Hai đêm nữa lại trôi qua trong căn phòng chủ tầng còn sót lại của hầm ngục đã sụp đổ, tình trạng của ba nữ hài càng ngày càng kém, đặc biệt là tiểu mỹ nhân, cơn sốt của nàng đến lúc này vẫn chưa hề thuyên giảm.
Có lúc, Abyss phải hoảng hồn khi khí tức sinh mệnh của nàng yếu đến mức suýt nữa thì kích hoạt cơ chế “dọn xác” của căn hầm.
“ Chết tiệt… Ta vẫn còn quá non nớt ! ”
Hai ngày này, Abyss mới hiểu rõ khả năng hiện giờ của mình còn nhiều thiếu sót tới mức nào. Trong hoàn cảnh cấm ma pháp, lượng ma lực vô hạn cùng khả năng vận dụng hầu hết các ma thuật sơ cấp của hắn đều trở nên vô dụng.
Đồ đằng thuật có thể vận dụng trong hoàn cảnh này thì Abyss đến giờ chỉ tập trung phát triển cho phương diện chiến đấu. Dự định ban đầu của hắn là sử dụng hệ thống đồ đằng làm chiến lực cốt lõi, hệ thống ma thuật làm phụ trợ.
“ Sau chuyện này, nhất định phải một lần nữa quy hoạch lại con đường phát triển của bản thân. ” – Abyss ngầm hạ quyết tâm.
“ … ”
Cảm nhận được cái đầu nhỏ đang tựa vào ngực mình khẽ nhúc nhích, hắn hỏi nhỏ:
“ Tỉnh rồi ??? ”
“ Ừm… ” – Tiểu cô nương khẽ đáp.
“ Ngươi tốt nhất nên ngủ thêm chút nữa ! ”
“ … Ta muốn nghe phần kết của câu chuyện lần trước. ”
Khá mỉa mai, thứ tốt nhất hiện giờ Abyss có thể làm là kể những câu chuyện cổ tích hắn biết để động viên ba nữ hài. Mỗi lần nhìn thấy vẻ thích thú cùng chăm chú lắng nghe của các nàng, hắn đều nổi lên xúc động muốn biết tuổi thơ của các nàng rốt cuộc trải qua như thế nào.
“ Còn hơi sớm, ngươi ngủ tiếp một giấc, đợi hai cô nhóc kia tỉnh dậy ta lại kể. ”
“ … Ta sợ… lần này ngủ sẽ không kịp nghe hết câu chuyện. ”
“ … ” – Abyss trầm mặc.
“… nhờ ngươi một việc được không ? … À mà thôi… ”
“ Việc gì ? ”
“ Không có gì… Chỉ là… có lẽ nếu ta ra đi lúc các nàng đang ngủ… sẽ dễ dàng hơn một chút… ”
“ … Rất tiếc, các nàng tỉnh mất rồi ”.
Nhìn lại, la lị thú nhân cùng tai nhọn đã thức dậy từ lúc nào, đôi mắt cả hai rưng rưng, chỉ là lúc này cơ thể các nàng cũng chẳng còn dư thừa nước mắt để khóc.
------------------------
Sau một hồi trầm mặc, Abyss nhắm mắt hạ quyết tâm, lúc mở mắt ra, hắn lấy ra một con dao nhỏ từ tồn trữ ấn.
“ Dừng lại !... Ngươi muốn làm gì ? ” – Cô bé thú nhân hoảng hồn.
Abyss phớt lờ câu hỏi, mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm vào tiểu mỹ nhân.
Tiểu cô nương đã suy nhược đến mức không thể “đọc” được ý định của hắn nữa. Ngắm nhìn ánh dao loáng lên vẻ sắc bén, nàng nói nhỏ:
“ Ta còn tưởng ngươi sẽ nghĩ ra cách lạ lùng nào đó để giết ta cơ… hôn ta đến ngạt thở chẳng hạn… ”
Abyss hơi ngạc nhiên:
“ Ta không nghe nhầm chứ ? Ngươi… vừa mới nói đùa à ? ”
Nữ hài cười khẽ rồi an tường khép mắt lại, tựa vào một bên vai của Abyss, nàng nhẹ nhàng ngước lên một chút, lộ ra chiếc cổ xinh đẹp của mình. Động tác kia cứ như đang chỉ rõ cho hắn vị trí cần cắt xuống vậy.
