Chương 4: Hoàng tu sĩ.

Hậu viện.

Trong phòng, một thùng gỗ lớn nước ấm mang theo mùi thảo mộc.

Đồ nghề từ Tào Xung chuẩn bị sẵn.

Trường Bình thoát sạch y phục ngâm mình trong đó, miệng khẽ thở trọc khí thư sướng, nước ấm cùng thảo mộc mang hương khí, hiểu quả khiến trí não bớt mệt mỏi, thân thể giảm đau nhức.

Đặc biệt hơn nữa...

"Tiểu ngọc, tay người thật mềm à." Hai tay mảnh mai kỳ cọ vai trần.

"Công tử, người…." Tiểu ngọc giọng nói mang theo mấy phần xấu hổ. Nàng cũng không lần đầu tắm cho chủ nhân ngượng ngùng mà ngạc nhiên lần đầu công tử khen tặng.

"Ngươi à, có gì ngại ngùng… " Trường Bình giọng nói bình thản nhưng tay chân bát nháo, cầm tay nô tỳ.

"Công tử, người….xấu… hư…. a." Thân thể nàng hơi tê bình phục, giọng kêu lên như muỗi mang theo mấy phần tức sinh khí như không.

Cổ đại phong kiến, nô tỳ số phận bị mua bán chủ nhân định đoạt, không có quyền lợi tự thân.

Trường Bình không để ý đến nàng, cúi người xuống quan sát hàng họ, trong lòng tự nhủ:"Tiểu huynh đệ người không được cao lớn lắm... cũng may chúng ta đang thời kỳ phát dục…"

"Người à, kỳ xuống dưới này…" Hắn phát ra tinh quái, cầm tay tiểu ngọc bỏ xuống phía dưới.

Nàng hai má hiện lên đỏ ửng, thông qua màn nước thiếu nữ biết nhận thứ đó, cũng thoáng nghe quái sự thói xấu của nó.

Trường Bình dựa vào thành gỗ, nhắm mắt nghỉ ngơi tận hưởng đôi tay mềm mại.

Cũng không phải hắn tham hoa hoá sắc, chỉ là cố tình hành động khác lạ từ từ biến đổi khiến cho xung quanh nhận biết. Để tới khi hắn làm ra hành động lớn, mọi nhân cũng không quá đột ngột sinh ra nghi hoặc.

Thức ăn ban tối được biến đổi, đặc biệt thêm canh gà hầm thảo dược, bồi bổ.

Trường Bình chưa vội đụng đũa, hắn nhìn đối diện năm người: Tào lão, Tiểu Ngọc, vợ chồng nhà A Tam, Lý A Cẩu.

Vợ chồng A Tam niên linh năm mươi, dung mạo già nua hủ bại như lão mộc cuối đời, bọn hắn vợ chồng yếu sức chậm chạp nên được phân phụ trách bếp núc, dọn dẹp trang viên.

Lý A Cẩu niên ninh hai mươi, dung mạo phổ thông, tuy thế đôi mắt sáng nổi bật có thần. Hắn cũng từ nhỏ gia đình nghèo khó bị bán vào trang, do sức lực tráng niên nên phụ trách việc nặng nhọc, mua bán vào thành hay cùng lão Tào đi thu tô ruộng.

"Tất cả ngồi xuống, cùng ăn à." Trường Bình âm cổ thanh nói.

"Công tử, không thể…"

Tào Xung lập tức biến chuyển khuyên bảo, bọn nô tài thân phận thấp kém sao dám ngồi cùng bàn chủ nhân, không hợp quy củ.

"Chỉ một lần…" Trường Bình xuyên qua lần hai, lần thứ nhất bệnh liệt giường. Hắn đây muốn đánh giá bọn thuộc hạ, nô tài kĩ hơn.

Sáng sớm, thời điểm tinh khí thịnh vượng nhất.

Trường Bình rời giường luyện tập, vẫn bài cũ nhưng luyện thêm đứng tấn.

Đứng tấn thế vững thân thể, căn cơ của tất cả võ học.

