Sự kiện Abyss bị bắt cóc xảy ra cũng gần qua một ngày, mặt trời đã khuất bóng, nhưng đêm nay Thần Toạ vương quốc đã định sẽ không an tĩnh.
Từ trên cao nhìn xuống sẽ dễ dàng nhận ra những vùng đất tiếp giáp lãnh thổ phương Nam đêm nay sáng bừng lên một cách khác thường. Cả những khu vực vốn hẻo lánh cũng có vô vàn đốm sáng được thắp lên, thoạt nhìn còn tựa như những vùng đô thị đông đúc.
Chỉ tiếc, đó không phải ánh sáng của tiến bộ, mà là ngọn lửa của chiến tranh.
Đó là quân đội nhà Warboar thông qua lỗ hổng Bernade tạo ra tràn vào lãnh thổ trung lập săn đầu người.
Cái gọi là phòng tuyến ngăn cách, chính là buồn cười như vậy.
-------------------------------
Lãnh thổ nhà hầu tước Houston, nơi có thể xem như đã nằm ngoài vùng tiếp giáp cũng không tránh khỏi số phận bị thanh trừng.
Phụ trách đánh chiếm vùng này là gia chủ Rock Horn, ông ta hiện đang thưởng thức bữa tối muộn của mình trong dinh thự hầu tước, ngay trước mặt cựu chủ nhân nơi đây.
Hầu tước Houston đã hoàn toàn tuyệt vọng, trước đây ông ta không thể tưởng tượng nổi lực lượng của các gia tộc đồ đằng sẽ khủng khiếp tới mức này.
Cũng không thể tưởng tượng ra một khi nhà Warboar xuất trận, chỉ với vài vùng đất bị hủy diệt làm gương, toàn bộ các lãnh chúa trên cả vương quốc đều cự tuyệt yêu cầu truyền tống từ nơi khác đến.
Đáng sợ hơn là việc một thuật pháp quy mô cực lớn đã được thi triển, ngăn cấm mọi hành vi dịch chuyển trong phạm vi khổng lồ của nó.
Phe phái của bọn hắn đã thành cá trong chậu, không còn chỗ trốn.
Ngó qua chiến báo của các nơi khác, gia chủ Rock Horn nói với hầu tước:
“ Chậc chậc… quả nhiên không đánh không biết. Chúng ta cứ tưởng mấy tên đầu nhập hoàng gia bị điều đi thì xung quanh sẽ toàn người lạ, hoá ra cũng chỉ thay bằng một đám “lão bằng hữu”. ”
Hầu tước Houston kích động hét lên:
“ Các ngươi là một lũ điên ! Chỉ vì một thằng nhóc mà làm đến vậy sao ? ”
Trả lời hắn là một nắm đấm đầy phẫn nộ, mạnh tới mức làm hắn ói ra máu.
“ Ngươi gọi ai là thằng nhóc ? Cậu ấy là thiếu chủ của bọn ta, lí do đó đã đủ rồi.
Mẹ kiếp… ta đã từng nói dù thiếu chủ có muốn đi ma giới du học đều sẽ đảm bảo an toàn cho cậu ấy. Bọn khốn các ngươi lại dám biến lời hứa đó thành trò đùa. ”
Gia chủ Rock Horn tức giận tới mức mặt nổi đầy gân xanh, nếu không phải tên hầu tước còn cần giữ mạng để đếm số từ từ thì ông đã giết hắn ngay tại đây rồi.
Ói ra từng mảnh nội tạng, hầu tước oán độc gằn giọng:
“ Phương Nam thực sự phớt lờ toàn bộ các cứ điểm quân sự còn lại mà tràn quân vào trung tâm đại lục sao ?
Được lắm ! Đã đến nước này, bọn ta dù mất hết tất thảy cũng phải cạo rách một lớp da của các ngươi. ”
Gia chủ Rock Horn bật cười ha hả như nghe phải gì đó rất nực cười, kéo lê tấm thân tàn của gã hầu tước đến điểm tập kết, ông ta thương hại nói:
“ Ngươi thực sự cho rằng đây đã là toàn bộ lực lượng của chúng ta sao ? Ngu xuẩn !
Vả lại, đám xui xẻo đó không có cơ hội chạm tới lãnh thổ phương Nam. ”
------------------------------
Tại một phế tích nơi mấy giờ trước còn là một chiến lũy trọng yếu thuộc hệ thống vành đai quân sự cô lập phương Nam. Trên một mảng còn sót lại của bức tường thành đã đổ sụp, tên chỉ huy trong tình trạng thoi thóp nhìn vào năm đạo thân ảnh trước mặt.
