Chương 7: Di tàng và đột phá.

Thư phòng.

Một góc kệ nào đó, lão Tào thuận dịch mở khoá cơ quan.

Mặt đất nền đá theo đó dịch chuyển lộ ra thông đạo nhỏ vừa một người đi.

Tào Xung dẫn đường, thông lộ bậc thang dẫn xuống lòng đất, không gian nhỏ hẹp tối đen khiến bước chân hai người không được nhanh lắm.

Đi được 100 bậc, lão Tào quen thuộc ngón tay vào bên kệ đường xuống, một bấc đèn cầy lẫn đánh lửa, hai tay hắn trài sát vào que tạo thành ma sát nhỏ dẫn nhiệt. Đèn cầy đánh sáng khoảng không nửa trượng, lão hướng chiếu sáng phía trước bộ pháp hơi chậm đi, giọng lên tiếng nhắc nhở:"công tử, người đi sát nô, cẩn thận cơ quan."

Trường Bình biết ý, thân dán gần, đôi mắt quan mỗi bước đi làm theo, không đến một tuần trà bậc thang đi hết xuống mặt nền đá, đến tiếp thêm tuần trà xuất hiện một khoảng bãi không gian phòng rộng.

Tào Xung không ngừng lại, đối diện ba thông lộ cửa, hắn bước chân mỗi nền đá theo phương hình chữ S vào cửa chính.

Tiếp tục hai tuần trà, Trường Bình ước trừng thông đạo có hẳn dặm đường, hắn không biết sao nhân tạo thời nay làm ra được.

"Đến." Tào Xung đoạn đường đếm nhẩm, số một trăm ba mười bảy gạch đá, lão thu chân tay trái nhấn vào một hốc đá.

"Kẹt kẹt kẹt…." Cửa đá ẩn nấp vác đá kéo ra.

Hắn cùng lão hơi chậm bước vào, chỉ thấy khoảng không nhất phòng chứa đại lượng rương gỗ.

"Công tử, đây là đời đời gia tộc người tích lũy." Tào xung đến một kệ rương mở ra, bên trong toàn vàng bạc châu báu ánh kim huy hoàng.

Trường Bình hút khí ngụm nhiều ngân lượng như thế, dù kiếp trước hay tu tiên giới cũng chưa từng mở mang tầm mắt như lúc này.

Rương gỗ cùng dạng số lượng trên mười chiếc, đoán chừng tiền tài số lượng quá lớn.

"Công tử, đây cất giữ đại lượng bí tích võ học gia tộc truyền lại."

Tào Xung lại mở chiếc rương khác, bên trong sách bí tịch đa phần bằng da thú, hắn bên trong võ học từ nhập môn đến tầng luyện huyết cảnh. Nếu bỏ ra ngoài không biết sẽ tạo thành tràng sóng to gió lớn cướp đoạn như nào.

Rương này số lượng năm hòm có thừa.

Lão Tào với tay tiếp mở tiếp một rương trang trí có phần tinh mĩ.

"Công tử, bên trong chứa kỳ trân dị bảo thiên hạ: tẩy tủy đan, dịch cân đan, khí huyết đan,... huyền kim tinh…. "

Trường Bình quan sát trong rương, chứa bình lọ phong kín đan dược, kim loại, mặc ngọc.

"Chẳng lẽ đoàn năng lượng đan điền là do đan dược tác dụng?" Hắn luôn hiếu kỳ nguồn năng lượng đó, có thể chắc chắn nó không phải từ bảng thuộc tính ra.

"Đúng vậy! Công tử vốn thể cốt yếu lên dùng đan dược bù đắp, không ngờ ngài dùng xong thể cốt tăng mạnh lại ngộ tính cực cao."

"Tổ tiên đời đời tích lũy xuống muốn tìm tư chất hậu nhân cực mạnh bồi dưỡng."

"Chỉ tiếc! Hai trăm năm, trời sinh đố kị huyết mạch dị chủng suy bại đến đời công tử huyết mạch nhất nhân."

