, tạo lợi thế cạnh tranh gia chủ. Tộc trưởng Vạn Khải tuổi tác bát tuần khí sắc suy vi sống không xa, bắt đầu chọn lựa quyền thừa kế. Vạn gia theo đó nội bộ chia làm ba phe phái, nhóm trung lập, nhóm ủng hộ đại công tử, nhóm ủng hộ nhị công tử.

Hai bên cạnh tranh thực lực không khác biệt, mới đầu chỉ minh tranh, nhỏ nhặt nhưng từ mâu thuẫn tiểu dẫn đến mẫu thuẫn đại, Vạn Thiên Không ra tay ngoan thâm bèn cấu kết với tặc phỉ.

Kế hoạch thành công, khi Vạn Thiên Hà đang trong nghi tội, tặc nhân hành động ổn thỏa không may bắt gặp liều chết phản kích, truy quét khá gắt.

Tên thủ lĩnh kia chứng kiến Trường gia trang cứ điểm thông qua, hòng dụng ý tu hú chiếm tổ ngủ đông. Hắn suy xét thực lực lợi hại, chỉ một lão nô luyện lực viên mãn cuối tuần, sức lực không mấy cộng thêm tráng đinh. Chỉ cần hạ dược số chúng còn lại nhanh chóng khống chế chủ nhân nơi này kế hoạch thành công.

Chỉ tiếc bọn hắn phán đoán sai thực lực à!

Khi Vạn gia kiểm tra, hành động nhỏ Ngưu Nhị Đại không che lấp được lão Tào cùng hắn.

Cảnh giới cao hơn, khí huyết trường long cảm ứng dễ dàng cảm ứng thân phận võ nhân.

Chiến lợi phẩm tấm mặt nạ da người cộng quyển công pháp ố vàng dịch dung thuật cầm trên tay hắn. Thủ đoạn che lấp ngoại hình vẫn được, chỉ tiếc gặp phải Tào lão hơn xa cảnh giới. Nếu thông qua thuật dịch dung kết hợp liễm tức, xúc cốt, hắn phán đoán vẫn có thể dùng một hai. Còn thân phận mặt nạ nhân, tất nhiên phía trước bất hạnh bị giết lột mặt luyện chế thành.

Trường Bình trầm ngâm về phòng, hắn đầu óc linh hoạt suy.

"Vạn gia, ăn ta thuế lương, hành ta theo ý, để bọn chúng đau khổ moi chút, coi như kiếm lãi à."

Đồng bọn tên kia vẫn còn ẩn núp khoảng mười người, nếu bị Vạn gia bắt được xong đồn thổi một phen Vạn gia đại công tử cùng nhị công tử vậy mà đánh lên án mạng trong gia tộc thì thật thú vị.

Hắn không khỏi một bộ ý cười xem xét tràng tai hoạ nội chiến, chó tranh chó, gà tranh gà.

"Tào lão, ngươi thấy sao." Hắn nói ra ý kiến một bên lão nô.

Chuyện này cần người thân thủ thành thục đi làm, quan tới quan lui, vẫn mình lão thích hợp.

"Theo ý ngài." Lão không nhiều lời, thân ảnh đã du tẩu vào đêm đến địa điểm tập hợp nhóm cướp.