Chương 26: Trong động tối, lần đầu tiên….

Địa điểm mà đám trẻ cùng hai tên ác nhân bị truyền tống tới là một hang động tối tăm. Gọi là hang động cũng không đúng lắm vì đây là một không gian kín, hoàn toàn không có lối ra.

Một căn hầm trống hình lập phương, diện tích cỡ 5 đến 6 thước vuông, lớn hơn buồng giam trước đó một chút. Bốn phía bao quanh bởi vách đá không một chỗ hở.

Trung tâm căn hầm là một bệ cẩm thạch dường như từng dùng để đặt thứ gì đó. Từ bệ đá phát ra ánh dạ quang màu lam nhạt yếu ớt, cũng là nguồn sáng duy nhất tại đây.

Giọng chói tai của gã quý tộc là thứ vang lên đầu tiên chấm dứt sự im lặng:

“ Chết tiệt… đây là chỗ quái nào ? Tối quá…

Hả ? Chờ đã… Ủa ?!? … •Phát quang• … •Phát quang• •Lửa• … Tại sao ? Tại sao ta lại không dùng phép thuật được ? ”

Gã quý tộc hoảng hồn khi phát hiện ra mình không thể nào thi triển được ma pháp.

Đây cũng là điều bất thường mà Abyss đã sớm tìm ra khi vừa đến đây, không gian này là một khu vực cấm ma pháp. Hắn không thể cảm nhận được bất kì nguyên tố ma thuật nào ở đây, hơn nữa, ma lực giải phóng khỏi cơ thể sẽ ngay lập tức bị tiêu tán.

Gã thuộc hạ thân tín của tên đầu lĩnh đang trong tâm trạng xấu nên cũng chẳng màng giải thích cho tên quý tộc, hắn gằn giọng:

“ Bớt làm rộn đi ! Ngươi nên thấy may mắn vì đã bị cuốn theo tới đây, những người ở lại bao gồm cả đầu lĩnh e rằng đang lành ít dữ nhiều…

Khốn kiếp ! Không ngờ lại phải dùng tới kế hoạch dự phòng cho tình huống xấu nhất. Mất đi tàn phiến, người của chúng ta cũng phải cần một khoảng thời gian mới tìm được đến đây. Giờ chỉ còn cách kiên nhẫn chờ đợi cứu viện mà thôi. ”

Gã quý tộc lập tức bạo nộ:

“ Cái gì ? Ý của ngươi là chúng ta bị mắc kẹt ở nơi quỷ quái này rồi ? Đừng có đùa ! Cứu viện ? Lỡ như kẻ đầu tiên tìm tới chỗ này là người nhà của đám nhóc kia thì sao ? ”

UỲNH !!!

Một âm thanh chấn động chấm dứt ngay cuộc cãi vã, tiếng nấm đấm của Abyss nện vào vách tường.

Đó là một cú đấm cực mạnh, đủ để đánh nát một khối bê tông thông thường, thế nhưng vách đá ở đây lại không chút sứt mẻ. Thậm chí, Abyss còn nhận thấy vài nét tương đồng của độ cứng cáp này với trạng thái phòng ngự tuyệt đối của hắn.

“ Nơi này lẽ nào là… ” - Abyss có chút lo lắng khi ẩn ẩn nhận ra bản chất của hang động kì lạ này.

Trong tình hình hiện tại, điều tích cực nhất Abyss nghĩ ra được là hắn giờ không ngán ai trong gian phòng này cả.

Cú đấm thị uy của hắn dường như đã có tác dụng. Gã quý tộc sợ hãi nuốt ực một cái, tên bắt cóc thì cảnh giác nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau một lúc, Abyss, ba nữ hài và đám bắt cóc ăn ý tìm đến ba góc của hang động ngồi xuống nghỉ ngơi.

……………

Khoảng thời gian im lặng trong không gian tối tăm như kéo dài vô tận, chỉ có tiếng chửi rủa lầm bầm của tên quý tộc thỉnh thoảng lại vang lên. Bầu không khí vô cùng ngột ngạt.

Gần hai tiếng đồng hồ trôi qua nếu Abyss không đếm nhẩm nhầm, sự im lặng lại bị phá vỡ, lần này là bởi tiếng hét tuyệt vọng của tên bắt cóc.

