Chương 16: Cảnh giới luyện thân.

Động thực vật giới này khác biệt với tu tiên giới chủ yếu do thiên địa linh khí.

Yêu thú tu tiên giới một thân yêu lực thông qua thôn phệ nhật nguyệt tinh thần tu luyện.

Hung thú thế này một thân sát khí, hung khí không biết thôn phệ, tăng trưởng từ đâu, có vẻ hắn vẫn lịch duyệt còn thiếu chưa biết đích thực. Nhưng điều đó cũng không phải hắn bận tâm lúc này, tu vi đột phá thực lực tăng mạnh, căn cơ vững chắc khiến không mất nhiều thời gian củng cố cảnh giới.

Bảng thuộc tính một lần lượt biến hoá, tuy thế lại không nhiều cho lắm.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 6/95]

[Ngộ tính: 33]

[Tu vi: Võ đạo(Luyện nhục cảnh: 1230/2500)]

[Công pháp: Võ đạo(Bí Kỹ 1: Đại Cương Không Minh Quyền; Bí Kỹ 1: Phong Thần Cước; Ngũ thức đao 2: 4000/4000; Xúc cốt công 2: 4000/4000; Hồ gia đao pháp 2:4000/4000; Long Tượng Bàn Nhược Công 3: 540/12000; Dung Lô Vạn Pháp quyết 2: 5000/5000; A Tu La Pháp Thân 2: 132/12000; Tam kỳ ưng tiễn 2:4000/4000)]

[Kỹ năng: Linh trù sư 1(102/200)]

[Điểm tu luyện: 0]

[Hiện tại diễn luyện tối đa: 4]

[Đang truyền công: 0,1339/100%]

Đến luyện nhục kỳ sau, ba môn kỳ công tiến độ tăng nhanh, một phần cũng bởi hắn dành nhiều tinh lực xếp vào hàng chủ tu cũng như có đại lượng tài nguyên phù hợp.

Long Tượng Bàn Nhược Công cùng A Tu La pháp thân hai môn kiêm tu luyện thể quyết thích hợp cảnh giới hiện tại, lại thêm chủ huyết nhục hung thú tài nguyên chính công pháp.

Trường Bình với tay một hòm gỗ mở ra phía trước, bên trong hai bản bí tịch da thú theo lượt: Thiết Bố Sam cùng Kim Thân Quyết.

Chúng đều là công pháp tu luyện nhục thể, ngạnh công. Mỗi một thứ đều cao cấp pháp môn, có thể làm căn cơ võ học trấn thân, tốn đại lượng tinh lực cùng tài nguyên, không thích hợp kiêm tu. Nhưng hắn làm được, nhờ có kim thủ chỉ giúp đồng tu cùng thời, có tài nguyên đáp ứng, có kỳ công Dung Lô Vạn Pháp quyết không lo lắng lực lượng xung đột.

Lại với tay, một bình sứ trắng như ngọc, mở nắp mùi đan hương bên trong bay ra kích thích thính giác nặng. Đổ một viên ra tay, một khoản óng ánh tinh miết tròn vo mang lắp lánh kim tinh.

"Kim Thân đan" đan dược chủ tu luyện nhục.

Luyện nhục kỳ võ đạo pháp môn tu luyện thể thành thiếc, thông qua mỗi bộ phận phân ra tiến độ.

Bộ phận chủ yếu chia làm bốn võ cơ:"Tay, Chân, Thân, Đầu."

Luyện thành một bộ nhập tiền kỳ.

Luyện thành hai bộ nhập trung kỳ.

Luyện thành ba bộ nhập hậu kỳ.

Luyện thành tứ bộ nhập viên mãn.

Luyện thể thành thiếc cũng không phải chỉ cảnh giới mà chỉ pháp môn tu hành võ đạo.

Đông châu vùng trũng võ đạo so với toàn cõi thiên hạ Đại Xuân, võ nhân nơi này truyền thừa tiểu khiến chủ yếu luyện nhục thành thiếc, số lượng đông đảo dần dần quen xưng đại thế.

Phía trên luyện thể thành thiếc nghe nói cảnh giới cao hơn luyện thể thành thiết, luyện thể thành kim, luyện thể thành hoàng... Trong điển tịch giải thích rõ hơn phân chia cảnh giới pháp thân theo thứ tự từ thấp đến cao: thiếc thân, thiết thân, kim thân, hoàng thân. Mỗi tầng khác biệt tương ứng độ khó đạt cảnh, chiến lực tăng thêm, tiềm năng thiên phú võ đạo...

Truyền thuyết, khai quốc thái tổ hoàng đế Lý triều dùng võ đánh hạ giang sơn, võ đạo kinh tài tuyệt diễm thiếu niên thời điểm ngưng ra một thân "Hoàng thể", quyền đánh vô địch uy áp cùng thế hệ.

"Kim thân" trong thư điển cũng có phần ghi chú thêm, pháp môn lại là những trấn tông công pháp các đại thế lực.

