Chương 52: Tụ tập

Nhìn thấy thanh hắc kiếm kia vậy mà vượt qua được tốc độ của mình mà thành công chui được vào bên trong cơ thể Minh Hiếu. Dạ Hoa rất bất ngờ, nhưng kèm đó là lo lắng

“Cậu không sao chứ? Cơ thể có thấy gì bất thường hay không? Thử vươn chân vươn tay xem nào”

Thấy Dạ Hoa rất lo lắng cho mình mà hỏi loạn lên, Minh Hiếu hắn chưa từng được người nào ngoài ông bà của hắn quan tâm như vậy qua

“Rất tốt, hoàn toàn không có gì không khoẻ”

“Nếu như thấy có gì đó không khoẻ, ngay lập tức nói cho tôi. Tôi giúp cậu kiểm tra”

Dạ Hoa nhanh chóng đáp, hắn thật sự rất sợ thanh kiếm kia gây ảnh hưởng xấu tới người này

Hắn đành chuyền một chút linh khí của mình vào bên trong cơ thể của Minh Hiếu dò xét thêm một hồi. Rốt cục cũng không tìm ra vấn đề gì nghiêm trọng, hắn mới đành thôi

Lúc này hắn mới quay sang nói với Bắc Cung Vô Song

“Chuyện lần này liền cảm ơn chị, thủ tục giấy tờ Quân huynh cũng đã nói sẽ lo liệu. Còn chuyện đền bù cho căn nhà này cứ trừ thẳng vào bên trong tài khoản của ta đi.”

“Minh Hiếu thì tôi sẽ đưa về, nhiệm vụ lần này thật sự cảm ơn sự giúp đỡ”

Nói nói hắn liền đưa Minh Hiếu đi ra ngoài, ra tới cửa phòng hắn sực nhớ ra một điều, giả vờ từ trong người lục lọi ra ba lọ đan dược, hắn liền quay lại đưa cho Vô Song

“Bên trong này chính là Tụ Khí đan, rất có ích cho việc tu luyện. Ở đây có ba bình, một bình nhờ chị đưa cho Quân huynh hộ ta, một bình chị giữ lại mà dùng, bình còn lại liền cho các huynh đệ đã bận bịu hôm nay đi”

Nói xong không để Bắc Cung Vô Song phản hồi hắn liền dúi vào tay nàng, sau đó cấp tốc kéo Minh Hiếu ra khỏi ngôi nhà này, đi một lúc hắn liền gọi xe tới đón hai người. Trên miệng vẫn không quên kéo theo nụ cười

Lần này quá tuyệt, hắn không chỉ có cứu được Minh Hiếu, hơn nữa còn dựa vào đan dược mà kéo lại phần nào quan hệ đối với Bắc Cung Vô Song. Không cần biết nhiều hay ít, ắt sẽ có cơ hội hắn bám vào bắp đùi này

Còn phía bên Bắc Cung Vô Song, nàng nhìn trên tay 3 lọ đan dược. Sau đó liền lấy điện thoại ra bấm một dãy số

“Nhiệm vụ đã hoàn thành, Dạ Hoa đã thành công đưa người đi. Bên cạnh đó còn có 3 lọ đan dược coi như là thù lao lần này.”

“Vâng. Chính là tụ khí đan”

“Vâng sẽ giải quyết ổn thoả hết tất cả”

Vô Song liên tục vâng dạ đáp lại đầu dây bên kia, chỉ là nàng không có nhắc tới chuyện gác mái bị thổi bay, lúc này chuyện này không quan trọng bằng hai chuyện kia. Cất điện thoại cùng 3 lọ đan dược. Nàng liền cứ như vậy mà đi xuống nhà. Sau đó lên xe rồi đi mất, còn như vị bác sĩ tâm lý kia, hoàn toàn là đi chơi. Chỉ nhìn vào Minh Hiếu, chỉ có dấu hiệu bị ngược đãi nặng nề mà thôi. Tâm lý chắc cũng có chút thay đổi, nhưng không đáng lo

Còn gia đình kia. Chắc chắn sẽ bị bắt nhốt vì tội ngược đãi thậm chí còn là tội hành hung kẻ khác

Một bên khác, Dạ Hoa lúc này cũng đã trên xe taxi mà trở về, trên đường hắn cũng thi thoảng liền bắt chuyện với Minh Hiếu, thuận tiện làm quen với con hàng này

Hắn quyết định sẽ đưa tên này đi tỉa tót lại tóc tai cùng mua cho hắn một hai bộ quần áo mới.

