Chương 49: Về tới nhà

Lúc này một làn gió thơm chuyền tới mũi của Dạ Hoa, hắn theo mùi hương cùng âm thanh nhìn lên. Đầu tiên từ đôi chân dài sau đó là tới ngoại hình cùng khuôn mặt nàng. Là Tuyết Khuynh Thành,

“Còn. Còn trống, chị muốn ngồi trong hay ngoài.”

Hắn hơi ngơ ngác nhìn cô cùng trả lời có chút lắp bắp

“Vậy liền ngồi trong đi”

Nói xong Dạ Hoa liền đứng dậy nhường chỗ cho cô vào trong, sau đó hắn liền ngồi xuống. Hắn bị đứng máy một lúc lâu. Sau đó liền hỏi cô

“Chị đây là muốn đi đâu?”

Thấy Dạ Hoa hỏi, nàng liền quay đầu cười cười trả lời hắn

“Đi đâu? Đương nhiên là đi Châu Mộc chơi ha. Ta thấy trên đó đang có lễ hội thì phải, đương nhiên phải đi thăm thú rồi”

“A…”

Dạ Hoa chợt phát hiện, hắn hình như. Ngoài mẹ ra thì đây là lần đầu tiên hắn ở gần một nữ nhân khác tới như vậy. Hắn phát hiện ra, ôm bắp đùi. Có vẻ khó hơn hắn nghĩ rất nhiều, vì giờ đây ở ngay cạnh bên nàng hắn lại không biết nên nói chuyện như thế nào nữa

Đành im lặng, ngồi im bên cạnh. Tuyết Khuynh Thành thấy hắn cũng có vẻ ngại ngùng, nên nhìn liếc hắn một cái rồi cười sau đó không tiếp tục trêu đùa hắn nữa

Cứ như vậy, xe tiếp tục đi. Không biết qua bao lâu, bên vai của hắn liền có cảm giác nặng nặng. Quay sang liền là Tuyết Khuynh Thành không biết lúc nào đã ngủ mất rồi tựa vào vai của hắn.

Dạ Hoa lúc này liền hơi hơi tụt người xuống, cho nàng hoàn hảo gối đầu vào vai hắn. Nhìn Tuyết Khuynh Thành lúc này đang nằm trên vai mình ngủ say, hắn nhận ra, chuyện này dường như cũng rất tốt. Hắn hơi hơi nhếch miệng cười sau đó liền thu hồi, chỉ sợ có người khác nhìn thấy vậy. Nhưng hắn không biết là, ngoài hắn còn một người nữa lúc này cũng đang cười ngay bên cạnh hắn

Hai người cứ tiếp tục duy trì tư thế như vậy, một người không dám loạn động, một người thì không muốn động. Cứ như vậy mãi cho tới khi gần về tới nơi mà Dạ Hoa muốn xuống xe

Hắn lấy điện thoại di động ra gọi điện, điều này cũng khiến Tuyết Khuynh Thành bên cạnh tỉnh giấc

“Alo”

Đầu dây bên kia”alo”

“Đến chỗ XX đón ta được không”

“Đến đâu rồi?”

“Sắp tới nơi rồi”

“Oce. Đang tới”

Cuộc gọi rất nhanh và ngồi bên cạnh Tuyết Khuynh Thành cũng nghe rõ ràng ràng hết cuộc gọi. Là một người con trai là tốt rồi

Rất nhanh đã tới chỗ cần xuống, từ đây về nhà hắn còn gần chục km nữa mới tới nơi. Chỉ tiếc là tuyến đường của xe khách không về tới nhà hắn. Chỉ đành nửa đường lại tiếp tục bắt xe trở về. Cũng may hắn có một người bạn đang chạy taxi ở chỗ này nên gọi người đón cũng thuận tiện

Dạ Hoa liền đứng lên. Lấy hành lý từ trên kệ xuống sau đó liền bắt đầu đi xuống, chỉ là hắn thấy Tuyết Khuynh Thành lúc này cũng theo hắn đứng lên.

“Chị cũng xuống đây?”

Tuyết Khuynh Thành “ À, Ừ đúng vậy. Ta thấy cũng tiện đường, không biết có thể cho ta đi ké được không?”

“Cũng… cũng được”

Hắn cũng không thấy kì quái, chỉ là hắn cũng giúp nàng mang đồ xuống. Rất nhanh người bạn kia của hắn cũng tới. Vì chỗ hắn xuống này chính là đường dễ nhất để tới các chỗ du lịch ở quê của hắn. Chị nàng đi nhờ ngược lại cũng không có vấn đề gì nhiều

Hai người đợi một lúc, người bạn kia của Dạ Hoa liền tới. Hắn đi một chiếc xe điện màu cam mới nhất hiện nay, thịnh hành nhất trong khoản đi taxi

Hắn từ trên xe đi xuống, khi thấy đứng bên cạch Dạ Hoa là một đại mỹ nhân. Đôi chân kia, nhan trị ki. Hắn hoàn toàn là chưa gặp người nào xinh đẹp tới như vậy

“Huynh đệ. Người này là?”