“ Không thể ! Không thể nào ! Đầu lĩnh… chết rồi. Làm sao có thể ? Con ả kia không quan tâm đến tung tích của mấy con bé hay sao ?

… Hay là, sau khi chúng ta rời đi còn xảy ra biến cố gì khác ? ”

Những lời của gã bắt cóc khiến Abyss bận tâm đôi chút, hắn có linh cảm việc này ít nhiều liên quan đến người của hắn.

Nói thật, với điều kiện phát động của chúc phúc “Bảo hộ chim non” niệm lên người Abyss, nhà Warboar cũng không ngại thúc đẩy cho hắn rơi vào mấy tình huống chân chính nguy hiểm tới tính mạng.

Một cuộc cãi vã dữ dội lại nổ ra giữa gã quý tộc và tên bắt cóc, làm gia tăng sự căng thẳng và khủng hoảng trong tình cảnh vốn dĩ đã rất ngột ngạt này.

------------------------------

Cuộc tranh cãi của hai tên ác nhân kết thúc sau khi gã quý tộc bị ăn một cú táng mạnh vào mặt. Cái tát đến nổ đom đóm mắt khiến gã tỉnh táo lại phần nào, đủ để nhận ra độ chân thật trong ánh mắt như muốn giết người của gã đồng bọn. Tên quý tộc khiếp đảm thu mình về lại một góc.

Tuy nhiên, bị giam trong một hang động tối tăm không nhận thức rõ thời gian chẳng khác nào bị tra tấn tinh thần. Sự tỉnh táo ít ỏi của gã rất nhanh bị cảm xúc tiêu cực bào mòn, dần dần đi vào lằn ranh điên loạn.

Gã quý tộc lập tức nổi lên ham muốn phát tiết ra những thứ vặn vẹo chất chứa trong mình. Như một lẽ đương nhiên, hắn liền nhắm ngay đến nhóm đối tượng yếu ớt nhất ở đây, những cô bé trông như còn không thể bảo vệ nổi chính mình.

“ Mấy con bé kia ! Tao nói chúng mày đó… Mau lại đây ! ” – Gã quát lên.

La lị tóc hồng khiếp đảm bám chặt cánh tay người chị. Ánh mắt của cô bé thú nhân đầy kinh tởm và phẫn nộ, nhưng bờ vai run rẩy đã làm bại lộ cảm xúc sợ hãi chân thật của nàng.

Chỉ có tiểu mỹ nữ tóc đen là vẻ mặt không đổi thận trọng che chắn cho các em khỏi ánh nhìn săm soi đầy dơ bẩn của gã quý tộc. Nhưng biểu hiện bất tuân đó càng khiêu khích lửa giận và ham muốn của tên rác rưởi đó, nhất là khi gã đã bắt đầu chú ý tới dung mạo xuất chúng của các nữ hài.

Gã quý tộc đứng dậy, lắc lư thân thể to béo bước đến chỗ ba cô bé:

“ Chết tiệt ! Giờ thì đám nít ranh tụi bây cũng dám coi thường tao sao ? Tao là quý tộc, là quý tộc đó có biết không ? Đám dân đen ngoại lai chúng mày, tao dùng làm đồ chơi không biết bao nhiêu lần rồi. ”

Hơi liếc nhìn gã đồng bọn, nở nụ cười ghê tởm và biến thái, hắn nói tiếp:

“ Chậc chậc… Còn đừng nói, đám các ngươi đúng là keo kiệt. Mấy món hàng đem đến trước đây chẳng có đứa nào ngon lành bằng mấy con bé này cả, thế mà cũng muốn mua chuộc ta. Nếu lúc trước các ngươi chịu đưa đến cực phẩm như vậy, không chừng ta đã sớm đổi ý.

Khốn kiếp ! Bị kẹt ở chỗ quái quỷ này không biết tới khi nào, mà có thoát ra đi nữa thì tương lai của ta cũng đi tong cả rồi. Lão tử mặc kệ, giờ phải phát tiết hết bực tức tích tụ trong người cái đã. ”

Vừa nói, gã quý tộc vừa từ từ tiếp cận ba nữ hài. Vẻ đẹp tuyệt trần và sự yếu ớt đến bất lực của ba tiểu mỹ nhân càng làm gã hưng phấn đến chảy cả dãi.

