Bụi đất xốc lên, Trường Bình thể huyết không xao động, cơ thân không một điểm thương tổn. Hắn dễ dàng đứng lên biểu hiện không khó khi vỗ vỗ vai trái bụi đất, đầu mục quay lại đối diện hoàng thử.
Khí tức hung bạo nhiễm lây từ nó đến, nhân diện hắn không khỏi có phần hoảng hốt sợ hãi nhưng rất nhanh loại bỏ thay vào đó đầy vẻ hứng thú.
Thể nội huyết dịch bỗng phát có thứ gì đó kêu gọi, xương cốt muốn xúc động đánh phá, võ phong kìm hãm ẩn nấp bỗng cường thịnh.
"Cảm giác này…." Hắn khẽ nói, dấu hiệu của tu vi phá cảnh không áp chế nổi.
Tâm linh xen lẫn thể phách võ nhân của hắn kêu gào cần phát tiết, thoát khỏi gông xiềng, thoát khỏi u minh đến thanh minh, đến một tầng thiên mới.
Hắn không cho rằng đây là trùng hợp mà dưới tác động ngoại vật lẫn thể nội, một cỗ nhất cổ tác khí mà thành.
"Đã như thế…. Ha ha … tới đi."
Không cần áp chế, khí huyết trường long dọc thể phá phách mà đi.
Dọc theo xương trục kích phát lực lượng toàn bộ.
Võ phách võ phu đại thịnh đối địch ngang tầm với khí tức hung thú áp chế, không còn cảm giác bản năng tiên thiên nhân loại bản năng sợ hãi.
"Đến."
"Sóng."
"Bí kỹ - Đại Cương Không Minh Quyền."
"Bí kỹ - Phong Thần Cước."
Ra tay toàn lực, trọng quyền ra lực tăng trọng gấp nửa phần, quyền đầu đánh phát toàn lực hiện có 1 vạn cân man lực.
"Chi…. Chi…. Chi…. "
Trảo Quyền đón đụng!
"Oanh!" Phá sóng không khí vụ nổ tạo, xung kích tạo màng khí ra xung quanh.
Hung thú vốn dùng man lực mà thành đạo, đối địch nhân loại có tiên thiên thế áp đỉnh sức mạnh. Ấy thế đối địch nhân thú, Trường Bình phá ngược chỉ lùi hai bước trong khi hoàng thử thân một trượng như tượng lui dịch ba mét.
"Chi …. Chi….. chi…. " Địa thử trước trọng thương chiến đấu, giờ lại ăn chọn quyền vạn lực bằng toàn đòn sát thương lúc toàn thịnh của nó.
Không khó hiểu khi dưới hạ phong, thể cốt trảo phải vốn nứt vỡ bây giờ vết thương cào trầm trọng.
"Đến…. Đến…. Đến…. " Trường Bình, Đại Cương Không Minh Quyền kết hợp Thần Phong Cước, tốc độ du ảnh hơi hẳn nó nhận biết, quyền thế thứ hai song thủ tạo thành trận quyền khoá lại.
"Phanh!"
"Phanh!"
Hung thử chịu ức, sau trận chiến nó cần tịnh dưỡng, lực không mấy, tốc độ càng chậm, sao bắt kịp nhân loại này.
"Chi… chi…. Chi…. Chi…. "
"Phanh! Phanh! Phanh." Liên tục quyền phong đánh lên lớp lông hoàng, dù da dày thịt béo cũng không chống nổi, một loạt nhu quyền không bằng lực cương quyền nhưng đánh tiểu thành đại, quyền thế khóa chết địch thủ.
"Phanh! Phanh! Phanh!" Trường Bình thân pháp linh hoạt, chuyên chọn những vết thương lưu lại hạ thủ.
"Chi…. Chi…. Chi…. " Hoàng thử đau đớn, không chịu nổi, tùy thế không cách nào bắt kịp, nó bỗng mở miệng rộng.
