Nghe Dạ Hoa nói vậy. Trần Quân cũng không nói gì nhiều chỉ đơn giản là đáp ứng mà thôi. Đùa chuyện về kẻ sau này đứng đầu thế lực hắc ám sao có thể không cân nhắc vấn đề này được
“Được ta sẽ an bài”
“Cảm ơn”
“Không cần khách khí”
Cúp điện thoại. Dạ Hoa tiếp tục gửi đi một tin nhắn cho Minh Hiếu
“Đã sắp xếp xong hẹn 2 ngày sau gặp mặt”
Minh Hiếu lúc này không hề hồi phục lại tin nhắn, cũng không biết vì đi ngủ hay lý do gì. Dạ Hoa cũng không suy nghĩ nhiều mà đi ngủ.
Sáng hôm sau
Hắn vẫn như thường ngày viết nhật ký
[ Hôm qua đúng là thật nhiều điều sảy ra
Đầu tiên của ta đã trước tiên cầm vào Lôi quả, nếu như chủ nhân đời trước của nó là một người hiền lành thì đã không tới mức bị ta lấy mất cơ duyên rồi. Ai bảo ngươi cũng nhớ mong mới ôm bắp đùi Kiếm Đế của ta đâu cơ chứ
Lại nói, đêm qua cuối cùng cũng tìm được thông tin của Hoàng Đế Bóng Tối, ai mà ngờ hắn lại ở ngay gần quê ta cơ chứ. Lại còn gần ngay trường cấp 3 ngày xưa ta đi học nữa chứ
Lần này chắc chắn ta sẽ không để ngươi lún sâu vào hắc ám đâu, tin ta
Hôm nay liền bắt xe về nhà, nếu không có gì thay đổi chắc chắn giữa trưa sẽ về tới nhà.
Cũng một năm rồi mới về nhà, cũng có chút nhớ nhung bố mẹ.
Mới cả tài nguyên của ta hiện tại quá nhiều, ít nữa thêm Minh Hiếu vào tu luyện. Chỗ tài nguyên kia thậm chí còn rất nhiều.
Nếu như quá nhiều tài nguyên, chắc hắn cũng nên nghĩ tới việc thành lập thế lực đi. Tập chung tất cả chiến lực cao giai lại một chỗ. Sau này tiện phân phó nhau thủ hộ nơi này
Nhưng từ giờ tới lúc nhà nước công nhận một thế lực thành lập phải đợi 2 năm sau lần linh triều thứ tư cơ. Lúc này mới có thể nổi lên mặt nước được
Vào nhà nước căn bản cũng tốt, nhưng thực tế là quá bị gò bó. Hơn nữa lại không được tuỳ ý thịt người, cứ gặp kẻ chướng tai gai mắt là làm thịt hắn là tốt rồi. Đây lại phải nghe lệnh cấp trên. Chán chết
Nếu như cô nàng kiếm Đế kia chưa vào siêu phàm cục thì tốt rồi, thêm cả Lê Băng Băng nữa. Dùng tài nguyên mồi chài hai nàng. Sau đó ta liền an an ổn ổn ôm bắp đùi hai nàng quát tháo phong vân
Oa. Nghĩ tới cũng thấy sướng tê rồi. Tiếc là…
Haizz nay kết thúc ở đây đi, sắp xếp quần áo đi về thoai”
Đóng lại nhật ký, vẫn như mọi khi. Lại một loại đan dược phụ trợ tu luyện. Loại đan dược này, thật sự nhiều lắm. Chỗ của hắn bây giờ ít nhất cũng bồi dưỡng được 10-20 người cảnh giới ngang bằng hắn
Bây giờ trong tay hắn có Lôi quả, cùng vị Minh Hiếu kia. Thêm tiểu kim Kim Nhật Hạ, mới được 4 người. Hai năm nữa không biết hắn có thể lôi kéo bao nhiêu người đây
Bỏ bút xuống. Hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc về quê
Bên siêu phàm cục. Sau khi đọc xong hết nhật ký.