Năm người… chỉ năm người đã hoàn toàn hủy diệt tòa thành lũy kiên cố này. Cả quá trình đánh hạ còn không đáng được gọi là một cuộc chiến, đơn thuần là tàn sát từ một phía.
Kinh khủng hơn là theo những gì tên chỉ huy nghe được từ cuộc trò chuyện của bọn họ, đây chỉ là một tiểu đội. Nếu vẫn còn nhiều nhóm tương tự phân bố đến các cứ điểm còn lại thì…
“ Các ngươi… các ngươi rốt cuộc là ai ? Không hề có tình báo nào về một lực lượng đáng sợ như vậy tồn tại trong quân đội nhà Warboar. ”
Một người đàn ông trung niên dường như là đội trưởng cười nói:
“ Bọn ta sao ? Chỉ là mấy tên lính gác rừng đang rãnh ca đêm nên phụ sếp chút việc vặt mà thôi ! ”
“ Gác rừng ??? ” – Gã chỉ huy ngớ người trước câu trả lời ngoài mong đợi, bất chợt, mặt hắn biến sắc khi nhớ tới một truyền thuyết.
“ Các ngươi… các ngươi là Dạ Lâm quân ??? Không thể nào ! Chẳng phải đến nhà Warboar cũng không thể tùy tiện vận dụng lực lượng của Dạ Lâm quân đoàn hay sao ? ”
Người đàn ông đáp lại:
“ Ai bảo ngươi thế ? Chẳng qua trong Dạ Lâm quân phần lớn là thế hệ trưởng bối nên lãnh chúa thường ngại nhờ đến bọn ta mà thôi.
Đáng ra lần này cũng vậy, nhưng ai bảo đám ngu xuẩn các ngươi chọc nhầm người ! Lại dám đụng đến Abyss thiếu gia, lão thủ trưởng của chúng ta rất lâu rồi không nổi giận như vậy đấy ! ”
Như thấy đã tán chuyện đủ, người đàn ông ra tay kết thúc mạng sống gã chỉ huy rồi phủi tay rời đi, bỏ lại tòa thành bị hủy diệt hoàn toàn ở phía sau.
Đêm nay, tình huống tương tự xảy ra trên toàn bộ các cứ điểm còn lại của vành đai ngăn cách.
------------------------------
Lại nói về Abyss, hắn đang chợp mắt một chút thì nửa đêm chợt tỉnh dậy vì ngửi thấy một mùi hương. Hương thơm như đến từ một loài hoa lạ, vừa êm dịu thoang thoảng lại pha lẫn chút dư vị ngọt ngào.
Khi hắn mở mắt ra thì buồng giam từ lúc nào đã xuất hiện những đóa sen tím tuyệt đẹp cấu thành từ những hạt sáng li ti. Những bông sen huỳnh quang nhẹ nhàng trôi nổi trong không gian, sắc tím tỏa ra tạo thành một khung cảnh mỹ lệ xen lẫn chút yêu dị.
Một giọng thiếu nữ trong trẻo đầy mị hoặc như xuyên thấu qua mọi ngăn cách vang lên khắp con tàu.
“ Rốt cuộc cũng tìm ra rồi ♡~~~ ”
“ Là sư tỷ ! ” – La lị tóc hồng vui mừng thốt lên.
Abyss thầm nghĩ:
“ Ặc… Cha à ! Nỗ lực thêm tí có được hay không ? Con vừa mới cược xem người nhà ai tới trước thì đã thua rồi.
Mà vị cứu viện tỷ tỷ này có hơi khoa trương quá không vậy ? Lặng lẽ lẻn vào cứu chúng ta không được sao ? ”
-------------------------
Abyss tới giờ vẫn còn tâm trạng đùa giỡn, nhưng tên đầu lĩnh thì thật sự cảm thấy hôm nay mình đi bắt cóc không xem ngày.
Dưới tác dụng của những bông sen huỳnh quang, đám mây mà con tàu bay ẩn mình rất nhanh bị xua tan, một hình bóng nữ tính duyên dáng cũng dần dần xuất hiện.
Mặc dù biết hương hoa đang lan tỏa trong không khí chắc hẳn không phải thứ tốt lành gì, nhưng khi bóng dáng thướt tha ấy lộ diện, đám nam nhân trên tàu đều không tự chủ được hít sâu một hơi.
Người đến là một mỹ nữ… Mà không ! Phải gọi là YÊU NỮ mới đúng.