Nhãn thần vốn lạnh băng của tiểu mỹ nhân cũng dần hiện lên vẻ tuyệt vọng. Không chỉ gã quý tộc, nàng còn nhận thấy một ánh nhìn gắt gao đang khoá chặt lấy ba chị em từ tên bắt cóc còn lại. Nếu có bất kỳ vọng động gì, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Nếu chỉ có một mình thì nàng tuyệt đối sẽ giãy giụa đến cùng, nhưng còn sự an toàn của hai cô em gái thì sao ?

Đối mặt với vận mệnh bị chà đạp, cả ba nữ hài bất giác nghĩ đến một tồn tại cũng đang ở trong căn hầm mà không thuộc phe đám người xấu.

Nhưng có lẽ do ơn nghĩa từ đống bánh kẹo lúc trước, cả ba đều cắn răng quyết định không để hắn dính líu đến rắc rối này.

……………

Khi gã quý tộc rác rưởi đã tiếp cận đủ gần, hắn bắt đầu vào tư thế chuẩn bị vồ tới:

“ Hê hê hê ! Cứ yên tâm, với cực phẩm như các ngươi thì ta sẽ từ từ thưởng thức, sẽ không chơi hư quá sớm. Khặc khặc khặc… Cứ giãy giụa dữ dội vào, vậy ta mới càng hưng phấn… ”

“ HAIZZZ~~~ …. ” – Tiếng thở dài bỗng vang lên từ một góc tối.

Khi tên quý tộc theo phản xạ ngó qua cũng là lúc hắn nhìn thấy hình ảnh cuối cùng trong cuộc đời mình.

Đó là một đoàn năng lượng mạnh kinh khủng mang hình dáng một con lợn rừng khổng lồ màu vàng rực đang toàn lực lao tới.

----------------------------

Nếu để bất kỳ người chơi “ Thần Toạ thiên tình sử” nào nhìn thấy thì chắc chắn sẽ nhận ra ngay đây chính là đòn tấn công đặc trưng nhất của Abyss trong game.

“Đồ đằng xung kích”, hay còn được người chơi gọi tắt là “Heo ủi”.

Trong game, đây có thể xem là một trong những mảnh ghép đầu tiên tiết lộ cốt truyện quá khứ của Abyss. Khi mà mặc dù mang chức nghiệp ma thuật sư, kỹ năng đặc trưng đồng thời là chiêu mạnh nhất hắn sở hữu lại thuộc về hệ thống đồ đằng.

Đặc trưng của chiêu này là lực xung kích trực diện và hiệu ứng đẩy lùi cực kỳ mạnh, thậm chí cho tới gần giữa game, đây vẫn được xem là một trong những đòn tấn công có lực sát thương cao nhất.

Điểm yếu của nó là việc phương hướng tấn công quá dễ đoán và tốc độ lao tới chỉ ở mức tạm chấp nhận được.

Trong giai đoạn đầu game, khi chỉ số tốc độ và linh hoạt của các nhân vật còn thấp khiến cho việc né tránh hoàn toàn chiêu thức này vẫn khá là khó khăn. Đòn “Heo ủi” chính là nguyên nhân khiến nhân vật Abyss được xem là một boss khởi đầu.

Cho đến khi chỉ số nhân vật đã đủ để né tránh hoàn hảo chiêu này thì độ nguy hiểm của nó cũng biến mất. Dù vậy, kỹ năng này vẫn xuất hiện khá nhiều trong các đoạn cắt cảnh, thường xuyên được dùng làm công cụ để thúc đẩy cốt truyện.

Ví dụ có rất nhiều tình huống mà nữ chính và các mục tiêu chinh phục bị Abyss dùng đòn này để đẩy vào một cái bẫy nào đó. Thường là một hầm ngục hay một tình huống nguy hiểm, nhờ đó mà cả hai có cơ hội phát triển tình cảm với nhau.

Hay cũng thường có cảnh một nhân vật nam sẽ nhảy tới ôm nữ chính tránh khỏi đòn này lúc nàng đang trong tình thế không thể né tránh chẳng hạn.

Nhưng đòn tấn công lúc này của Abyss còn mạnh hơn trong game rất nhiều. Vì đây là kỹ năng nguyên gốc hắn nhận được từ ấn thứ chín của bộ khắc ấn chúc phúc – “Đồ đằng phóng thích”.