Sau khoảng vài nhịp thở, có tiếng lưỡi dao cắt vào da thịt, một dòng máu đỏ trào ra…
………
………….…
………………………
Trong bóng tối, nữ hài cảm nhận thấy mùi máu tươi xông lên mũi, chỉ là so với những lần đổ máu trước đây từng trải qua, nàng cảm thấy mùi máu lần này không gay gắt đến vậy.
“ Ừm~ … Không đau… Hắn giúp người ta chết đi lại ôn nhu như vậy… ” – Nữ hài có hơi suy nghĩ miên man.
Khác hẳn suy nghĩ vốn có, tiểu cô nương không thấy cơ thể mình lạnh dần đi trong quá trình sinh mệnh đi đến hồi kết. Trái lại, dòng máu nóng đang trôi xuống cổ họng còn khiến thân thể đã tê cóng của nàng dần cảm nhận được một chút ấm áp…
“………”
Cảm nhận thấy điều gì đó không đúng, mỹ nhân mở bừng mắt. Ngay sau đó, những giọt lệ không thể kiềm nén tuôn trào.
Trước mắt nữ hài là một nắm tay nhỏ nhắn, vị trí cổ tay kề sát miệng nàng. Từ đó, từng dòng máu nóng của tiểu nam hài tuôn trào, chảy vào trong thân thể, lấy tính mạng của hắn làm nhiên liệu thắp sáng ngọn lửa sinh mệnh đang tàn lụi trong nàng.
Lần này, nữ hài không còn dám đẩy ra, trước cả câu nhắc khẽ “ Đừng để máu ta phải chảy vô ích !”, nàng đã tuyệt đối không cho phép mình lãng phí bất kỳ giọt máu nào của hắn rồi.
Sự kiêu ngạo, lãnh đạm hay bướng bỉnh của nàng trong khoảnh khắc này đều bị đánh tan. Bởi vì phần máu này với nàng quá nặng, cũng quá nóng, nóng tới bỏng rát tâm can.
“ Đồ ngốc !... Máu của ngươi… nóng quá ! Ta không cần nhiều như vậy… thật đấy… ” – Tiểu mỹ nhân gào lên trong thâm tâm, nước mắt vẫn không cách nào kiềm nén.
“ Ngoan lắm ! Khóc nhiều như vậy rất mất nước, ráng uống thêm chút nữa nhé. ” – Abyss như dỗ tiểu hài tử nói, thản nhiên như số máu chảy ra không phải của hắn vậy.
Kể ra thì hơi phá hư tâm trạng, nhưng đúng là hắn không quan tâm thật.
----------------------------
Sau một lúc, vết thương trên cổ tay Abyss ngừng chảy máu, quá trình cho ăn kết thúc.
Mang theo chút ý trêu ghẹo, Abyss chậm rãi dùng ngón tay cái quẹt qua khoé môi mềm mại của nữ hài, sắc đỏ tươi từ chỗ máu còn sót lại khiến đôi môi vốn nhợt nhạt do suy nhược giờ trở nên vô cùng kiều diễm.
Khiến hắn kinh ngạc là tiểu mỹ nhân lại hé mở môi thơm, nhẹ nhàng ngậm vào ngón tay của hắn.
Bên trong khoang miệng ướt át, cảm nhận chiếc lưỡi đinh hương trơn mượt liếm láp, tư vị ôn nhu pha lẫn chút tội lỗi này làm Abyss rung động mãi không thôi.
Nhả ra ngón tay của Abyss, nữ hài trìu mến nhìn hắn:
“ Nhớ nhé ! Tên của ta là Mộng Huyễn Khinh Doanh. ”
Khoảnh khắc đó, đầu Abyss ong lên một tiếng, một bảng thông báo đã lâu không xuất hiện bật ra trước mặt.
« Thông báo: Đã mở khoá tiết điểm quan trọng trong cốt truyện của nhân vật Mộng Huyễn Khinh Doanh. Nhận được một lượng lớn tài nguyên gốc. Xin vui lòng lựa chọn tiếp nhận hay trì hoãn ? »
« Cảnh báo: Việc tiếp nhận lượng lớn tài nguyên gốc sẽ gây ra tình trạng hôn mê cho kí chủ. Vui lòng xem xét…..
“ Trì hoãn !!! ” – Abyss gắt gỏng quát lên trong đầu.
Không bàn tới chuyện hiện giờ hắn không được phép ngất xỉu, cái bảng thông báo này đang làm vướng mắt hắn.
Tiểu mỹ nhân, giờ là cô bé Khinh Doanh đang nở nụ cười. Không phải ý vui vẻ Abyss cảm nhận qua tâm trạng của nàng, cũng chẳng phải một nụ cười khẽ khó nhận ra. Đây là một nụ cười thật sự, một nụ cười xinh đẹp rạng ngời khiến hắn muốn khắc ghi sâu trong tâm khảm.