Lão Tào đặc biệt chú ý điểm này, bắt hắn từng cử chỉ, lỗi lầm.

Một canh giờ đứng thế, từ cấp cơ sở thêm trọng lượng tăng cấp độ.

Một thiên, lão Tào lập lịch kế hoạch luyện tập, sáng sớm từ giờ mão đến giờ tỵ, chiều từ giờ thân đến giờ dậu. Một kế hoạch hợp lý, thực hiện liên tục sẽ cho ra kết quả.

Một tuần thiên qua đi, sức lực Trường Bình trưởng từ luyện tập, ăn uống, thuốc bổ, thân thể gầy gò, làn da ma bệnh được cải thiện dần.

Hắn đâu đó phát hiện nơi đan điền như có như không một cỗ năng lượng vô hình phát ra tẩm bổ thân thể.

"Hôm nay, luyện thêm đánh quyền, đá cước."

Đứng tấn không ngừng nghỉ giúp thân thể hắn trụ vững, có căn cơ nguồn thu lẫn phát lực.

Trường Bình biến thế tấn, hai thủ phát ra nhất quyền, rồi lại chuyển thế hai thối phát lực đá cao.

Thời gian thấm thoát qua hai tuần thiên, hắn sơ bộ hình thần cơ sở luyện võ.

Hôm nay, Tào lão bắt đầu dạy hắn "Tứ Linh Công".

Kể từ lúc được công pháp, hắn vẫn luôn chú tâm đọc nó nên hình sơ bộ nắm giữ.

Hắn cũng không phải không muốn thử nhưng lão nô nhắc nhở không nên.

Giờ thì được tâm nguyện hắn hào hức khám phá, Tứ linh công pháp môn trong đầu lưu trữ như in hình chia làm tứ thế: võ quy, võ xà, võ ưng, võ hổ.

Trong đó võ quy đơn giản nhất hành thổ, nhập nhịp không chế thổ nạp pháp môn.

Võ xà thiên về kĩ nghệ rèn luyện bộ phạn đôi chân, võ cơ thiên về khoé loé, dẻo dai.

Võ ưng pháp môn một thân tu sức bền, áp xúc sức bật, lực nhảy.

Võ hổ võ kĩ phức tạp nhất, luyện một thân lực thu phát, quyền mang sức sát thương, biến báo.

Lão Tào giảng giải pháp môn trước rồi thuận việc đánh ra một lần tứ linh công.

Trường Bình quan sát lão tập luyện một cách chăm chú, khung cảnh ý thần, diễn luyện cảnh giới thuần thục, nước chảy mây trôi.

[Công pháp: Võ đạo(Tứ Linh Công: 1/1000)]

Lão Tào ngừng thân đánh xong, bắt đầu hướng dẫn hắn theo thứ tự từ cơ bản võ quy đến phức tạp.

Trường Bình tập trung đứng thế, khoang miệng theo hít thở pháp môn, cảm nhận mới đầu không rõ nhưng theo từng nhịp từng nhịp cơ bụng hắn từ từ biến hoá giống như một khoang chứa hơi thở thông qua miệng họng trao đổi khí với thiên địa, một lần hít vào thở ra tích góp được một chút cặn lưu vào trong đó.

[Công pháp: Võ đạo(Tứ Linh Công: 4/1000).

Thành quả sau một canh giờ.

Hắn hơi chút thả lỏng, ngồi bàn uống nước, Tiểu ngọc một bên cầm quạt nan thổi gió.

Nàng công việc hàng ngày ngoài chăm sóc chủ nhân ra cũng phải phụ vợ chồng A Tam.

Mỗi lúc rảnh rỗi đều đến xem hắn tập võ.

"Ngươi cũng muốn luyện võ…?" Trường Bình xem tiểu nô tỳ từ nhỏ lớn lên chăm sóc mình, suy tư nói ra.

"Công tử, tiểu ngọc…." Nàng thân phận từ nhỏ khiến bản thân tự xem thấp kém, cộng tính tình nhút nhát khiến không nói lên lời, đôi mắt chớp chớp.

