Chương 2 : Trùng Sinh
“Nobita,Nobita dậy mau lên sao đang học trong lớp mà em dám ngủ gật trong giờ của thầy HẢ”: 1 giọng nói đầy giận dữ vang lên bên tai kèm theo đó là 1 cái cốc đầu cực mạnh của 1 người đàn ông trung niên.Lúc này Nobita đang cực độ ngạc nhiên vì hắn nhớ hắn đã chết dưới lòng đất tại sao bây giờ hắn lại ngồi ở trong lớp học ,hắn nhìn xung quanh thì thấy bạn bè của hắn vẫn đang ngồi xung quanh ,họ vẫn sống rất tốt rất mạnh khỏe còn có cả shizuka nữa cô ấy vẫn còn sống và đang cười khúc khích khi nhìn hắn còn cả thầy giáo thầy vẫn còn sống cả jaian và suneo cũng vậy.
“Chuyện này là ko thể nào chả lẽ ta vẫn còn đang mơ” :Nobita hét lớn.
Thầy giáo bây giờ đang rất tức giận với Nobita ,cậu học sinh này lúc nào cũng ngủ gật trong giờ của ông làm bài kiểm tra thì lúc nào cũng ăn trứng ngỗng thể thao thì bét bảng ,chưa bao giờ ông phải dạy 1 học trò như vậy cả đã vậy hôm nay còn dám hét lớn trong giờ của ông khiến ông cự kì bực mình xem ra hôm nay phải cho tên học sinh ngốc nghếch này 1 bài học mới được:
“ Nobita à có vẻ như em vẫn còn thấy buồn ngủ nhỉ em cứ tiếp tục ra hành lang đứng ngủ tiếp cho đến khi tan học đi nhé”:
Nói rồi ông ta tống cổ Nobita ra khỏi lớp học.Đứng ngoài hành lang Nobita vẫn chưa hết mộng bức hắn chưa bao gặp 1 chuyện lạ lùng như vậy hắn vẫn còn nghĩ mình đang mơ 1 giấc mơ cực kì chân thật làm hắn không bao giờ muốn tỉnh lại , bình tâm lại hắn ngó vào cửa sổ lớp hắn nhìn thầy vẫn đang giảng bài, bọn học sinh vẫn còn đang nghe giảng 1 vài đứa thì vẫn đang thì thào nói xấu hắn trong lớp ,hắn nhận ra đây là sự thật chứ không phải mơ hắn đã thật sự trùng sinh....
Tiếng chuông trường reo lên báo hiệu giờ học ngày hôm nay đã kết thúc bọn trẻ con lao về như đàn chim vỡ tổ chỉ có mình Nobita là bước đi chậm rãi, bây giờ hắn đang cực kì xúc động hắn đã được trời ban cho cơ hội sống thêm lần nữa tại 1 thế giới khác, tại sao lại là thế giới khác đơn giản gần như mọi thứ ở đây đều ngược với thế giới cũ của hắn con đường về nhà phải đi ngược lại cổng trường cũng ở ngược hướng ,mặt trời mọc ở phía đông ở thế giới cũ mặt trời mọc ở đằng tây kia.Nhưng những chuyện đó ko quan trọng quan trọng hơn khi nãy trong lúc đứng ngoài hành lang và suy nghĩ Nobita đã gặp phải một chuyện rất kì ,hắn thấy trong đầu hắn hiện ra rất nhiều hình ảnh của bản thân trong đó có quá khứ hiện tại và tương lai của hắn trong thế giới này ,nó giống như những thước phim được chiếu 1 cách liên tục và chóng vánh, hắn thấy được tương lai của hắn và theo tương lại gần nhất thì hắn sẽ gặp doraemon vào ngày 1 /1/19xx mục đích của cậu ta đến đây là giúp đỡ cậu ta trong những cuộc hành trình sắp tới.Hắn nghĩ thầm trong bụng :”từ giờ đến năm mới còn tới 8 tháng nữa trong thời gian này ta phải làm cái gì đó để chuẩn bị cho những việc sắp tới đây?”.
