Chương 30: Mộng Huyễn Khinh Doanh (1)

~~~

~~~~~~

Trong cơn mê, Abyss dần lấy lại ý thức, nhưng hắn sớm nhận ra mình vẫn chưa tỉnh lại, chỉ là đang mơ một giấc mơ thanh tỉnh mà thôi.

Thứ đầu tiên hiện ra trước tầm nhìn đang rõ dần lên của hắn là một mặt trăng tròn vằng vặc, nhìn cứ như một cái mâm tròn bằng bạc vậy.

Mặt trăng đó đang từ từ tiếp cận hắn, cứ thế to dần, to dần…

  • BANG !!! *

“ Ui da ! Là cái mâm thật hả ? ” – Abyss có chút choáng váng đưa tay lên xoa đầu.

Một giọng thiếu nữ dịu dàng mang theo ngữ khí bất đắc dĩ kèm tiếng thở dài vang lên:

“ Chủ nhân ! Ngài lại làm trò ngốc nghếch nữa rồi ! ”

Ngẩng đầu lên theo hướng giọng nói, Abyss ngạc nhiên mở trừng mắt.

Đứng ở đó là một thiếu nữ xinh đẹp trong trang phục hầu gái, dù có một ít cách điệu nhưng cơ bản vẫn là chiếc váy nữ hầu với tông trắng đen tiêu chuẩn, không phải loại váy ngắn lộ liễu da thịt thường thấy trong manga, anime hay các thể loại eroge game.

Bộ phục trang quy củ này dù không cách nào che lấp hết vóc người xuất chúng của mỹ nhân, nhưng cũng ít nhiều giấu đi những đường cong cơ thể có phần phô trương so với độ tuổi của nàng, hiển lộ nhiều hơn vóc dáng cao gầy. Kiểu tóc búi cao lộ ra chiếc cổ thanh tao càng tôn lên vẻ đẹp sắc sảo.

Đem ra so sánh, loại váy ngắn hầu gái kia càng giống phục trang tình thú, mà loại váy dài này càng thêm chân thực, cũng càng thêm hấp dẫn.

Chính vì vậy, thiếu nữ trong bộ đồ nàng hầu bớt đi chút dụ dỗ tính dục, lại nhiều hơn một phần chức nghiệp gợi cảm.

Nếu nói Abyss còn gì đó không hài lòng thì một là chiếc khay bạc vừa đánh hắn mà nàng cầm trên tay, hai là cặp kính tròn dày cộp gần như che lấp phân nửa dung mạo tuyệt trần, làm hắn suýt thì không nhận ra mỹ nữ hầu gái này chính là Mộng Huyễn Khinh Doanh.

Chính xác hơn, đây là hình tượng thường thấy của nàng trong tựa game kiếp trước.

Abyss tính nói gì đó, nhưng chợt nhận ra mình lúc này tựa như đang dùng góc nhìn của nhân vật Abyss trong game trải nghiệm một bộ phim thực tế ảo, việc hắn có thể làm chỉ là theo dõi mà thôi.

“ Juan, em cứ đánh đầu ta hoài như vậy thì ta sẽ biến ngốc thật đấy ! ” - “Abyss” nói.

“ Chủ nhân đừng lo, theo ta thấy thì ngài không thể ngốc hơn được nữa đâu ! ” – Khinh Doanh, hay trong tạo hình này thì sẽ xưng là Jean Juan đẩy lên gọng kính đáp.

“ Này, em có thể bớt cà khịa ta chút được không ? ”

“ Trừ phi ngài không còn gây chuyện nữa. ” - Mỹ nhân cười mỉm trả lời.

~~~

~~~~~~

Tiếp đó, cảnh tượng biến đổi tựa như một bộ phim đang chuyển cảnh, Abyss lần lượt được đưa đến những tình huống khác nhau. Dù vậy, nội dung của những mảnh ký ức đó đa phần không khác nhau nhiều.

Chủ yếu là hắn với vai trò tấu hài trong game sẽ tìm cách gây khó khăn cho nữ chính, lên kế hoạch lấy lòng các nhân vật nữ phản diện này nọ… Dĩ nhiên, mọi việc đều kết thúc trong thất bại và hắn bị ăn thiệt thòi.