Trường Bình không xem cũng hiểu, sảng khoái cười nói:"Muốn luyện thì luyện à, một mình ta cũng nhàm chán…"

Cỗ thân thể này không mẹ, Tiểu Ngọc nữ nhân cùng hắn tiếp xúc gần lâu nhất, hắn có thể cảm nhận được tình cảm mẫu ái, tỷ muội đệ đệ này.

Chỉ là phía trước chủ nhân suy nghĩ non nớt, tính cách kiệm không có hành động biểu lộ.

Tiểu Ngọc tuổi không trưởng, mới mười năm thể cốt chưa định hình, vẫn có thể.

………………….

Ban đêm.

Sau một ngày vận động, cơ thể mệt mỏi nhưng hắn chưa đi ngủ vội.

Hắn mí mắt đảo phòng, quan sát động tĩnh, phát hiện không điều bất thường, mới yên tâm nhìn thẳng.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 5/90]

[Ngộ tính: 5]

[Tu vi: Không]

[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công: 5/1000) ]

[Kỹ năng: Không]

[Điểm tu luyện: 1]

[Hiện tại diễn luyện tối đa: 2]

Quan sát bảng chỉ số, Trường Bình như một lực nào đó, linh tính dẫn dắt, tâm thần hắn tập trung vào dòng công pháp. Ngay lập tức (+) điểm tu luyện hiện ra.

Thực hiện theo nó, bỗng chốc hắn phát hiện thay đổi, nơi thức hải bất ngờ hiện đạo quang ảnh mini luyện tập tứ linh công.

Quang ảnh sống động giống hắn từ động tác, cách thức, sâu xa hình quảng bỗng linh tính tập theo môn lộ Tứ Linh Công.

Một tuần trà qua, kết quả khiến hắn không tưởng, tốc độ tiến bộ gấp ba lần lúc trước.

Tâm tình kích động vui sướng tác dụng kim thủ chỉ nhưng lòng lại rất nhanh đè xuống.

Linh hồn bốn mươi trung niên xuyên qua giúp áp chế nội tâm!

Thời gian nhật nguyên tinh thần trôi qua tuần thiên, tứ linh công tu luyện thuần thục hơi khiến lão nội chưởng giáo bất ngờ, phán đoán công tử ngộ tính cao tập võ.

Tứ Linh Công(521/1000).

Kết quả tiến độ hảo!

Chỉ hơi tiếc, diễn luyện quang ảnh được ba ngày hết tác dụng nhưng hắn cũng phát hiện mỗi qua một tuần lại có thêm 1 điểm.

Hiện tại, Trường Bình thân thể nằm im lặng chỉnh chủ trên giường. Thời gian xuyên qua tháng này gần hết, hắn vẫn nhớ lần trước xuyên về. Cảm giác buồn ngủ đánh tới, thần hồn cuốn vào vực sâu.

Trường Bình mở mắt, đập vào khung cảnh quen thuộc tu tiên giới phòng, hắn cảm tưởng thời gian mới trôi quan một canh giờ.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 5/90]

[Ngộ tính: 5]

[Tu vi: Không]

[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công: 521/1000)]

[Kỹ năng: Không]

[Điểm tu luyện: 1]

[Hiện tại diễn luyện tối đa: 2]

[Đang truyền công: 0,001/100%].

Chỉ số khác lạ dẫn đến chú ý, thân thể Trường Bình nội đan điền biến hoá, như có dòng nước ấm tẩm bổ thân thể.

................

Đông Mộc xóm, tứ hợp viện khoảng hai mươi gian, tiên nhân sinh hoạt ở đây phần lớn một thân gia sản hoặc người mang kỹ nghệ.

Gian tứ hào "Ất" của một tu sĩ họ Hoàng luyện khí sĩ tầng ba, thân một luyện đan sư.

Tu tiên bách nghệ quần gia nhưng chủ yếu Trận - Đan - Khí - Phù dẫn đầu.