Vốn dĩ chiêu “Heo ủi” của Abyss trong game chỉ là bản giản lược từ một khắc ấn mô phỏng lại đệ cửu ấn mà thôi.

Không chỉ mạnh hơn hẳn về lực lượng hay phạm vi công kích, sự vượt trội của kỹ năng chính gốc này còn thể hiện ở việc nó hoàn toàn không có điểm yếu về tốc độ như bản giản lược.

Thực tế, chiêu thức mang lực lượng khủng bố này nhanh tới mức khi ý thức của gã quý tộc hiện lên hình ảnh con lợn rừng, hắn đã bị nó tông thành thịt nát rồi.

“ …Tội gì phải ép ta ra tay cơ chứ ? ” - Đến khi hư ảnh của chiêu thức biến mất thì câu nói vốn theo sau tiếng thở dài mới vừa vặn vang lên hết.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, ngay sau khi hạ sát gã quý tộc, ánh mắt Abyss lập tức quét qua tên ác nhân còn sót lại.

Gã ác nhân vốn dĩ cũng bị Abyss tính toán nằm trên quỹ đạo của chiêu xung kích. Nhưng với trực giác tôi luyện trong thời gian dài vào sinh ra tử cùng quyết đoán hi sinh một cánh tay để đẩy mình ra khỏi phạm vi công kích, hắn hiểm hiểm thoát được một mạng.

Với bản lĩnh của một kẻ ngụp lặn trong thế giới ngầm, gã lập tức chớp lấy thời cơ lao đến chỗ Abyss khi hắn vẫn đang chịu phản chấn nhẹ từ kỹ năng vừa thi triển.

Cái gì là bảo hộ sẽ kích hoạt khi Abyss gặp nguy hiểm, hắn đã sớm vứt việc đó ra khỏi đầu. Abyss lúc này đã không còn là một đứa trẻ hay con tin, mà là một tồn tại nguy hiểm đe doạ trực tiếp đến mạng sống của hắn.

Ngay bây giờ. Giết hoặc bị giết.

Nói thì chậm nhưng mọi việc vốn diễn ra chỉ trong nháy mắt, lúc Abyss hồi phục sau phản chấn thì đã không kịp né tránh nữa rồi. Mà thật ra hắn cũng chẳng định né, trạng thái bất tử của hắn không phải để trưng.

Ngay khi tên ác nhân đã tiếp cận Abyss gần đến mức đủ để ra đòn, tiếng chuông cảnh báo trong đầu hắn chợt rung lên dữ dội. Trực giác cho hắn biết một nguy cơ tử vong đang hiện diện ngay sau lưng sau mình.

Đối mặt với cái chết, dục vọng cầu sinh dường như khiến gã ác nhân đột phá giới hạn bản thân lên một bậc. Giác quan của hắn tăng lên tới mức có thể dựa vào ảnh phản chiếu trong mắt Abyss để xác định mối nguy phía sau mình.

Và hắn cũng kinh ngạc mở trừng mắt như Abyss khi nhận ra đó chính là cô bé tóc đen.

Cả Abyss lẫn tên ác nhân đều không nhận ra cô bé đã tiếp cận đối thủ từ lúc nào. Không những thế, nhìn kỹ sẽ thấy được những sợi đen mảnh như cước đã vô thanh vô tức tròng ngang qua cổ họng gã ác nhân, sẵn sàng đoạt mệnh.

Gã bắt cóc chưa kịp hoảng hồn đã nhận lấy một cú thúc mạnh từ phía sau, là nữ hài vừa đạp lên lưng hắn đồng thời kéo căng cọng cước đòi mạng.

Tên ác nhân không thể tưởng tượng nổi làm sao thân thể nhỏ bé kia lại ẩn chứa sức lực khó tin đến như vậy ? Hắn linh cảm có khi cổ của mình sẽ bị nghiến đứt trước cả khi kịp chết ngạt.

Nhưng là một kẻ đã từng trải qua biết bao tình huống sinh tử, gã ác nhân không vùng vẫy một cách vô nghĩa mà lập tức vận hết sức tông mạnh lưng vào một vách tường gần đó.

Phương pháp ứng đối của gã đã có tác dụng, nữ hài kêu lên một tiếng đau đớn, không kiềm được thả lỏng tay. Chớp lấy cơ hội, gã dùng cánh tay còn lại bắt lấy cổ chân nhỏ nhắn đó rồi ném mạnh nàng xuống đất.