Trong cả quá trình, nàng hầu gái Khinh Doanh luôn đồng hành cùng hắn như một kiểu nhân vật trợ thủ độc mồm độc miệng.

Mỗi lần Abyss nghĩ ra một kế hoạch chơi khăm nào đó, nàng sẽ luôn báo trước sự thất bại của chúng nhưng vẫn cùng hắn thực hiện, khi thất bại thì sẽ trêu chọc hắn theo kiểu “Chủ nhân, ta đã nói trước rồi mà”. Để rồi, khi Abyss có kế hoạch mới, nàng vẫn tiếp tục giúp hắn như vậy.

Nàng sẽ dùng khay bạc đánh tỉnh Abyss khi những trò đùa của hắn sắp đi quá giới hạn, sẽ bàng quan nhìn hắn ăn thiệt thòi khi bị nữ chính cùng đám mục tiêu chinh phục trả đũa, nhưng rồi sẽ luôn đúng lúc cứu hắn đi.

Một nữ hầu không quá vâng lời, nhưng thủy chung vẫn luôn bồi tiếp bên cạnh hắn…

~~~

~~~~~~

“ Chủ nhân ! Ta không hiểu sao ngài phải mất công giúp các nàng đối phó với học sinh danh dự đó làm gì ? Khi không lại mang tiếng bắt nạt kẻ yếu ? Nếu ngài muốn theo đuổi người đẹp thì chẳng phải cô học sinh danh dự đó cũng không tệ hay sao ? ”

“ Ha hả ! Juan, không phải em luôn thấy rõ bản chất hay sao ? Bên nào mới thật là phe yếu thế cơ chứ ?

Em nghĩ thử xem ! Chỉ trong học viện, hết thái tử rồi đến thủ lĩnh phe thường dân, rồi con trai kiếm thánh, người thừa kế đại thương đoàn,… lần lượt từng người đều ủng hộ cô ta, gần đây thậm chí còn xuất hiện thêm mấy tên học sinh trao đổi nữa chứ.

Trong khi đó, các nàng nhìn như lấy lớn hiếp nhỏ, thật ra đều chỉ có thể dựa vào chính mình thực lực tranh dành tình nhân. Ta còn chưa nói đến có mấy tên trong đó vốn dĩ là vị hôn phu của các nàng đấy nhé ! ”

“ Ngài còn nhớ đó là vị hôn phu của người khác cơ à ? Vậy thì chủ nhân cũng hiểu dù có giúp các nàng thành công thì cũng chẳng đạt được gì đúng không ? ” Khinh Doanh thở dài.

“ Ể ? Dĩ nhiên rồi ! ”

“ … ”

~~~

~~~~~~

Trong một cảnh khác, tại một bad ending đối với người chơi khi nữ chính thất bại và mục tiêu chinh phục phải lấy nữ phản diện. Abyss cùng nàng hầu gái của mình đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ chia buồn việc hắn thất tình.

“ Cạn ly, mừng lần thất tình thứ… ờ thứ mấy vậy ta ? ” Abyss nâng ly hỏi.

Khinh Doanh quen thuộc cụng ly với hắn, nhẹ giọng nói.

“ Nàng sẽ không hạnh phúc ! ”

Abyss vừa ăn vừa đáp lại:

“ Tất nhiên, tên thái tử đó vẫn còn tình cảm với cô học sinh danh dự đó mà. Nàng sẽ sớm nhận ra kết cục mà mình muốn không hoàn hảo như tưởng tượng thôi.

Nhưng liên quan gì đến ta cơ chứ ? Nàng không còn là đối tượng theo đuổi của ta nữa rồi ! ”

Khinh Doanh sâu lắng nhìn hắn:

“ Kỳ thật, chỉ cần chủ nhân ngài chịu chú tâm vào một người duy nhất. Trong số các đối tượng ngài theo đuổi từ đó đến giờ, rất nhiều đã có khả năng động lòng rồi.

