Chương 53: Ngả bài

Rất nhanh thức ăn liền lên bàn

Nhà hắn có phần gác mái khá rộng đủ chỗ cho 3 tới 4 mâm ngồi thoải mái, hôm nay chỉ có mấy tên này cùng bố mẹ hắn hoàn toàn là quá rộng rãi

“Mau mau ngồi xuống đây.”

Thấy Minh Hiếu hơi rụt rè đi lên cầu thang, Dạ Hoa liền kéo hắn lại ngồi bên cạnh mình. Con hàng này có chụt sợ người

Đợi mọi người ngồi đầy đủ hết, Dạ Hoa liền mở đầu nâng chén lên

“Mọi người, hôm nay coi như là tổng kết cuối năm. Mời mọi người tới đây căn bản cũng là ngồi uống rượu nói chuyện về một năm qua. Mọi người cứ thoả thích mà uống”

“Uống”

Mấy tên kia cũng đồng thanh mà hô lên, sau đó liền đổ rượu vào miệng. Cả Khuynh Thành cùng Minh Hiếu cùng bố mẹ hắn cũng như vậy

Đợi uống xong, hắn liền tiếp tục rót sau đó lại nâng lên. Hắn tiếp tục việc giới thiệu hai người bạn mới là Tuyết Khuynh Thành là Minh Hiếu

Sau đó liền là cuộc chém giết của mấy tên này trên mâm nhậu, chỉ có duy nhất Bình An là ngồi mâm cùng gia đình hắn và Tuyết Khuynh Thành. Vì tên này căn bản không uống được rượu.

Mâm kia Dạ Hoa liên tục được mấy tên này mời liên tục, nhưng Dạ Hoa đã xưa đâu bằng nay, với tố chất thân thể hắn. Thừa sức uống ngã mấy tên này.

Bên này mẹ Dạ Hoa liên tục gặp thức ăn cho Tuyết Khuynh Thành cùng Minh Hiếu. Còn Bình An thì hắn đã quá quen rồi dẫn tới hoàn toàn không cần làm khách ở nhà Dạ Hoa

Nhìn trong bát mình thức ăn liên tục không ngừng được gắp tới, Khuynh Thành cùng rất vui mừng mà cười nói cảm ơn

Nhưng Minh Hiếu thì khác, hắn nhìn nhìn thức ăn trong bát im lặng không nói

“Sao thế, đồ ăn không hợp khẩu vị cháu à?”

Mẹ hắn thấy thế liền quan tâm hỏi han hắn một câu

“Không. Không phải ạ, chỉ là rất lâu rồi cháu mới có cảm giác được ngồi ăn cùng nhiều người như này thôi ạ”

Càng nói, hắn càng nhìn vào bát cơm trên tay mình. Ánh mắt bắt đầu long lanh, sống mũi cũng bắt đầu cay cay

Hắn đã rất lâu rồi không được ngồi ăn cơm một bữa đàng hoàng, chứ đừng nói được người khác gắp thức ăn cho. Những thứ hắn ăn, đa số đều là cơm thừa sau bữa ăn của nhà họ hàng

“Không nên khóc, không nên nhớ lại quá khứ đó làm gì. Cậu chỉ cần lấy nó làm động lực để giữ tốt những thứ cậu muốn có là được. Đã từng mất đi, thì sẽ càng biết trân trọng những phút giây này.”

Ngay lúc hắn đang định rơi nước mắt, thì âm thanh của Dạ Hoa vang lên. Khiến cho tất cả đều nhìn về phía hắn cùng Minh Hiếu. Không giống bình thường, mấy tên kia đều không hề có gì trêu chọc hắn mà chỉ im lặng nhìn Minh Hiếu. Qua một đoạn thời gian để ý, họ đặc biệt thấy cậu bạn này khá sợ người, thậm chí có khuynh hướng thu mình và xin lỗi dù bất cứ lý do gì đi nữa

Nghe cậu ta nói rằng lâu lắm mới được ngồi ăn cùng ăn với người khác, họ cũng hiểu điều gì đó. Tất cả đều trầm mặc lại không nói, mỗi người đều có hoàn cảnh khác nhau

Trầm mặc một lúc. Minh Hiếu liền lau đi vài giọt nước mắt sau đó ánh mắt hắn thay đổi. Hắn kiến định cầm chén lên. Sau đó liền hướng về tất cả mọi người nói

“Chào cả nhà. Tên em là Minh Hiếu, từ nhỏ liền ở với ông bà cho tới khi ông bà mất đi liền ở với gia đình họ hàng, nhưng tất cả giống như địa ngục vậy. Nếu như không phải Dạ Hoa thành công cứu em khỏi họ, chắc em liền sẽ chết trong tương lai gần mà thôi. Đây là lần đầu tiên em được ngồi ăn cùng nhiều người như vậy. Lần đầu tiên sau rất lâu em được người khác quan tâm khiến em rất xúc động. Nhưng từ nay em sẽ sống là một con người khác. Mong mọi người sẽ nhẹ nhàng với em hơn”