"May mắn! May mắn!.... Gia tộc có truyền nhân."

Trường Bình im lặng, truyện phát sinh chuột sa hũ gạo vận khí cực điểm nhưng hắn biết chuyện trong không đơn giản như vậy.

Làm gì phải tích lũy, trong khi không đem tài bạc mở rộng, phải ẩn mình chờ thời chỗ này.

Tào Xung quan sát biết công tử tuổi nhỏ, suy nghĩ không nhỏ.

Hắn quỳ xuống, dập đầu ba lạy, miệng khẩn tình:"Công tử, ngài không cần suy nghĩ nhiều, người chỉ cần đủ sức tự vệ, đến lúc đó lão nô xin đem hết nói kỹ."

Trường Bình bình lặng hồi lâu mới đón đỡ lão dậy, hắn thần sắc bên ngoài cố biểu hiện không lớn kiểm tra đồ phòng còn lại.

Phòng đá ngoài vàng bạc, trân tàng, bí tịch võ học, còn tích lũy lương thực, vật dụng sinh hoạt.

"Đây là!" Hai rương thiết khác hoàn toàn, được đặt trên kệ cao nhất.

"Cái này! Chưa đến thời điểm."

"Được." Hắn bỏ tâm lý hiếu kỳ, vẫn chưa lên vội.

"Công tử, mời ngài theo ta."

Tào Xung bên trái gốc đá vận khởi cơ quan, bỗng xuất hiện một thông lộ khác.

Đường đá đi được ba tuần thiên, mặt đất bắt đầu xuất hiện lớp bùn đất, ẩm mốc rêu phòng, tiếp qua mồi hồi nghe róc rách tiếng nước, cuối đạo bất ngờ ánh sáng chiếu vào.

Một môn lộ thông ra hang động, rừng núi.

Tuế nguyện luân chuyển hai vòng.

Trường gia trang yên bình khiến Trường Bình cho quyết định của hắn đúng.

Ngay sau thẩm vấn cùng cho kết quả tự ý hành động, do vợ chồng a tam kết liễu sinh mạng bọn chúng, xong Tào Xung nhặt xác mang đi chế tạo hiện trường giả.

Hắn cho người lưu ý động tĩnh, rất may sau đó có người cõng oa, Nghe nói một Sát Đao Nhân có thù hằn sâu lặng với hắc sơn trại.

Lúc này, Trường Bình ngưng thần tĩnh khí ngồi xếp bằng bồ đoàn.

Làn da hắn một màu xích hồng, cơ thể mạnh mẽ chùi rèn cơ thịt, vai ngang mở rộng, hai thủ gân màng, nhân hình như ẩn chứa lượng lớn sức mạnh.

Khuôn mặt góc cạnh, hàng ngài rậm rạp, đôi mắt hổ, hàng môi dày.

Dung mạo biến hoá khác biệt niên linh hai tháng trước.

Phía trước bồ đoàn, dải hàng bình ngọc chứa đựng chân đan.

"Tẩy tủy đan, dịch cân đan, khí huyết đan, căn cốt đan." Năm bình hắn lấy ra một phần dùng.

"Ông….ông…." Khí huyết sôi trào trong cơ thể phát ra tiếng kêu lớn.

Đoàn huyết dịch trong cơ thể như vật sống, được võ cơ chú tâm dẫn dắt tụ hợp, vô hạn huyết cầu sôi trào nung nóng nhiệt độ cơ thể hướng về đốt sống lưng.

"Tụ…. nhiên ….. quyết." Trường Bình pháp môn vận khởi, đoàn khí huyết tán loạn như vân vụ bỗng theo một loại kì diệu bào đó ngưng thành một đoàn thực chất.

Bỗng nhiên, xương sống nhô lên nổi u một cục một đoạn dài to bằng cổ tay chạy song song trục sống từ xương đuôi đến thiên linh cái.

