Vừa tựa lưng vào tường, Abyss gần như ngay lập tức thiếp đi, hắn không biết giấc ngủ này vậy mà kéo dài cả một ngày.
Mãi đến lúc cảm nhận thấy ai đó đang lay mình dậy, hắn mới mơ màng tỉnh giấc.
“ Oáp…~ Hử ! Tai thú à ? ”
Dần thoát khỏi tình trạng nửa tỉnh nửa mơ, Abyss mới nhận ra người gọi hắn dậy chính là cô bé tai thú. Tỉnh táo hơn chút, hắn mới phát hiện khuôn mặt của cô bé đang lã chã nước mắt, biểu tình khẩn trương gấp gáp khiến ngôn từ nói ra có phần lộn xộn.
“ Ngươi… ngươi tỉnh rồi ! Ngươi vẫn còn trái cây kia chứ ? … Xin hãy cho ta thêm chút nữa… muốn ta hôn ngươi bao nhiêu lần cũng được… Làm ơn ! Tỷ tỷ… tỷ tỷ nàng… ”
Mấy từ sau cùng làm Abyss bật người dậy, lập tức đi tới chỗ mấy nữ hài.
Cảnh tượng nhìn thấy làm ngực hắn như thắt lại, tiểu mỹ nhân đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê cực kỳ suy yếu nằm gối lên đùi của em gái.
Vóc dáng vốn mảnh khảnh nay càng thêm đơn bạc, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, đôi môi tái nhợt thở ra từng nhịp nặng nhọc mà yếu ớt. Lúc Abyss chạm tay vào má thì thấy cả người nàng đang nóng ran.
Cảm nhận thấy có người chạm vào mình, mỹ nhân mơ hồ mở mắt, đôi mắt tím mờ ảo của nàng vẫn đẹp như vậy.
Nhận ra người đến là Abyss, vẻ mặt của nàng thoáng giãn ra. Trước sự bất ngờ của hắn, cô bé mở ra bàn tay nhỏ đang nắm trước ngực, đưa cho hắn một cảm ứng quả, hư nhược nói:
“ Thật xin lỗi ! Vốn muốn giữ lại cho ngươi nhiều hơn, nhưng đêm trước hai muội muội của ta bỗng phát sốt… ”
Giọng Abyss có chút phát run:
“ Ngươi từ đó đến nay không ăn chút gì sao ? Đồ ngốc… ta không cần ngươi trả lại. Cứ ăn nó đi ! ”
Cô bé tóc hồng cũng nức nở thúc giục:
“ Đúng đó tỷ tỷ, ngươi mau ăn đi ! Tiểu ca ca chắc chắn vẫn còn giữ nhiều đồ ăn mà. ”
“ Không ! Hắn đã không có ! ” – Nữ hài ngữ khí khẳng định nói.
Cái nhìn trong trẻo như nhìn thấu tâm can của nàng làm Abyss không cách nào phản bác. Thức ăn ? Hắn dĩ nhiên là không còn, đang trong trạng thái bất tử, hắn giữ lại đồ ăn làm gì ?
Abyss thay cô bé nhỏ tuổi đỡ tiểu mỹ nhân ngồi dậy, cầm lấy cảm ứng quả duy nhất còn lại đút cho nàng. Thế nhưng nữ hài kiên quyết mím chặt môi không ăn.
“ Đồ ngốc, mau ăn đi. Ta không sao, nhưng ngươi thì sắp chết đói rồi ! ” - Abyss nôn nóng bảo.
Nữ hài vẫn ngậm chặt miệng không nói lời nào, khiến Abyss muốn tìm cơ hội đút cảm ứng quả cho nàng cũng không được. Cơ thể của nàng lại đang suy nhược tới mức hắn không dám dùng mấy cách thức cho ăn thô bạo như bịt mũi hay bóp họng.
Dằn co hồi lâu, Abyss như nổi giận hô lên:
“ Đồ bướng bỉnh ! Ngươi nhất quyết phải nhường ta chứ gì ? Được rồi, như vậy vừa lòng ngươi chưa ? ”
Nói xong, hắn tức tối ném phần thức ăn duy nhất còn lại vào miệng nhai ngấu nghiến.