"Thiết thân" pháp môn tương xứng không kém hiếm thấy kì công trên giang hồ.

Hai môn Thiết Bố Sam cùng Kim thân Quyết hắn định lượng thuộc hai hàng công pháp cao cấp cũng không phải không lý do.

Đặc biệt "Kim Thân đan" lại chủ dược của tầng cảnh giới nhục thân thứ ba.

Công pháp đao môn đến cảnh viên mãn, Trường Bình muốn kiêm tu thêm một môn đao công "Mị Ảnh Đao Pháp". Pháp môn tu luyện loan đao, kết hợp đao thuật với thân pháp, môn chia làm ba tầng công, không khó nhập môn, nó sát lực không mạnh, chỉ thiên về kì kỹ, tốc độ ra đao và lực đao. Nó đúng hợp công pháp phụ trợ tương dung sát lực và tốc độ. Công pháp đến viên mãn, hắn có đủ lực lĩnh ngộ ra "Đao kỹ."

Một môn lộ nữa hắn cũng muốn hướng tới, "Cung kỹ" khi kết hợp Tam Kỳ Ưng tiễn với Xạ Nhất Tinh kỳ, chỉ cần tìm một cây đao tốt, cung tốt phát huy sát lực chắc chắn sẽ cực đại. Đến lúc đó thủ đoạn hắn muốn tăng nhiều, hơn chỉnh thêm.

Điểm tu luyện vẫn đang cạn mức 0 tăng phúc 3 lần, tại tích lũy hiện điểm đều dành luôn tăng thực lực, hắn vẫn đang cố tìm cách có thêm điểm, khi một tuần reset 1 điểm.

Mức diễn luyện vẫn 4 không đổi.

Tu vi võ đạo càng tăng, quá trình truyền công ở tu tiên giới càng chậm.

Một thân man lực 12300 cân cũng coi có tư bản tự vệ, hắn suy tính lên ra ngoài mở mang.

……………………

Quan đạo huyện thành.

Thiếu niên lang ngũ quan thanh tuấn dưới nón tre, thân xuyên trường bào áo lụa, lưng giáp trường cung, hông đái loan đao hồ lô rượu thả sức rong ruổi trên thân hắc mã. Hình tượng thiếu niên hiệp khách mới nhập giang hồ, Trường Bình ưng ý cải trang dịch dung thành.

Khoái mã đèo thiếu hiệp từng bước từng bước lộc cộc trên yếu đạo, cưỡi ngựa thời nay rất khó khi chưa được huấn luyện cùng mã trung tam bảo phụ trợ. Trường Bình mới đầu mất hai hôm để tập, cũng tốt nhờ võ nhân nên việc thuần mã không khó lắm, chỉ cần dùng lực vừa phải khống chế phần bụng và cương của nó.

Thời cổ đại, đường xá yếu đạo không phát triển khiến giao thương khó khăn, trường gia trang vốn dĩ cách không xa huyện theo dọc phương ngang nhưng cũng phải mất hai ba ngày dọc theo tuyến đường vòng quanh.

Yếu đạo bùn đất gò ghề lại đầy cỏ lau cũng khiến mã không thể phi nước đại. Đến giữa buổi mới đi qua được mười dặm đường.

"Khoái mã mệt sức đường dài lại chở quá trọng cân phải cho nó nghỉ ngơi à." Trường Bình nhảy xuống, tay vuốt hắc mao, mở bao nước lẫn một chút lương đậu cho nó.

Thông lộ thỉnh thoảng có người ngang qua, bọn hắn đều ngó một lúc thiếu niên lang, Trường Bình cũng hiểu ý tứ bên trong.

Ngựa vật tư chiến lược cổ đại, muốn mua một con đã khó, nuôi nó càng khó thêm. Cũng không phải mua về thả rông tự kiếm ăn, bọn này khác thường không ăn cỏ à, toàn phẩm cao lương hạt ủ mem mới tiêu.

Nó vật đại biểu cho thân phận người sở hữu, cũng giống như kiếp trước qua đường thấy người giàu lái siêu xe Ferrari, Lamborghini vậy.

"Lão nhân ngài tốt, xin cho ta hỏi đường chính đạo hướng huyện Sơn Đông." Một lão nhân lưng khom gồ bó củi bước qua, hắn thái độ hòa ái hỏi thăm.

Khi đi cũng không chuẩn bị kỹ phương hướng, dù sao chỉ cần biết phương vị đại khái thì đường tự mở trong miệng.

Lão nhân vải đay trang y nghèo rách nhưng ánh mắt quan sát không sai. Cụ lão điều chỉnh thế hơi cúi xuống, giọng nói chậm rõ đủ để người chậm hiểu cũng loát được:"Vị thiếu hiệp này, ngài đi hướng thẳng…. đến chính đạo…. tiếp tục đi tiếp…. Sơn Đông." Quá nửa đời sống nơi đây, lão không lạ gì cả.

"Đa tạ, cụ lão." Trường Bình lên ngựa cám ơn, lại khẽ ném nén bạc vào tay lão.

