Chương 31: Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới Hộ (Dịch)

Nhớ tới mình vẫn chưa rửa mặt, Giản Như Như đi qua kéo tay Tưởng Phong hỏi nhỏ: “Em vẫn chưa đánh răng.” vừa ra khỏi phòng đã bị Tưởng Tuệ Tuệ kéo đi thắt bím, sau đó lại lo nói chuyện với chị dâu nên quên mất chuyện này.

“Nhà có bàn chải đánh răng không?” Đây là chuyện Giản Như Như lo lắng nhất, không biết anh có chuẩn bị sẵn đồ dùng vệ sinh cá nhân cho cô không.

Tưởng Phong gật đầu: “Có, để anh đi lấy cho em.” Tưởng Phong lại quay về phòng, một chốc đã cầm một bàn chải đánh răng mới đưa cho cô, lại đi lấy cái ly nước của mình hứng nước cho cô dùng.

Trương Tú ở một bên nhìn em trai bận bịu qua lại, cười nhẹ một cái, cũng không làm phiền đôi vợ chồng trẻ mà tự mình ra ngoài sân tìm Tưởng Tuệ Tuệ, con bé không biết lại chạy đi đâu chơi nữa rồi.

“Cha nó ơi, đừng làm nữa, rửa tay ăn cơm thôi.” Mẹ Tưởng đi ra gọi một tiếng, Giản Như Như nghe vậy cũng nhanh chóng đánh răng.

Tưởng Phong ở một bên vừa đem nước rửa mặt tới thấy vậy liền nói: “Đừng gấp, anh cả vẫn chưa về nên chưa ăn cơm đâu.” Tuy nghe thấy lời Tưởng Phong nói nhưng Giản Như Như vẫn nhanh chóng đánh răng, lại dùng nước nóng lau mặt. Nhưng sau khi xong hết cô vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, sờ sờ mặt thì nhớ ra mình còn quên chưa thoa kem dưỡng da, hèn gì tối qua rửa mặt xong lại thấy thiếu gì đó chưa làm.

“Có kem dưỡng ẩm không?” Cô nhớ kem dưỡng da ở thời nay hình như gọi là Tuyết Hoa Sương thì phải, mùa đông nếu không thoa chút kem dưỡng ẩm thì lúc gió thổi vào mặt sẽ cảm thấy da khô đến khó chịu.

Tưởng Phong ngây người, nhớ ra phụ nữ hay thích dùng Tuyết Hoa Sương, đàn ông như anh tuy chưa từng dùng qua nhưng anh nhớ hình như chị dâu có dùng thứ này, anh đứng lên nói: “Đợi chút.”

Khi đến trước cửa phòng chị dâu, Tưởng Phong mới nhớ tới chị vừa ra ngoài tìm Tuệ Tuệ rồi, là chú nhỏ anh không tiện trực tiếp đi vào chỉ có thể đi vào phòng cha mẹ tìm thử, tìm một lúc cuối cùng cũng thấy có một hộp Tuyết Hoa Sương trong ngăn kéo, anh nhanh chóng đem về cho Giản Như Như.

Giản Như Như lấy ngón tay phết kem bôi lên mặt, bôi xong thì thấy Tưởng Phong đang nhìn chằm chằm vào mặt cô liền cười hỏi anh: “Chồng~ có muốn dùng thử không, mùa đông bôi cái này lên mặt sẽ không bị khô da.”

Tưởng Phong lắc đầu muốn nói một ông lớn như hắn thì dùng đồ phụ nữ làm gì, Giản Như Như mặc kệ anh có đồng ý không trực tiếp phết kem bôi lên mặt anh còn cẩn thận bôi đều rồi hài lòng gật đầu: “Nhìn căng bóng hơn nhiều rồi đấy.” Mặt anh vốn có vài chỗ bị khô nứt da vậy mà giờ không thấy nữa.

Cha Tưởng ra khỏi chuồng heo tính đi vào phòng bếp rửa tay, vừa đi qua thấy hai vợ chồng nhỏ đang thân mật với nhau, ông kinh ngạc nhìn đứa con trai vốn lạnh lùng của mình lại cong người thấp xuống để vợ nâng mặt, nghĩ trong lòng cuối cùng cũng có người trị được đứa con trai cố chấp này rồi.

Mẹ Tưởng nấu cơm xong ra ngoài thì thấy cha Tưởng ngu người đứng ở đó, nhìn theo ánh mắt cha Tưởng thấy được đôi vợ chồng nồng thắm liền nở nụ cười hiền lành của người từng trải, bà vẫy tay gọi cha Tưởng: “Cha nó ơi, đứng ngốc ở đó làm gì, nhanh đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm rồi.”

Giản Như Như lúc này mới phát hiện cha chồng đã ra khỏi chuồng heo, cô nhanh chóng buông tay xoay người vào phòng bếp, Tưởng Phong im lặng theo sau nhưng trong lòng vẫn còn lưu luyến độ ấm trên mặt kia.

Phòng bếp Tưởng gia không nhỏ, ngoài bệ bếp ra còn có một không gian lớn chính là phòng ăn của cả nhà vào mùa đông, bàn cơm đã được sắp xếp sẵn, Giản Như Như nhìn qua cái giỏ trên bàn phát hiện đựng bên trong không phải là bánh bao trắng như hôm qua mà là bánh ngô vàng với vài củ khoai lang.

Thời thập niên bảy, tám mươi thường chỉ ăn những thức ăn thô được chế biến đơn giản cho nên Giản Như Như cũng không ngạc nhiên, hôm qua có chuyện vui nên mới ăn bánh bao lớn, ngày thường cho dù là Tưởng gia có điều kiện tốt trong thôn cũng không dám ăn như vậy.

Cha Tưởng rửa tay xong ngồi xuống bàn ăn, đúng lúc Tưởng Thành vừa từ ngoài ruộng trở về theo sau còn có Trương Tú và Tưởng Tuệ Tuệ.

Giản Như Như cuối cùng cũng gặp mặt tất cả mọi người trong nhà, phát hiện đàn ông nhà Tưởng gia ai nấy cũng rất cao to.

“Trở về rồi à, nhanh đi thu dọn một chút rồi ăn cơm, Tuệ Tuệ cháu lại chơi tuyết nữa à?" Nhìn bàn tay đỏ như móng gà vậy, nhanh để cha cháu pha nước nóng cho cháu ngâm tay đi chứ không bị tróc da đau cháu lại khóc nữa.”

Mẹ Tưởng bên này chỉ huy, cha Tưởng và con cháu đều thành thật nghe theo, thấy vậy Giản Như Như đã biết ai là người làm chủ trong nhà đồng thời cũng hiểu sau này phải ôm chặt cái đùi bự này.

...

Cảm ơn bạn @Hangbibon đã đẩy kim phiếu <3