Hai cô em gái muốn nói gì đó nhưng lại thôi, buồn bã nhìn tỷ tỷ, còn mỹ nhân thấy vậy thì nhẹ nhõm thở phào.
Thế nhưng, chỉ một giây sau đó, cô bé ngạc nhiên mở trừng mắt.
Thừa dịp mỹ nhân đang thả lỏng, Abyss nắm lấy thời cơ kéo nàng vào lòng, khoá chặt lấy bờ môi nhỏ xinh mềm mại, miệng đối miệng bón lấy thức ăn cho nàng.
Nữ hài vội vàng giãy giụa thân thể chống cự, nhưng lực lượng của nàng lúc này dĩ nhiên không cách nào chống lại Abyss. Hắn nhẹ nhàng tăng thêm chút sức đã đủ để giữ chặt nàng. Đúng hơn là lúc cả hai tiếp xúc da thịt, thân thể tiểu mỹ nhân cũng theo đó cứng lại.
Cơ thể bị Abyss ôm chặt, sau cổ bị giữ lại làm cho phần đầu cũng không thể di chuyển, tiểu cô nương theo bản năng sử dụng đầu lưỡi đẩy lại chỗ thức ăn hắn đang mớm cho nàng.
Lúc tiến vào khoang miệng của Abyss, khoảnh khắc hai đầu lưỡi chạm vào nhau, cả hai chợt thấy toàn thân tê dại như bị một dòng điện giật khắp người.
Abyss là người thanh tỉnh trước khỏi cảm giác đê mê, lập tức phản công đẩy ra đầu lưỡi chiếm cứ lại khoang miệng ngọt ngào của nữ hài, khiến cô bé sau rung động nghĩ tới việc cắn chặt răng lại thì đã quá trễ.
Không bỏ cuộc, nữ hài tiếp tục dùng chiếc lưỡi đinh hương mềm mại đẩy ra đầu lưỡi của Abyss. Phản kháng của nàng là như vậy kiên cường, cũng như vậy vô lực.
Chỉ qua vài ba lượt quấn quít đá lưỡi, tiểu mỹ nhân cả thân lẫn tâm đều mềm nhũn, chiếc lưỡi nhỏ nhắn bị lưỡi của Abyss đè lên trong chính khoang miệng của mình. Cần cổ thanh tao nuốt ực, tiếp nhận hắn mớm cho nàng thức ăn.
Từng miếng trái cây và nước quả mát ngọt trôi xuống cổ họng, lẫn lộn lấy khí tức của nam hài bá đạo đã cướp đi nụ hôn đầu đời của nàng.
Tiểu mỹ nhân không cách nào xác định mùi vị của hắn và quả ngọt bên nào rốt cuộc chiếm nhiều hơn. Chỉ biết, cơ thể suy kiệt của nàng đã hoàn toàn tiếp nhận thứ mà lúc này chính là mùi vị của sự sống đối với nó, thậm chí là khát vọng. Tất cả khiến cho tâm hồn của nàng không cách nào bài xích nổi sự xâm chiếm mãnh liệt không chút lý lẽ của nam hài này.
Về phần Abyss, đây là trái cây ngon nhất hắn từng ăn trên đời, ngon tới mức phát nghiện. Điều này làm cho cái suy nghĩ vì lo lắng nữ hài bị nghẹn nên phải chia thức ăn thành từng phần nhỏ chậm rãi mớm cho nàng nghe không khác gì một cái cớ.
Chỉ tiếc cảm giác hổ thẹn hiện giờ chẳng có chỗ trong đầu hắn, Abyss đang ưu tiên nghĩ về việc giúp nữ hài tránh bị ngộp thở khi khóa môi quá lâu mà thôi.
Mày mò một lúc, Abyss tìm ra cách. Mỗi lần thấy tiểu mỹ nhân sắp không chịu nổi, hắn bèn dẫn dắt đầu lưỡi nhỏ nhắn ướt át của nàng tiến vào miệng mình, khoá lại nó rồi xoay chuyển góc độ tiếp xúc giữa hai bờ môi, lợi dụng khoảng thời gian đó bổ sung dưỡng khí cho nàng.