Thậm chí, dù ngài có muốn lập hậu cung đi chăng nữa, miễn là đừng trắng trợn cùng một lúc theo đuổi cả đống nữ nhân như vậy, lần lượt chinh phục từng người một cũng có thể thành công. ”

“ Ta biết, chính vì vậy ta mới không làm ! Lỡ như khiến các nàng yêu ta thật thì tệ lắm ! ”

Abyss ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

“ Doanh, ta không muốn em phải gọi ai khác là chủ mẫu. Em hiểu mà… ”

Thân thể Khinh Doanh hơi run, cúi thấp đầu nói khẽ:

“ Có thể ở bên cạnh phục vụ ngươi như vậy, ta đã đủ thoả mãn. Ta bây giờ đã rất hạnh phúc, hạnh phúc hơn nữa sẽ là không công bằng với các nàng… Hai cô bé đó… có lẽ còn thích ngươi trước cả ta. ”

“ Sao em biết ? Lúc đó chúng ta chỉ là những đứa trẻ. ”

“ Bởi vì ta cũng phải lòng ngươi lúc còn là một cô bé. ”

Cả hai trầm mặc hồi lâu, sau một lúc, Abyss thở dài:

“ Cũng sắp tới ngày rồi, năm nay chúng ta cùng đi thăm các nàng đi ! ”

“ Ừm ! ” – Khinh Doanh đáp khẽ.

~~~

~~~~~~

Trong một route khác, tại một đêm trăng, ven bờ sông, Abyss chán nản nằm ngửa ra trên một bãi đất:

“ Aiz~ Lần này lớn chuyện rồi, thế quái nào lại chọc tới giáo hội cơ chứ ? Đừng nói cái cô nàng học sinh danh dự đó thật sự là thánh nữ đấy nhé ? ”

Khinh Doanh thủy chung bồi tiếp cạnh hắn đáp:

“ Sao ngài phải bận tâm như vậy ? Ta thấy vụ lần này chỉ hơi nghiêm trọng hơn một chút so với những rắc rối trước đây thôi mà ? Ngoại trừ chỉ trích, giáo hội cũng đâu thể chân chính làm gì ngài ! ”

Abyss thở dài vò tóc:

“ Doanh, em không hiểu ! Những rắc rối trước giờ của ta có thể tự lắng lại chỉ nhờ cái danh người nhà Warboar. Lần này lại khác, dù chỉ lớn chuyện hơn một chút, dù giáo hội cũng không muốn nhà Warboar ra mặt, nhưng họ vẫn sẽ lên tiếng tỏ thái độ.

Có khi… còn sẽ gọi tên thiếu chủ đáng thất vọng này về nhà một thời gian. ”

Đoạn, Abyss ngồi dậy ném một viên đá về phía dòng sông. Ngắm nhìn viên đá nảy nảy, hắn lảng tránh ánh mắt của Khinh Doanh nói:

“ Kỳ thật, một thiên tài chân chính như em, bất kể là tự đi trên con đường của mình hay trở về nhà Warboar phục vụ đều tốt hơn ở bên cạnh ta làm nữ hầu. Bị trói buộc bởi một “thiên tài đọa lạc” như ta thật sự là lãng phí. ”

Abyss chưa kịp nói thêm thì đã bị nàng hầu gái bắt lấy hai má quay đầu đối mặt, Khinh Doanh ánh nhìn cương quyết nói ra từng chữ:

“ Chủ nhân ! Từ lúc biết nhau đến nay, với em ngài không phải là thiên tài, vậy nên cũng chưa từng đoạ lạc.

Ngài nhớ cho kỹ, Khinh Doanh là hầu gái riêng của ngài, Warboar mà ta phục vụ chỉ có mỗi Abyss King Warboar, ngoài ra không còn ai khác nữa. ”

~~~

~~~~~~

Một phân cảnh khác, đêm khuya, Khinh Doanh không tiếng động trở về nơi ở. Đi đến phòng bếp vẫn đang sáng đèn, dung mạo xinh đẹp biểu lộ vẻ bất đắc dĩ nhưng khóe môi vẫn nở một nụ cười ấm áp.

Quả nhiên, vị chủ nhân của nàng đang bận rộn bày ra một bàn thức ăn nóng hổi.

