Hít thở sâu để ổn định lại tinh thần, Abyss nhìn vào thi thể của hai kẻ đầu tiên hắn giết chết trên thế giới này.
Một hiện tượng lạ chợt xảy ra, sàn đá vốn cực kỳ cứng rắn của gian phòng bỗng hoá lỏng ra ở khu vực xung quanh hai cỗ thi thể, nó như biến thành một đầm lầy trong phút chốc nuốt trọn lấy xác hai tên ác nhân không để lại chút tăm tích.
Nhìn thấy cảnh tượng có phần kinh dị này, Abyss càng thêm khẳng định suy đoán của mình:
“ Quả nhiên ! Căn phòng này là những gì còn sót lại của một hầm ngục đã sụp đổ. Phiền phức thật rồi, không biết mama phải mất bao lâu mới có thể tìm ra tung tích của mình đây ? ”
Cảm giác mệt mỏi tinh thần dần dâng lên trong lòng Abyss. Quả thật, lần đầu lấy đi mạng sống của một con người không phải là trải nghiệm dễ chịu gì cho cam. Tâm trạng của hắn hiện giờ đang rất phức tạp.
Một mặt, Abyss thấy khá may mắn khi việc này dường như không để lại sang chấn tâm lý quá lớn gì cho hắn. Đúng hơn thì chấn động của nó nhẹ hơn hắn tưởng nhiều, cũng không nặng nề hơn lần đầu tiên hắn săn giết thú rừng là bao. Abyss cảm thấy mình rất nhanh sẽ hồi phục lại tâm lý bình thường.
Đây không hẳn là việc xấu, khi ma thuật tồn tại, vũ lực cá nhân được tôn sùng, thế giới này về bản chất là thực lực vi tôn. Đặc biệt với thân phận và địa vị của hắn, bước ngoặt này sớm muộn gì cũng phải trải qua.
Nhưng thấy tâm lý bản thân dường như hơi quá vững vàng trước một trải nghiệm giết chóc cũng khiến Abyss có chút mâu thuẫn. Hắn tự hỏi trong tiềm thức, liệu mình có đang xem những con người trong thế giới này như những NPC trong một trò chơi hay không ?
Nói nặng nề vậy thôi, chứ Abyss cũng không quá xoắn xuýt mấy cái vấn đề triết học đạo đức đau não này. Hiện giờ hắn chỉ cần một giấc ngủ ngon thôi là đủ.
--------------------------------------
“ Nè ! Ngươi không sao chứ ? ” - Giọng nói êm tai của tiểu mỹ nhân vang lên.
Abyss sực tỉnh khỏi suy tư, ánh mắt thật tâm lo lắng của ba nữ hài khiến tâm lý hỗn loạn của hắn dịu lại đi đôi chút.
Khiến Abyss khá ngạc nhiên là không chỉ cô bé tóc đen, cả hai nữ hài còn lại cũng đang biểu lộ thái độ quan tâm mà không chút sợ sệt trước một thằng nhóc vừa giết người.
“ Trời ạ ! Rốt cuộc ba cô bé con này đã phải trải qua những gì vậy ? ” – Abyss cảm thán trong lòng.
“ Ta không sao ! Nhưng xem ra chúng ta bị mắc kẹt mất rồi, ngươi nói xem vị tỷ tỷ của các ngươi có thể nhanh chóng tìm ra chỗ này hay không ? ”
Tiểu mỹ nhân nhíu mày lo lắng:
“ Tàn phiến bị hủy mất rồi, lần này sợ là rất khó… Nếu chúng ta bị nhốt ở đây quá lâu thì… ”
Cô bé không nhắc tới vấn đề lương thực, nhưng đây thực sự là câu hỏi sống còn trong hoàn cảnh hiện tại.
Phải biết, lí do chính khiến cả hai đứa trẻ quyết tâm giết chết tên bắt cóc hồi nãy là vì chúng đều đọc được sự đói khát đến rợn người trong cái nhìn của hắn.
Rõ ràng, cái buồng giam lần này không có đưa cơm.
“ Này, đồ ăn ta cho các ngươi vẫn còn chứ ? ” – Abyss hỏi.
“ Thật xin lỗi ! Chúng ta ăn hết mất rồi...
Thật sự là không còn, nếu có chúng ta chắc chắn sẽ trả lại cho ngươi. ”
Như sợ hắn không tin, người vốn kiệm lời như nàng thế mà chịu nói thêm mấy câu khẳng định.
Nhìn thấy điệu bộ lúng túng có phần đáng yêu đó làm Abyss bỗng nổi lên ý trêu ghẹo. Hắn kích hoạt tồn trữ ấn, lấy ra ba xiên trái cây.