Điều này đập vào mắt hai tiểu cô nương đang ngượng ngùng che mặt nhưng lại để hở kẽ tay trở thành cảnh tượng tỷ tỷ của các nàng cùng Abyss không chỉ khoá môi, đá lưỡi, còn thỉnh thoảng sẽ nghiêng đầu sang trái phải đổi góc độ hôn nhau, nhưng đôi môi cả hai thủy chung không tách rời.
Khiến Abyss không hài lòng là tiểu mỹ nhân còn chưa chết tâm, thường xuyên dùng lưỡi đẩy thức ăn về lại cho hắn, dường như ít nhất cũng muốn chia sẻ nửa phần cảm ứng quả.
Abyss tất nhiên từ chối, cùng lắm thì quá trình mớm đồ ăn cho nàng mất thời gian hơn một chút. Đã giúp tới tận đây, hắn cũng không ngại…
………
………………
………………………
Rốt cuộc, không biết qua bao lâu, bờ môi của cả hai mới tách khỏi nhau, lưu lại một sợi tơ bạc óng ánh nối liền hai đầu lưỡi.
Tiểu mỹ nhân u oán nhìn Abyss, không phải trách hắn cướp đi nụ hôn đầu của nàng, mà vì cả quá trình nàng không đẩy nổi một miếng trái cây vào bụng của hắn.
Abyss thì hài lòng vét lấy sợi nước bọt còn vương nơi khóe môi nàng đưa lên miệng liếm, biểu thị như vậy là đủ.
Nữ hài mặt đỏ bừng không nói gì thêm, ngượng ngùng tựa đầu vào ngực hắn:
“ Xin lỗi… lại làm phiền ngươi rồi, ta có chút lạnh. ”
Cảm nhận cơ thể vẫn còn đang sốt hầm hập của nàng, Abyss nhíu mày lo lắng, nhưng hắn cũng chẳng có cách nào hơn ngoài ôm chặt lấy nàng.
Bỗng Abyss cảm nhận thêm sức nặng từ hai bên vai, hai nữ hài còn lại cũng theo sau tựa vào người hắn.
“ Tiểu ca ca~ ta cũng lạnh… ”
“ Đại dâm tặc~ ngươi nhớ đó… ”
Hai cái la lị chưa nói hết lời đã thiếp đi, lúc hắn nhìn lại thì chị các nàng cũng đã chìm vào giấc ngủ.
Ngắm nhìn ba cái mầm hồng nhan hoạ thủy trong lồng ngực, Abyss thở dài một hơi rồi chỉnh lại tư thế cho các nàng dựa vào càng thêm thoải mái.
Vừa nghỉ ngơi đồng thời canh giấc ngủ cho ba nữ hài, Abyss vừa suy nghĩ về cái trực giác khi sắp tiếp cận tiết điểm cốt truyện đã trở nên rõ ràng của mình.
“ Aizz~ … Không nhớ được kí ức kiếp trước nhiều khi thật là bất tiện.
Hai cô bé kia thì chưa biết, nhưng tiểu mỹ nhân thì gần như chắc chắn là nhân vật xuất hiện trong game rồi. Cũng không biết vốn dĩ ta và cô ấy có quan hệ như thế nào ?
Nếu cô ấy thực sự là một nữ phản diện, biểu hiện của ta từ đầu tới giờ vẫn chưa tính là hành vi liếm cẩu đâu nhỉ ?
Ừm ! Nhất định ! Liếm cẩu tức là không đạt được gì, ca tốt xấu hôn qua môi của nàng rồi. ”
----------------------------------
( Có thể xem đây là chương có mô tả sắc đầu tiên trong bộ truyện. Rất mong nhận được đánh giá từ mọi người.
À mà chương này mình chỉ luyện lại ít cảm giác viết sắc thôi nhé. Khoảng cách tới lúc chỉnh lại độ tuổi truyện hãy còn xa. Truyện không đột nhiên chuyển qua bán xôi thịt đâu nên xin lỗi những ai có mong chờ nhé. ^^
Có ai cảm giác tới giờ vẫn chưa thấy mình tiết lộ tên mấy cô bé là hơi lâu không nhỉ ? Nói chung cũng có một ít lý do nhưng tên mấy bé cũng sẽ sớm tiết lộ thôi. Thề, mình không giỏi khoảng đặt tên nhân vật nên lười đặt tên cho mấy nhân vật dạng lâu la lắm. )