Bất ngờ, luồng sóng âm từ miệng nó phát ra ngưng chệ lại thân pháp hắn.
Nhận lấy cơ hội, song trảo lóe lên.
"Oanh!" Hắn bị một trảo bắn lui, vét cào sắc lẻm để thân thể lưu lại ba vét chém toác da thịt, đại lượng huyết dịch chảy xuôi còn lộ ra cả bạch cốt.
Thấm đòn khiến mặt Trường Bình xe lại.
Yếu thế hung thú cũng không thể coi thường.
Tào lão bên kia không kịp phản ứng, giờ thân pháp mới đến, lão hốt hoảng:"Công tử, người thương tổn…." hành động gấp gáp đến đón đỡ.
"Không cần…. " Trường Bình lắc thân biến tiến lên hung thú.
Tào lão mặt lo lắng, lòng thở dài, không thể ngăn cản, ánh mắt võ phu cũng nhận ra công tử đang dùng hung thú làm đá mài phá cảnh.
Hắn dám ngăn đoạn lộ sao?
Chỉ biết một bên trấn tràng, tình cảnh nguy hiểm ra tay dù bỏ mạng già này.
Nhưng khí tức hung uy của đầu này tản mạn dù cách 10m vẫn áp chế tu vi của lão giảm đến một mảng lớn.
Lòng cũng nổi lên khiếp đảm từ bản năng không giả được.
"Chi…. Chi…. Chi…. " Thử hung lại phải chịu đòn, nó miệng đang xúc âm.
Lần này, Trường Bình quan sát kĩ hơn, thân đánh lùi sau hai đoạn.
"Chi…. Chi….. chi…. " Luồng sóng âm từ miệng nó tác động đến không qua làm ngừng chệ hắn.
Nhận ra điểm rõ, con này hung thú tác động phạm vi có hạn, lại cần thời gian tích tụ.
Đầu hoàng thử sức lực cạn kiệt, hắn chỉ cần đánh lâu dài tiêu hao, chiến lợi chắc chắn nghiêng hẳn.
"Phanh! Phanh! Phanh!" Liên tiếp nhu quyền, phá vỡ tăng trọng thêm vét thương của nó, nhất tại nơi phần bụng bị độc mãng đánh phải.
"Chi…. Chi…. Chi…. " Địa thử hung khí càng mực đại phát nhưng tốc độ ra chiêu lẫn ra đòn của nó càng ngày càng giảm.
Trong khí khi thế võ phu Trường Bình lại càng ngày càng lên cao.
[Tu vi: Võ đạo(Luyện lực cảnh: 876/500)]
[Tu vi: Võ đạo(Luyện lực cảnh: 889/500)].
[Tuvi: Võ đạo(Luyện lực cảnh: 901/500)].
…………………..
Võ đạo một thân sở học trước đó không gặp đối thủ thi triển toàn lực, bí kỹ tương hỗ cùng không hoàn chỉnh, đại dược dùng xong vẫn còn tích tụ.
Giờ này, hắn như được giải phóng, thi triển tất cả tự chiến tự lĩnh ngộ.
Cảm giác huyền diệu một thân một lực một sở học như hợp nhất, mỗi cái giơ tay nhấc chân, khống chế, tùy phát đều ngay ngắn thông thuận.
Thể nội huyết dịch, xương cốt, võ phong,... tất cả tạo nên tinh khí thần giờ nãy bỗng tăng vọt cả đoạn.
Tiếp tục!
Tiếp tục!
Đầu địa thử sắp không chịu nổi, nơi phần bụng nội tạng chịu trọng kích, vốn dĩ độc chất cắn xé nay càng toái vết quyền. Ruột thịt, tạng phủ bị tòi ra, dần phá nát khí thế hung thú của nó.
Để rồi một trọng quyền cuối cùng.
"Oanh!" Chi quyền này hoàn toàn khác biệt trước đây.
