Chương 3: Thay Đổi

Chương 3 :thay đổi

Tuy nói là muốn thay đổi thế giới nhưng thế giới ko phải muốn là có thể thay đổi được vì vậy trước tiên là phải thay đổi bản thân trước tuy hắn có trí óc tri thức siêu phàm của linh hồn 418 tuổi ,kinh nghiệm gần 400 năm của 1 chiến bình trên chiến trường khốc liệt nhưng hiện giờ hắn chỉ là 1 đứa trẻ 9 tuổi 1 chút khí lực cũng ko có thân thể thì quá yếu ớt vs cơ thể này chạy 100m trong tình trạng không phải mang vác gì cũng còn mệt đến chết đi sống lại chứ đừng nói tới việc phải mang theo tư trang lẫn đồng đội bị thương chạy 80 km ra khỏi lãnh thổ của địch nghĩ tới điều này hắn hơi cảm thấy hận chính bản thân mình ngày trước sao ko chăm chỉ tập luyện 1 chút để bây giờ có phải đỡ khổ không? Tuy hắn biết tương lai sẽ thay đổi vì doremon 200 năm sau còn quay ngược thời gian để giúp đỡ hắn cho nên khả năng sự kiện người máy nổi loạn đã bị chặn ko thể xảy ra tuy vậy hắn vẫn có chút lo lắng bởi hắn biết việc ngăn chặn việc đó là vô cùng khó khăn nên hắn muốn chính tự tay mình giải quyết vấn đề này nếu ko thực sự hắn ko ăn tâm hắn có được thông tin của tương lai biết trước các cuộc phiêu lưu nhưng những điều đó rất mơ hồ ko rõ ràng thế nên hắn phải luyện tập kĩ năng chiến đấu để đề phòng những lúc bất trắc xảy ra.

“ trước tiên mình nên rèn luyện thân thể đã” bài luyện tập bắt đầu trước tiên là khởi động các khớp và giãn cơ ko nên coi thường những bài tập mà làm qua loa muốn tập luyện kĩ thuật chiến đấu thì trước tiên cơ thể phải thật mềm dẻo vì vậy hắn nghiêm túc thực hiện những bài tập này vì sau này nó sẽ đem lại các lợi ích rất lớn cho việc luyện tập sau này của hắn.Sau khi hoàn thành bài tập co giãn cơ thể hắn tiếp tục những bài luyện tập nâng cao thể chất trước tiên là chồng đẩy sau đó là gập bụng hắn ko quên hít thật sâu thở thật chậm vì làm như vậy sẽ tích tụ trong người hắn 1 lượng “khí” lượng khí này sẽ giúp hắn tỉnh táo hơn .Nói tới khí thì đó là điều mà hắn học được qua nhiều nắm chiến đấu, hắn thường xuyên phải đối đầu với những đối thủ to con hơn hắn, mạnh mẽ hơn hắn nhiều lần vì vậy hắn lĩnh hội được cách sử dụng khí ,khi luyện đến 1 trình độ nhất định khí có thể dùng để cường hoá cơ thể làm cho sức mạnh hắn tăng vọt mỗi đòn đánh của hắn còn có thể đánh tan xác 1 con robot với đầy đủ trang bị.Hắn nhớ hắn từng đối đầu với một con robot cao ~10m tương đương với 1 toà nhà 3 tầng tuy có khó khăn nhưg hắn đã có thể đánh ngã con robo đó tuy ko thắng nhưng thể hiện ra thực lực của bản thân hắn tự tin khi hắn luyện tập thành công sẽ ko có kẻ nào là đối thủ của hắn,dĩ nhiên trong phạm trù con người.Tập được 1 thời gian hắn cảm thấy cơ thể đã đạt tới giới hạn hắn liền đưa cơ thể về tư thế quỳ gối hai tay đặt trước người nhắn mắt lại cảm nhận khí trong cơ thể hắn cực độ ngạc nhiên vì hắn đã cảm thấy có 1 tia khí hình thành trong cơ thể tuy nhỏ nhoi nhưng đó chính là khí thì ra cơ thể này cũng ko tệ tuy yếu ớt nhưng lại là cơ thể thích hợp để tu luyện khí vì quá yếu ớt nên khí càng dễ ngưng tụ để bù đắp cho việc thiếu rèn luyện cơ bắp nếu tấm thân thể này được dạy cách tụ khí khi còn bé thì đến bây giờ có thể đánh ngang tay với những học sinh cấp 3 rồi. Đang mải suy tư liền có tiếng gọi của mẹ hắn từ dưới nhà :

“Nobita mau xuống tắm rửa rồi còn ăn cơm nào”:

Nghe vậy hắn cũng cảm thấy hơi đói bụng nên quyết định việc luyện tập dừng tại và xuống nhà ăn cơm. Bữa cơm ko có gì đặc biệt nhưng đối với hắn thì lại ,khác đã bao nhiêu lâu hắn ko được ăn cơm do chính tay mẹ hắn làm 300 hay 400 năm hắn cũng ko nhớ suốt thời gian đó hắn chỉ ăn những món ăn vô vị hắn ăn chỉ là để tiếp tục sinh tồn nên cho dù bày ra trước mắt hắn là sơn hảo hải vị hắn cũng chỉ ăn như một chiếc máy vo cảm nhưng khi trùng sinh hắn có thể sống một cách đúng nghĩa vì vậy đây chính là bữa ăn ngon lành nhất mà hắn ăn trong suốt thời gian dài hắn ăn chậm rãi từ từ thưởng thức những món ăn do tay mẹ hắn làm ,bữa ăn tuy yên lặng ko ai nói gì nhưng hắn cảm nhận được sự ấm ấp của ngôi nhà này sự ấm áp từ cha mẹ của hắn.

“Cảm ơn vì bữa ăn”

Hắn ăn xong sớm tự động thu dọn bát đũa và lên lầu cha mẹ hắn rất ngạc nhiên vì cậu con trai này thường ngày rất kén ăn hay bỏ thừa cơm nhưng hôm nay lại khác,tuy vậy ông bà nobi cũng rất vui vì thấy con trai mình đã trưởng thành hơn 1 chút đã thay đổi đi 1 chút có lẽ nhìn thấy đứa con mình nuôi nấng ngày càng trưởng thành hơn đó cũng chính là niềm hạnh phúc của các bậc làm cha mẹ.

P/S: tác mới viết truyện nên câu cú còn lủng củng chưa được hay nên mong mọi người thông cảm và ủng hộ tác nhé tác sẽ cố gắng hoàn thiện truyện hơn trong những chương sắp tới