Trường Bình cùng mẫu thân đến bái phỏng tu sĩ họ Hoàng.

Tiên giới quy củ, đạo lý không nhiều nhưng vẫn có, một nhân địa vị ra sao đều dựa trên tham số đo đạc: tu vi, tài lực, nhân mạch, tài năng, bối cảnh.

Mẫu thân trước cửa đánh thư tín, thời gian lúc lâu đợi chưa có hồi đáp.

Tiên nhân thọ nguyên dài đằng đẵng, thường xuyên bế quan tu luyện đột phá bình cảnh không lạ.

Diêm Cơ một lúc sau, đang định để lại lời nhắn.

Chỉ là! Cấm chế mở ra, một lão giả tu tiên da dẻ hạc phát hồng nhan, khí chất xuất phàm.

"Đạo hữu người mới chuyển đến?" Lão thanh âm già nua mang mệt mỏi chi khí.

"Đúng vậy! Hôm nay cố tình đến bái phỏng Hoàng lão." Diêm Cơ cung thường thân hơi cúi thi lễ.

Nàng làm động tác cho ý coi luận giao hàng hậu bối đối với tiền bối.

Trường Bình cũng theo hành lễ, hắn cố ý chậm lại quan sát vị Hoàng lão sư này, đôi mắt thanh tịnh mang vẻ sâu thẳm thực gây chú ý.

Hoàng tiên nhân tính tình không tốt, một thân cô độc, ít giao thiệp nhưng cũng không thuộc hàng quái dị.

Lão đáp lễ, mời vào trong dùng linh trà.

Hai tiên nhân cước bộ nhẹ nhàng phía trước, Trường Bình theo sau, xuyên qua cấm chế lục quang một mảng sân bãi rộng trồng đầy linh thảo, linh dược hiện vào... thanh mộc chi khí trong thiên địa nồng đậm.

Diện tích trồng trọt linh tài đa phần chiếm chỗ, chỉ để lại hai gian phòng ốc coi đủ, Hoàng lão dẫn trước vào gia, tự tay pha một ấm trà "Diệp Cúc thảo".

Thảo này lá tam tía lục sắc đường vân nhất giai hạ phẩm linh trà, 3 linh thạch một cân, bình thường tu sĩ không dễ uống nhưng lão Hoàng lại tùy tiện bày ra.

Có thể thấy tài lực của lão!

Hơn mười nhịp thở, bình ấm diệp cúc thảo lan hương mùi vị thiên nhiên hoa cúc cuối thu đâm thấm ruột gan.

Hai nhân tu tiên thưởng thức, Trường Bình cũng có phúc hưởng theo.

"Trà ngon!" Diêm Cơ khen, nàng linh trù sư thẩm vị biết vị.

"Thiếp thân từng thử qua diệp cúc hoa nhưng vị này khác biệt."

"Haha! Chỉ là một chút tiểu tiết…"Hoàng lão thoáng cười.

Trường Bình ngồi xuống im lặng, tâm đang khác lạ suy nghĩ mùi khét từ phong bên, hắn đoán có thể từ đan dược phế phẩm.

Diêm Cơ cùng Hoàng lão luận đạo thoáng điểm tự thân tu hành, nàng hơi ngạc nhiên đánh giá lại vị tiên hữu này. Cùng luyện khí tầng ba nhưng kiến thức, lý giải công pháp, tâm đắc tu luyện đều hơn nàng một bậc.

Ba tuần trà qua đi, được ích không nhỏ Diêm Cơ thuận tiện trao đổi chút linh dược, đan dược bèn cáo lui.

Hoàng lão tự thân tiễn ra cửa, mẫu tử hai người bộ pháp cách xa một đoạn, lão mới tiện tay đóng lại cấm chế.

Tâm thần một mảng thanh minh, cước bộ nhẹ nhàng nhưng lại mang theo vạn lực ẩn giấu.

Phòng đan nô, mặt đất tán loạn đan đỉnh một trượng dưới đan hoả thiêu cháy, nắp đan đỉnh khẽ mở, đan khí lan hương ra.