Vừa đi vừa nghĩ hắn bất tri bất giác đã về tới nhà vừa đến cửa nhà hắn đã thấy có người phụ nữ có khuôn mặt trái xoan , mũi cao làn da có hơi xạm đi 1 chút do tuổi tác nhưng nhìn chung là 1 mĩ nhân nếu như ko đeo cặp mắt kính đít chai giống hệt của nobita đang đứng đợi hắn với khuôn mặt cực kì tức giận:
“Nobitaaaa hôm nay con lại ngủ gật trong lớp nữa sao ,hôm nay lại bị thầy giáo bắt đứng phạt nữa con mau vào đây cho mẹ ...@/?^>?>!.!/₫-₫//?.?-&-₫:”:
Bài ca dao dài vào tiếng đồng hồ này hắn nghe ko biết đã bao lần mỗi lần như vậy là cả 1 cực hình nhưng lần này hắn ko cảm thấy khó nghe gì hết mà ngược lại hắn cảm thấy thật dễ chịu vì đã rất lâu rồi hắn mới đc nghe lại giọng nói quen thuộc này tuy nhiên hắn vẫn phải thở dài :
Hắn đường đường là 1 anh hùng 1 thế giới 1 chiến sĩ mạnh mẽ giữa chiến trường bom đạn hắn ko sợ ấy thế mà khi mẹ tức giận hắn vẫn phải ngoan ngoãn ngồi quỳ gối nghe mẹ hắn hát ca dao:?
“Quả nhiên dù ở thế giới nào khi mẹ tức giận thì cũng đều đáng sợ như vậy cả “.
Sau hơn hai tiếng đồng hồ hắn rốt cuộc cũng được tha cho lên phòng căn phòng rộng khoảng 5 tấm tatami có 1 chiếc bằn học đặt ngay cạnh cửa sổ bên phải là kệ sách với rất nhiều truyện tranh tay trái là chiếc tủ âm tường nói chung căn phòng này giống căn phòng ngày xưa của hắn chỉ khác là mọi thứ ở hướng ngược lại thôi hắn vứt cặp qua một bên và bắt đầu suy nghĩ về những gì tiếp theo mình phải làm suy nghĩ 1 hồi hắn quyết định vào phòng ngủ của ba mẹ hắn mượn 1 số cuốn bách khoa toàn thư bước xuống lầu ,lại nói bố nobi rất thích bách khoa toàn thư ông sưu tầm rất nhiều sách nhưng gần như chả bao giờ đọc mẹ cũng đã rất nhiều lần kêu ca vì mỗi lần mua là tốn ko ít tiền nhưng rốt cuộc cũng như không bố nobi vẫn tiếp tục mua dù cho có bị ngăn cản, chính vì vậy Nobita hiện nay đang rất muốn cảm ơn bố vì nhờ vậy mà cậu ta có thể có thêm thông tin về thế giới này.Khi nhìn thấy cậu con trai lần đầu tiên cầm bách khoa toàn thư đọc bà cảm thấy rất ngạc nhiên nhưng sau đó là lo lắng đưa tay sờ trán con trai xem có bị ấm đầu ko vì sao hôm nay con trai bà lại đổi tính đổi nết như vậy:
“Nobita à hôm nay con bị ốm à hay đầu có bị va đập vào đâu không vậy nói mẹ nghe nào”:
Nobita nghe vậy đầu hắn bỗng dưng đầy tia hắc tuyến nhưng hắn vẫn phải nở 1 nụ cười 1 cách gượng gạo :
“Mẹ con không sao hôm nay bài tập thầy giao hơi khó nên con mượn ít sách của bố thôi”
Mẹ hắn rất ngạc nhiên bình thường con trai bà rất lười biếng bài tập về nhà ko chịu làm vậy mà hôm nay lại chịu ngồi vào làm bài tập? Bà hơi nghi hoặc bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng quay sang hỏi nobita:
“Này chả lẽ con đang thích một cô bé nào đó à”:
...Không gian trở nên im ắng nếu nghe kĩ còn có thể nghe thấy tiếng quạ kêu nữa lúc này Nobita triệt để mộng bức não hắn dường như vừa ngừng hoạt động trong tích tắc hắn thật nghĩ là mình nghe nhầm nhưng tại sao nghe nhầm lại to và rõ ràng như thế này mắt hắn co giật hắn thật ko hiểu sao mẹ hắn lại nghĩ như vậy nữa chứ:
“Mẹ à đừng có nói vậy chứ con làm gì có ai mà thích chứ “ nói rồi hắn ôm đống bách khoa toàn thư chạy lên phòng.