Khí huyết hoá Trường Long, đây là bậc bất nhập lưu võ nhân tiến vào luyện lực cảnh. Nhân thường khí huyết nhỏ bé chỉ đầu đũa, dài mấy phân, khác biệt Trường Bình đoàn năng lượng khí huyết biến hóa.

"Rắc…." U cục xương sống trở lại xuống, khí huyết trường long nhập thể.

Một cảm giác vô hạn sức mạnh khó thể đong đếm, Trường Bình bí mật khởi thân ra trang đến bên góc sơn.

Tảng đá nặng ký hơn ngàn cân chân núi, khi trước tập luyện hắn chỉ dùng xê xích. Hắn động hai thủ, dễ dàng khuân vác, được lúc ném mạnh phía trước. Một tiếng xé không khí, mang theo vạn sức bắn phá vang vọng. Nơi xa trăm trượng đá tảng rơi xuống, đại địa phá toái thành hố lớn khiến đôi đồng tử ngạc nhiên trước kết quả.

Phía trước đó thông tin chỉ số.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 5/90]

[Ngộ tính: 11]

[Tu vi: Võ đạo(Bất nhập lưu 80/50)]

[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công 1: 2000/2000; Ngũ thức đao 1: 2000/2000; Xúc cốt công 1: 2000/2000; Hám sơn quyền 1: 2000/2000; Tam Hống quyền 1: 2000/2000; Phong bạt thối 1: 2000/2000; Tứ xà bộ 1: 2000/2000; Hồ gia đao pháp 1: 2000/2000)]

Kiêm tu bát môn võ công, Trường Bình áp xúc cảnh giới một thân tu vi 800 cân.

Nhờ đại lượng tài nguyên, đan dược, kim thủ chủ đánh phạt vô hạn căn cơ điều này không quá khó.

Nhân thường một thân đủ 100 cân man lực đủ đột phá, đại tông môn, đại thiên kiều, đại phái đệ tử pháp môn võ học đỉnh cấp căn cơ đâu đó cũng chỉ 200, 300 cân man lực.

Trường Bình không phải bọn hắn, hắn nhờ kim thủ chỉ mở ra môn lộ của hắn, áp sức cực hạn, cực hạn phá bình cảnh, hậu tích bạt phát, nghiền ép tiềm năng.

Sau khi đột phá chỉ số biến hoá cực lớn.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 5/95]

[Ngộ tính: 15]

[Tu vi: Võ đạo(Luyện lực cảnh: 100/500)]

[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công 1: 2000/2000; Ngũ thức đao 1: 2000/2000; Xúc cốt công 1: 2000/2000; Hám sơn quyền 1: 2000/2000; Tam Hống quyền 1: 2000/2000; Phong bạt thối 1: 2000/2000; Tứ xà bộ 1: 2000/2000; Hồ gia đao pháp 1: 2000/2000)]

[Kỹ năng: không]

[Điểm tu luyện: 0]

[Hiện tại diễn luyện tối đa: 4]

[Đang truyền công: 0,893/100%]

Tuổi thọ tăng lên 5 tuổi thế giới tu tiên.

Ngô tính tăng lên 15 giúp hắn linh ngộ, học tập võ công nhanh hơn, trí óc thanh minh.

Võ đạo lên hàng luyện lực cảnh 100 tương xứng 1000 cân man lực. Không cần nói, cảnh giới luyện lực cảnh chiêu kỹ không quá chênh lệch chủ yếu áp xúc lực, theo đó điển tịch ghi chép một luyện lực cảnh viên mãn thực lực 500 man, như thế khác gì Trường Bình thực chất tu vi vượt đến luyện nhục cảnh.

Đây khác biệt kim thủ chỉ mang đến!

Có thực lực điều kiện khiêu chiến vượt cấp nhưng hắn không ngu hành động, làm người hai đời bản tính cẩn thận, tiêu trí điệu thấp phát tài, tích súc lực lượng.