““ Tỷ tỷ ”” – Hai nữ hài còn lại lập tức lao tới đỡ lấy người chị để rồi cũng bị lực ném quá mạnh đẩy ngã.

Gã ác nhân còn chưa kịp hưng phấn hay thở phào thì bỗng cảm thấy một cơn đau nhói ngay lồng ngực. Hắn lúc đầu còn nghĩ là do trong khoảnh khắc va đập bị đầu gối của nữ hài chấn vào.

Nhưng khi hắn cúi xuống nhìn, lồng ngực của hắn đã bị xuyên thủng bởi một mảnh vật chất kỳ lạ có tạo hình như một mũi dao cong.

Kỳ lạ hơn là mảnh vật chất tựa như ngạnh sắc của loài giáp xác này đang từ từ phân giải, giống như nó vốn chỉ được thực thể hóa tạm thời từ ma lực thôi vậy.

Nhìn kỹ lại, một chân của cô bé tóc đen không biết bằng cách nào lại đang bọc lấy một lớp giáp xác trông như miếng bảo hộ chân, nơi đầu gối còn có vết tích của một ngạnh sắc chìa ra đã bị bẻ gãy.

Nhưng tên ác nhân đã không còn tâm trạng phân tích thêm nữa, theo mảnh vỡ bị phân giải, máu bắt đầu trào ra, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sinh mệnh của mình đang dần cạn kiệt.

Cảm xúc không cam tâm dâng trào trong lồng ngực bỏng rát, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ phải ngã xuống bởi một đám nít ranh như vậy.

Rú lên tiếng gào thê lương như con thú hoang sắp chết, thế rồi không biết do thiêu đốt sinh mệnh hay hồi quang phản chiếu, khí thế gã bắt cóc tăng lên dữ dội.

Đôi mắt đỏ ngầu không còn chút lí trí, gã bất chấp tất cả lao tới chỗ ba nữ hài. Thâm tâm chỉ còn lại duy nhất chấp niệm kéo theo càng nhiều tính mạng chôn cùng mình.

Những giọt nước mắt tuyệt vọng dâng trào trong đôi mắt ba chị em. Tên ác nhân điên cuồng chẳng khác nào hiện thân của thần chết, trước mặt họ lúc này là vận mệnh tử vong không thể tránh khỏi.

Ít nhất, đó là suy nghĩ của cả ba khi bóng lưng đó chưa xuất hiện.

Một bóng lưng nhỏ bé giang tay ra che chắn cho các nàng trong thời khắc tuyệt vọng nhất.

Nhỏ bé… nhưng cũng rất vĩ đại, như có thể gánh được cả bầu trời.

………

----------------------------

Tâm tình của gã ác nhân lại khác hẳn ba nữ hài, hắn lúc này cảm giác như mình chẳng khác nào đang đối diện với một con dã thú cuồng nộ.

Cái giang tay đó chính là bộ hàm đang mở rộng của con hung thú. Với cú đập tay mới nhìn còn tưởng như là một cái ôm, bộ hàm đó khép lại.

Tâm trí tên ác nhân điên cuồng ra lệnh cho cơ thể phải làm gì đó ngay, nhưng tốc độ của Abyss khi thi triển “Đồ đằng phụ thể” đã vượt xa khả năng phản ứng của hắn.

Gã bắt cóc trải qua giây phút cuối đời như cảnh quay chậm của một bộ phim kinh dị thực tế ảo. Chỉ có thể trơ mắt nhìn xem đôi tay của Abyss dần khép lại, đồng thời chụp vào hai bên màng nhĩ.

Âm thanh hộp sọ rạn nứt vang lên như tín hiệu cho thời gian chạy lại bình thường. Abyss buông tay, tên ác nhân thất khiếu chảy máu đổ gục xuống sàn.

………

……………

…………………

Ngày hôm nay, trong động tối…

… lần đầu tiên Abyss trải nghiệm qua việc giết người.

--------------------------------

( Phù ! Chương dài nhất tới bây giờ, vốn muốn chia ra nhưng lại thôi. Chỉ muốn hỏi mọi người thấy nội dung đã đủ kịch tính hay chưa ?

Bật mí là chương này có một chi tiết nếu để ý sẽ tiết lộ một ít nội dung chương sau, không biết có ai nhận ra không ? )