Nói xong hắn dẫn đầu uống, tới cả bố mẹ Dạ Hoa cùng Bình An liền theo đó mà nhấc chén

Tiếp đó liền là một màn gia đình ăn uống ấm áp. Mà ba người uống nhiều nhất không nghi ngờ gì chính là Dạ Hoa, Khuynh Thành cùng Minh Hiếu. Minh Hiếu thì liên tục được mọi người mời rượu và bắt đầu màn giới thiệu tên tuổi rồi bắt tay quen thuộc

Và bất ngờ là

Minh Hiếu tên này vậy mà hơn bọn chúng 1 tuổi. Nhưng tên này không đồng ý mọi người gọi mình làm anh

Tiếp đó liền là Khuynh Thành, nàng uống rất nhiều. Nhưng khuôn mặt cũng chỉ hơi ửng hồng mà thôi. Thân thể hơi nhích sát lại Dạ Hoa sau mỗi chén, dường như có thể tựa ngủ bất cứ lúc nào vậy. Thấy vậy mấy tên kia càng nhìn Dạ Hoa mà cười âm hiểm hơn

“À. Để cho trước khi triệt để say ngất đi. Ta liền có việc muốn nói, các ngươi liền không muốn coi đây là trò đùa”

Thấy tên này tự nhiên nghiêm túc, bọn hắn cũng liền vểnh tai lắng nghe. Dù hơi ngà ngà rượu nhưng vẫn gọi là tỉnh táo

“Biết dạo một năm gần đầy hai vụ động đất lớn trên khắp thế giới cùng liên tục có video về các sinh vật kỳ lạ bị ghi hình lại chứ?”

“Biết”

Cả bọn đồng thanh gật đầu

“Hiện tại nhà nước chưa công bố gì, nhưng thế giới này”

“Thức tỉnh rồi”

???

“Ý gì?”

Mọi người khá khó hiểu về câu nói của Dạ Hoa.

“Ý tứ rõ ràng trên từng mặt chữ. Xem này”

Chỉ thấy hắn liền nhấc tay, một đốm lửa nhỏ liền xuất hiện trên tay hắn. Sau đó hắn cầm một chiếc khắn giấy lên và bắt đầu đốt nó. Sau đó lấy một chiếc cốc trống rỗng ra rồi lại tạo ra ít nước rót vào cốc. Tiếp đó liền ném miếng khăn giấy kia vào

Xì xèo

Mọi người lúc này liền trố mắt nhìn hắn

“Chuyện này.”

Tới cả bố mẹ của hắn liền rất bất ngờ về việc này. Bá Hưng ngồi đối diện thậm chí còn cầm lấy tay hắn sau đó vạch ống áo lên hòng tìm gì đó ở đây

“Không cần tìm, ta nói đều là thật.”

“Hơn nữa, ta cũng đạt được một cơ duyên rất lớn. Sở dĩ nói ra sớm như này căn bản liền muốn cùng các ngươi tạo lập lên một thế lực thuộc riêng về chúng ta mà thôi…

“Khoan đã, nếu như thế giới này như ngươi nói. Nó đang thức tỉnh, nhưng nếu như vậy khả năng liền giống như trong truyện tranh hoặc phim vậy. Sẽ dựa vào thiên phú nói chuyện. Giờ ngươi bảo chúng ta tham gia, chưa nói mấy tên này. Nhưng ta tham gia, ai cũng có mộng tiên hiệp mà. “

“Nhưng nhỡ đâu…”

Minh Đức cũng tiếp lời hắn, nhưng đúng như Bá Hưng nói. Không có thiên phú, gia nhập với Dạ Hoa chỉ khiến cho hắn bị tụt lại mà thôi. Nói tới đây không chỉ hắn còn có mấy tên còn lại liền thở dài

Ai không muốn cùng bạn bè thân thiết của mình cùng tạo ra một phương trời riêng cơ chứ

“Cái này không khó, đây là Lôi quả. Ăn vào liền sẽ ngay lập tức có thể điều khiển được sấm sét.”

“Thứ này chính là thứ mà ngoài thiên phú ra liền giúp các ngươi có thể đạt được sức mạnh.”

Nói tới đây ánh mắt của đám này liền sáng quắc lên, nhưng Dạ Hoa liền trực tiếp nói thẳng

“Tốt nhất đừng mơ tưởng tới nó, Bình An sở hữu lôi thiên phú. Đạt được Lôi quả sẽ trực tiếp lên như diều gặp gió. Các ngươi cứ đợi ta kiếm thứ tốt đi”