Tâm cảnh trong suốt, thực lực đột biến có thể so sánh tu tiên giới luyện thể nhất trọng cũng không làm hắn mảy may.

Võ đạo nhất lộ đường dài, thời gian sống của hắn còn nhiều.

Tâm lĩnh an minh mới có thể nắm bắt, hưởng thụ mong muốn!

Xúc cốt công! Thi triển võ kỹ, thân hình cao lớn bốn thước xuống ba thước, cơ bắp ẩn tàng, khí huyết không lộ.

Trường Bình xử lý hiện trường, điệu thấp hồi trang, canh đêm a cẩu vẫn bận việc trông coi, bộ pháp luyện lâu, bay qua hắn chỉ thoảng một cơn gió nhẹ.

Đóng cửa phòng, hắn lại xếp bằng trên bồ đoàn, một hộp gỗ từ phòng đá lấy ra.

Bên trong ba bản bí tích công pháp cao cấp da thú.

"Long Tượng Bàn Nhược Công" cao cấp công pháp bí truyền của Mật Tông.

Đại Xuân phật giáo hưng thịnh, được tôn lên làm quốc giáo. Trong đó tồn tại hai lưu phái truyền đời Bắc Tông cùng Mật Tông song song tồn tại, đứng đầu hai phái cũng như đại danh đỉnh đỉnh thiên hạ Đại Quang Minh tự cùng Ma Ha pháp tự.

Long Tượng Bàn Nhược Công vặn tư ghi rõ pháp môn khởi đầu không khó nhập, tầng 1 2 3 4 đối ứng luyện nhục cảnh, tu thành man lực mỗi quyền đánh ra mang theo nhất long nhất tượng, lực phá vạn địch.

Công pháp tổng 13 tầng, mỗi nhất tầng lấy gấp hai lần thiên độ khó, tài nguyên, ngộ tính, sát khí, bí kỹ điều yêu cầu cao cấp.

Trương công pháp hiện tại chỉ đến 8 tầng võ môn nhưng cũng đủ khiến Trường Bình hài lòng.

"Dung Lô Vạn Pháp quyết." Trương hai ghi lại kỳ công, nhân sáng tạo này danh tự Vạn Đạo tông sư, võ công kiêm tu đủ loại, pháp kỹ kỳ dị, chân cương thâm hậu, từng tung hoành, khai tông lập phái truyền thừa 200 năm trước.

Kỳ công này, mới đầu phát hiện khiến hắn kinh hỉ, coi trọng rất thích hợp kim thủ chỉ.

Tứ diễn luyện tối đa, có nghĩa hắn đồng thời quang ảnh bốn cái, cùng lúc tu tập bốn môn võ đạo.

"A Tu La Pháp Thân." Võ môn này cũng coi thuộc hàng hiếm có, lưu truyền nơi không rõ, ghi chép pháp môn thiên hướng ngạnh công luyện thể.

Dừng lại quan kĩ, ba môn công pháp ký văn được lưu giữ trong bảng thuộc tính. Trường Bình tay với mở nắp bình sứ lấy hai viên dược hoàn đều mang bạch màu một to một nhỏ.

"Tiểu lực hoàn." Luyện hoá dược tính tu bổ 5 man lực.

"Đại lực hoàn." Luyện hoá dược tính tu bổ 20 man lực.

Hai loại đan đều kỳ phẩm..

Không để ý, hắn bỏ hai viên vào miệng, hai canh giờ qua đan dược luyện hoá hết, phẩm đan để lâu khiến dược tính trôi đi quá phần nhưng vẫn nhiều ít. Cơ thể hắn sức lực lại tăng trưởng một tí, khí huyết trường long thêm bổ sung.

Luyện lực cảnh thực chất mang tính tích lũy, nói không ngoa chỉ cần tài nguyên đầy đủ, heo cũng có thể tu luyện đến viên mãn.

Chỉ là mấy ai nơi hoang cằn huyện thành võ thành có nhân được nhiều tài nguyên như thế?

……………………………..