Chương 46: Khi quân

Qua mấy ngày phân chia công việc vương hạo cuối cùng cũng thoát khỏi mấy tên cổ hủ đó , hắn mệt mỏi mà đi ra khỏi càn thành cung , thời gian cũng đã là buổi chiều , hắn nhìn sang lý bằng đang đi bên cạnh hỏi

" Ngươi điều tra về thân phận của tưởng y nhiên thế nào rồi " từ lúc cứu nàng hắn đã thấy ánh mắt của nàng rất là quen thuộc nhưng lại vô pháp biết là đã gặp ở đâu .

" Khởi bận hoàng thượng , thân thế của nàng rất bí ẩn , nô tài chỉ thu được tin tức việc nàng được lão nhân kia nhận nuôi , theo một số kẻ nói não nhân không có con cái lên đã nhặt tưởng y nhiên ở bờ sông về nuôi " lý bằng trầm tư trong chốc lát rồi như nhớ đến cái gì nói

" nhưng theo nô tài biết tìm hiểu được thì , quê hắn vốn không ở kinh thành , hắn đã từng có một người con trai , sau đó không biết vì lý do gì mà hắn đến kinh thành này không lâu thì nhặt được nàng , con trai của hắn cũng biến mất như là đã tan biến một dạng ".

" còn thêm một vấn đề nữa là tưởng y nhiên nàng sau khi tỉnh lại cũng đã biết việc lão nhân kia bị chết " hắn từ đám nha hoàn ở chỗ mà vương hạo nói biết được tin tức , cái này cũng không thể trách hắn , là một công công bên cạnh hoàng đế , bất cứ thứ gì hắn đều phải nắm rõ để tránh gặp bất trắc lúc mấu chốt .

" ừm mấy ngày nữa ta sẽ an bài cho nàng sau , ngươi chuẩn bị cho ta một hai mươi hộ vệ đáng tin cậy và hai khu nhà đắc địa ở trung tâm của kinh thành , nhớ phải sát nhau ," hắn vừa nói vừa đi đến phía nhà ăn của hoàng cung .

" Nô tài tuân lệnh " lý bằng mặc dù thắc mắc nhưng cũng không dám hỏi nhiều , mọi quyết định của vương hạo đều là tối cao , hắn chỉ cần thực hiện là được .

" các ngươi cũng lui hết đi , mình ta muốn yên tĩnh " giọng nói vọng lại của vương hạo làm đám thái giám cùng cung nữ đốn chân tại chỗ , tính cách vị hoàng đế này sau khi khỏi bệnh khá là quái dị , thường thì thích một mình sẽ không muốn có người đi theo .

Hôm nay hai cái tiểu công chúa cùng với đường vân nhi xuất cung mà đi ngắn phố , các nàng nói sắp đến lễ hội ngưu lang lên muốn ăn diện một chút , tiện thể thì đi chơi luôn .

Nói đến ngưu lang , hắn lại nhớ đến lăng tuyết nhu , từ ngày đó đến nay hắn cũng chưa viết thư hồi cho nàng , thời gian khi vương hạo làm hoàng đế đều rất ít , hắn không thể quá tư tình nhi nữ được . Vương hạo một mình bước vào nhà ăn , nơi này phải nói cực kỳ rộng lớn ,nguyên nhân là trong cung thường có rất nhiều các phi tần , Giờ đã qua giờ ăn , nhưng vì để tránh hoàng đế đói giữa ngày lên luôn có người trực ca ở đây , vương hạo đã nhiều lần đi đến lên cũng quen riết cái bản mặt của hắn.

Hôm nay trời lại mọc ở đằng tây , trong phòng ăn một mảnh lặng ngắt , vương hạo thấy thế cũng chẳng để ý mà đi luôn vào lại không để ý đụng phải một cái nha hoàn

" ai nha , đau quá , tên nào có mắt để dưới chân đụng ta a....iu đổ hết rồi a " một cái cung nữ mặt bánh bao tầm 17 18 tuổi ngồi dưới đất mà không ngừng xoa mông , thấy được bất bánh trên đất bị hất đổ thì hơi tiếc nuối , " nha cái này là cái cuối cùng rồi a , quý phi còn chưa được ăn cái gì đâu nha ..." hai mắt nàng hơi đỏ lên liên tục dùng tay phủi phủi

" a ngươi ...." vương hạo thấy nàng sắp mếu bộ dáng cũng muốn an ủi một chút , nào ngờ cung nữ quát ầm lên

" ngươi cái gì mà ngươi , cái tên cẩu mà không có mắt nhìn " vừa nói nàng vừa ngẩng đầu lên nhưng khi nhìn thấy người trước mắt thì giọng nói của nàng càng lúc càng nhỏ , vương hạo thì hơi híp mắt cúi đầu nhìn , cái này dọa 3 hồn 7 phách của cung nữ như muốn xuất khiếu mà thăng thiên , mặt nàng tái nhợt không còn chút máu , lập tức lăn ra giả bộ ngất xỉu .

Cung nữ trong lòng liên tục nói thầm mình số khổ , đụng ai không đụng lại va phải ngay lão phật gia , nàng chỉ muốn đây là một giấc mộng và nàng sẽ nhanh chóng tính lại . vương hạo biết nàng đang giả ngất thì hơi tỏ ra uy nghiêm nói

" Khi quân phạm thượng , ta có thể chém đầu cả ngươi lẫn chủ " cung nữ vừa nghe thế là lập tức mở mắt ra tràn đầy hoảng sợ nhìn lấy hắn

" Hoàng thượng tha mạng , nô tì chỉ là có mắt không thấy thái sơn , việc này không liên quan gì đến quý phi nương nương , nếu chém đầu xin hoàng thượng tha cho quý phi nương nương " nàng nói rất nhanh , chỉ sợ để vương hạo rời đi thì đầu cả hai người các nàng sẽ bay ra khỏi cổ , bình thường quý phi đã rất khổ rồi , nếu còn dẫn thêm rắc rối cho nàng thì nàng sẽ không còn con đường sống