Hoàng lão hai tay thủ pháp thuần thục đánh ra phương lộ quyết ngưng đan, đan hoả bỗng cháy rực, đan dịch trong lô xu hướng kết thành hình.

Qua hai nhịp thở khống chế, kết xuất hoàn thành chi uẩn ngọc hình tròn. Hoàng lão thủ quyết biến hoá đánh một chi pháp quyết không đầu, đan ngọc bỗng nhiên bay ra.

Bốn viên thành hình, một viên đan xạm cháy đen.

"Uẩn khí đan - nhất giai trung phẩm đan dược tu luyện cho luyện khí trung giai."

...................................

Tu luyện thất, nằm trên một địa mạch nhập phẩm, tụ linh cấm chế giúp linh khí nồng đậm gấp ba lần bên ngoài.

Diêm Cơ đứng bên cạnh dặn dò nhi tử, xong sải bước đi vào đóng lại cấm chế.

Trường Bình ánh mắt rời khỏi về phòng, đây cũng không phải lần thứ nhất mẫu thân bế quan, mỗi lần ngắn thì mấy tháng lâu thì hơi năm.

Tu tiên nhân bế quan tu luyện vô số lần trong thời gian tuổi thọ, thời gian dư thừa dành cho thân nhân không nhiều. Chẳng thế, một số tiên nhân lòng mang đại đạo lòng không mang vướng bận, quyết tâm không nhiễm tơ duyên, kết thân đạo lữ lưu lại hậu nhân.

Diêm cơ bế quan, lương thực nhi tử cần đều chuẩn bị đủ, nếu không hợp có thể đánh ý nhờ người chuyển tới. Nàng cũng lưu tâm như trước nhắc nhở, không được ra ngoài tiếp xúc người lạ.

Một con lợn xứ được chế miệng không gian, Trường Bình cầm 20 linh sa thả vào.

Bọn chúng vốn tài vật những năm chủ thân tích góp.

Diêm Cơ mỗi lần bế quan hoặc cuối tháng đều dành khoản cho tiền tiêu vặt, mỗi lần số lượng rải rác 5, 10, 20 linh sa. Chủ thân không hứng thú đặc biệt, có thói quen không tiêu tích lũy vào trư thổ. Nó một kiện pháp khí thứ phẩm đựng đồ, đóng mở không cần thần thức thao túng, chỉ cần tiếp xúc nhẹ linh khí từ linh thạch tự động tạo thành lỗ khảm bỏ vào nhưng lại khó lấy ra đồ bên trong.

Cất giấu trư thổ vào gốc tủ sách, nhìn từ ngoài phát tạo cơ quan không dễ phát hiện.

Trường Bình im lặng ngưng thần dư tính bước đi trong khoảng thời gian đại.

[Đang truyền công: 0,57/100%].

[Công pháp: Võ đạo(Tứ linh công 521/1000)].

Suy tư xem có nên luyện võ nhưng rất nhanh bác bỏ. Cỗ thân thể này vẫn nhỏ chưa thể tự chủ, mẫu thân nàng vẫn luôn quan sát biến hoá.

"Không biết có phải hay không, nếu nàng biết nhi tử biến hoá biểu hiện bất thường có cho bị yêu ma tà nhân đoạt xá, một quyền đánh chết tươi a."

"Vẫn lên học tập tu tiên tri thức, xem xét một chút tri thức linh trù sư."

Tuế nguyệt tự thân độc lập, tạo thành một dòng sông trường hà chảy xiết xói mòn đạo đại.

Một tháng yên bình trôi đi.

[Đang truyền công: 84,67/100%].

Trường Bình nhìn số liệu, từ lực lượng thần bí ôn dưỡng cơ thể, hắn phát hiện từ tu vi võ đạo thế giới bên kia tác động.

Cảm khái thần diệu:"Xuyên qua, xuyên luôn cảnh giới, tu vi,.." chỉ là tốc độ này chậm chạp từ từ tẩm bổ, không một phát có được.