Đại Cương Không Minh Quyền, cương quyền đánh toàn ra một loại ý vị khác, hàng loạt bài tập luyện theo thực địa xuyên lẫn quang ảnh diễn luyện được tổng hợp chiếu lại trong trí não Trường Bình.
Hắn như minh ngộ, đúc kết ra một loại nào đó.
"Quyền ý!"
Nhân quyền hợp nhất, mỗi loại phát ra, đánh quyền đón quyền đều mang một loại đại sư đại thành.
Nó kết quả từ loại tinh khí thần hợp nhất, đăng đỉnh một loại số lượng biến hoá về chất.
Cùng lúc!
Nơi thối pháp cũng biến hoá, tâm minh tưởng tương ứng.
Một loại cùng ra.
"Cước ý!"
Ngộ tính biến chuyển, hắn có loại xúc động đánh ra nhất quyền, đá ra nhất cước, cùng không minh kết hợp.
"Bí kỹ - Đại Cương Không Minh Quyền."
"Bí kỹ - Phong Thần Cước."
"Phanh!" Nhất chi phá lực, cả hai huyền diệu cùng phát.
Địa thử thể nội cùng lúc nhất hơn 3 vạn man lực hứng chịu.
Thể cốt gãy nát, nội tạng hoá vụn, nó không thể không hoảng sợ trước lúc tuyệt khí.
Cùng đó.
Nhất cổ tác khí.
Võ đạo tu vi một đường phá cảnh.
[Tu vi: Võ đạo(Luyện nhục cảnh: 1120/2500)]
………………………
Trong sơn động.
Lão nô tóc dâm hoa mai, thân hình di chuyển ngồi bên vạc lớn hầm nấu khoản thịt hung thú.
Lão tâm cảm vẫn chưa yên lặng, khi đó công tử một đường chém giết tu vi phá cảnh không thể không sao lưu lại ấn tượng trọng trọng lòng hắn.
Loại khí phách võ phu kia vượt trên hắn quá nhiều, cảm giác áp chế khiến thân luyện nhục cảnh cùng không thở nổi.
Trưởng Bình một bên ngồi điều lửa nồi canh, tâm cảnh cũng không quá biến hoá lớn, chỉ khác bề ngoài trưởng 5 thước nay càng cao lớn thêm.
Đôi lúc phát triển quá mức để hắn sầu khổ, niên linh mười bốn thế giới này nhưng trưởng đã đại nhân, mặt bình hơn vô số người thế giới này.
Phải biết một nam tử trưởng cổ đại cũng không quá bốn thước, người tập võ không quá đột biến cũng chỉ bốn thước rưỡi. Trong khi hắn 5 thước coi như tiêu điểm trong đám đông.
1 thước = 40 cm.
Cũng may, hắn kiêm nghiệm súc cốt công với dịch dung thuật, thường ngày cải trang cũng không quá nổi bật.
Chém giết hung thú xong, lo ngại động tĩnh quá lớn dẫn phát, hai người xử lý qua loa hiện trường. Tất nhiên không quên mang chiến lợi phẩm, thể hình lớn của chúng như căn phòng, lại da giáp như tinh thiết khiến hắn không khỏi khó nhọc mở xẻ từng đoạn mang đi.
Nhìn bên cạnh thanh trường đao sứt mẻ, do quán thấu huyết khí cắt xác. Dù sao bọn chúng cũng không phải cao giai binh khí hay thần binh lợi khí gì cho lắm nên chiến đấu hắn không mang ra dùng.
Cảm nhận dùng quyền cước không phải không thể, bởi lĩnh ngộ ra quyền ý, cước ý khiến cảnh giới tăng cao trên lĩnh vực này nhưng cũng không phải môn lộ hắn muốn đi.
Bí tịch võ học hắn tham khảo đủ nhiều, chỉ khi luyện một môn nhất đạo thường thường cảnh giới bình tầng đều ngộ ra "Ý" trong đó.
Võ nhân tu luyện đến luyện nhục cảnh viên mãn, đạo khảm đạo lớn nhất đột phá bình cảnh gồm hai tầng: "thay máu" và đạo "Ý".