Mẹ hắn nhìn hắn nở 1 nụ cười thầm từ trước tới nay bà chưa từng thấy con trai bà học hành tử tế nếu như có cô gái nào đó mà nó để ý mà lấy đó là động lực học tập thì bà cũng ko nên quản nhiều nhưng nếu như việc học tập của Nobita mà ko tiến triển thì lúc đó bà sẽ quán triệt tư tưởng cho con trai bà.
Trên phòng Nobita giờ phút này đang tiếp tục tìm hiểu thêm về thế giới này hắn đọc và hiểu rất nhanh vì kiếp trước hắn khi làm nhiệm vụ phải giao những nội dung tuyệt mật nên hắn phải học cách hiểu và ghi nhớ những nội dung 1 cách nhanh chóng ,về cơ bản hắn đã hiểu sơ qua về thế giới này tuổi thọ của 1 con người ở đây khác với thế giới của hắn ở kiếp trước hắn đã sống lên tới hơn 400 năm vì trong chiến tranh việc sinh đẻ là rất khó khăn những đứa trẻ được sinh ra phải sống trong cảnh chiến tranh xảy ra liên miên nên rất ít trẻ con được sinh ra chính vì vậy nhân loại đã tạo ra được loại thuốc được coi là gần giống thuốc trường sinh bất tử trong truyền thuyết loại thuốc này có thể kéo dài tuổi thọ của con người lên tới 600~700 năm và khi đến tuổi 22 sẽ không còn bị lão hoá và giữ mãi hình dạng của tuổi 22 tuy nhiên loại thuốc này cũng có nhược điểm tuy ngăn chặn được lão hoá và đa phần những bệnh tật nhưng ko thể giúp con người bất tử khi bị bắn hoặc bị thương thì vẫn có thể chết như thường hoặc khi bị trúng loại độc ko có thuốc chữa hoặc ko được cứu chữa kịp thời thì vẫn sẽ tử vong.Nhưng nhờ loại thuốc này nhân loại đã có thể đương đầu với thế lực người máy 1 cách cân bằng và trận chiến diễn ra suốt 400 năm.Tiếp tục tìm hiểu hắn thấy thế giới này có mốc thơi gian giống với thế giới của hắn cũng có lịch sử ý hệt thế giới cũ hắn tìm hiểu tới đây liền có một suy đoán to gan nếu hai thế giới này có cùng 1 dòng chảy thời gian sự kiện người máy nổi dậy chống lại loại người sẽ diễn ra vậy nếu như hắn ngăn chặn sự kiện đó diễn ra thì thế giới này sẽ rẽ sang nhánh khác và tạo nên một thế giới khác so với thế giới cũ ,thế giới mới này sẽ phát triển theo chiều hướng khác nghĩ tới đây hắn liền lo lắng nếu như thế giới này đi lệch quỹ đạo khác liệu nó có trở nên tốt hơn hay tồi tệ hơn đây, suy nghĩ lúc lâu hắn hạ quyết tâm ,thế giới cũ hắn đã mất hết tất cả bạn bè người thân hắn trùng sinh thì sẽ ko để việc như vậy xảy ra nữa thế giới này tốt hay xấu thì hắn sẽ ko quản nhiều chỉ cần bạn bè người thân hắn an toàn là được rồi.