“ Cái tên rất đẹp ! ” – Abyss nói.
Nụ cười của Khinh Doanh càng thêm rạng rỡ.
………
……………
……………………
Một lát sau…
Nhìn vào hai cô bé còn lại đang vùi đầu vào ngực mình rối rít nói lời cảm ơn, Abyss thầm thắc mắc:
“ Hừm… Rốt cuộc hai cô nhóc này có xuất hiện trong cốt truyện không nhỉ ? Nếu không… chẳng lẽ các nàng vốn sẽ mất đi trong sự kiện lần này ?
Vậy thì các nàng đáng lẽ là bị sát hại tại mấy hôm trước, nhưng do ta mạnh hơn hẳn Abyss nguyên bản nên mới còn sống ? Hay dù sống sót qua lần đó nhưng do thiếu thức ăn nên cuối cùng vẫn … ? ”
Nghĩ đến đây, Abyss lại lần nữa cầm lên con dao nhỏ.
Trước khi mấy nữ hài kịp phản đối, Abyss đã chặn trước bằng câu nói: “ Các ngươi không cần thì cứ để máu của ta chảy vô ích đi ! ”
Ánh nhìn quyết tâm không thể lay chuyển đó làm mấy tiểu cô nương chỉ có thể nước mắt lã chã tiếp nhận.
~~~ Trong hầm ngục tối tăm lạnh lẽ, bốn đứa trẻ bị bắt cóc nương tựa lẫn nhau dưới bệ đá phát sáng lờ mờ ~~~
“ Tiểu ca ca ! Ngươi tên gì vậy ? ” – Loli tóc hồng hỏi nhỏ.
“ Abyss, Abyss King Warboar. Gọi ta là Aby cũng được. ”
“ Ưm ~ Aby ca ca !!! Ta là Lilith, Lilith Edel. Lilith là họ, Edel mới là tên nhé ! ”
La lị tai thú kéo kéo áo của hắn ngượng ngùng chen vào:
“ Ta nữa, tên của ta là Dạ Vô Miên, nhưng mụ mụ thường gọi là Mị nhi. Tiểu dâm tặc, ngươi muốn gọi ta như vậy cũng được. ”
Qua một hồi trao đổi, Abyss mới biết hoá ra đến tiểu la lị Edel nhỏ nhất trong nhóm cũng lớn hơn hắn một tuổi.
………
……………
~~~ Trong giờ kể truyện ~~~
“ Aby ~ Lần này ta muốn nghe lại chuyện ba chú heo con ! ” – Nữ hài tai thú giọng điệu làm nũng nói.
Cô bé Edel khúc khích cười:
“ Hì hì ~ Vô Miên ! Chẳng phải lúc đầu nghe ngươi còn không thích. Bảo Aby ca ca muốn chọc ghẹo chúng ta nên mới kể chuyện này hay sao ? ”
………
……………
………………….
~~~ Một thời gian nữa trôi qua, lại đến giờ “ăn”. Nói ra thì máu của Abyss quả là thứ tốt. Tình trạng sức khỏe của đám nữ hài đang dần khởi sắc, đến nỗi các nàng đã có thể hơi chống cự lại hắn “đút ăn” ~~~
“ Đừng bướng nữa ! Ta thực sự không sao cả. Không phải ngươi có thể biết được ai đang nói dối hay sao ? ”
Khinh Doanh tiểu mỹ nhân đáp lại trong khi tận lực né tránh:
“ Ta sợ… Ta sợ ngươi là kẻ ngốc đến nỗi có thể lừa dối chính bản thân mình… Ưm~ Ưm~ ”
Nhanh chóng lựa thời cơ đưa tay vào miệng đút máu cho nàng, Abyss nói thêm:
“ Ngoan ngoãn một chút ! Vì đây là máu nên ta chẳng muốn cho ngươi ăn theo kiểu mớm bằng miệng đâu ! ”
“ Tại sao ? Ta cảm thấy mùi vị của ngươi so trái cây kia còn tốt ! ” – Mỹ nhân bất giác nghĩ thầm.
………
……………
……………………
Lại qua một khoảng thời gian dài, vẫn chẳng có người đến cứu viện. Tin tốt là tình trạng sức khỏe của đám nữ hài đã ổn định, Abyss có thể yên tâm suy nghĩ cách thoát ra.