“À một người bạn của ta. Cô ấy cũng cùng đường, nên ta cho cô ấy đi cùng. Tên là Tuyết Khuynh Thành”

Tuyết Khuynh Thành cũng rất nhanh đáp lại

“Xin chào!”

“A. Xin chào”

Người bạn kia có hơi ngẩn người

“Người này là Thiện Minh. Bạn học với em từ cấp 1 tới giờ”

Thiện Minh thấy Dạ Hoa giới thiệu cô nàng này là bạn hắn. Nhưng nhìn ánh mắt người ta thi thoảng vẫn liếc về phía Dạ Hoa. Hắn thầm nói

Này làm gì phải là bạn, cô nàng này đang tính chiếm đóng ngươi a

“Cho đồ lên xe đi. Chúng ta đi thôi”

Sắp đồ lên cốp xe, Tuyết Khuynh Thành nhanh chóng ngồi vào một trong hai chiếc ghế sau, ánh mắt dư quang nhìn về phía Dạ Hoa, Thiện Minh cũng nhìn về hắn. Nhưng tên đầu đá kia lại thuần thục mở ghế phụ sau đó liền ngồi lên

“Ngu vãi”

Người bạn kia thầm nói một câu

“Gì cơ?”

Dạ Hoa hơi bất ngờ hỏi hắn một câu

“À, không có gì. Đột nhiên nghĩ tới một người khá ngu mà thôi”

Tuyết Khuynh Thành ở ghế dưới cũng nghe rõ ràng, sau đó liền che miệng cười

Thiện Minh cũng mặc kệ tên này, hắn đạp chân ga bắt đầu đi. Trên xe, Dạ Hoa lấy ra một chai nước, chuẩn bị uống thì Thiện Minh ở một bên liền hỏi Tuyết Khuynh Thành

“Vậy chị đặt phòng ở chỗ nào vậy. Để em đưa tới”

Tuyết Khuynh Thành hỏi vậy, hơi hơi ngưng lại. Sau đó liền trả lời

“Thật ra, ta cũng chưa hề đặt phòng. Bắt xe tới đây hoàn toàn là ý tưởng bộc phát.”

Thiện Minh rất bất ngờ hỏi

“Vậy giờ…”

“Chắc đành tới nhà Dạ Hoa ở vài hôm đi”

Phụt

Khụ khụ khụ

Dạ Hoa một bên uống nước vừa nghe vậy liền phun đầy nước ra ngoài sau đó sặc nước ho khụ khụ liên tục

“Gì… gì cơ??”

Hắn vội lấy khăn giấy ra lau đi chỗ nước mới phun ra kia. Thiện Minh ở một bên ăn dưa, nụ cười sắp lên tới mang tai rồi. Hắn nhanh chóng nói

“Vậy được rồi. Ngươi cũng không phải lau đâu, ta sắp đi rửa xe. Chuyện lần này, bố mẹ ngươi chắc chắn sẽ thịt lợn ăn mừng cho xem.”

Tuyết Khuynh Thành thấy Dạ Hoa phản ứng như vậy cũng rất vui, liền liên tục cười cười nhìn biểu cảm của hắn. Một lúc liền nói

“Ta cũng không quen biết ai ở đây, giờ đi thuê phòng sợ rằng cũng không còn chỗ nào thừa phòng, mặc dù có đi nữa. Ngươi định để ta, một cô gái yếu đuối một mình tại nơi mà không hề có một người quen nào à”

Cắt.

Yếu đuối mà một kiếm toàn ngược thụ yêu?

Nhưng nghĩ tới để nàng ở một mình như vậy, nhỡ gặp phải biến thái. Hắn cũng không đành lòng

Trong lòng nhổ nước bọt nhưng hắn vẫn đành nhận lời. Dù sao nhà hắn trừ phòng của hắn cùng em trai và bố mẹ thì vẫn còn phòng ở trên gác. Cùng nắm hắn nhường nàng ở phòng hắn còn hắn liền lên gác ngủ

“Vậy. Vậy cũng được”

Hắn không tiếp tục nhìn hai người, nhưng nếu nhìn. Thì hắn sẽ thấy trên khuôn mặt của cả hai đều nở nụ cười. Một người cười vì đạt được mục đích, một người thì vui mừng vì người anh em này có vẻ sắp thoát đơn rồi

Ps: thật sự là dù trong truyện hay ngoài đời, nói chuyện với con gái rất là khó, và đó là lý do ta vẫn ế tới nay “rớt nước mắt”

Thêm nữa việc gọi bạn bè là mày tao với chúng ta khá thông dụng nhưng ta thấy không ổn lắm nên ngươi ta cho dễ nhé mọi người