Tin tốt đầu tiên chính là Lôi quả đã vào tay Dạ Hoa, hơn nữa nghe giọng điệu. Nếu như Dạ Hoa không can thiệp tương lai chủ nhân của Lôi quả, hơn nữa khả năng cao nhân cách cũng không ổn. Dẫn tới cơ duyên bị hắn cướp mất, nhưng như vậy cũng tốt. Sức mạnh quá lớn mà không thể kiểm soát, đó chính là vô dụng. Thà không có còn hơn
Tiếp nữa chính là Hoàng Đế Bóng Tối cũng đã được xác định. Tên là Minh Hiếu hơn nữa hiện tại còn đang ở Châu Mộc
“Lập tức đi điều tra xem bán kính 1km quanh trường cấp 3 ngày xưa Dạ Hoa học hiện tại có ai tên Minh Hiếu hay không, hơn nữa còn bị ngược đãi qua”
“Vâng!”
Nhưng ít ai để ý, ngồi ở một góc. Bên cạnh để đấy một thanh kiếm, toàn thân khí chất khác người Tuyết Khuynh Thành đang vừa nhìn Nhật ký vừa cười
“Hắn đây là, ghen ?”
Căn bản bên trong nhật ký Dạ Hoa cũng có nhắc tới tên ăn Lôi quả kia có ý tứ ôm bắp đùi Tuyết Khuynh Thành nên hắn liền cắt đứt cơ duyên của hắn. Chứ nàng không hề quan tâm vế trước vế sau như nào. Lại thêm hắn muốn mình vào thế lực của hắn nữa, nhưng nhìn tới cả tên của Lê Băng Băng sau đó. Nàng hơi nhíu mày sau đó liền lạnh lạnh nhìn về phía ngồi cách đó không xa Lê Băng Băng
Lê Băng Băng cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy say gáy cứ lạnh sưu sưu
“Được rồi, đã hết việc, ta liền về trước. À mà ta cũng xun nghỉ mấy ngày tới đi, thực sự họp sáng quá nhàm chán rồi”
Tuyết Khuynh Thành trước tiên đứng lên rời đi, nàng hiện tại còn về sắp đồ còn đi chơi đây. Đâu có thời gian mà ngồi đây dông dài
Những người khác cũng chỉ biết cười trừ, căn bản cô nàng này chưa từng đồng ý gia nhập siêu phàm cục. Chỉ là bên trong Nhật Ký từng bảo cô nàng này tương lai sẽ bảo vệ bên Tử Nghiên từng chút một nên nàng ta cũng muốn tới xem Tử Nghiên này là như nào. Ít nhất cũng không khiến nàng căm ghét
“Được rồi, mọi người cũng nên giải tán thôi. Chiều nay chúng ta dẽ đi Châu Mộc, mọi người hết sức để ý là được rồi!”
Một nơi khác
Dạ Hoa lúc này cũng đã tới chỗ đón xe. Hắn hôm nay mặc một chiếc quần đen rách gối, chân đi giày. Trên người mặc áo len cùng áo khoác, nguyên nhân là trên hắn mùa này khá là rét lạnh. Trên xe cũng không đông người lắm, căn bản chỗ này chính là đầu bến xe
Hắn tuỳ tiện chọn một chỗ ghế đôi gần cửa sổ ở cuối xe, sau đó ngồi xuống vào vị trí bên trong rồi đeo tai nghe lên bắt đầu nghịch điện thoại
Một lúc sau, xe liền dừng lại đón tiếp một đợt khách tiếp theo. Lúc này một vị khách đặc biệt liền lên xe. Nàng tóc đen xoã sau lưng. Mặc một chiếc quần bó màu đen, trên người mặc lấy áo khoác màu trắng cùng khăn quàng
Nàng chính là Tuyết Khuynh Thành, một thân quần áo cộng thêm chiếc chân dài cùng nhan trị của nàng. Nhanh chóng liền mang tới rất nhiều ánh mắt bất kể nam nữ. Nàng lên xe, liếc nhìn một vòng sau đó nhìn tới Dạ Hoa, nàng bắt đầu cất bước đi tới vị trí của hắn. Chỗ đi qua, nam nhân thì tự động xích vào ghế trong hòng để nàng ngồi xuống, nhưng cuối cùng nàng vẫn đi qua chỉ để lại một làn hương nhè nhẹ mà thôi. Chỉ là Dạ Hoa lúc này vẫn đang mải mê đọc tiểu thuyết mạng nên hoàn toàn không để ý tới nàng
Tiến tới chỗ Dạ Hoa, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên
“Soái ca, chỗ này còn trống không?”