“ Trở về rồi ? Vừa kịp lúc, em mau tới ăn đi ! ”

“ Aby, anh không cần thiết lần nào cũng làm như vậy đâu. Để chủ nhân của mình bận rộn mất ngủ, người hầu gái như em sẽ áy náy lắm. ”

“ Không sao cả ! Ta biết, em giết người xong bao giờ cũng đói. ” – Abyss thản nhiên nói ra một câu hơi rợn người.

Khinh Doanh nhẹ nhàng nhấp một muỗng canh nóng :

“ Nếu anh muốn, sau này mỗi khi ra quyết định xử lý ai đó em sẽ bàn bạc trước với anh. ”

Abyss lắc đầu:

“ Ta không có hứng thú, em thấy đã cân nhắc tốt là được. ”

Đoạn, hắn chuyển sang ngữ khí cười đùa:

“ Với thân phận bây giờ, muốn mời em đích thân ra tay cần đáp ứng giá trên trời. Được nữ hoàng trong giới sát thủ miễn phí phục vụ, ta nếu đến cả dũng khí làm lý do giết người cho em cũng không có, vậy thì cũng quá kém đi. ”

~~~

~~~~~~~

Lại một đoạn ký ức khác, nhưng lúc này, Abyss không lấy góc nhìn của nhân vật mà lấy trạng thái vô hình đứng một bên quan sát sự việc.

Trong khung cảnh khói lửa đổ nát, Abyss thấy một “hắn” đang hấp hối nằm trong vũng máu, cơ thể đã trở thành một đống huyết nhục bầy nhầy như bị một loại lực lượng tà ác nào đó ăn mòn, chỉ còn phần đầu là nguyên vẹn. Khinh Doanh ôm lấy hắn khóc nức nở.

“ Aby… em xin lỗi, tại em tất cả… Em không nên rời khỏi anh, em đáng lý phải nhận ra, phải ngăn anh lại sớm hơn. Là lỗi của em… ”

“Abyss” thở hổn hển nói:

“ Doanh… không phải… là ta trước xua đuổi em. Hơn nữa… em biết là mình không thể ngăn nổi sự bướng bỉnh của ta mà.

Khốn kiếp ! Ta nên sớm nhận ra trên đời làm gì có loại lực lượng cường đại nào ngon ăn như vậy chứ.

A… Không được rồi. Doanh ! Ta bây giờ đau quá, đau muốn chết luôn… Mặc dù ta cũng sắp chết rồi nhưng vẫn đau quá ! ”

Khinh Doanh nở nụ cười so với khóc còn khó coi:

“ Chủ nhân, anh chọc cười vẫn nhạt nhẽo như vậy… Anh yên tâm, rất nhanh, rất nhanh sẽ không còn đau đớn nữa... ”

Mỹ nhân run rẩy đưa tay về phía cổ “hắn”, đặt một nụ hôn lên môi Abyss, nói ra điều mà nàng ấp ủ từ lâu:

“ Chủ nhân… Abyss… em yêu anh ! ”

  • RẮC *

~~~

~~~~~~

Đoạn ký ức cuối cùng, Abyss nhìn thấy một “Abyss” ngồi trên giường bệnh, ánh mắt vô thần như đã mất đi tri giác, nhìn như một người thực vật. Khinh Doanh lúc này đang ở bên cạnh, tựa như một người mẹ hiền, tựa đầu hắn vào ngực nàng nhẹ nhàng cất tiếng hát ru.

Trong bài ca êm tai đó, khung cảnh kia dần mơ hồ, Abyss dần dần thức tỉnh…

-------------------------------

( Chương mới đã ra lò. Như cũ mong một vài cảm nhận.

Khá lâu rồi mình nhớ có bạn nào bình luận bảo cho truyện thêm tí drama ấy nhỉ ? Giờ có rồi nhé ^^ !

Không biết chương này đọc có khó hiểu quá không nhỉ ? Nếu có thắc mắc gì thì mọi người cứ thoải mái hỏi nhé ^^.

P/s: Yên tâm là bộ này không chuyển hướng dark deep đâu )