Bạc trắng tầm một hai lượng, số tiền lớn đủ gia đình bốn người sống hai năm. Lão nhân không giả bộ, nhận lấy muốn lên lời khấu tạ chỉ là hắn ra hiệu lắc lắc đầu.

Lão nhân hiểu chuyện, mắt đục mang theo cảm kích, lão hơi ngó xung quanh rồi cất kĩ nén bạc vào ngực bước chân nhanh hơn.

Dù sao cũng không phải số tiền nhỏ mà thế đạo này.

Dịch quán giao thương yếu đạo hướng chính đạo, Trường Bình dừng lại trước cửa, lập tức một tên tiểu nhị hồ hởi bước tới.

"Quan gia mời vào, ở đây phòng trọ hảo hạng, thức ăn thức uống nhất tuyệt lại được miễn phí chăm ngựa…" Tiểu nhị nổ to khiến khách quan lần đầu gặp phải đều khịt mũi, hắn nhanh trước cắp cương ngựa.

"Trương Tam, ngươi nói nhăng nói cuội gì đó….. "

"Mau mau mau…. mời khách quan vào." Tiếng nữ nhân dịch quán phát tới, một lão bản nương dung nhan tú mị, nhiệt tình bước ra.

Nàng thân xuyên hồng y mỏng manh thiếu vải lộ ra mảnh trắng tuyết lồi lõm, thân thể khẽ gần hắn, tay chân chèo kéo, giọng nói đưa đẩy mang phần mị hoặc:"Thiếu hiệp, đường phong trần mệt mỏi, bản nương khách điếm xin tận tình phục vụ ngài… "

Trương Tam lúc này dắt ngựa vô chuồng, ngoái đầu lại giọng chối tội:"Hồng bản nương, ta không phải…."

"Ngươi, tiểu tử còn chối, trưa nay đi đánh phân……"

"Hồng bản nương…. ta….. "

Trường Binh biết được danh tính, mặt tiếu dung cười cười như gió xuân ấm áp:"Hồng bản nương, cho ta một cân thịt bò, hai bánh hấp, một con gà nướng… "

Trước bản quán có treo thực đơn.

Hắn vừa đi vừa bước thẳng vào nói, theo sau lão bản phương ghi nhớ.

Hơi ngừng lại hắn hỏi:"Ở đây rượu nào ngon nhất."

"Nữ Nhi Hồng - một vò 10 lượng, tuyệt đối khiến thiếu hiệp vừa lòng." Nàng nói có phần chắc tuyệt như khẳng định thương hiệu vậy.

Số tiền này đủ gia đình nghèo trang trải mười năm nhưng ở đây chỉ tương đương vò rượu.

Hắn hiếu kỳ không biết phẩm lượng ra sao mà hét giá cao bèn kêu:

"Cho ta một vò."

"Thiếu hiệp xin chờ một lát…. " Nàng thân hình lõi lõm uốn éo mông mập đến thực đơn.

Một tên tiểu nhị khác thay phiên tiếp đón, dịch quán không gian không lớn hai tầng lâu, tầng dưới khoảng không một kệ bàn tính, sáu bàn thực khách lúc này đã chặt kín nhân ngồi.

Trường Bình khẽ lướt qua bàn thứ nhất một gia đình nhân, bên cạnh thứ hai một đội khách thương hành, bàn thứ ba đám nông phu, bàn thứ bốn cộng năm khác biệt đều tráng nhân khí chất túc sát giang hồ.

Có mười người, tất cả bên thân đều mang vũ khí, ăn uống không phép, miệng cắn miếng thịt to uống bát rượu lớn, cả đám ồn ào, nói chuyện xồ xáo, trong đó lấy một tên nam tử tóc đỏ binh phủ cầm đầu.

Hắn không quá dừng lại tránh xúc động, ngồi vào bàn sáu được tiểu nhị lau gọn.

Một lúc sau, thức ăn lên tới.

Mùi hương không sai biệt nắm.

Đặc biệt khi món ăn đã biết dùng hương lượng, thẩm vị món gà nướng chất thịt tươi, ngọt đậm của gia vị ướp. Lại đổ một ngụm Nữ Nhi Hồng ra bát, hương tửu chưa ra tới đã kích thích thính giác, rượu trong không váng đục, lại thẩm vị nhiệt độ ấm áp cay nồng.

"À…… " Hợp khẩu vị là điều bình phẩm bàn ăn này.

Xem ra tên tiểu nhị khoác lác cũng không phải không có cớ. Lâu quán trên trấn món ăn vẫn thô sơ giản lậu chưa biết dùng hương liệu, rượu cũng đa phần trắng đục, độ cồn không có, không khác gì uống nước nã.

Xuyên thế giới này, hắn đều phải tự mình đích thân xuống bếp hoặc truyền thụ tiểu ngọc.

Dù sao khẩu vị của hắn cũng kén chọn.

Nhân đều muốn hưởng thụ, hắn cũng không ngoại lệ!