Giọt sinh mệnh giúp hắn từ thân thể gầy yếu phút chốc phổng phao hơn, lúc này liền đã làm cho quần áo trên cơ thể trực tiếp căng lên ép vào da thịt hắn.

Dành một buổi chiều để đi làm tóc cùng mua quần áo, Minh Hiếu mặc dù rất không nguyện, dù sao hai người cũng chỉ là mới quen

“Cầm đi đừng nhì nhằng nữa. Ta coi ngươi là bằng hữu hỗ trợ ngươi lúc này, ngươi không nên từ chối nhiều làm gì. Cùng lắm sau này ta tìm cơ hội vặt lông lại ngươi là được”

Minh Hiếu nhìn Dạ Hoa, nhìn trên tay những bộ quần áo này. Hắn biết, ánh sáng rốt cuộc đã chiếu tới thân thể hắn

Đúng lúc này điện thoại của Dạ Hoa vang lên. Là Bình An gọi cho hắn

“Êu tiểu Hoa Hoa. Ngươi là định để chúng ta cùng bố mẹ ngươi tiếp đón một mình cô dâu nhỏ của ngươi à. Biết mấy giờ rồi không?”

Đưa điện thoại ra nhìn, thình lình đã hơn 4 giờ chiều. Hắn lúc này liền tính tiền mấy bộ quần áo sau đó liền dẫn hán tới cửa hàng điện thoại

Cho tới lúc hắn về nhà đã là hơn 5 giờ một chút, nhìn bên trong có rất nhiều người. Minh Hiếu hơi rụt ngươi lại, hắn khá ngại người lạ, đúng hơn là có chút sợ người. Hắn hầu như không hề tiếp xúc với ai hết ngoài vài người họ hàng thân thích cả, nhưng ký ức cũng không mấy tốt đẹp cho lắm

“Vào đây ngồi đi, rất nhanh liền sẽ vào bữa cơm rồi.”

Thế là

Minh Hiếu giống như một con cún nhỏ vậy, im lặng ngồi im trên ghế, thi thoảng liền đánh mắt tò mò nhìn xung quanh. Cũng thuận tiện liền đánh giá mấy tên đồng bọn của Dạ Hoa, mấy tên kia cũng tò mò nhìn cậu bạn mới toanh này. Nhưng có gì cần nói cần hỏi, tý nữa đành nhờ mấy chén rượu mở bài vậy

Minh Hiếu cũng len lén nhìn qua Tuyết Khuynh Thành vài lần, hắn từ lúc trước tới giờ liền chưa được nhìn thấy nữ nhân nào xinh đẹp như vậy, hơn nữa hắn cũng thấy nàng nhìn hắn vài lần. Khiến tên này càng chôn đầu xuống sâu hơn nữa

Dạ Hoa rất nhanh liền xuống bếp xem có gì cần hộ hành hay không. Mặc dù có hai tên đầu bếp cùng vài tên khác nhưng làm chủ nhà hắn cũng lên hộ hành gì đó

Lúc này ở bếp cũng khá bừa bộn, mà Tuyết Khuynh Thành thì đang ngồi một bên nhặt rau

Nàng lúc này đã đổi thành một bộ quần áo khác khá là thoải mái, quần thể thao cùng chiếc áo len màu đen cao cổ, tóc nàng để dễ dàng hoạt động lúc này cũng đã được búi lên cao hơn

Chỉ thấy đôi tay đang thoăn thoắt mà nhặt rau

“A. Hoa Hoa. Mau mau ngồi xuống nhặt rau rồi mang đi rửa đi, rất nhanh liền có ăn rồi”

Người nói chuyện chính là tên đầu bếp tên Bá Hưng, tên này vóc người khá to, khuôn mặt cũng được coi là điển trai, hắn theo học bếp trong một nhà hàng nổi tiếng. Nên việc bếp lúc từ khi trước mỗi khi tụ tập đều là nhường hắn làm hết

Thế là không nói nhiều, Dạ Hoa liền xách một cái ghế sau đó ngồi xuống bên cạnh Tuyết Khuynh Thành và bắt đầu nhặt rau. Chẳng mấy mà mấy tên kia liền xong hết việc của mình như là pha nước chấm, nhặt hành tỏi nấm kim châm chỉ còn lại mỗi hắn cùng Khuynh Thành

Hắn thì hoàn toàn chăm chú nhặt rau, nhưng có đôi mắt len lén nhìn hắn sau đó lại rụt lại tiếp tục nhặt. Thêm nữa là mấy tên kia đôi khi đi qua liền nhìn hắn với điệu cười khá là

Kỳ quái