"Thay máu" quá trình huyết dịch biến đổi dày đặc tích xúc hơn hay nói cách khác là ngưng luyện khí huyết trường long khiến nó tăng trưởng ngưng thực.
Võ nhân thông qua rèn luyện võ đạo, dùng thiên tài địa bảo, bí pháp có thể.
Trường Bình, coi đoàn khí huyết trường long trong xương trục đã dài một mét, thân ngưng thực quá cổ chân. Một luyện huyết cảnh thường thường khí huyết trường long không như vậy, thân đâu đó cũng gần một thước thể bằng ngón cái.
"Ý" trong đó đã nhắc tu luyện nhất đạo sau lĩnh ngộ ra, tỉ như chuyên tu "Đao" lĩnh ngộ ra "Đao ý", tương tự "Kiếm, Thương, Kích, Thối…". Quá trình này phải xem sự khổ luyện lẫn ngộ tính của võ phu.
"Ý" trong cảnh luyện huyết chỉ mới bắt đầu, nó sinh ra cực lớn biến chất về chiến lực.
Ra "Ý" là ra "Mang" từ đây võ phu mỗi lần ra chiêu đều kèm theo một loại ý vị đại sư, tinh khí thần, lực thu phát, võ kỹ, chiêu thức,... đều hơn xa hạ cảnh giới.
Đặc biệt phát ra "Mang", theo hạ cảnh giới luyện nhục viên mãn ngưng luyện toàn thể thành thiếc phòng ngự bên ngoài cực mạnh nhưng nếu gặp phải "Mang - Kiếm mang; Đao mang; Quyền mang, Cước mang;...." cũng chỉ như một tầng giấy vụn.
Chẳng vậy, luyện huyết cảnh lại được xưng tụng cao thủ một phương, nhân vật đầu não thế lực.
"Quyền mang","Cước mang" sử dụng rất tốt nhưng nếu kèm theo trang bị vũ khí thì sát thương càng kinh khủng, đây là môn lộ Trường Bình muốn đi.
Nhìn một tấm hoàn chỉnh da xà, da thử, móng, nanh, gân,.... bọn chúng tài liệu hiếm thấy chế luyện binh khí.
Chỉ tiếc, Trường Bình không có tay nghề, môn đạo truyền thừa, đành phải dùng thô cắt từng da, bộ phận ghép thành một bộ giáp thân, lực phòng ngự không phải bàn cãi.
Răng, nanh, mảnh cốt, bộ phận cứng rắn,... hắn dùng đặc biệt làm một bộ quyền sáo, cước sáo.
Còn một bình gốm nâu, trong đó mùi hắc đặc chất chứa độc mãnh, thứ sát thương trí mạng này, hắn cũng muốn tận dụng ngâm vào bộ vũ khí, địch nhân chỉ cần bất cẩn không chắc độc phát thân vong, kịch độc hắc mãnh theo hắn tìm hiểu có thể độc chết cao thủ luyện huyết cảnh.
Quy hoạch tiến độ xong khiến Trường Bình hài lòng, lại nhìn nồi hầm thịt hung thế nước miếng chảy dòng.
Thịt hung thú giúp tẩm bổ nhục thân tăng cường khí lực, huyết dịch tâm quản lại xúc tiến thay huyết, nội tạng phì nhiêu giúp tụ khí,.... nói không ngoa một thân hung thú một toà bảo bối. Đến ngay cả huyện thành, các đại thế lực, đại gia tộc cũng không có phúc diễm thường dùng.
Một mảng thịt rắn phối chân dược múc hai bát mỗi người, Trường Bình đụng đầu đũa thưởng thức, phẩm vị không quá khó ăn, thịt không dai cứng nhưng bên trong lại chứa tinh sức làm đoàn này mang năng lượng lửa nóng từ miệng tới thực quản, sau lan tràn ra khắp nơi tẩm bổ huyết nhục.