Vòng eo nhỏ nhắn yêu kiều không trọn một vòng ôm tương phản sâu sắc với vóc dáng đầy đặn trước lồi sau vểnh cực kỳ nóng bỏng, thêm vào đó là cặp chân dài miên man đầy tính cảm.
Tất thảy kết hợp tạo nên đường cong của một tuyệt thế vưu vật đủ khiến nam nhân trong thiên hạ phải điên cuồng.
Dung nhan của nàng cũng hoàn mỹ không chút tì vết, mê người nhất là đôi đồng tử tím trong veo đầy dụ hoặc. Khó có thể tin ánh mắt của một thiếu nữ trạc 16, 17 lại có thể ẩn chứa nét phong tình vạn chủng tới vậy, chỉ một cái liếc nhìn thôi cũng đủ khiến lòng người nhộn nhạo.
Mái tóc dài suôn mượt màu tím sẫm tự do bung xoã, đóa tử liên cài nghiêng trên đỉnh đầu càng góp phần tô điểm thêm cho dung nhan khuynh thế.
Trang phục mỹ nhân mặc trên mình không khác gì một bộ bikini hai mảnh, tạo hình hết sức táo bạo.
Phía trên chỉ gồm một mảnh vải tựa như hai cánh sen bọc lấy cặp gò bồng căng mọng. Quá trình nâng đỡ hết sức khó khăn khiến cho bờ vai gợi cảm cùng mảng lớn da thịt trắng nõn bại lộ.
Phía dưới thì được che chắn bằng một mảnh khăn đi biển quấn ngang hông thay cho làn váy, khiêu gợi mà lại không phản cảm.
Có điều, tà của chiếc váy tự chế này vì vậy mà xẻ cao hơn hẳn bình thường. Cặp chân trần cực phẩm mỗi lần đạp lên liên hoa bước tới đều để lộ không ít xuân quang, khiến cho mạch máu của toàn bộ nam nhân toàn trường không ngừng căng trướng.
Đáng giận nhất là yêu tinh này dù đã lựa chọn loại trang phục như muốn câu dẫn mọi ánh nhìn như thế, nhưng lại khoác lên mình một tấm sa y cực kỳ đặc thù.
Chiếc áo khoác ngoài của nàng có tạo hình tựa như áo choàng của đạo cô hay vu nữ. Chất vải chẳng biết từ vật liệu gì mà trông rất mỏng, mỏng đến độ tưởng chừng như xuyên thấu nhưng thật ra lại cực kỳ mờ. Tựa như một mảnh vũ y dệt nên từ sương khói vậy.
Nếu giai nhân không khoác lên chiếc áo khoác kia thì việc cơ thể vưu vật của nàng bại lộ chỉ tổ tiện nghi cho những ánh nhìn háo sắc.
Tấm lụa mờ che phủ phần lớn da thịt nhưng lại không trở ngại việc phơi bày vóc dáng tuyệt mỹ. Chỉ như vậy là đủ tạo nên sự khác biệt giữa hình tượng một dâm nữ phóng đãng lăng loàn và một yêu tinh mê chết người không đền mạng rồi.
Thoạt nhìn không khác gì nhau, nhưng vế sau dĩ nhiên càng khiến cho nam nhân dâng trào dục vọng chinh phục.
Nói thô tục điểm, một dâm nữ quá bạo lộ không thể khơi gợi lên ham muốn xé rách từng mảnh y phục mãnh liệt bằng một yêu tinh ăn mặc nửa kín nửa hở được.
Tựa như lúc này đây, đến cái lạnh của gió biển ban đêm cũng không thể xua tan cảm giác miệng đắng lưỡi khô, dục hỏa đốt người trong lòng những gã ác nhân trên con tàu.
Là không khí đã nhiễm độc ? Hay người càng độc hơn ?
---------------------------------
Đến khi yêu tinh thiếu nữ đã bước lên boong tàu, cảm giác nguy cơ mới hơi đánh thức mấy gã đàn ông đang mê muội, chúng lập tức vào vị trí bao vây lấy nàng.
Thật ra, thiếu nữ này với chúng cũng không tính là xa lạ, dù đây là lần đầu chân chính đối mặt, những đồn đại xung quanh nàng trong thế giới ngầm chúng cũng đã nghe đến nhàm cả tai.
Có điều, chỉ mong sau đêm nay, ít nhất cũng còn người sống sót để kể thêm vài lời đồn mới…
Gã đầu lĩnh ngưng trọng gọi ra cái tên thế giới ngầm đặt cho nàng:
“ Tử vong chi hoa – Miwakune Hatsune.”
------------------------------------------