“ Khá là bất thường đấy ! Theo đếm nhẩm thì có khi đã qua bảy ngày rồi, người của ta vậy mà vẫn chưa tìm được tới đây. Cái căn phòng này xem chừng không đơn giản nha.
Lẽ nào… nơi này với ngoại giới không chỉ là không gian ngăn cách ? ”
Khinh Doanh nghe vậy bèn nói:
“ Ta từng nghe rằng một số địa điểm đặc thù có thể được tổ chức lợi dụng làm nơi giao dịch bí mật. Chúng tự nhiên đã có tính ẩn tàng rất mạnh, số biện pháp lợi dụng cũng rất hạn chế.
Trong số đó, có những nơi thậm chí tồn tại dòng thời gian chênh lệch so với bên ngoài… ”
Abyss chậc lưỡi:
“ Chậc… Nếu đúng như ngươi nói, xem ra chúng ta cần thiết phải mạo hiểm chút rồi. Cứ chờ như vậy thì khả năng cao là người của kẻ địch sẽ tìm ra nơi này trước mất. Phải chủ động cầu cứu thôi.”
Sau đó, Abyss đứng dậy, một dòng năng lượng bất thường bắt đầu lưu chuyển. Các mạch máu dữ tợn hiện ra trên cơ thể hắn, từng tia điện đỏ thẫm vờn quanh, các lỗ chân lông phun ra một loại khí vụ đỏ tươi như hơi máu.
Tình cảnh này có phần tương tự lần hắn xúc động tới khắc ấn ẩn thứ mười trong nghi lễ đồ đằng chúc phúc.
Cùng lúc đó, cơ thể hắn cấp tốc tái nhợt như bị rút hết máu. Nếu không có cơ chế hồi phục của “Khoá trị số” thì hắn đã lập tức đổ sụp rồi.
Bên cạnh đó, ba nữ hài dù không rõ tình hình nhưng cũng nhận ra Abyss lại một lần nữa mạo hiểm tính mạng.
Giờ phút này, các nàng chỉ có thể thốt ra ba chữ “Đồ đại ngốc !” trong những dòng nước mắt cảm động cùng bất lực.
----------------------------------
Thế giới bên ngoài, đúng như Abyss dự đoán, chỉ mới trôi qua gần ba ngày.
Chỉ trong ba ngày này, bản đồ địa chính trị của Thần Toạ vương quốc mà tiền vương cất công trù tính cả đời đã hoàn toàn bị cày nát.
Thành Warboar, đồ đằng thần điện, Warboar phu nhân hay Đại tế ti mở bừng mắt, nhìn về hướng sâu trong Dạ Lâm lẩm bẩm.
“ Cổ tế đàn… Là Aby làm sao ??? ”
Nếu ai tại Dạ Lâm ngay lúc này sẽ được chứng kiến một tràng cảnh khó tin, mọi hung thú sinh tồn ở đây đều đang cúi đầu phủ phục hướng về một chỗ sâu trong khu rừng.
Ngay sau đó, một tiếng rống không cách nào miêu tả bằng lời lan tràn ra cả đại lục. Nơi tiếng rống quét qua, mọi lực lượng thuộc tầng thứ chiến lược trên cả Thần Toạ đại lục đều bị xúc động.
“ Là thiếu chủ ! ” – Đang thực hiện một cuộc tìm kiếm trên biển, vị lão cường giả như nhận ra điều gì.
Chốc lát sau, lão giả đã xé rách hư không xuất hiện ở sa mạc phía Tây đại lục.
Sau một hồi chuyên chú cảm nhận, ông ta mở rộng bàn tay vỗ xuống.
---------------------------
Trong động tối, đúng lúc Abyss cảm thấy lượng máu tạo ra không đủ, chuẩn bị chuyển sang hình thức khoá trị số Stamina thì bức tường bất hoại trước mặt hắn đột nhiên nứt toát.
Nhìn rõ người đến là ai, Abyss thở phào nhẹ nhõm thốt ra mấy chữ: “ Kiểm lâm gia gia … ” rồi đổ gục.
------------------------------
( Chương này hình như lại đột phá độ dài chương của bộ này rồi, không biết mọi người thấy chương dài như vậy có ổn không ?
Vậy là đoạn cao trào của phần đầu tiên đã xem như kể xong. Không biết mọi người cảm nhận ra sao ? Như cũ mong một vài bình luận.
Hết phần này mình còn dự định sẽ viết thêm những chương dưới góc nhìn của các nhân vật khác để bổ sung tình tiết, mở đường cho phần kế tiếp. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ. ^^ )