Mỗi xiên ghim lấy ba quả màu hồng lựu nhìn rất giống thạch rau câu, mỗi quả đều căng tròn mọng nước. Loại trái cây này thật ra chính là cảm ứng quả mà được sử dụng trong nghi thức khắc ấn, khác ở chỗ nó chưa được niệm phép lên mà thôi.
“ Muốn không ? ” – Abyss lắc lắc xiên trái cây.
Ánh mắt sáng lấp lánh như những con thú nhỏ thấy đồ ăn của mấy cô bé rất đáng yêu, khiến Abyss không nhịn được phì cười.
“ Cho các ngươi cũng được thôi, có điều… ”
Đoạn, Abyss đưa một xiên quả kề lên môi. Khi mấy nữ hài vẫn chưa hiểu gì thì đã thấy hắn thơm lên quả mọng một cái. Thế rồi vừa nở nụ cười tinh nghịch, Abyss vừa le lưỡi liếm qua một lượt hết số trái cây còn lại.
Xong xuôi, hắn thản nhiên đưa cho tiểu mỹ nhân đống trái cây. Ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp vốn vô cảm nay lại hơi ửng hồng nơi gò má làm Abyss rất thích thú.
Loli tai nhọn như cũng nghĩ đến gì đó mà xấu hổ đỏ bừng mặt, đôi tai nhỏ xinh giật giật nhìn vô cùng khả ái. Chỉ có cô bé tai thú là có hơi chậm hiểu, phồng má bất mãn hỏi:
“ Nè~ Ngươi có ý gì vậy ? Sao tự nhiên lại liếm trái cây rồi mới đưa cho chúng ta ? ”
Abyss cười vui vẻ:
“ Ha ha… Bộ không được à ? Ta chẳng những cứu mạng còn cho các ngươi đồ ăn. Hôn gián tiếp một chút cũng không quá đáng chứ ? ”
“ Ngươi… ” – Nữ hài lúc này mới nhận ra ẩn ý, nhất thời vừa giận vừa thẹn không nói nên lời.
“ Sao ? Nếu cô bé chê bẩn thì lại đây thơm ca một cái, ta đưa ngươi một xiên mới. ”
“ Ngươi… ngươi dâm tặc… ” – Bé cáo càng mắc cỡ thốt lên câu mắng khá là nghèo ngôn từ, đỏ bừng mặt quay đi không để ý đến hắn nữa.
Abyss cũng cười thích thú rồi chuẩn bị rời đi, nhưng một bàn tay nhỏ nhắn nắm nhẹ vạt áo của hắn, hơi giữ một chút rồi lại buông ra.
“ Cảm… cảm ơn.” – Cô bé tóc đen nhỏ giọng.
“ Không tức giận ? ”
Tiểu mỹ nữ lắc đầu, ngữ khí không chút nghi ngờ nói:
“ Ta biết… ngươi làm vậy là có lí do. ”
Abyss nhún vai:
“ Ài ~ Đùa với ngươi thật sự là không thú vị ! ”
Nữ hài đoán cũng có phần đúng, cảm ứng quả do được nuôi trồng đặc biệt nên muốn ăn cũng phải dùng phương pháp đặc thù. Cần phải có một chút đồ đằng chi lực truyền vào hay bọc bằng ma lực một khoảng thời gian thì chúng mới chuyển thành dạng ăn được, nếu không thì sẽ như nhai một cục sáp vậy.
Không kể đến hoàn cảnh chỗ này, chỉ nhìn tình trạng kiệt sức của mấy cô bé thôi, vận được tí ma lực nào mới là lạ.
Dĩ nhiên, không nhất thiết phải dùng miệng như vậy, chủ yếu vẫn là hắn muốn trêu các nàng một chút.
“ Được rồi, không cần cảm ơn ! Đây là lòng tốt cuối cùng dành cho các ngươi rồi. Ta sẽ không cho thêm gì nữa đâu ! Nhìn vậy chứ cảm ứng quả cũng khá mọng nước và giàu dinh dưỡng, cứ hi vọng nhiêu đó là đủ cầm cự cho đến khi có người đến cứu đi.
Nếu chẳng may không đủ, trong tình huống xấu nhất, có lẽ ngươi thực sự phải cân nhắc đến việc đối đầu với ta rồi.”
Kết câu, Abyss nửa thật nửa đùa làm động tác cứa cổ.
Nữ hài cúi thấp đầu không biết đang nghĩ gì.
Abyss lại tìm tới một góc để nghỉ ngơi. Vẫn cách nhau một đoạn, nhưng lần này, hắn và đám nữ hài đã cùng tựa lưng chung một vách tường.
-----------------------------------
( Chương này khá ngắn, chủ yếu là để giảm xóc cho chương trước thôi nhưng vẫn mong một vài nhận xét.
Mình khá thích viết về tương tác giữa main và mấy em gái như thế này nhưng không biết mọi người có cảm thấy như vậy hơi thừa thải quá không ? )